Thánh Lan học viện.
Một trưởng giả râu tóc bạc trắng đang đứng trước Tiêu Ngưng Nhi, trưởng giả này chính là phó viện trưởng Thánh Lan học viện Diệp Thắng.
“Tiêu Ngưng Nhi, ngươi muốn đi vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh sao?” Diệp Thắng khẽ nhíu mày nói,“Ngươi cũng biết, tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh nhất định sẽ có nguy hiểm, trước kia Thánh Lan học viện chúng ta có vài đệ tử tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, về sau phương diện linh hồn đều xảy ra vấn đề nghiêm trọng.”
“Viện trưởng, ta có tư cách tiến nhập Thiên Huyễn Thánh Cảnh không?” Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn Diệp Thắng hỏi, trong mắt lóe qua một tia kiên định.
“Đương nhiên, thiên phú của ngươi xác thật đã đủ rồi, tại sao không tấn giai Bạch Ngân rồi hãy tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, như vậy tốt hơn!” Diệp Thắng gật gật đầu, hắn đã rất nhiều năm không có nhìn thấy đệ tử ưu tú như vậy .
“Ta muốn tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh!” Tiêu Ngưng Nhi nặng nề gật gật đầu, trong mắt có một loại kiên quyết trước nay chưa từng có.
“Phụ thân ngươi đâu? Hắn đồng ý cho ngươi sao?”
“Đúng vậy!” Tiêu Ngưng Nhi gật đầu, thực tế nàng gạt gia tộc tới đây.
“Được, một khi đã như vậy, ta đây sẽ giúp ngươi!” Diệp Thắng gật đầu, cùng vài vị đạo sư bên cạnh, mang Tiêu Ngưng Nhi hướng tòa kiến trúc to lớn đằng sau Thánh Lan học viện.
Vài vị các đạo sư Thánh Lan học viện hai mặt nhìn nhau, bọn họ trong lòng rất bội phục dũng khí Tiêu Ngưng Nhi, có dũng khí xâm nhập Thiên Huyễn Thánh Cảnh, nhưng Thiên Huyễn Thánh Cảnh là một địa phương vô cùng thần bí, chỉ có thiên tài ưu tú nhất Thánh Lan học viện mới có thể tiến vào, thiên tài tiến vào trong đó sau khi ra ngoài để lại rất nhiều di chứng cho phương diện linh hồn lực, chỉ có vài người thông qua Thiên Huyễn Thánh Cảnh, đương nhiên chỉ cần thông qua Thiên Huyễn Thánh Cảnh, cuối cùng đều đạt được truyền thừa vô cùng cường đại, trở thành một siêu cấp cường giả, ít nhất là Hắc Kim Yêu Linh sư, còn có một Diệp Mặc, thậm chí trở thành Truyền Kỳ Yêu Linh sư.
Thiên Huyễn Thánh Cảnh là một truyền thuyết, một khi thông qua khảo hạch Thiên Huyễn Thánh Cảnh, người kia liền sẽ trở thành thiên tài mà toàn bộ Quang Huy chi thành phải chú ý, thiên tài như vậy thành chủ phủ cần phải bảo hộ, thành chủ phủ sẽ bảo đảm an toàn cho thiên tài này, không có bất kỳ kẻ nào quấy rầy tu luyện, đồng thời cũng có rất nhiều quyền hạn.
Quang Huy chi thành sở dĩ có thể dưới sự uy hiếp của yêu thú đứng thẳng không ngã, cũng nhờ vào sự xuất hiện của nhiều thiên tài Quang Huy chi thành, chính mấy thiên tài này quật khởi bảo đảm an toàn Quang Huy chi thành, cho nên Quang Huy chi thành đối xử với thiên tài phi thường chu đáo cùng đầy đủ .
Đám người Diệp Thắng cùng Tiêu Ngưng Nhi hướng tới đống kiến trúc to lớn, nàng cúi đầu, trong mắt lóe qua một thần sắc suy ngẫm, không biết Nhiếp Ly hiện tại thế nào .
“Ta muốn không ngừng đuổi theo ngươi, cùng ngươi sóng vai chiến đấu, cuối cùng có một ngày, ngươi sẽ chú ý tới ta!” Tiêu Ngưng Nhi thì thào nghĩ, trên mặt đỏ ửng, nàng nhớ tới lần đầu tiên gặp nhau Nhiếp Ly, bất tri bất giác, thân ảnh Nhiếp Ly đã rốt cuộc đã in sâu trong lòng nàng.
