Yêu Ư? Tôi Không Tin

Chương 22

/22


Tại công ty

- Tuyết con nói gì ?

- Con nói bây giờ con muốn về Mỹ, 1 tháng sau con sẽ về Anh, con muốn 1 tháng sau, thân phận con sẽ không phải giấu diếm nữa.

- Con quyết định thật chứ ?

- Phải. Còn Yuu em cứ ở lại Việt Nam đúng 1 năm sau em sẽ phải về.

- Con muốn bay khi nào. Ngay trong hôm nay càng sớm càng tốt.

- Được rồi trưa nay sẽ bay con về chuẩn bị đi

- Con biết rồi. Yuri quay lưng bỏ đi nhưng mọi người thì vẫn ở trong văn phòng

- Mama à, sao mama không ngăn cản cậu ấy. Karen hỏi

- Các con biết tính nó mà, các con không thấy quyết định lần này của nó không ai lay chuyển được ư ?

- Mama à, không phải Mama nói nếu bây giờ thân phận cậu ấy được sáng tỏ không phải 1 năm sau có thể là lâu hơn nữa cũng có thể là không bao giờ bọn con có thể gặp cậu ấy lần nữa sao ?

- Đúng vậy. Nhưng ta không nói với các con là các con không được tới cung điện Anh *mỉm cười* nếu các con muốn ta sẽ xin phép đức vua, nhưng phải chờ ít nhất 1 năm nữa.

- THẬT SAO ? Tất cả đồng thanh

Buổi trưa tại sân bay

- Yuri, cậu muốn đi thật sao ? Sumii hỏi

- Phải, mình sẽ gặp lại mà *mỉm cười gượng*

- Cậu đi cẩn thận nhé. Ryan nói

- Nhớ cẩn thận đấy (Shun)

- Chị nhớ phải trở về đấy (Yuu)

- Không phải năm sau em cũng về sao.

- Tuyết nhớ cẩn thận

- Thôi tớ đi đây mọi người ở lại mạnh khoẻ nhé. Yuri nói quay đầu đi

- TẠM BIỆT. Tất cả mọi người đồng thanh

Về biệt thự Devil

- Các cậu vừa đi đâu về ? Yuu thấy mọi người từ sáng giờ đi đâu mà bây giờ mới về nên hỏi.

- Mày… mày… còn hỏi ? Yuu tức giận

- Chuyện gì vậy ?

- Yuu, bình tĩnh, mọi người ngồi xuống đi ? Sumii nói… Yuu tối qua cậu đi đâu ?

- Ah, tối qua mình ra bar.

- Cậu gặp ai ở đó ?

- Ah… ah… là Mie hẹn tớ.

- Vậy đêm qua sao cậu không về ?

- Tớ không biết, nhưng hôm qua sau khi uống xong ly rượu Mie đưa tớ lại cảm thấy buồn ngủ, sáng vừa dậy thì thấy đang ở nhà ở Mie.

- “Chẳng lẽ là kế của cô ta” Sumii lầm bầm rồi thì thầm vào tai Rina

- Sumii, điều cậu nói là thật ?

- Phải, tớ nghĩ là kế của cô ta

- Chuyện gì vậy, Sumii (Minori)

- Em nghĩ, chuyện đó chính là kế của cô ta. Hiro, sáng nay cậu có nhắn tin cho Yuri không ?

- Không, 9h tớ mới dậy mà.

- Nghe tớ nói đây, cậu đã trúng kế của cô ta rồi, cậu có biết không, sáng nay từ điện thoại của cậu nhắn tin cho Yuri kêu cậu ấy tới địa chỉ xxx, rồi cậu có biết cậu ấy thấy gì không ?

- Thấy gì ?

- Cậu và Mie đang nằm ngủ cùng nhau đấy, trên người không có một tấm vải ngoại trừ cái chắn

- Không… không… không thể nào. Tớ không biết

- Và tớ nói cho cậu biết, Yuri cậu ấy đã rời khỏi Việt Nam rồi

- Cô… cô ấy đi đâu ?

- Tớ không thể nói cho cậu biết, nhưng cậu hãy tự tìm đi, nếu cậu yêu cô ấy. Sumii nói rồi quay lưng bỏ lên phòng

1 tháng sau, tại biệt thự Angel

- 1 tháng trôi qua nhanh thật (Karen)

- Phải, cuối cùng đã tới ngày này rồi.

