Tuệ Lâm khôn hề biết những chuyện sắp diễn ra vào những ngày sắp tới. Cô vẫn yên tâm ngồi dùng bữa cùng với Huy Hoàng, Huy Hoàng nói:
- Hôm nay trông em rất đẹp.
- Cảm ơn.
- Lúc sáng anh hơi quá lời. Em không giận anh chứ?
- Đâu có gì đâu.
- Anh …
- Em biết anh nói em sẽ cho em thời gian. Và em đang sử dụng khoảng thời gian đó một cách hợp lí nhất.
- Trông em dạo này không được khỏe. Ngày mai anh đưa em đi kiểm tra sức khỏe nhé !
- Sao lại đưa em đi kiểm tra sức khỏe?
Huy Hoàng mỉm cười :
- Sắp tới tập đoàn Ánh Sáng sẽ ký một hợp đồng lớn. Xong việc, anh sẽ đưa em đi Singapore du lịch. Em chịu không?
- Tới đó đi rồi tính.
- Thì đó là lí do ngày mai anh đưa em đi kiểm tra sức khỏe. Dù gì sức khỏe tốt thuận lợi cho chuyến du lịch của chúng ta hơn.
- Sao cũng được.
Hôm nay Trần Kiên cũng đã đưa bà Quế ra tới Vũng Tàu, một bản ký kết hợp đồng xem ra lại quá đông vui. Nhưng bà Quế thì không có vẻ gì là vui vẻ khi đến nơi này. Trần Kiên đỡ bà xuống xe, bà nói :
- Em thà tự thú còn hơn muốn tới đây.
- Vậy em thà đổ tội lỗi vào anh còn hơn để con trai của chồng em thất bại à?
- Anh đừng ép em nói như vậy. Em không thích đâu.
- Dù gì thì cũng chưa tới lúc ký hợp đồng, anh có thời gian đưa em đi chơi mà.
- Em muốn chuyện nay mau qua để em còn về lại Sài Gòn.
- Xem ra em không còn muốn ngồi cùng thuyền với những người như anh nữa rồi.
- Em không có nói như vậy.
- Em đang như thế đó.
- Thôi thì sao cũng được. Muốn nói gì thì tùy.
Tuệ Lâm và Huy Hoàng đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Lúc chờ hơi lâu, trông thấy môi Tuệ Lâm hơi khô, Huy Hoàng nói:
- Anh đi tìm gì cho em thấm giọng nhé !
- Cũng được. Cũng sắp tới kết quả của em rồi.
- Nhớ thông báo kết quả với anh.
Tuệ Lâm mỉm cười. Huy Hoàng vừa đi khỏi thì y tá gọi tên cô. Tuệ Lâm bước vào phòng và ngồi xuống ghế, bác sĩ trao kết quả kiểm tra tổng quát cho cô và vui vẻ nói:
- Sức khỏe của cô rất bình thường.
- Vậy là tôi có thể yên tâm đi du lịch nước ngoài rồi.
- Với người yêu hả?
- Không… không hẳn …
- Tôi nghĩ hai người cần phải hoãn lại niềm vui riêng vì những niềm vui chung sắp tới rồi.
- Ý bác sĩ là sao ạ?
Tuệ Lâm nhìn bác sĩ mắt tròn mắt dẹt, bác sĩ nói :
- Chúc mừng cô, cô đã có thai.
- Có thai?
- Phải. Cô đã có thai hai tháng. Trong này có cả kết quả siêu âm. Trong vài tháng sắp tới, cô có thể siêu âm để biết giới tính đưa trẻ.
Mặt Tuệ Lâm tái lại, hai tai cô bỗng ù lên nhưng không còn muốn nghe gì. Cố hết sức bình sinh mà rời khỏi phòng khám. Huy Hoàng lúc đó mới trở lại :
- Có rồi à? Khổ. Căng tin bệnh viện đông quá. Máy tự động lại hư. Mà kết quả sao rồi? Đưa anh xem.
- Không có gì đâu. Anh mở nước cho em uống đi.
- Ừ. Quên mất ! Trà xanh nhé.
- Cũng được.
Lên xe mà Lâm như người mất hồn. Viện cớ không đi mua sắm cùng Huy Hoàng, Lâm trốn miệt trong phòng mà không nói được lời nào. Cô vịn chặt bụng của mình mà khóc không nên lời …
- Giữa lúc mình đang muốn cố xóa sạch ký ức của anh ấy trong lòng thì tại sao giọt máu của anh ấy lại đang chảy trong cơ thể mình? Trời ơi …Sao đời bất công với tôi quá vậy??? Không để cho tôi yên thân ngày nào hết.