Tiêu Ngưng Nhi cố gắng như vậy, nguyên nhân là vì muốn được Nhiếp Ly chú ý.
Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu, đi nhanh về phía trước.
Mấy ngày sau, Bắc Võ đấu trường Quang Huy chi thành.
Bắc Võ đấu trường là một phương viên mấy ngàn mét, chung quanh còn có các khán đài, đủ để chứa mấy vạn người xem, nơi này thường xuyên cử hành thi đấu luận võ, bởi Quang Huy chi thành coi trọng võ, cho nên người đến đây xem thi đấu vẫn rất nhiều, và cả những trận đánh cược diễn ra như cơm bữa.
Lúc này, các gia tộc đã đến tại đấu trường, Thiên Ngân thế gia nhân ngồi ở trong một góc phương Bắc, cách vị trí Thần Thánh thế gia không xa.
Lúc trước sẽ không ai để ý tới một thế gia đang xuống dốc.
Thế nhưng hiện tại, không có một gia tộc nào làm ngơ Thiên Ngân thế gia.
Làm người khác ghen tị là, luyện đan sư hiệp hội Dương Hân quản sự cũng đến, còn mang theo cả ba vị trưởng lão, những người này đều ngồi bên cạnh Thiên Ngân thế gia, cùng nhân hữu Thiên Ngân thế gia nói chuyện phiếm, làm bọn hắn trong lòng tràn đầy lòng đố kị.
Dương Hân cùng trưởng lão luyện đan sư hiệp hội đều là những nhân vật bọn họ phải liều mạng nịnh bợ, nhưng đám người đó cũng sẽ không để ý tới bọn họ, cũng không lấy xem trọng bọn họ, nhưng lại đối với người Thiên Ngân thế gia thì lại vô cùng khách khí.
“Nhiếp Ly tiểu đệ, chuyện đệ nhờ giúp thiếu chút nữa hại chết Dương tỷ tỷ, đệ chuẩn bị bồi thường tỷ như thế nào a?” Dương Hân quyến rũ nhìn qua Nhiếp Ly nói, trên thực tế tình huống không có nghiêm trọng như vậy, ngày đó người muốn ám sát nàng, liền bị hộ vệ bên cạnh nàng thu phục, không gặp được nguy hiểm gì, thế nhưng trước mặt Nhiếp Ly, nàng cố ý nói rất nghiêm trọng.
Nhiếp Ly đương nhiên biết Dương Hân nghĩ gì, nhưng vẫn mỉm cười nói:“Chuyện này ta thiếu Dương tỷ một cái nhân tình.”
“Biết là tốt!” Dương Hân nhoẻn miệng cười, ưỡn vòng eo ôn nhu kia ra,“Thiên tài chiến sao còn không bắt đầu, ngồi không thật nhàm chán, Nhiếp Ly đệ đệ cũng muốn lên sao? Tỷ tỷ ta cũng phải đánh cược mới được!”
Xa xa nhóm đệ tử trẻ tuổi của vài gia tộc nhìn thấy Dương Hân thân hình lồi lõm khiêu khích, quyến rũ, cả đám đều mở to hai mắt, nhìn thấy Dương Hân bộ ngực đầy đặn đường cong quyến rũ, đều nuốt một ngụm nước miếng, có vài người thậm chí còn hiện ra vẻ mặt dâm tà.
Tuy rằng Dương Hân mĩ lệ vô song, nhưng xét thân phận Dương Hân, không có một tên nào dám đến gần, đối phương tuy là nữ nhân nhưng chỉ cần một câu nói đã có thể thao túng vận mệnh một gia tộc? Ai dám lỗ mãng?
Đối với những ánh mắt nóng cháy đó, Dương Hân tựa hồ đã quen, nhìn như không thấy, ánh mắt thỉnh thoảng dừng trên người Nhiếp Ly.
Lúc Nhiếp Ly cùng Dương Hân nói chuyện phiếm, bên Thần Thánh thế gia có mấy người đi tới, đầu lĩnh là chấp sự Thẩm Minh Thần Thánh thế gia.
“Dương quản sự, đã lâu không gặp, không nghĩ Dương quản sự cũng hứng thú với thiên tài chiến giữa các thế gia a?” Thẩm Minh mỉm cười nói, trong mắt có vài phần kiêng kị, không nghĩ tới Thiên Ngân thế gia có năng lực như vậy, đem quản sự cùng ba vị trưởng lão luyện đan sư hiệp hội gọi tới.
