Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Tuấn sau lưng cô ta đột nhiên “hừ” một tiếng: “Phàm là người đắc tội anh Đình, chết là kết quả tiện nghi nhất.”
Hạ Tiểu Hi run rẩy, cọng tóc cũng sắp đứng lên rồi.
Lăng Vi liếc Lôi Tuấn: “Anh đừng hù dọa cậu ấy, cậu ấy nhát gan.”
Lôi Tuấn liếc mắt quan sát Hạ Tiểu Hi: “À… thì ra cô chính là tiểu thư chữ B cánh dài ah!”
“…”
“Anh mới là B tiểu thư! Anh có biết nói chuyện hay không?” Hạ Tiểu Hi囧 囧 nói: “Tôi biết anh… Kho ca khúc Trung hoa tiên sinh…”
Lôi Tuấn sửng sốt, cười lên: “Ai u, không nghĩ tới danh tiếng của tiểu gia tôi đã truyền tới đại học Yến một đi không trở lại rồi…”
“Ha ha, cũng không phải… Không nghĩ tới một người đàn ông như anh lại nắm giữ nhiều ca khúc tình yêu như vậy.”
“…”
Lôi Tuấn囧. Giải thích: “Đó cũng là ca từ hợp tình thế, chẳng lẽ người ta nói yêu đương, tôi mở nhạc tang cho người ta à?”
“…”
Lăng Vi đột nhiên cảm thấy mình và hai người này căn bản không ở cùng một thế giới nữa, cô nâng váy lên bậc thang, đẩy cửa tiệm lẩu.
Liền nghe hai người sau lưng anh một câu tôi một câu đả kích nhau.
Lăng Vi mở cửa phòng bao, tất cả mọi người trong phòng bao đều nhìn qua cô.
Lăng Vi còn mặc lễ phục màu xanh da trời hẹn với Diệp Đình…
“Lăng Vi…”
Đầm dài màu xanh này đặc biệt chói mắt, màu sắc sáng rỡ tôn làn da trắng nõn như tuyết của cô.
Eo nhỏ, mông thanh tú, ngực to, vóc người lả lướt.
Một khắc cô mở cửa vào, tựa như nghe được tiếng hít hơi của rất nhiều bạn học.
Lăng Vi đỏ mặt, đi vào trong hai bước, làm người ta kinh ngạc là, Diệp Đình lại… ngồi ở chủ vị…
Cô nghe Hoa Thiếu Kiền giới thiệu anh: “Vị này là Diệp Đình tiên sinh, Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế, đại cổ đông của Tập đoàn Laroe.”
Các bạn học thở mạnh cũng không dám, không biết hôm nay nổi gió gì, không chỉ có Tổng thanh tra đại nhân của trụ sở chính Laroe muốn mời bọn họ ăn lẩu, ngay cả đại cổ đông cũng được mời tới!”
Trong phòng bao, tuy có hơn 20 người, nhưng an tĩnh như một phòng trống…
Lăng Vi nhìn chung quanh, chỉ có hai chỗ trống bên phải Diệp Đình. Hoa Thiếu Kiền ngồi bên trái anh.
Lăng Vi thầm nghĩ, khí thế trên người Diệp đại boss quá thấp, nhất định là không ai dám ngồi cạnh anh…
Lúc này, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn mở cửa đi vào.
“Hai người tới trễ! Phạt rượu! Phạt rượu!” Chu Dịch chủ trì tụ họp tựa như thấy cứu tinh, lập tức bưng ly rượu xông tới. Đây chính là cơ hội tốt để làm sống động bầu không khí!
“Ai u, nhiều người như vậy?” Lôi Tuấn sửng sốt, tại sao không ai thông báo anh ta… Đây là muốn tụ họp sao?
Vừa rồi anh Đình gọi tới, rõ ràng chỉ nói tụ họp cùng bạn Lăng Vi.
Lôi Tuấn xoay người muốn đi, Hoa Thiếu Kiền gọi lại anh ta: “Nếu đã tới, thì thêm ghế ngồi chung đi.”
“Đúng đúng đúng, thêm cái ghế, mau mau mau, mời tới đây ngồi.”
Chu Dịch xếp Lôi Tuấn bên cạnh Hạ Tiểu Hi.
