Yêu Nữa Được Không

Chương 136

/212


- Bà ơi, hôm nay con vui lắm.

- Con rất đẹp. Con biết không?

- Cảm ơn bà đã chăm sóc vợ con. Con hứa sẽ tiếp tục chăm sóc và nuôi nấng cô ấy, thậm chí còn giỏi hơn bà.

Mạnh dí dỏm. Tuệ Lâm nói nhẹ nhàng :

- Anh chị cứ đi, bọn em sẽ đưa bà về tận nơi.

- Thôi tới giờ rồi. Đi nhanh đi !

Bà ngoại ra lệnh, cả hai cùng nhau tiến vào sân bay và bắt đầu tuần trăng mật. Sau khi đưa bà của Mạnh và Nhã về nhà, Duy cũng đưa Tuệ Lâm về nhà, nhưng trông cô vẫn có vẻ dè dặt và nằng nặc đòi dừng lại ở ngay trước đầu hẻm :

- Sao vậy?

- Em tự vào được.

- Không. Anh phải đưa em vào.

- Thôi mà. Em tự vào được rồi.

- Chuyện gì thế?

- Tiếng xe của anh, bác Kiên không thích đâu, khuya rồi mà. Anh cứ dắt em đi mãi thế này !

Duy không nói gì hết và chỉ hôn tạm biệt Tuệ Lâm, cô rón rén mở cửa xe và mất hút trong hẻm tối. Duy đang mãi mê suy nghĩ, anh vừa định khởi động và lái xe đi thì thấy bóng ai như Tuệ Lâm lại quay trở ra bằng chiếc xe máy. Duy đuổi theo Tuệ Lâm cả một đoạn dài và hết sức ngạc nhiên …

Tuệ Lâm đã bước vào một căn nhà trọ ọp ẹp, len lén bước theo và nhìn qua cửa sổ, không còn tin nổi vào mắt mình, căn phòng trọ giá rẻ bèo, không thể nào một tiểu thư như Tuệ Lâm có thể ở được trong con mắt tưởng tượng của Duy. Nhưng anh không kịp xông vào và giận dữ vì có một giọng nam lạ bước ra ngồi xuống cạnh hộp cơm của Tuệ Lâm :

- Cô về muộn quá đấy ! Mai mốt coi chừng cả hai bị đuổi cho mà coi.

Duy nhớ rất rõ gương mặt này, chính là gã đã chào Lâm thân mật trong quán bar lúc cô đi cùng anh. Duy tức tối bỏ đi và nghĩ rằng mình đang bị người yêu chơi một vố nặng…


/212

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status