Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi màn ảnh điện thoại di động sáng lên, cô nhanh chóng mở khóa, cô nghe thấy tiếng bước chân đã đi đến mép giường!
Tim cô ‘thình thịch’ cuồng loạn!
Thật nhanh ấn xuống danh bạ!
Trên màn hình lập tức hiện ra một hàng các dãy số, cô lập tức ấn gọi… vừa rồi là cô gọi điện thoại cho Hoa Thiếu Kiền, bây giờ anh ta đang ở lầu trên, cầu cứu anh ta chính là nhanh nhất, cũng là phương pháp hữu hiệu nhất!
Cô phải chờ được Hoa Thiếu Kiền xuống cứu cô.
Bây giờ cô liều mạng với hai người này, tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt!
Dẫu sao, người âm thầm tiến vào phòng cô là hai tên đàn ông cường tráng, mà tình trạng bây giờ của cô, tuyệt đối không có phương pháp chạy thoát.
Huống chi, hai người này vừa rồi đã nói, họ đã khống chế cả tòa nhà này!
Bọn họ nếu có thể đi đến phòng của cô, nhất định đã chuẩn bị vẹn toàn.
Cô sợ bị Jack và Benn phát hiện ra điện thoại di động, liền lập tức điều chỉnh thành im lặng.
Cô lặng lẽ nhét điện thoại di động vào trong áo ngực, bởi vì quần áo ngủ không có túi, vật dụng duy nhất bây giờ có thể bảo toàn tính mạng cô chính là chiếc điện thoại di động này, cô không thể mất nó!
Cô cầm theo điện thoại di động, cho dù Hoa Thiếu Kiền không nhận được điện thoại di động, anh ta cũng có thể xác định được vị trí của cô.
Nghĩ đến đây, đột nhiên có người vén chăn dưới chân cô lên!
Lăng Vi ngửi thấy trong không khí có một mùi thơm mị hoặc…hỏng bét!
Da đầu Lăng Vi tê dại, cô vội vàng ngừng thở.
Không biết đây là loại hương gì?
Cô không dám thở mạnh, cố gắng nín thở! Đột nhiên ‘tư’ một tiếng, có một vật lạnh như băng giật dưới lòng bàn chân cô!
“A…” Đau! Vô cùng đau! Tê dại như có ngàn con muỗi cắn vào chân vậy!
Lăng Vi bị điện giật run rẩy cả người.
Cô co quắp hai cái, chỉ cảm thấy hoa mắt, tầm mắt dần dần mơ hồ. Toàn bộ người đau như bị kim đâm!
Cô hoảng sợ bóp bắp đùi mình, muốn cho đầu óc mình thanh tỉnh một chút. Nhưng căn bản chỉ là vô ích, điện giật kia quá đau đớn! Cộng thêm mùi thơm kia, thoang thoảng chui vào mũi cô.
Ước chừng mấy giây sau, Lăng Vi như một con cá chết nằm trên giường. Cô vẫn còn một chút ý thức, chỉ là không còn khí lực giãy giụa.
“Mang cô ta đi!”
Thanh âm này như giống như từ một không gian khác, lúc to lúc nhỏ. Người trước mắt cô, một lát cao một lát thấp.
Cô muốn cắt đầu lưỡi để tỉnh táo lại, nhưng đầu lưỡi rất trơn, cô không còn sức lực, không có cách nào cắn được.
…
Lăng Vi bị đỡ lên một chiếc xe thể thao, tiếng động cơ ầm ầm nổ trong ban đêm yên tĩnh.
Cô giống như một người xương cốt mềm nhũn, một chút sức lực giãy dụa cũng không có. Càng giống như một con cá nằm trên thớt, mặc cho người khác xẻ thịt!
Cũng không biết qua bao lâu, Lăng Vi bị một người đỡ xuống xe. Vác cô vào trong một căn biệt thự sang trọng.
Trái tim Lăng Vi lạnh băng…
Tên đó vác cô ‘cộp cộp cộp’ đi lên lầu.
“Cậu đi ra ngoài trước đi, chờ sau khi tôi làm thịt cô ta, sau đó đổi thành cậu đi vào.” Phòng ngủ sang trọng, thanh âm của Jack tràn đầy dâm tà.
Benn không phục, Jack hung ác trợn mắt nhìn anh ta một cái, tựa như muốn cảnh cáo.
“Vậy anh nhanh một chút!”
“Người cũng đã bị mang về rồi, còn sợ không đến lượt cậu sao?” Trong miệng Jack phun ra một câu dài thô tục.
Benn sớm đã thành thói quen, xoay người đi ra ngoài.
Jack sai tất cả mọi người đi ra ngoài, cho tất cả bọn họ chờ ở bên ngoài biệt thự.
Bởi vì, thủ đoạn tiếp theo đó anh ta muốn chơi, có thể sẽ có máu tanh, anh ta ghét bị người khác quấy rầy.