Thần Thánh thế gia tuy rằng là một trong tam đại thế gia, nhưng đối mặt với siêu cấp thế lực như luyện đan sư hiệp hội, cũng rất kiêng kị, ngoài ra, Thần Thánh thế gia hàng năm đều phải từ luyện đan sư hiệp hội mua đan dược, nếu như đối đầu với luyện đan sư hiệp hội thì Thần Thánh thế gia sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
“Ta đối với thiên tài chiến không có hứng thú, ta chỉ tới xem Nhiếp Ly đệ đệ, nói không chừng cũng sẽ đánh cược vài ván, nghe nói năm nay Thần Thánh thế gia chủ quản?” Dương Hân mỉm cười nói.
Nhiếp Ly đệ đệ? Thẩm Minh ánh mắt quét qua Nhiếp Ly, hắn trong lòng âm thầm phỏng đoán, Nhiếp Ly cùng Dương Hân có quan hệ gì với nhau.
“Không sai, năm nay là do Thần Thánh thế gia chúng ta chủ quản, Dương Hân quản sự cũng có hứng thú chơi một chút a?” Thẩm Minh biểu tình hơi hơi cứng đờ, ai chẳng biết hiện tại luyện đan sư hiệp hội giàu nứt đất.
“Ta cũng chỉ là tùy tiện chơi đùa, chỉ đặt cược cho Nhiếp Ly đệ đệ thôi, cũng sẽ không làm phiền đến Thẩm chấp sự a!” Dương Hân cười nhẹ nói.
Nhiếp Ly ánh mắt nhìn Thẩm Minh, nhìn sang Thẩm Phi bên cạnh, chỉ thấy Thẩm Phi ánh mắt oán độc, đang nhìn hướng hắn. Mối hận đoạt thê, Thẩm Phi đem Nhiếp Ly hận muốn chết. Nếu không phải Nhiếp Ly có Dương Hân làm chỗ dựa, hắn liền đem Nhiếp Ly đánh tơi bời một trận.
“Ha ha, Thẩm đại thiếu, đã lâu không gặp!” Nhiếp Ly hoàn toàn không để ý ánh mắt Thẩm Phi, cười nói.
Một trưởng giả râu tóc bạc trắng đang đứng trước Tiêu Ngưng Nhi, trưởng giả này chính là phó viện trưởng Thánh Lan học viện Diệp Thắng.
“Tiêu Ngưng Nhi, ngươi muốn đi vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh sao?” Diệp Thắng khẽ nhíu mày nói,“Ngươi cũng biết, tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh nhất định sẽ có nguy hiểm, trước kia Thánh Lan học viện chúng ta có vài đệ tử tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, về sau phương diện linh hồn đều xảy ra vấn đề nghiêm trọng.”
“Viện trưởng, ta có tư cách tiến nhập Thiên Huyễn Thánh Cảnh không?” Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu nhìn Diệp Thắng hỏi, trong mắt lóe qua một tia kiên định.
“Đương nhiên, thiên phú của ngươi xác thật đã đủ rồi, tại sao không tấn giai Bạch Ngân rồi hãy tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh, như vậy tốt hơn!” Diệp Thắng gật gật đầu, hắn đã rất nhiều năm không có nhìn thấy đệ tử ưu tú như vậy .
“Ta muốn tiến vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh!” Tiêu Ngưng Nhi nặng nề gật gật đầu, trong mắt có một loại kiên quyết trước nay chưa từng có.
“Phụ thân ngươi đâu? Hắn đồng ý cho ngươi sao?”
“Đúng vậy!” Tiêu Ngưng Nhi gật đầu, thực tế nàng gạt gia tộc tới đây.
“Được, một khi đã như vậy, ta đây sẽ giúp ngươi!” Diệp Thắng gật đầu, cùng vài vị đạo sư bên cạnh, mang Tiêu Ngưng Nhi hướng tòa kiến trúc to lớn đằng sau Thánh Lan học viện.
