Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi ôm điện thoại, không ngừng share bài viết của Diệp Đình.
Người ái mộ của anh ngày càng nhiều, người viết bình luận mắng chửi rốt cuộc từ từ bị ép xuống.
Dần dần, mọi người đều chúc phúc, còn có fan nữ muốn lấy bài thơ Diệp Đình viết in thành bưu thiếp, thẻ kẹp sách… Còn nói anh và Lăng Vi muốn giao quyền, chia lợi nhuận cho hai người… Lăng Vi trả lời bọn họ: “Có thể in thành bưu thiếp hoặc thẻ kẹp sách, không cần chia lợi nhuận, nhưng phải làm thật đẹp nha.”
Những fan nữ hưng phấn kêu to nhảy cỡn lên, lập tức theo dõi facebook của Lăng Vi.
Diệp Đình không nghĩ tới tình hình thay đổi nhanh như vậy, anh vốn không chú ý chuyện này lắm.
Ai mắng anh, khen anh, anh lại không để tâm…
Nhưng chỉ cần vợ vui vẻ… Anh nhất định sẽ toàn lực phối hợp.
Nháo theo cô, chỉ cần cô vui vẻ là được rồi.
Diệp Đình share hình anh vừa đăng, có chút không hoàn mỹ là luật thơ anh nổi hứng làm kia không chỉnh tề lắm, nếu cho anh thời gian dài, có thể sẽ viết tốt hơn, có điều… vậy thì phải dồn hết tâm trí, cho anh lựa chọn lần nữa, anh vẫn thích nổi hứng mà viết như vậy.
Tâm tình hai người rất tốt tiếp tục ăn cháo.
“Tiên sinh, phu nhân, chào buổi sáng!” Lúc này, luật sư Chu đi tới trước bàn ăn, đưa hợp đồng tới trước mặt Lăng Vi.
“Phu nhân, phần hợp đồng sau ly dị tặng những gì này cần cô ký tên xác nhận… Cô ký xong, tất cả trong hợp đồng, tôi sẽ lần lượt chuyển qua danh nghĩa cô.”
Lăng Vi nhận lấy hợp đồng, nhìn lướt qua: “Không còn bao lâu nữa là kết hôn, cũng không cần ký tên xác nhận.”
Diệp Đình và luật sư Chu đồng thời giương mắt nhìn chăm chú vào cô.
Lăng Vi nhìn Diệp Đình, đột nhiên cười lên, hỏi: “Anh hy vọng em ký?”
Diệp Đình nhìn cô, ánh mắt có chút khẩn trương. Lăng Vi cầm hợp đồng trong tay cân nhắc.
Nếu cô ký, nói rõ hai tháng qua, đối với Diệp Đình mà nói, tất cả cô làm đều là hư tình giả ý…
Nhưng tối qua bất ngờ bị bắt, để cho cô biết cũng không phải vậy! Hơn nữa, cô cũng đã rất rõ ràng thái độ của Diệp Đình. Nếu bọn họ đều muốn cho đối phương một cơ hội, số tiền này cô không thể nhận!
Nghĩ vậy, hai tay Lăng Vi cầm tờ hợp đồng, xé nát bấy.
Xé nát?!
Luật sư Chu run lập cập, đây chính là tài sản có giá trị hơn trăm triệu!
Cô cứ thế mà xé!
Mắt không chớp một cái nào!
Tim Diệp Đình đập nhanh hơn, “hành động vĩ đại” này của Lăng Vi khiến anh chấn động, nói thật, anh gặp quá nhiều phụ nữ coi tiền bạc là cha mẹ!
Chỉ có một người trước mắt rất sợ tiền cắn tay.
Diệp Đình suy nghĩ, mở laptop, nghĩ thêm một tài sản để tặng trong hợp đồng kết hôn.
Đợi luật sư Chu in hợp đồng ra, lúc đưa tới trước mặt cô, Lăng Vi liền vui vẻ: “Tiền này anh không chuyển ra ngoài, bỏng tay đúng không?”
Lại còn tặng nhiều hơn ly dị!
“…”
Diệp Đình nhìn mặt cô, một lát sau, lãnh đạm nói: “Đúng vậy, có tiền chính là tùy hứng.”
…
Lăng Vi suy nghĩ, vẫn lắc đầu: “Phần hợp đồng này tạm thời để đó đi, đến khi chúng ta chân chính ở bên nhau, em nhất định ký.”
Luật sư Chu nhìn Diệp Đình, thấy trong đôi mắt thâm trầm của anh có một tia trách nhiệm nặng nề, còn có tia ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn.
Thật lâu, Diệp Đình gật đầu, luật sư Chu lấy hợp đồng, xoay người đi ra ngoài.
Lăng Vi tiếp tục ăn, tựa như chưa xảy ra chuyện gì.
Ăn hai chén cháo đậu phộng, Lăng Vi bỗng nhiên nhìn Diệp Đình, nói: “Em muốn học đầu tư chứng khoán.”
Diệp Đình nhìn cô: “Chứng khoán phải mạo hiểm, gia nhập cần cẩn thận.”
“Em biết chứng khoán phải mạo hiểm.” Lăng Vi gật đầu: “Nhưng sư phụ em là cao thủ mà.”
Diệp Đình kiêu ngạo cười: “Anh cũng chưa nói thu nhận em làm đồ đệ.”
“Em có nói bái anh sao? Đừng tự mình đa tình… Lôi Tuân làm phân tích chứng khoán, em đi tìm anh ta, em đóng học phí, anh ta còn có thể không nhận em?”