Jack mò đến mép giường, tay thò ra vén váy Lăng Vi lên, Lăng Vi chợt giật mình một cái, cả người cô vô lực xụi lơ… bởi vì sợ hãi mà bả vai rụt lại một cái.
Nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ kia của cô, Jack lập tức hưng phấn: “Đừng sợ…” Bàn tay Jack sờ đôi chân trần bóng loáng của cô: “A…Tôi ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào…”
Lăng Vi nhìn thấy anh ta xoa xoa tay thô tục cười, trong lòng cô muốn nôn! Jack cực kỳ hưng phấn, cúi người ngửi lên cổ cô: “Thật là thơm… người tốt như vậy, vậy mà vẫn hoàn hảo không hao tổn gì, Diệp Đình còn là một người đàn ông sao?”
“Chậc chậc… thật đúng là đẹp!” Anh ta chảy nước miếng nhìn chằm chằm cô, dâm tà híp mắ cười: “Cô khiến tiểu gia tôi vui vẻ, hôm nay cô thật may mắn! Ha ha ha…” Jack cách lớp quần áo của cô, dùng sức bóp lên người cô một cái.
Vành mắt Lăng Vi như muốn nứt ra!
Jack vậy mà trong quần áo của cô tìm được một chiếc điện thoại di động!
Anh ta lấy điện thoại di động ra, ánh mắt âm ngoan ‘ba’ một cái tát lên mặt Lăng Vi.
Má phải Lăng Vi vừa đỏ vừa sưng, xuất hiện vết tay người. Jack níu lấy cổ cô, âm ngoan hỏi: “Cô đồ gái điếm thối tha! Lại dám giở trò, nói! Cô dùng điện thoại di động này gọi điện cho ai? Ha? Có phải gọi điện thoại cho Diệp Đình hay không? Quả nhiên là đồ đê tiện! Người ta đuổi cô đi, vậy mà cô còn không biết xấu hổ bám lấy người ta! Tiện nhân!”
Nói xong, lại giơ tay lên ‘ba’ một cái tát xuống má trái Lăng Vi!
Đánh xong, còn chưa hết giận, anh ta nói: “Anh ta không phải rất lợi hại sao? Anh ta không phải rất bản lĩnh sao? Bây giờ vợ anh ta ngủ với tôi, tôi đội cho anh ta một chiếc nón xanh lên đầu, ha ha ha… hôm nay ông làm chết cô, cắm sừng lên đầu anh ta!”
Khi màn ảnh điện thoại di động sáng lên, cô nhanh chóng mở khóa, cô nghe thấy tiếng bước chân đã đi đến mép giường!
Tim cô ‘thình thịch’ cuồng loạn!
Thật nhanh ấn xuống danh bạ!
Trên màn hình lập tức hiện ra một hàng các dãy số, cô lập tức ấn gọi… vừa rồi là cô gọi điện thoại cho Hoa Thiếu Kiền, bây giờ anh ta đang ở lầu trên, cầu cứu anh ta chính là nhanh nhất, cũng là phương pháp hữu hiệu nhất!
Cô phải chờ được Hoa Thiếu Kiền xuống cứu cô.
Bây giờ cô liều mạng với hai người này, tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt!
Dẫu sao, người âm thầm tiến vào phòng cô là hai tên đàn ông cường tráng, mà tình trạng bây giờ của cô, tuyệt đối không có phương pháp chạy thoát.
Huống chi, hai người này vừa rồi đã nói, họ đã khống chế cả tòa nhà này!
Bọn họ nếu có thể đi đến phòng của cô, nhất định đã chuẩn bị vẹn toàn.
Cô sợ bị Jack và Benn phát hiện ra điện thoại di động, liền lập tức điều chỉnh thành im lặng.
Cô lặng lẽ nhét điện thoại di động vào trong áo ngực, bởi vì quần áo ngủ không có túi, vật dụng duy nhất bây giờ có thể bảo toàn tính mạng cô chính là chiếc điện thoại di động này, cô không thể mất nó!
Cô cầm theo điện thoại di động, cho dù Hoa Thiếu Kiền không nhận được điện thoại di động, anh ta cũng có thể xác định được vị trí của cô.
Nghĩ đến đây, đột nhiên có người vén chăn dưới chân cô lên!
Lăng Vi ngửi thấy trong không khí có một mùi thơm mị hoặc…hỏng bét!
Da đầu Lăng Vi tê dại, cô vội vàng ngừng thở.
Không biết đây là loại hương gì?
Cô không dám thở mạnh, cố gắng nín thở! Đột nhiên ‘tư’ một tiếng, có một vật lạnh như băng giật dưới lòng bàn chân cô!
“A…” Đau! Vô cùng đau! Tê dại như có ngàn con muỗi cắn vào chân vậy!
Lăng Vi bị điện giật run rẩy cả người.
