Bởi vì phố đi bộ đột nhiên đóng cửa rất nhiều cửa hàng mà dân Cho nên cho màn hình lớn ở khu trung tâm lại càng trở nên sáng
tối xuống. sủa.
Những người đi đường buồn chán đều dừng lại nghỉ chân chân ở chỗ này, tò mò nhìn lên quảng trường.
"Nơi này sắp biểu diễn tiết mục ư?"
"Dựng cảnh mộng mơ như vậy, thật là lãng mạn quá!"
"Mau xem kìa xem kìa, có người bước lên sân khấu đó!"
Tại khu vực trung tâm, một sân khấu loại nhỏ lâm thời được lên chỉ cao hơn một mét, bối cảnh đằng sau là từ những hình vẽ hình trái tim màu hồng phấn, vô số ngọn đèn chiếu xuống nơi đây, chói mắt,
tuyệt đẹp. Lâm Khiết Vy như một chú chuột nhỏ nhanh chân luồn lách, cực kì linh hoạt, cô chui tới chui lui trong đám người, lát lên hàng trên. sau đã chen
Ôm trong mình lòng tò mò và tâm trạng phấn khích, cô nhìn đến ba chàng ca sĩ đứng trên sân khấu, cũng tham gia hò hét với mọi người, thậm chí còn bỏ quên luôn Hạ Dịch Sâm.
"Ba anh chàng kia đều đẹp trai hết!"
"Khí chất của trai âm nhạc đều tuyệt như vậy!" Xung quanh sôi nổi bàn tán.
Ba chàng trai trẻ ăn mặc sành điệu bắt đầu khởi động đàn dây, tiếng nhạc du dương đi qua microphone lập tức truyền tới tai người
nghe. Em đưa cho anh những hân hoan lạ kì.
Bọn họ say sưa cất tiếng hát:
"Anh vẫn luôn muốn nói với em.
Như ốc đảo đưa cho sa mạc..."
Vẫn là bài hát "Yêu em đó!"
Tuy là bài hát xưa cổ nhưng lại dạt dào tình ý.
Đám người vây xem hét lên chói tai.
Lãng mạn đến vậy, một ca khúc ngọt ngào đến thế quả thực là rung động đến tâm hồn, nhất là dưới làn gió đêm miên man ngập tràn con phố, dưới bầu không khí này, các cô gái đều say mê đến trái tim vang lên từng nhip.
"Quá lãng mạn!"
"Tôi cũng muốn yêu đương!"
"Mọi người nhìn đi! Anh chàng kia đẹp trai khôi ngô quá đi!" Một cô gái đột nhiên hét to, theo tiếng hét của cô ấy, tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Dịch Sâm, sau đó tất cả cô gái ở đó lại gây nên một tràng sóng âm thanh thứ hai.
Hàn ta cường tráng cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, khí độ phi phàm.
Đứng giữa đám đông vẫn vô cùng chói lóa, chỉ liếc qua đã phát hiện ra.
"Muốn sinh con cho anh ấy!" Có cô gái si mê nhìn Hạ Dịch Sâm, đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Cô ấy đã nói thay tiếng lòng của rất nhiều người.
Hạ Dịch Sâm không coi ai ra gì tiến đến đứng cạnh Lâm Khiết Vy, người dán sát người cô, tạo thành một tư thế báo vệ và chiếm giữ.
Nhìn là biết ngay anh ta đi chung với Lâm Khiết Vy.
Trong nháy mắt, rất nhiều cô gái thở dài tập thể, trái tim vụn vỡ. Quả nhiên là đàn ông tốt đều đã có chủ.
"Nghe hay không?" Hạ Dịch Sâm cúi đầu nhìn Lâm Khiết Vy, hắn ta
dán sát, cất giọng dịu dàng. Truyện Hệ Thống
"Ừ, rất hay!"
Hai mắt Lâm Khiết Vy vẫn nhìn mấy ca sĩ phía trên, đầu gật gật lung tung, đôi mắt sáng rỡ lấp lánh như ánh sao, tùy ý nói nhỏ: "Vốn là em cũng không để ý đến bài hát này, không biết nó lại hay như vậy!
Hạ Dịch Sâm mim cười, ánh sáng trong đôi mắt chợt lóe lên rực rỡ: "Có muốn nghe anh hát không?"
"À. Hả? Anh nói gì cơ?"