- Không biết cậu ấy sao nữa ?

- Rồi cô ấy sẽ ổn mà.

- Uhm. Mong là thế.

- Ah, Ka… Karen… tôi… tôi có chuyện muốn nói với cô

- Chuyện gì vậy.

- Tôi… tôi… tôi th… thích… cô

- Anh nói gì cơ ?

- Tôi… tôi thích cô

- Xin lỗi nhưng tôi không thích anh.

- Thật sao ?

- Phải. Nhưng… nhưng…

- Nhưng gì ?

- Nhưng… nhưng tôi yêu anh *mỉm cười* Karen lè lưỡi rồi chạy đi

- Yêu ? *mỉm cười* Ê, heo con, đợi tôi. Shun cũng đuổi theo.

Lúc này tại cung điện

- Yuri, con về rồi (Quên mất, tác giả quên nói, gia tộc Anh biết nói tiếng việt nha ^ ^)

- Vâng thưa mẹ

- Con hãy lên nghỉ ngơi đi ngày mai chúng ta sẽ giới thiệu con với toàn dân.

- Vâng thưa ba, con về phòng.

4 năm sau (Yuu có về Anh rồi nhưng ở được 6 tháng rồi về Việt Nam à ^ ^)

- Mama, có phải hôm nay con với Mama sẽ được về Việt Nam không ?

- Phải, con xem đã tới rồi kìa.

- Hoan hô, tới rồi. Thế papa không đi cùng ạ.

- Papa con sẽ tới sau. Ngoan

- Chúng ta về biệt thự rồi buổi chiều mẹ dẫn con đi ăn kem nhé.

- Vâng.

“Hajimete hanashita no wa anata no chiisana \\"arigatou\\" de

mitsume au futari no jikan wa eien ni tsuzuku to omotteta

mou ichido dake aeta nara nani wo hanasou

te no hira kara hohoemi ga koborete yuku no

I miss you kotoba ni dekinai kurai no

kokoro no oku hibiiteiru wa

Last day Oh Last dream tomaranai kodou ni

asa ga kureba mata ugokidashita machi” Tiếng chuông điện thoại của cô gái đó vang lên

(I miss you)

- Alo.

- Em về tới chưa ?

- Em về tới rồi. Anh nhớ tới sớm nhé.

- Được rồi, em nhớ chăm sóc bé Lily nhé

- Em biết rồi, anh nhớ về sớm đấy, nhớ đưa cả Mark sang nữa nhé.

- Anh biết rồi. 2 ngày nữa an h sẽ về.

- Rồi, em tắt máy đây

- Pp

“Ting toong”

- Ai đấy. Giọng một cô gái từ trong căn biệt thự vang lên.

- Không nhớ tớ sao *mỉm cười*

- Ah, Yuri là cậu cậu đã về rồi *ôm chầm* Ra cô gái đó là Sumii

- Mama à, cô ấy là ai vậy ?

- Chào cô đi con.

- Con chào cô.

- Yuri à, đứa trẻ này là ai vậy.

- Vào nhà đi rồi tớ nói cậu biết

- Được rồi cậu vào đi.

………

“Cạch”

- Các cậu xem ai này ? (Sumii)

- Sumii, ai vậy ? Rina hỏi

- Ah… là… là cậu à, Yuri. Karen lắp bắp

- Phải *mỉm cười*

- Các cậu vẫn như năm nào nhỉ ?

- Tất nhiên (Kana)

- Mà đứa trẻ này này là ai thế chị ? Mika hỏi

- Con chị. Chào các cô, chú đi con

- Con chào các cô, chào chú.

- CON ?

- Ngồi xuống đi tớ kể cho. Chuyện là thế này …

- Ra thế (John)

- Cậu định giấu Yuu ư ?

- Phải. Các cậu đừng nói cho anh ta biết tớ đã về

- Yuri à, chuyện năm ấy không phải như cậu nghĩ đâ (Sumii)

- Được rồi. Tớ mệt rồi, tớ muốn nghỉ

- Mama à, con buồn ngủ

- Được rồi, mama bế con lên phòng. Tớ muốn nghỉ một lát. Khi nào tới bữa trưa gọi tớ nhé

- Được rồi cậu lên ngủ đi. Cậu cũng đi khá xa mà (Rina)

- Cảm ơn

Buổi chiều

- Mama à, Lily muốn đi chơi

- Được rồi *mỉm cười* Mẹ đưa Lily lên gác thay quần áo rồi đi chơi nhé.