Lăng Vi ôm điện thoại, không ngừng share bài viết của Diệp Đình.
Người ái mộ của anh ngày càng nhiều, người viết bình luận mắng chửi rốt cuộc từ từ bị ép xuống.
Dần dần, mọi người đều chúc phúc, còn có fan nữ muốn lấy bài thơ Diệp Đình viết in thành bưu thiếp, thẻ kẹp sách… Còn nói anh và Lăng Vi muốn giao quyền, chia lợi nhuận cho hai người… Lăng Vi trả lời bọn họ: “Có thể in thành bưu thiếp hoặc thẻ kẹp sách, không cần chia lợi nhuận, nhưng phải làm thật đẹp nha.”
Những fan nữ hưng phấn kêu to nhảy cỡn lên, lập tức theo dõi facebook của Lăng Vi.
Diệp Đình không nghĩ tới tình hình thay đổi nhanh như vậy, anh vốn không chú ý chuyện này lắm.
Ai mắng anh, khen anh, anh lại không để tâm…
Nhưng chỉ cần vợ vui vẻ… Anh nhất định sẽ toàn lực phối hợp.
Nháo theo cô, chỉ cần cô vui vẻ là được rồi.
Diệp Đình share hình anh vừa đăng, có chút không hoàn mỹ là luật thơ anh nổi hứng làm kia không chỉnh tề lắm, nếu cho anh thời gian dài, có thể sẽ viết tốt hơn, có điều… vậy thì phải dồn hết tâm trí, cho anh lựa chọn lần nữa, anh vẫn thích nổi hứng mà viết như vậy.
Tâm tình hai người rất tốt tiếp tục ăn cháo.
“Tiên sinh, phu nhân, chào buổi sáng!” Lúc này, luật sư Chu đi tới trước bàn ăn, đưa hợp đồng tới trước mặt Lăng Vi.
“Phu nhân, phần hợp đồng sau ly dị tặng những gì này cần cô ký tên xác nhận… Cô ký xong, tất cả trong hợp đồng, tôi sẽ lần lượt chuyển qua danh nghĩa cô.”
Lăng Vi nhận lấy hợp đồng, nhìn lướt qua: “Không còn bao lâu nữa là kết hôn, cũng không cần ký tên xác nhận.”
Diệp Đình và luật sư Chu đồng thời giương mắt nhìn chăm chú vào cô.
Lăng Vi nhìn Diệp Đình, đột nhiên cười lên, hỏi: “Anh hy vọng em ký?”
Diệp Đình nhìn cô, ánh mắt có chút khẩn trương. Lăng Vi cầm hợp đồng trong tay cân nhắc.
Nếu cô ký, nói rõ hai tháng qua, đối với Diệp Đình mà nói, tất cả cô làm đều là hư tình giả ý…
Nhưng tối qua bất ngờ bị bắt, để cho cô biết cũng không phải vậy! Hơn nữa, cô cũng đã rất rõ ràng thái độ của Diệp Đình. Nếu bọn họ đều muốn cho đối phương một cơ hội, số tiền này cô không thể nhận!
Nghĩ vậy, hai tay Lăng Vi cầm tờ hợp đồng, xé nát bấy.
Xé nát?!
Luật sư Chu run lập cập, đây chính là tài sản có giá trị hơn trăm triệu!
Cô cứ thế mà xé!
Mắt không chớp một cái nào!
Tim Diệp Đình đập nhanh hơn, “hành động vĩ đại” này của Lăng Vi khiến anh chấn động, nói thật, anh gặp quá nhiều phụ nữ coi tiền bạc là cha mẹ!
Chỉ có một người trước mắt rất sợ tiền cắn tay.
Diệp Đình suy nghĩ, mở laptop, nghĩ thêm một tài sản để tặng trong hợp đồng kết hôn.
Đợi luật sư Chu in hợp đồng ra, lúc đưa tới trước mặt cô, Lăng Vi liền vui vẻ: “Tiền này anh không chuyển ra ngoài, bỏng tay đúng không?”
Lại còn tặng nhiều hơn ly dị!
“…”
Diệp Đình nhìn mặt cô, một lát sau, lãnh đạm nói: “Đúng vậy, có tiền chính là tùy hứng.”
…
Lăng Vi suy nghĩ, vẫn lắc đầu: “Phần hợp đồng này tạm thời để đó đi, đến khi chúng ta chân chính ở bên nhau, em nhất định ký.”
Luật sư Chu nhìn Diệp Đình, thấy trong đôi mắt thâm trầm của anh có một tia trách nhiệm nặng nề, còn có tia ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn.
Thật lâu, Diệp Đình gật đầu, luật sư Chu lấy hợp đồng, xoay người đi ra ngoài.
Lăng Vi tiếp tục ăn, tựa như chưa xảy ra chuyện gì.
Ăn hai chén cháo đậu phộng, Lăng Vi bỗng nhiên nhìn Diệp Đình, nói: “Em muốn học đầu tư chứng khoán.”
Diệp Đình nhìn cô: “Chứng khoán phải mạo hiểm, gia nhập cần cẩn thận.”
“Em biết chứng khoán phải mạo hiểm.” Lăng Vi gật đầu: “Nhưng sư phụ em là cao thủ mà.”
Diệp Đình kiêu ngạo cười: “Anh cũng chưa nói thu nhận em làm đồ đệ.”
“Em có nói bái anh sao? Đừng tự mình đa tình… Lôi Tuân làm phân tích chứng khoán, em đi tìm anh ta, em đóng học phí, anh ta còn có thể không nhận em?”
/1906
|