Sau đó, kéo cánh tay Lăng Vi, kéo cô tới chỗ trống cạnh Diệp Đình.
“Tới trễ, tự phạt ba ly!” Chu Dịch nhanh chóng ró ba ly rượu mạnh đặt trước mặt Lăng Vi, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn.
“Đúng, nữ thần Vi Vi phải tự phạt ba ly!” Có người ồn ào lên.
“Tự phạt ba ly! Tự phạt ba ly!”
“Nữ thần Vi Vi, bây giờ cô là nhân vật quan trọng của trường học chúng ta, sau Hoa thần, chính là cô! Cô cũng sắp tốt nghiệp, không biết “Thần” kế tiếp khi nào mới có thể xuất hiện…”
“Đúng nha, hôm nay hiếm khi thấy hai vị đại thần đều ở đây, đúng là duyên phận nha!”
“Duyên phận duyên phận! Vì duyên phận chúng ta mà cạn ly! Tôi uống cùng nữ thần Vi Vi một ly!” Một chàng trai mắt đầy hoa đào, thật may Lăng Vi và Hứa Tử Huân đã chia tay, nếu như anh ta và Lăng Vi đều đến Laroe thực tập, vậy sau này có quá nhiều cơ hội gặp mặt!
“Tới đi, tôi uống!” Chàng trai nâng ly uống.
Lăng Vi囧, cô uống rượu bị dị ứng ah… Cho nên, không thể uống, nhưng dưới mắt mọi người, không uống lại rất mất hứng.
Cô bưng ly lên, vừa định uống, đột nhiên có một bàn tay chen vào, lấy ly rượu của cô: “Vợ tôi bị dị ứng rượu cồn, không uống rượu được.”
“Phốc —— Khụ ——”
Chàng trai đang bồi nữ thần Vi Vi uống rượu suýt chút nữa sặc chết.
Tình huống gì đây?
Nữ thần Vi Vi… trở thành vợ của Diệp tiên sinh hồi nào? Chàng trai này chậm tiêu, không hiểu lời nói kia. Lúc này, còn không biết Lăng Vi là hoa đã có chủ.
Trong lòng anh ta khiếp sợ, Diệp tiên sinh là người cầm lái của Đỉnh Phong Quốc Tế! Lại là đại cổ đông của Tập đoàn Laroe!
Cả hai đều là Tập đoàn tài chính lớn cao cấp thế giới!
Lăng Vi lại là phu nhân của Diệp Đình? Vừa rồi anh ta còn muốn theo đuổi cô…
Trong đầu đột nhiên hiện ra một câu… Cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga?
Nhưng cũng quá nhanh rồi? Lăng Vi và Hứa Tử Huân vừa chia tay không bao lâu. Sao cô ấy bỗng nhiên gả cho Diệp tiên sinh rồi?
Sao có thể?
…
“Aiya, chuyện lớn như vậy cậu cũng không biết!” Có bạn học kinh hô: “Trong cuộc tuyển chọn, Diệp tiên sinh còn giúp nữ thần Vi Vi giải vây…”
Cô ta nói vậy, bạn học lúc ấy xem náo nhiệt, tâm tình phức tạp. Khi đó, có người nói Lăng Vi là phu nhân của Diệp Đình, nhưng… chuyện này, thật sự khiến người khác khó tin! Cho nên, không ít người đều tự động xem chuyện này là lời đồn.
Vu Tinh đã sớm biết chuyện này, liền giả vờ dáng vẻ rất quen thuộc, cười nói: “Đều do tôi không giới thiệu… Lăng Vi đúng là phu nhân của Diệp tiên sinh. Lăng Vi dị ứng rượu cồn, ba ly thì miễn đi… Phạt một ly thì được…”
Diệp Đình cầm ly rượu từ tay Lăng Vi, không lạnh không nóng liếc Vu Tinh, anh còn nhớ người phụ nữ này từng sỉ nhục Lăng Vi trong tiệc rượu Laroe…
Cô ta không nói lời nào, anh đầu cơ trục lợi cô ta quên mất.
Ngón tay Diệp Đình vuốt dọc theo ly rượu, hờ hững liếc mắt nhìn Vu Tinh: “Cô là ai?”
Mặt Vu Tinh trong nháy mắt đỏ bừng, đây là vạch trần khuyết điểm ngay trước mặt mọi người ah! Trời ạ a a a! Đây là sỉ nhục trắng trợn!
