Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1154: Mơ ước cuối cùng! (2)

/1906


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hai ngày sau, Lăng Vi đi tới sở nghiên cứu, vừa đi vào phòng thí nghiệm, đã thấy Long Diệc Hân hớn hở chạy ra nói: “Quá tuyệt vời! Tiểu Vi, bản thiết kế mới lại thành công rồi!”

Lăng Vi vội vàng tới hỏi: “Anh Diệc Hân, thí nghiệm thành công rồi?”

Giọng nói của cô cũng mang theo sự kích động!

Long Diệc Hân vừa nhìn thấy cô tới, liền vui vẻ ra mặt!

Anh ta đi thật nhanh tới bên cạnh cô, nắm chặt bả vai của cô dùng sức lắc, anh ta không nhịn được cười phá lên “Ha ha”, lớn nói: “Thành công rồi! Công sức bao nhiêu tháng trời? Ha ha —— động cơ siêu cấp! Anh thật sự cảm thấy như đang nằm mơ vậy!”

Long Diệc Hân hứng phấn đến nỗi nói năng không mạch lạc.

“Tiểu Vi! Em xem động cơ này như thế nào?”

Vừa nói, anh ta vừa kéo cô đến trước động cơ, chỉ vào cái động cơ đang “Buzz buzz” ở trên sàn.

Lăng Vi cẩn thận nhìn kỹ một lúc lâu, ngạc nhiên phát hiện ra: “Tốc độ thật sự rất nhanh!”

Lăng Vi kích động nói: “Chúng ta có thể lắp mô hình thử nghiệm động cơ mới!”

Trái tim cô nhảy cỡn lên, cô thật sự không dám tin vào mắt mình.

Đôi mắt của Long Diệc Hân cũng sáng lên, giống như lửa đốt vậy, anh ta kích động nói: “Đúng đúng đúng, lập mô hình thử động cơ một lần!”

Lúc này, giáo sư Trần bất ngờ chạy vào, ông lão vừa lên cơn hen suyễn vừa hỏi: “Thành công không?”

“Thành công! Trên cơ sở lần trước, thì lần này đã được nâng cấp lên cao hơn rồi!” Long Diệc Hân không nhịn được dùng sức gật đầu.

Giáo sư Trần cao hứng dị thường! Lần nghiên cứu động cơ này... đúng là biến đổi bất ngờ, hết chuyện độc quyền bị người khác “Xin”, lại đến chuyện con chip bị trộm...

Mỗi lần đều thiếu chút nữa đẩy Lăng Vi ngã vào tầng mười tám địa ngục, cũng may, cô gái này đều đã vượt qua.

Cũng may, cô không có bị đánh ngã, cũng may cô đã giữ vững được ước mơ và ý tưởng của mình, không ngừng cố gắng, hoàn toàn không tức giận! Nếu cô lùi bước và oán giận dù chỉ một tý xíu, chắc cũng sẽ không có thành tích kinh người như ngày hôm nay!

Cũng may, cũng may... giáo sư Trần vỗ ngực, đúng là chuyện vô cùng hài lòng. Đúng là vạn vạn không ngờ rằng, ông ta và Long Diệc Hân lại trợ giúp cô biến vấn đề tăng tốc động cơ hoàn toàn không thể nào thực hiện này thành hiện thực!

Giáo sư Trần đi đến cắm rễ trước động cơ kia, hai mắt sáng lên, cẩn thận nhìn “ Thật không? Tốc độ thật sự tăng lên—— tiểu Vi này, cháu đúng là một thiên tài!”

Lúc ông ta nói chuyện, ông ta không nhìn về phía Lăng Vi, mà vẫn nhìn chằm chằm vào động cơ, ông ta không dời mắt đi được!

Siêu động cơ này, là mơ ước cuối cùng của bao nhiêu thế hệ nghiên cứu động cơ xe! Trong lúc vẫn còn sống, ông ta lại có thể tham gia vào, cùng chế tạo ra...

Giáo sư Trần cực kỳ kích động, rồi ông chợt cảm thấy nhịp đập cuả trái tim tăng tốc nhanh, Long Diệc Hân nhìn thấy sắc mặt của ông ta không đúng, vội vàng nói: “Giáo sư ngàn vạn lần đừng kích động, giáo sư mau đến bên cạnh nghỉ ngơi đi.”

Lăng Vi cũng vội vàng đỡ ông ta ngồi xuống cái ghế bên cạnh, giáo sư Trần xua xua tay, lấy lọ thuốc trợ tim từ trong túi áo ra, Long Diệc Hân vội vàng rót nước cho ông ta.

Sau khi giáo sư Trần tỉnh táo lại, ông ta vội vàng nói: “Đừng để ý đến tôi, mau —— mau thử nghiệm động cơ đi.”

Long Diệc Hân mau chóng gọi người đến mang động cơ đi. Ở trên quảng trường lớn trong sở nghiên cứu, Long Diệc Hân mời các chuyên gia chuyên nghiệp lắp đặt bộ phận ngoài của xe.

Loay hoay một ngày trời, đến chạng vạng tối, cỗ mãy mới chính thức được lắp đặt xong.

Long Diệc Hân đặc biệt lịch sự làm động tác tay mời Lăng Vi: “Nữ vương, mời. cô trước..”

Lăng Vi không nhịn được cười ra tiếng. Long Diệc Hân và cô làm việc chung với nhau bao nhiêu lâu, cũng bị cô lây cái tính hoạt bát, còn nhớ lần đầu tiên lúc nhìn thấy anh ta, giọng điệu lúc anh ta nói chuyện, đều là đều đều...

Mặc dù Lăng Vi biết Long Diệc Hân và giáo sư Trần đều muốn lên xe đến xoắn ruột xoắn gan, nhưng mà, cô thật sự không nỡ để cơ hội này cho người khác!

Cô ngâm nga điệu nhạc, vui vẻ ngồi lên ghế lái.

Cô chờ đợi ngày này, không phải chỉ đơn giản là chờ đợi mấy tháng đâu!

Từ năm mười mấy tuổi cô đã bắt đầu nghiên cứu động cơ. Đó thật sự đúng là... một quá trình chậm chạp mà khô khan nhàm chán.

Tất cả mọi người đều chỉ thấy thành quả của cô, nhưng không ai nhìn thấy cố gắng và công sức cô đã từng bỏ ra.

/1906

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status