Lâm Khiết Vy giờ mới hiểu ra, cô ngước mặt nhìn Hạ Dịch Sâm, còn tưởng bản thân nghe lầm nữa.
Hạ Dịch Sâm trong trường rất khiêm tốn, đặc biệt không ưa tham gia các tiết mục công cộng vô bổ như hát hò khiêu vũ, suốt ngày đi theo lộ trình lớp học, thư viện, phòng đọc, hoàn toàn xứng đáng hình tượng sinh viên xuất sắc chăm học.
"Đàn anh Hạ, anh còn biết hát nữa sao? Không đùa đấy chứ?" "Em chỉ cần nói em có muốn nghe hay không?"
Đôi mắt hắn ta sáng rực nhìn chằm chằm vào cô, dưới ánh đèn rọi xuống, cặp mắt sâu kia đong đầy nóng bỏng trong nháy mắt khiến trái tim Lâm Khiết Vy như loạn nhịp. Con có một loại cám giác choáng hết xet que trong long cô, nihưng nó xày ra quả nhanh khiến cơ không thế giữ lại đượ6, 6ùng không kip nghĩ xem dó là gì.
"Em chua tùng nghe thấy dan anh hát bae giá, ha ha, đương nhiên là có xui to mà rôi
Tuy rằng nói như vây nhưng Lâm Khiết Vy cũng không ôfi trong lòng mong muốn phải thể nào, cô cám thấy Hạ Dịch Sám tuyệt đối sẽ không giống như ké dien lên hát hà trước mặt đông ngưới như vậy.
Đây hoàn toàn không phái là việc má đan anh Hạ sẽ làm.
Con ngươi den của Hạ Dịch Sám như tóa sáng, tiếng nói trâm trăm quyền rũ: "Nếu em muốn nghe, vậy anh sẽ thóa mấn nguyên vọng của em.."
Nói xong, Hạ Dịch Sám cười nhẹ một cái, đột nhiên chay lên sán khẩu,
"Ôi trời! Không phái chứ? Đàn anh Hạ, anh định hát thật..
Lâm Khiết Vy lác lác đầu mới phán ứng được, có trợn to mát không tin nhìn theo Hạ Dịch Sâm.
Cô chửi thầm trong lòng: Cha ma di, dan anh không phái trúng gió độc rồi chứ?
Hạ Dịch Sâm vừa bị đám con gái khen hết lời đột nhiên bước ra khỏi đám người, sau đó nhảy lên sân khấu khiến moi người đứng bên dưới thét chói tai!
"Trời ạ! Là anh ấy! Là chàng trai rất đẹp trai rất đẹp trai kia kìa!"
"Anh ấy định hát sao?"
"Tim oi sao lại nhảy nhanh như vậy?"
"Tôi muon lấy anh ấy, lấy anh ấy!"
Xung quanh sân khấu đột nhiên vang lên một tràng hoan hô và tiếng thét chói tai, trên sân khẩu có thêm một bóng người cao lớn khiến không khí xung quanh đột nhiên sôi trào.
Thế nhưng, Hạ Dịch Sâm lên sân khấu vẫn chỉ dùng ánh mắt yêu thương nhìn thẳng vào một minh Lâm Khiết Vy.
Anh cầm lấy một chiếc microphone, đứng trước ba chàng ca sĩ, Ba chàng trai vừa nãy còn được khen là đẹp trai nhưng so sánh với Hạ Dịch Sâm lại trở nên kém sắc.
Hạ Dịch Sâm tinh thần phơi phới, cả vẻ ngoài và khi chất đều xuất chúng hơn người.
Lâm Khiết Vy ngơ ngác nhìn lên sân khẩu, trong nháy mắt cô chot nghĩ đến anh Hạ giống như một vị hoàng tử giáng xuống chốn dan gian trần tục,
Đan anh Hạ có thành tích xuất sắc hàng đầu, Đàn anh Hạ cầm dao giải phầu. Con cả dàn anh Hạ biết hát...
Trời ơi đất à! Anh còn có bao nhiêu dieu mà người khác không biết nữa?
Hạ Dịch Sâm chộp được khoảnh khắc Lâm Khiết Vy há hốc mồm ngạc nhiên, trong lòng vui vẻ, hắn ta nhìn chăm chú Lâm Khiết Vy và bắt đầu cất tiếng hát.
Yêu em, yêu em.
Là cả giây phút đau đớn lẫn hạnh phúc.