Một giây trước, tất cả mọi người đều cho là cô ta và Diệp Đình cùng Lăng Vi rất quen thuộc, không nghĩ tới… Một giây sau lại là tình cảnh như vậy.
Người ta căn bản cũng không biết cô ta!
Có bạn học cười lên.
Vu Tinh bị bẽ mặt không đất mà trốn, tự bưng ly rượu, “ừng ực ừng ực” phạt một ly.
Diệp Đình không nhịn được, cánh tay khoác lên ghế dựa Lăng Vi: “Đây chính là bạn tốt tụ họp mà em nói?”
Lăng Vi không còn cách nào khác… Trước khi tới, cô cũng không biết sẽ có nhiều người như vậy.
Còn muốn rót rượu cô…
Bầu không khí ngột ngạt làm cô muốn độn thổ để thở.
Thiên Ma đột nhiên bưng ly rượu đứng lên, vỗ ngực nói: “Tôi uống thay Tiểu Vi!” Diệp Đình nhìn anh ta, cầm ly rượu đến bên mép: “Rượu của vợ tôi, tôi uống thay cô ấy.”
Nói xong, nâng ly với Thiên Ma.
Thiên Ma tôn kính nhìn anh, uống rượu “ừng ực ừng ực”, Diệp Đình cũng nâng ly uống cạn.
Diệp Đình uống rất nhanh, ly rượu thấy đáy, Thiên Ma vậy mà còn chưa uống xong một hớp.
Diệp Đình cầm khăn ướt, ưu nhã lau miệng, nhàn nhạt hỏi: “Bạn học Lý Thiên Mặc, 8 người của tiểu đội cậu định lúc nào bỏ qua cho hậu viện nhà tôi?”
“Phốc ——” Thiên Ma phun hớp rượu ra ngoài, suýt sặc chết…
Chàng trai vừa rồi thiết chút nữa sặc chết vội đi qua vỗ lưng cho anh ta, Diệp đại boss nói chuyện quá ngang ngược… Lão thị đánh người một cái trở tay không kịp…
Lôi Tuấn sau lưng cô ta đột nhiên “hừ” một tiếng: “Phàm là người đắc tội anh Đình, chết là kết quả tiện nghi nhất.”
Hạ Tiểu Hi run rẩy, cọng tóc cũng sắp đứng lên rồi.
Lăng Vi liếc Lôi Tuấn: “Anh đừng hù dọa cậu ấy, cậu ấy nhát gan.”
Lôi Tuấn liếc mắt quan sát Hạ Tiểu Hi: “À… thì ra cô chính là tiểu thư chữ B cánh dài ah!”
“…”
“Anh mới là B tiểu thư! Anh có biết nói chuyện hay không?” Hạ Tiểu Hi囧 囧 nói: “Tôi biết anh… Kho ca khúc Trung hoa tiên sinh…”
Lôi Tuấn sửng sốt, cười lên: “Ai u, không nghĩ tới danh tiếng của tiểu gia tôi đã truyền tới đại học Yến một đi không trở lại rồi…”
“Ha ha, cũng không phải… Không nghĩ tới một người đàn ông như anh lại nắm giữ nhiều ca khúc tình yêu như vậy.”
“…”
Lôi Tuấn囧. Giải thích: “Đó cũng là ca từ hợp tình thế, chẳng lẽ người ta nói yêu đương, tôi mở nhạc tang cho người ta à?”
“…”
Lăng Vi đột nhiên cảm thấy mình và hai người này căn bản không ở cùng một thế giới nữa, cô nâng váy lên bậc thang, đẩy cửa tiệm lẩu.
Liền nghe hai người sau lưng anh một câu tôi một câu đả kích nhau.
Lăng Vi mở cửa phòng bao, tất cả mọi người trong phòng bao đều nhìn qua cô.
Lăng Vi còn mặc lễ phục màu xanh da trời hẹn với Diệp Đình…
“Lăng Vi…”
Đầm dài màu xanh này đặc biệt chói mắt, màu sắc sáng rỡ tôn làn da trắng nõn như tuyết của cô.
Eo nhỏ, mông thanh tú, ngực to, vóc người lả lướt.
Một khắc cô mở cửa vào, tựa như nghe được tiếng hít hơi của rất nhiều bạn học.