Cô co quắp hai cái, chỉ cảm thấy hoa mắt, tầm mắt dần dần mơ hồ. Toàn bộ người đau như bị kim đâm!
Cô hoảng sợ bóp bắp đùi mình, muốn cho đầu óc mình thanh tỉnh một chút. Nhưng căn bản chỉ là vô ích, điện giật kia quá đau đớn! Cộng thêm mùi thơm kia, thoang thoảng chui vào mũi cô.
Ước chừng mấy giây sau, Lăng Vi như một con cá chết nằm trên giường. Cô vẫn còn một chút ý thức, chỉ là không còn khí lực giãy giụa.
“Mang cô ta đi!”
Thanh âm này như giống như từ một không gian khác, lúc to lúc nhỏ. Người trước mắt cô, một lát cao một lát thấp.
Cô muốn cắt đầu lưỡi để tỉnh táo lại, nhưng đầu lưỡi rất trơn, cô không còn sức lực, không có cách nào cắn được.
…
Lăng Vi bị đỡ lên một chiếc xe thể thao, tiếng động cơ ầm ầm nổ trong ban đêm yên tĩnh.
Cô giống như một người xương cốt mềm nhũn, một chút sức lực giãy dụa cũng không có. Càng giống như một con cá nằm trên thớt, mặc cho người khác xẻ thịt!
Cũng không biết qua bao lâu, Lăng Vi bị một người đỡ xuống xe. Vác cô vào trong một căn biệt thự sang trọng.
Trái tim Lăng Vi lạnh băng…
Tên đó vác cô ‘cộp cộp cộp’ đi lên lầu.
“Cậu đi ra ngoài trước đi, chờ sau khi tôi làm thịt cô ta, sau đó đổi thành cậu đi vào.” Phòng ngủ sang trọng, thanh âm của Jack tràn đầy dâm tà.
Benn không phục, Jack hung ác trợn mắt nhìn anh ta một cái, tựa như muốn cảnh cáo.
“Vậy anh nhanh một chút!”
“Người cũng đã bị mang về rồi, còn sợ không đến lượt cậu sao?” Trong miệng Jack phun ra một câu dài thô tục.
Benn sớm đã thành thói quen, xoay người đi ra ngoài.
Jack sai tất cả mọi người đi ra ngoài, cho tất cả bọn họ chờ ở bên ngoài biệt thự.
Bởi vì, thủ đoạn tiếp theo đó anh ta muốn chơi, có thể sẽ có máu tanh, anh ta ghét bị người khác quấy rầy.
Jack mò đến mép giường, tay thò ra vén váy Lăng Vi lên, Lăng Vi chợt giật mình một cái, cả người cô vô lực xụi lơ… bởi vì sợ hãi mà bả vai rụt lại một cái.
Nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ kia của cô, Jack lập tức hưng phấn: “Đừng sợ…” Bàn tay Jack sờ đôi chân trần bóng loáng của cô: “A…Tôi ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào…”
Lăng Vi nhìn thấy anh ta xoa xoa tay thô tục cười, trong lòng cô muốn nôn! Jack cực kỳ hưng phấn, cúi người ngửi lên cổ cô: “Thật là thơm… người tốt như vậy, vậy mà vẫn hoàn hảo không hao tổn gì, Diệp Đình còn là một người đàn ông sao?”
“Chậc chậc… thật đúng là đẹp!” Anh ta chảy nước miếng nhìn chằm chằm cô, dâm tà híp mắ cười: “Cô khiến tiểu gia tôi vui vẻ, hôm nay cô thật may mắn! Ha ha ha…” Jack cách lớp quần áo của cô, dùng sức bóp lên người cô một cái.
Vành mắt Lăng Vi như muốn nứt ra!
Jack vậy mà trong quần áo của cô tìm được một chiếc điện thoại di động!
Anh ta lấy điện thoại di động ra, ánh mắt âm ngoan ‘ba’ một cái tát lên mặt Lăng Vi.
Má phải Lăng Vi vừa đỏ vừa sưng, xuất hiện vết tay người. Jack níu lấy cổ cô, âm ngoan hỏi: “Cô đồ gái điếm thối tha! Lại dám giở trò, nói! Cô dùng điện thoại di động này gọi điện cho ai? Ha? Có phải gọi điện thoại cho Diệp Đình hay không? Quả nhiên là đồ đê tiện! Người ta đuổi cô đi, vậy mà cô còn không biết xấu hổ bám lấy người ta! Tiện nhân!”
Nói xong, lại giơ tay lên ‘ba’ một cái tát xuống má trái Lăng Vi!
Đánh xong, còn chưa hết giận, anh ta nói: “Anh ta không phải rất lợi hại sao? Anh ta không phải rất bản lĩnh sao? Bây giờ vợ anh ta ngủ với tôi, tôi đội cho anh ta một chiếc nón xanh lên đầu, ha ha ha… hôm nay ông làm chết cô, cắm sừng lên đầu anh ta!”
/1906
|