Yêu em. Yêu em.
Vừa ngọt ngào vừa ấm áp,
Tất cả cảm xúc của tôi đều là em đó."
Âm sắc của hắn ta thiên về ông nam trầm, chất giọng cùng không giàu kĩ xảo như các ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng trong lời ca lại tràn đầy chân thành tha thiết, nghe lien khiến trái tim rung động.
Có thể làm mọi cô gái mê đắm.
Các cô gái đứng gần đó ồn ào hét toáng lên,
Chỉ có Lâm Khiết Vy ngơ ngác như một chú ngông ngốc nghếch dễ lừa.
Tiếng cổ vũ xung quanh cuối cùng cũng gọi tỉnh Lâm Khiết Vy, cô chớp mắt, đôi con người đúng lúc chạm phải nhiệt tình trong mắt Hạ Dịch Sâm, lúc ấy cô mới ra sức vỗ tay sùng bái ngước nhìn Hạ Dịch Sâm.
Học sinh giỏi đúng là học sinh giỏi, làm chuyện gì cũng đi xa hơn so với người khác, đến cả hát cũng hay nữa. Lâm Khiết Vy cười híp mắt bật ngón cái với Hạ Dịch Sâm đang
đứng trên sân khẩu. Hạ Dịch Sâm đột nhiên khom lưng vươn một tay về phía trước, ánh mắt yên lặng nhìn Lâm Khiết Vy, khế gật đầu, ý bảo cô tiến lên nắm tay hắn ta,
Wow....
Tất cả những cô gái có mặt hét lên nhiệt tình, họ đồng loạt lao lên trước vươn cánh tay của mình ra, chỉ có Lâm Khiết Vy là ngờ nghệch, vẫn ngây ngô đứng tại chỗ nhìn đám phụ nữ đang phát cuồng.
Đây là điều Hạ Dịch Sâm không ngờ tới, phụ nữ thời nay đều nhiệt tình thái quá...như vậy sao?
Thật đáng sợ.
Hắn ta vội vã giơ tay lên cao, lịch sự lắc đầu nhè nhẹ với những cô gái bên dưới sân khẩu.
Các cô không để ý, vẫn hô ta nắm tay, không ngừng chưa từ bỏ mà vươn tay về phía Hạ Dịch Sâm. uốn éo người,
tối xuống. sủa.
Những người đi đường buồn chán đều dừng lại nghỉ chân chân ở chỗ này, tò mò nhìn lên quảng trường.
"Nơi này sắp biểu diễn tiết mục ư?"
"Dựng cảnh mộng mơ như vậy, thật là lãng mạn quá!"
"Mau xem kìa xem kìa, có người bước lên sân khấu đó!"
Tại khu vực trung tâm, một sân khấu loại nhỏ lâm thời được lên chỉ cao hơn một mét, bối cảnh đằng sau là từ những hình vẽ hình trái tim màu hồng phấn, vô số ngọn đèn chiếu xuống nơi đây, chói mắt,
tuyệt đẹp. Lâm Khiết Vy như một chú chuột nhỏ nhanh chân luồn lách, cực kì linh hoạt, cô chui tới chui lui trong đám người, lát lên hàng trên. sau đã chen
Ôm trong mình lòng tò mò và tâm trạng phấn khích, cô nhìn đến ba chàng ca sĩ đứng trên sân khấu, cũng tham gia hò hét với mọi người, thậm chí còn bỏ quên luôn Hạ Dịch Sâm.
"Ba anh chàng kia đều đẹp trai hết!"
"Khí chất của trai âm nhạc đều tuyệt như vậy!" Xung quanh sôi nổi bàn tán.
Ba chàng trai trẻ ăn mặc sành điệu bắt đầu khởi động đàn dây, tiếng nhạc du dương đi qua microphone lập tức truyền tới tai người
nghe. Em đưa cho anh những hân hoan lạ kì.
Bọn họ say sưa cất tiếng hát:
"Anh vẫn luôn muốn nói với em.
Như ốc đảo đưa cho sa mạc..."
Vẫn là bài hát "Yêu em đó!"
Tuy là bài hát xưa cổ nhưng lại dạt dào tình ý.
Đám người vây xem hét lên chói tai.
Lãng mạn đến vậy, một ca khúc ngọt ngào đến thế quả thực là rung động đến tâm hồn, nhất là dưới làn gió đêm miên man ngập tràn con phố, dưới bầu không khí này, các cô gái đều say mê đến trái tim vang lên từng nhip.