Lăng Vi đỏ mặt, đi vào trong hai bước, làm người ta kinh ngạc là, Diệp Đình lại… ngồi ở chủ vị…
Cô nghe Hoa Thiếu Kiền giới thiệu anh: “Vị này là Diệp Đình tiên sinh, Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế, đại cổ đông của Tập đoàn Laroe.”
Các bạn học thở mạnh cũng không dám, không biết hôm nay nổi gió gì, không chỉ có Tổng thanh tra đại nhân của trụ sở chính Laroe muốn mời bọn họ ăn lẩu, ngay cả đại cổ đông cũng được mời tới!”
Trong phòng bao, tuy có hơn 20 người, nhưng an tĩnh như một phòng trống…
Lăng Vi nhìn chung quanh, chỉ có hai chỗ trống bên phải Diệp Đình. Hoa Thiếu Kiền ngồi bên trái anh.
Lăng Vi thầm nghĩ, khí thế trên người Diệp đại boss quá thấp, nhất định là không ai dám ngồi cạnh anh…
Lúc này, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn mở cửa đi vào.
“Hai người tới trễ! Phạt rượu! Phạt rượu!” Chu Dịch chủ trì tụ họp tựa như thấy cứu tinh, lập tức bưng ly rượu xông tới. Đây chính là cơ hội tốt để làm sống động bầu không khí!
“Ai u, nhiều người như vậy?” Lôi Tuấn sửng sốt, tại sao không ai thông báo anh ta… Đây là muốn tụ họp sao?
Vừa rồi anh Đình gọi tới, rõ ràng chỉ nói tụ họp cùng bạn Lăng Vi.
Lôi Tuấn xoay người muốn đi, Hoa Thiếu Kiền gọi lại anh ta: “Nếu đã tới, thì thêm ghế ngồi chung đi.”
“Đúng đúng đúng, thêm cái ghế, mau mau mau, mời tới đây ngồi.”
Chu Dịch xếp Lôi Tuấn bên cạnh Hạ Tiểu Hi.
Sau đó, kéo cánh tay Lăng Vi, kéo cô tới chỗ trống cạnh Diệp Đình.
“Tới trễ, tự phạt ba ly!” Chu Dịch nhanh chóng ró ba ly rượu mạnh đặt trước mặt Lăng Vi, Hạ Tiểu Hi và Lôi Tuấn.
“Đúng, nữ thần Vi Vi phải tự phạt ba ly!” Có người ồn ào lên.
“Tự phạt ba ly! Tự phạt ba ly!”
“Nữ thần Vi Vi, bây giờ cô là nhân vật quan trọng của trường học chúng ta, sau Hoa thần, chính là cô! Cô cũng sắp tốt nghiệp, không biết “Thần” kế tiếp khi nào mới có thể xuất hiện…”
“Đúng nha, hôm nay hiếm khi thấy hai vị đại thần đều ở đây, đúng là duyên phận nha!”
“Duyên phận duyên phận! Vì duyên phận chúng ta mà cạn ly! Tôi uống cùng nữ thần Vi Vi một ly!” Một chàng trai mắt đầy hoa đào, thật may Lăng Vi và Hứa Tử Huân đã chia tay, nếu như anh ta và Lăng Vi đều đến Laroe thực tập, vậy sau này có quá nhiều cơ hội gặp mặt!
“Tới đi, tôi uống!” Chàng trai nâng ly uống.
Lăng Vi囧, cô uống rượu bị dị ứng ah… Cho nên, không thể uống, nhưng dưới mắt mọi người, không uống lại rất mất hứng.
Cô bưng ly lên, vừa định uống, đột nhiên có một bàn tay chen vào, lấy ly rượu của cô: “Vợ tôi bị dị ứng rượu cồn, không uống rượu được.”
“Phốc —— Khụ ——”
Chàng trai đang bồi nữ thần Vi Vi uống rượu suýt chút nữa sặc chết.
Tình huống gì đây?
Nữ thần Vi Vi… trở thành vợ của Diệp tiên sinh hồi nào? Chàng trai này chậm tiêu, không hiểu lời nói kia. Lúc này, còn không biết Lăng Vi là hoa đã có chủ.