Vài vị các đạo sư Thánh Lan học viện hai mặt nhìn nhau, bọn họ trong lòng rất bội phục dũng khí Tiêu Ngưng Nhi, có dũng khí xâm nhập Thiên Huyễn Thánh Cảnh, nhưng Thiên Huyễn Thánh Cảnh là một địa phương vô cùng thần bí, chỉ có thiên tài ưu tú nhất Thánh Lan học viện mới có thể tiến vào, thiên tài tiến vào trong đó sau khi ra ngoài để lại rất nhiều di chứng cho phương diện linh hồn lực, chỉ có vài người thông qua Thiên Huyễn Thánh Cảnh, đương nhiên chỉ cần thông qua Thiên Huyễn Thánh Cảnh, cuối cùng đều đạt được truyền thừa vô cùng cường đại, trở thành một siêu cấp cường giả, ít nhất là Hắc Kim Yêu Linh sư, còn có một Diệp Mặc, thậm chí trở thành Truyền Kỳ Yêu Linh sư.
Thiên Huyễn Thánh Cảnh là một truyền thuyết, một khi thông qua khảo hạch Thiên Huyễn Thánh Cảnh, người kia liền sẽ trở thành thiên tài mà toàn bộ Quang Huy chi thành phải chú ý, thiên tài như vậy thành chủ phủ cần phải bảo hộ, thành chủ phủ sẽ bảo đảm an toàn cho thiên tài này, không có bất kỳ kẻ nào quấy rầy tu luyện, đồng thời cũng có rất nhiều quyền hạn.
Quang Huy chi thành sở dĩ có thể dưới sự uy hiếp của yêu thú đứng thẳng không ngã, cũng nhờ vào sự xuất hiện của nhiều thiên tài Quang Huy chi thành, chính mấy thiên tài này quật khởi bảo đảm an toàn Quang Huy chi thành, cho nên Quang Huy chi thành đối xử với thiên tài phi thường chu đáo cùng đầy đủ .
Đám người Diệp Thắng cùng Tiêu Ngưng Nhi hướng tới đống kiến trúc to lớn, nàng cúi đầu, trong mắt lóe qua một thần sắc suy ngẫm, không biết Nhiếp Ly hiện tại thế nào .
“Ta muốn không ngừng đuổi theo ngươi, cùng ngươi sóng vai chiến đấu, cuối cùng có một ngày, ngươi sẽ chú ý tới ta!” Tiêu Ngưng Nhi thì thào nghĩ, trên mặt đỏ ửng, nàng nhớ tới lần đầu tiên gặp nhau Nhiếp Ly, bất tri bất giác, thân ảnh Nhiếp Ly đã rốt cuộc đã in sâu trong lòng nàng.
Tiêu Ngưng Nhi cố gắng như vậy, nguyên nhân là vì muốn được Nhiếp Ly chú ý.
Tiêu Ngưng Nhi ngẩng đầu, đi nhanh về phía trước.
Mấy ngày sau, Bắc Võ đấu trường Quang Huy chi thành.
Bắc Võ đấu trường là một phương viên mấy ngàn mét, chung quanh còn có các khán đài, đủ để chứa mấy vạn người xem, nơi này thường xuyên cử hành thi đấu luận võ, bởi Quang Huy chi thành coi trọng võ, cho nên người đến đây xem thi đấu vẫn rất nhiều, và cả những trận đánh cược diễn ra như cơm bữa.
Lúc này, các gia tộc đã đến tại đấu trường, Thiên Ngân thế gia nhân ngồi ở trong một góc phương Bắc, cách vị trí Thần Thánh thế gia không xa.
Lúc trước sẽ không ai để ý tới một thế gia đang xuống dốc.
Thế nhưng hiện tại, không có một gia tộc nào làm ngơ Thiên Ngân thế gia.
Làm người khác ghen tị là, luyện đan sư hiệp hội Dương Hân quản sự cũng đến, còn mang theo cả ba vị trưởng lão, những người này đều ngồi bên cạnh Thiên Ngân thế gia, cùng nhân hữu Thiên Ngân thế gia nói chuyện phiếm, làm bọn hắn trong lòng tràn đầy lòng đố kị.
Dương Hân cùng trưởng lão luyện đan sư hiệp hội đều là những nhân vật bọn họ phải liều mạng nịnh bợ, nhưng đám người đó cũng sẽ không để ý tới bọn họ, cũng không lấy xem trọng bọn họ, nhưng lại đối với người Thiên Ngân thế gia thì lại vô cùng khách khí.
“Nhiếp Ly tiểu đệ, chuyện đệ nhờ giúp thiếu chút nữa hại chết Dương tỷ tỷ, đệ chuẩn bị bồi thường tỷ như thế nào a?” Dương Hân quyến rũ nhìn qua Nhiếp Ly nói, trên thực tế tình huống không có nghiêm trọng như vậy, ngày đó người muốn ám sát nàng, liền bị hộ vệ bên cạnh nàng thu phục, không gặp được nguy hiểm gì, thế nhưng trước mặt Nhiếp Ly, nàng cố ý nói rất nghiêm trọng.