- Hôm nay trông em rất đẹp.
- Cảm ơn.
- Lúc sáng anh hơi quá lời. Em không giận anh chứ?
- Đâu có gì đâu.
- Anh …
- Em biết anh nói em sẽ cho em thời gian. Và em đang sử dụng khoảng thời gian đó một cách hợp lí nhất.
- Trông em dạo này không được khỏe. Ngày mai anh đưa em đi kiểm tra sức khỏe nhé !
- Sao lại đưa em đi kiểm tra sức khỏe?
Huy Hoàng mỉm cười :
- Sắp tới tập đoàn Ánh Sáng sẽ ký một hợp đồng lớn. Xong việc, anh sẽ đưa em đi Singapore du lịch. Em chịu không?
- Tới đó đi rồi tính.
- Thì đó là lí do ngày mai anh đưa em đi kiểm tra sức khỏe. Dù gì sức khỏe tốt thuận lợi cho chuyến du lịch của chúng ta hơn.
- Sao cũng được.
Hôm nay Trần Kiên cũng đã đưa bà Quế ra tới Vũng Tàu, một bản ký kết hợp đồng xem ra lại quá đông vui. Nhưng bà Quế thì không có vẻ gì là vui vẻ khi đến nơi này. Trần Kiên đỡ bà xuống xe, bà nói :
- Em thà tự thú còn hơn muốn tới đây.
- Vậy em thà đổ tội lỗi vào anh còn hơn để con trai của chồng em thất bại à?
- Anh đừng ép em nói như vậy. Em không thích đâu.
- Dù gì thì cũng chưa tới lúc ký hợp đồng, anh có thời gian đưa em đi chơi mà.
- Em muốn chuyện nay mau qua để em còn về lại Sài Gòn.
- Xem ra em không còn muốn ngồi cùng thuyền với những người như anh nữa rồi.
- Em không có nói như vậy.
- Em đang như thế đó.
- Thôi thì sao cũng được. Muốn nói gì thì tùy.
Tuệ Lâm và Huy Hoàng đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Lúc chờ hơi lâu, trông thấy môi Tuệ Lâm hơi khô, Huy Hoàng nói:
- Anh đi tìm gì cho em thấm giọng nhé !
- Cũng được. Cũng sắp tới kết quả của em rồi.
- Nhớ thông báo kết quả với anh.
Tuệ Lâm mỉm cười. Huy Hoàng vừa đi khỏi thì y tá gọi tên cô. Tuệ Lâm bước vào phòng và ngồi xuống ghế, bác sĩ trao kết quả kiểm tra tổng quát cho cô và vui vẻ nói:
- Sức khỏe của cô rất bình thường.
- Vậy là tôi có thể yên tâm đi du lịch nước ngoài rồi.
- Với người yêu hả?
- Không… không hẳn …
- Tôi nghĩ hai người cần phải hoãn lại niềm vui riêng vì những niềm vui chung sắp tới rồi.
- Ý bác sĩ là sao ạ?
Tuệ Lâm nhìn bác sĩ mắt tròn mắt dẹt, bác sĩ nói :
- Chúc mừng cô, cô đã có thai.
- Có thai?
- Phải. Cô đã có thai hai tháng. Trong này có cả kết quả siêu âm. Trong vài tháng sắp tới, cô có thể siêu âm để biết giới tính đưa trẻ.
Mặt Tuệ Lâm tái lại, hai tai cô bỗng ù lên nhưng không còn muốn nghe gì. Cố hết sức bình sinh mà rời khỏi phòng khám. Huy Hoàng lúc đó mới trở lại :
- Có rồi à? Khổ. Căng tin bệnh viện đông quá. Máy tự động lại hư. Mà kết quả sao rồi? Đưa anh xem.
- Không có gì đâu. Anh mở nước cho em uống đi.
- Ừ. Quên mất ! Trà xanh nhé.
- Cũng được.
Lên xe mà Lâm như người mất hồn. Viện cớ không đi mua sắm cùng Huy Hoàng, Lâm trốn miệt trong phòng mà không nói được lời nào. Cô vịn chặt bụng của mình mà khóc không nên lời …
- Giữa lúc mình đang muốn cố xóa sạch ký ức của anh ấy trong lòng thì tại sao giọt máu của anh ấy lại đang chảy trong cơ thể mình? Trời ơi …Sao đời bất công với tôi quá vậy??? Không để cho tôi yên thân ngày nào hết.
/212
|