"Quá lãng mạn!"
"Tôi cũng muốn yêu đương!"
"Mọi người nhìn đi! Anh chàng kia đẹp trai khôi ngô quá đi!" Một cô gái đột nhiên hét to, theo tiếng hét của cô ấy, tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Dịch Sâm, sau đó tất cả cô gái ở đó lại gây nên một tràng sóng âm thanh thứ hai.
Hàn ta cường tráng cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, khí độ phi phàm.
Đứng giữa đám đông vẫn vô cùng chói lóa, chỉ liếc qua đã phát hiện ra.
"Muốn sinh con cho anh ấy!" Có cô gái si mê nhìn Hạ Dịch Sâm, đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Cô ấy đã nói thay tiếng lòng của rất nhiều người.
Hạ Dịch Sâm không coi ai ra gì tiến đến đứng cạnh Lâm Khiết Vy, người dán sát người cô, tạo thành một tư thế báo vệ và chiếm giữ.
Nhìn là biết ngay anh ta đi chung với Lâm Khiết Vy.
Trong nháy mắt, rất nhiều cô gái thở dài tập thể, trái tim vụn vỡ. Quả nhiên là đàn ông tốt đều đã có chủ.
"Nghe hay không?" Hạ Dịch Sâm cúi đầu nhìn Lâm Khiết Vy, hắn ta
dán sát, cất giọng dịu dàng. Truyện Hệ Thống
"Ừ, rất hay!"
Hai mắt Lâm Khiết Vy vẫn nhìn mấy ca sĩ phía trên, đầu gật gật lung tung, đôi mắt sáng rỡ lấp lánh như ánh sao, tùy ý nói nhỏ: "Vốn là em cũng không để ý đến bài hát này, không biết nó lại hay như vậy!
Hạ Dịch Sâm mim cười, ánh sáng trong đôi mắt chợt lóe lên rực rỡ: "Có muốn nghe anh hát không?"
"À. Hả? Anh nói gì cơ?"
Lâm Khiết Vy giờ mới hiểu ra, cô ngước mặt nhìn Hạ Dịch Sâm, còn tưởng bản thân nghe lầm nữa.
Hạ Dịch Sâm trong trường rất khiêm tốn, đặc biệt không ưa tham gia các tiết mục công cộng vô bổ như hát hò khiêu vũ, suốt ngày đi theo lộ trình lớp học, thư viện, phòng đọc, hoàn toàn xứng đáng hình tượng sinh viên xuất sắc chăm học.
"Đàn anh Hạ, anh còn biết hát nữa sao? Không đùa đấy chứ?" "Em chỉ cần nói em có muốn nghe hay không?"
Đôi mắt hắn ta sáng rực nhìn chằm chằm vào cô, dưới ánh đèn rọi xuống, cặp mắt sâu kia đong đầy nóng bỏng trong nháy mắt khiến trái tim Lâm Khiết Vy như loạn nhịp. Con có một loại cám giác choáng hết xet que trong long cô, nihưng nó xày ra quả nhanh khiến cơ không thế giữ lại đượ6, 6ùng không kip nghĩ xem dó là gì.
"Em chua tùng nghe thấy dan anh hát bae giá, ha ha, đương nhiên là có xui to mà rôi
Tuy rằng nói như vây nhưng Lâm Khiết Vy cũng không ôfi trong lòng mong muốn phải thể nào, cô cám thấy Hạ Dịch Sám tuyệt đối sẽ không giống như ké dien lên hát hà trước mặt đông ngưới như vậy.
Đây hoàn toàn không phái là việc má đan anh Hạ sẽ làm.
Con ngươi den của Hạ Dịch Sám như tóa sáng, tiếng nói trâm trăm quyền rũ: "Nếu em muốn nghe, vậy anh sẽ thóa mấn nguyên vọng của em.."
Nói xong, Hạ Dịch Sám cười nhẹ một cái, đột nhiên chay lên sán khẩu,
"Ôi trời! Không phái chứ? Đàn anh Hạ, anh định hát thật..
Lâm Khiết Vy lác lác đầu mới phán ứng được, có trợn to mát không tin nhìn theo Hạ Dịch Sâm.
Cô chửi thầm trong lòng: Cha ma di, dan anh không phái trúng gió độc rồi chứ?