Nhiếp Ly đương nhiên biết Dương Hân nghĩ gì, nhưng vẫn mỉm cười nói:“Chuyện này ta thiếu Dương tỷ một cái nhân tình.”
“Biết là tốt!” Dương Hân nhoẻn miệng cười, ưỡn vòng eo ôn nhu kia ra,“Thiên tài chiến sao còn không bắt đầu, ngồi không thật nhàm chán, Nhiếp Ly đệ đệ cũng muốn lên sao? Tỷ tỷ ta cũng phải đánh cược mới được!”
Xa xa nhóm đệ tử trẻ tuổi của vài gia tộc nhìn thấy Dương Hân thân hình lồi lõm khiêu khích, quyến rũ, cả đám đều mở to hai mắt, nhìn thấy Dương Hân bộ ngực đầy đặn đường cong quyến rũ, đều nuốt một ngụm nước miếng, có vài người thậm chí còn hiện ra vẻ mặt dâm tà.
Tuy rằng Dương Hân mĩ lệ vô song, nhưng xét thân phận Dương Hân, không có một tên nào dám đến gần, đối phương tuy là nữ nhân nhưng chỉ cần một câu nói đã có thể thao túng vận mệnh một gia tộc? Ai dám lỗ mãng?
Đối với những ánh mắt nóng cháy đó, Dương Hân tựa hồ đã quen, nhìn như không thấy, ánh mắt thỉnh thoảng dừng trên người Nhiếp Ly.
Lúc Nhiếp Ly cùng Dương Hân nói chuyện phiếm, bên Thần Thánh thế gia có mấy người đi tới, đầu lĩnh là chấp sự Thẩm Minh Thần Thánh thế gia.
“Dương quản sự, đã lâu không gặp, không nghĩ Dương quản sự cũng hứng thú với thiên tài chiến giữa các thế gia a?” Thẩm Minh mỉm cười nói, trong mắt có vài phần kiêng kị, không nghĩ tới Thiên Ngân thế gia có năng lực như vậy, đem quản sự cùng ba vị trưởng lão luyện đan sư hiệp hội gọi tới.
Thần Thánh thế gia tuy rằng là một trong tam đại thế gia, nhưng đối mặt với siêu cấp thế lực như luyện đan sư hiệp hội, cũng rất kiêng kị, ngoài ra, Thần Thánh thế gia hàng năm đều phải từ luyện đan sư hiệp hội mua đan dược, nếu như đối đầu với luyện đan sư hiệp hội thì Thần Thánh thế gia sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
“Ta đối với thiên tài chiến không có hứng thú, ta chỉ tới xem Nhiếp Ly đệ đệ, nói không chừng cũng sẽ đánh cược vài ván, nghe nói năm nay Thần Thánh thế gia chủ quản?” Dương Hân mỉm cười nói.
Nhiếp Ly đệ đệ? Thẩm Minh ánh mắt quét qua Nhiếp Ly, hắn trong lòng âm thầm phỏng đoán, Nhiếp Ly cùng Dương Hân có quan hệ gì với nhau.
“Không sai, năm nay là do Thần Thánh thế gia chúng ta chủ quản, Dương Hân quản sự cũng có hứng thú chơi một chút a?” Thẩm Minh biểu tình hơi hơi cứng đờ, ai chẳng biết hiện tại luyện đan sư hiệp hội giàu nứt đất.
“Ta cũng chỉ là tùy tiện chơi đùa, chỉ đặt cược cho Nhiếp Ly đệ đệ thôi, cũng sẽ không làm phiền đến Thẩm chấp sự a!” Dương Hân cười nhẹ nói.
Nhiếp Ly ánh mắt nhìn Thẩm Minh, nhìn sang Thẩm Phi bên cạnh, chỉ thấy Thẩm Phi ánh mắt oán độc, đang nhìn hướng hắn. Mối hận đoạt thê, Thẩm Phi đem Nhiếp Ly hận muốn chết. Nếu không phải Nhiếp Ly có Dương Hân làm chỗ dựa, hắn liền đem Nhiếp Ly đánh tơi bời một trận.
“Ha ha, Thẩm đại thiếu, đã lâu không gặp!” Nhiếp Ly hoàn toàn không để ý ánh mắt Thẩm Phi, cười nói.
/495
|