Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1198: Mong ngóng (2)

/1906


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lăng Vi nhìn thấy Vinh Phỉ giận đến nỗi muốn giết người ở trong video, cô nói: “Tứ ca, trước tiên anh cứ bình tĩnh đã, Angel nói đi chuộc tội, vậy chúng ta có thể điều tra xem, cô ta đã từng nhận những nhiệm vụ gì. Chúng ta thử tìm hiểu những người bị cô ấy ám sát... Nếu cô ta hoàn thành nhiệm vụ, người nhà của những người đó sẽ sống trong khốn cùng, nói không chừng cô ta đi trợ giúp bọn họ...”

Lăng Vi còn chưa nói hết lời, Vinh Phỉ đã tắt video đi, xông lên máy bay trực thăng đi mất.

“...”

Lăng Vi mỉm cười lắc đầu, tính tình của Tứ ca thật là hất tấp lại dễ nóng giận... Không ngờ rằng anh ta lại thua ở trong tay Angel.

Vinh Phỉ nhờ Diệp Đình giúp anh ta điều tra danh sách nhiệm vụ của Angel, Vinh Phỉ bắt đầu tìm cô ta trên khắp thế giới.

...

Hai người này đúng là... giáu diếm giỏi. Bình thường không nhìn ra được bọn họ quan tâm đến đối phương bao nhiêu, nhưng... một khi gặp phải chuyện, Tứ ca chắc chắn không bỏ được Angel, Angel cũng không bỏ được Tứ ca...

Lăng Vi thầm nghĩ trong đầu, đây chính là oan gia phải không?

Sau khi thu xếp ổn thỏa cho Lăng Tiêu, Lăng Vi chuẩn bị giỏ trái cây và hoa tươi lên núi lễ bái tế cha mẹ. Cha mẹ cô giỗ vào ngày 7 tháng 4, vì vậy, hàng năm cứ đến ngày này, cô đều lê núi tảo mộ cha mẹ.

Trước kia, lúc cha mẹ cô mới qua đời, là chú đưa cô tới. Sau này, chú cô bị đi tù, cô đều tới một mình.

Năm nay, người trong nhà tới đặc biệt đông đủ. Lăng Trí, Lăng Tiêu, tiểu Đông Ni, Diệp Đình, còn cả hai bảo bảo trong bụng cô cũng cùng tới với cô.

Diệp Đình và Lăng Tiêu nhổ sạch cỏ quanh mộ, Lăng Vi lấy nước lau mồ hôi giúp bọn họ.

Diệp Đình nắm lấy tay cô, nói: “Có nên đưa cha mẹ đến chỗ Emily và Bella không? Bọn họ ở nơi này cũng rất cô đơn.”

Lăng Vi suy nghĩ, cảm thấy Diệp Đình nói rất có đạo lý. Ngọn núi này thật sự quá vắng vẻ. Lăng Vi gật đầu rồi nhìn về phía Lăng Trí, Lăng Trí cũng gật đầu, nói: “Ừ, chú cũng nghĩ chuyển mộ bọn họ tới nghĩa trang công cộng thì tốt hơn. Nếu các cháu cảm thấy thích hợp, vậy chờ chú trở về tìm người xem ngày.”

“Vâng...”

Người một nhà dập đầu thắp hương ở trước mộ của Lăng Phong và Trầm Minh Nhược. Lăng Vi quỳ xuống đất, thầm nói với cha mẹ ở trong lòng: “Cha mẹ, con rất nhớ cha mẹ... Cha mẹ nhìn xem, con cũng sắp làm mẹ rồi.”

Cô vuốt ve bụng mình, thầm nói trong lòng: “Cha mẹ xem, con đang mang thai rồi, năm tháng nữa cháu trai cháu gái của cha mẹ sẽ ra đời. Chờ hai đứa ra đời, con sẽ đưa hai đứa đến dập đầu chào cha mẹ. Còn cả chồng con...”

Cô nhìn về phía Diệp Đình, Diệp Đình đang nhắm mắt, chắp hai tay, không biết đang cầu nguyện điều gì... Lăng Vi cũng nhắm mắt lại, lặng lẽ nói ở trong lòng: “Cha mẹ, cha mẹ nhìn Diệp Đình đi... anh ấy cực kỳ cực kỳ tốt với con. Anh ấy chưa bao giờ làm con tức giận, cực kỳ cưng chiều con... Cha mẹ cũng phải phù hộ cho anh ấy đấy nhé, để anh ấy được bình an.”

Lăng Vi dập đầu ba lần, chắp hai tay phía trước mặt, cô lại nhắm mắt lặng lẽ nói: “Còn cả anh tiểu Tiêu nữa, bệnh tình của anh ấy đã không còn nghiêm trọng như trước, qua vài này nữa con sẽ đưa cha mẹ đến chỗ vợ và con gái của anh tiểu Tiêu, cha mẹ nhớ phù hộ cho anh tiểu Tiêu sớm hỏi bệnh. Còn nữa, hy vọng tiểu Đông Ni cũng nhanh chóng tốt lên, mặc dù đứa nhỏ này mắc chứng tự bế, nhưng thằng bé thật sự là một thiên tài, thằng bé có thể làm những con robot nhỏ. Sau này, con sẽ mang tới cho cha mẹ nhìn.”

Lăng Vi lại miễn cưỡng dập đầu ba lần, bởi vì bụng đã bắt đầu vượt mặt, nên cô khom người rất khó khăn.

Cô đứng thẳng người, mắt nhìn về phía Lăng Trí, không biết Lăng Trí đang nghĩ tới điều gì, vẻ mặt cực kỳ bi thương... Lăng Vi biết chắc chắn chú lại đang tự trách...

Lăng Vi rủ mi mắt xuống, lặng lẽ nói với cha mẹ: “Cha mẹ, cả đời này... chú không có mấy ngày hạnh phúc... khi còn trẻ chú cưới dì Phương, sinh ra anh Lăng Tiêu, bọn họ vốn có gia đình cực kỳ hạnh phúc. Kết quả lại bị Vương Hân Bình phá hủy... Vương Hân Bình đã chuyển hết tất cả sản nghiệp của Lăng gia đến Vương gia, bây giờ, đứa con gái Vương Hân Bình ssinh ra kia còn thuê người muốn giết chú, đó là cha ruột của cô ta! Vậy mà cô ta cũng ra tay được?”

/1906

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status