Trong lòng anh ta khiếp sợ, Diệp tiên sinh là người cầm lái của Đỉnh Phong Quốc Tế! Lại là đại cổ đông của Tập đoàn Laroe!
Cả hai đều là Tập đoàn tài chính lớn cao cấp thế giới!
Lăng Vi lại là phu nhân của Diệp Đình? Vừa rồi anh ta còn muốn theo đuổi cô…
Trong đầu đột nhiên hiện ra một câu… Cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga?
Nhưng cũng quá nhanh rồi? Lăng Vi và Hứa Tử Huân vừa chia tay không bao lâu. Sao cô ấy bỗng nhiên gả cho Diệp tiên sinh rồi?
Sao có thể?
…
“Aiya, chuyện lớn như vậy cậu cũng không biết!” Có bạn học kinh hô: “Trong cuộc tuyển chọn, Diệp tiên sinh còn giúp nữ thần Vi Vi giải vây…”
Cô ta nói vậy, bạn học lúc ấy xem náo nhiệt, tâm tình phức tạp. Khi đó, có người nói Lăng Vi là phu nhân của Diệp Đình, nhưng… chuyện này, thật sự khiến người khác khó tin! Cho nên, không ít người đều tự động xem chuyện này là lời đồn.
Vu Tinh đã sớm biết chuyện này, liền giả vờ dáng vẻ rất quen thuộc, cười nói: “Đều do tôi không giới thiệu… Lăng Vi đúng là phu nhân của Diệp tiên sinh. Lăng Vi dị ứng rượu cồn, ba ly thì miễn đi… Phạt một ly thì được…”
Diệp Đình cầm ly rượu từ tay Lăng Vi, không lạnh không nóng liếc Vu Tinh, anh còn nhớ người phụ nữ này từng sỉ nhục Lăng Vi trong tiệc rượu Laroe…
Cô ta không nói lời nào, anh đầu cơ trục lợi cô ta quên mất.
Ngón tay Diệp Đình vuốt dọc theo ly rượu, hờ hững liếc mắt nhìn Vu Tinh: “Cô là ai?”
Mặt Vu Tinh trong nháy mắt đỏ bừng, đây là vạch trần khuyết điểm ngay trước mặt mọi người ah! Trời ạ a a a! Đây là sỉ nhục trắng trợn!
Một giây trước, tất cả mọi người đều cho là cô ta và Diệp Đình cùng Lăng Vi rất quen thuộc, không nghĩ tới… Một giây sau lại là tình cảnh như vậy.
Người ta căn bản cũng không biết cô ta!
Có bạn học cười lên.
Vu Tinh bị bẽ mặt không đất mà trốn, tự bưng ly rượu, “ừng ực ừng ực” phạt một ly.
Diệp Đình không nhịn được, cánh tay khoác lên ghế dựa Lăng Vi: “Đây chính là bạn tốt tụ họp mà em nói?”
Lăng Vi không còn cách nào khác… Trước khi tới, cô cũng không biết sẽ có nhiều người như vậy.
Còn muốn rót rượu cô…
Bầu không khí ngột ngạt làm cô muốn độn thổ để thở.
Thiên Ma đột nhiên bưng ly rượu đứng lên, vỗ ngực nói: “Tôi uống thay Tiểu Vi!” Diệp Đình nhìn anh ta, cầm ly rượu đến bên mép: “Rượu của vợ tôi, tôi uống thay cô ấy.”
Nói xong, nâng ly với Thiên Ma.
Thiên Ma tôn kính nhìn anh, uống rượu “ừng ực ừng ực”, Diệp Đình cũng nâng ly uống cạn.
Diệp Đình uống rất nhanh, ly rượu thấy đáy, Thiên Ma vậy mà còn chưa uống xong một hớp.
Diệp Đình cầm khăn ướt, ưu nhã lau miệng, nhàn nhạt hỏi: “Bạn học Lý Thiên Mặc, 8 người của tiểu đội cậu định lúc nào bỏ qua cho hậu viện nhà tôi?”
“Phốc ——” Thiên Ma phun hớp rượu ra ngoài, suýt sặc chết…
Chàng trai vừa rồi thiết chút nữa sặc chết vội đi qua vỗ lưng cho anh ta, Diệp đại boss nói chuyện quá ngang ngược… Lão thị đánh người một cái trở tay không kịp…
/1906
|