Hạ Dịch Sâm vừa bị đám con gái khen hết lời đột nhiên bước ra khỏi đám người, sau đó nhảy lên sân khấu khiến moi người đứng bên dưới thét chói tai!
"Trời ạ! Là anh ấy! Là chàng trai rất đẹp trai rất đẹp trai kia kìa!"
"Anh ấy định hát sao?"
"Tim oi sao lại nhảy nhanh như vậy?"
"Tôi muon lấy anh ấy, lấy anh ấy!"
Xung quanh sân khấu đột nhiên vang lên một tràng hoan hô và tiếng thét chói tai, trên sân khẩu có thêm một bóng người cao lớn khiến không khí xung quanh đột nhiên sôi trào.
Thế nhưng, Hạ Dịch Sâm lên sân khấu vẫn chỉ dùng ánh mắt yêu thương nhìn thẳng vào một minh Lâm Khiết Vy.
Anh cầm lấy một chiếc microphone, đứng trước ba chàng ca sĩ, Ba chàng trai vừa nãy còn được khen là đẹp trai nhưng so sánh với Hạ Dịch Sâm lại trở nên kém sắc.
Hạ Dịch Sâm tinh thần phơi phới, cả vẻ ngoài và khi chất đều xuất chúng hơn người.
Lâm Khiết Vy ngơ ngác nhìn lên sân khẩu, trong nháy mắt cô chot nghĩ đến anh Hạ giống như một vị hoàng tử giáng xuống chốn dan gian trần tục,
Đan anh Hạ có thành tích xuất sắc hàng đầu, Đàn anh Hạ cầm dao giải phầu. Con cả dàn anh Hạ biết hát...
Trời ơi đất à! Anh còn có bao nhiêu dieu mà người khác không biết nữa?
Hạ Dịch Sâm chộp được khoảnh khắc Lâm Khiết Vy há hốc mồm ngạc nhiên, trong lòng vui vẻ, hắn ta nhìn chăm chú Lâm Khiết Vy và bắt đầu cất tiếng hát.
Yêu em, yêu em.
Là cả giây phút đau đớn lẫn hạnh phúc.
Yêu em. Yêu em.
Vừa ngọt ngào vừa ấm áp,
Tất cả cảm xúc của tôi đều là em đó."
Âm sắc của hắn ta thiên về ông nam trầm, chất giọng cùng không giàu kĩ xảo như các ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng trong lời ca lại tràn đầy chân thành tha thiết, nghe lien khiến trái tim rung động.
Có thể làm mọi cô gái mê đắm.
Các cô gái đứng gần đó ồn ào hét toáng lên,
Chỉ có Lâm Khiết Vy ngơ ngác như một chú ngông ngốc nghếch dễ lừa.
Tiếng cổ vũ xung quanh cuối cùng cũng gọi tỉnh Lâm Khiết Vy, cô chớp mắt, đôi con người đúng lúc chạm phải nhiệt tình trong mắt Hạ Dịch Sâm, lúc ấy cô mới ra sức vỗ tay sùng bái ngước nhìn Hạ Dịch Sâm.
Học sinh giỏi đúng là học sinh giỏi, làm chuyện gì cũng đi xa hơn so với người khác, đến cả hát cũng hay nữa. Lâm Khiết Vy cười híp mắt bật ngón cái với Hạ Dịch Sâm đang
đứng trên sân khẩu. Hạ Dịch Sâm đột nhiên khom lưng vươn một tay về phía trước, ánh mắt yên lặng nhìn Lâm Khiết Vy, khế gật đầu, ý bảo cô tiến lên nắm tay hắn ta,
Wow....
Tất cả những cô gái có mặt hét lên nhiệt tình, họ đồng loạt lao lên trước vươn cánh tay của mình ra, chỉ có Lâm Khiết Vy là ngờ nghệch, vẫn ngây ngô đứng tại chỗ nhìn đám phụ nữ đang phát cuồng.
Đây là điều Hạ Dịch Sâm không ngờ tới, phụ nữ thời nay đều nhiệt tình thái quá...như vậy sao?
Thật đáng sợ.
Hắn ta vội vã giơ tay lên cao, lịch sự lắc đầu nhè nhẹ với những cô gái bên dưới sân khẩu.
Các cô không để ý, vẫn hô ta nắm tay, không ngừng chưa từ bỏ mà vươn tay về phía Hạ Dịch Sâm. uốn éo người,
/402
|