- Vâng *cười tươi*. Bé Lily hí hửng

- Karen à, tớ muốn đưa bé Lily đi chơi, tớ ra ngoài chút nhé

- Uhm, cậu cứ đi đi

Tại Sweet Dream

- Lily con muốn ăn gì ?

- Con muốn kem dâu.

- Được rồi *mỉm cười* Chị phục vụ 1 kem dâu và 2 kem hạnh nhân (Yuri ăn ít nhể =)) có 2 ly ^ ^)

- Xin quý khách đợi lát.

- Ăn xong mẹ đưa con đi sở thú

- Vâng. Bé Lily thích thú

Lát sau:

- Hoan hô, đến sở thú rồi.

- Nào, mẹ con mình vào đi

- Vâng

- Mama, thỏ kìa.

- Phải, thỏ đáng yêu lắm đúng không *cười đượm buồn*

- Mama, đằng kia có sóc kìa.

- Được rồi từ từ thôi, mẹ mới theo kịp chứ.

“Bốp”

- Ái, xin lỗi.

- Tôi không sao, cô không sao chứ ?

- Mama mama không sao chứ ? Bé Ly xin lỗi

- Mama không sao, con chạy nhanh quá đấy

- Cậu… cậu là Yuri phải không ?

- Không… không phải, cậu nhầm rồi

- Chắc chắn là cậu, cậu về rồi ư ? Ra là Kou.

- Phải, tớ về rồi nhưng cậu không được kể với Yuu.

- Tớ hứa

- Mama đây là ai vậy ?

- Là bạn mẹ, con chào chú đi.

- Con chào chú

- Con ư ? Chuyện này là như thế nào

- Tớ sẽ kể sau cho cậu, tớ phải đưa bé Ly đi chơi

- Vậy để tớ đi với cậu

- Cảm ơn

- Vậy cậu kể cho tớ có chuyện gì chứ ? Cả hai vừa đi vừa nói chuyện.

- Chuyện như thế này

- Vậy à ?

- Phải. Cậu với Sumii thế nào rồi ?

- Ah, cậu ấy nghịch lắm nhưng rất đáng yêu

- *phì cười* Cậu ấy là thế đó ?

- Cố gắng mà giữ cậu ấy

- Tất nhiên

- Mama, con muốn xem voi.

- Được rồi mẹ đưa con xem

- Voi kìa, to quá.

- Con đói chưa, mẹ con mình đi ăn ?

- Rồi ạ.

- Ăn xong tối mẹ đưa con dạo phố nhé.

- Vâng

- Cậu đi cùng không ?

- Có chứ *mỉm cười*

Lát sau tại nhà hàng

- Cậu đến rồi à, Sumii ?

- Con chào cô

- Chào con. Hai người nhé đi chơi lẻ.

- Sao em lại ở đây

- Là tớ gọi *mỉm cười* Cậu ngồi xuống đi

- Ck được lắm, đi chơi một mình *véo má*

- Á… á… Tha cho ck… Tình cờ thôi mà.

- Cho dù là tình cờ sao ck lại đi chơi một mình. Ghét

- Ấy ấy cho ck xin lỗi vk mà

- Thôi đi, hai người như trẻ con í mà ở đây còn bé Ly đấy.

- Không nói với ck nữa, vk yêu bé Ly hơn. Bé Ly sang đây với cô. Sumii nói rồi ôm bé Lý vào lòng

- Ấy… vk đừng giận. Ăn đi

- Hứ.

2 ngày sau tại sân bay

- Ah, papa kìa mama.

- Em đợi lâu không ?

- Không *mỉm cười* Bé Mark đâu rồi, lại đây với mama nào.

- Mama con nhớ Mama

- Mama cũng nhớ con. Anh về biệt thự với em đi xe chờ ở ngoài rồi.

- Được rồi.

- Anh bế bé Ly đi, em bế Mark. Quản gia bác kêu vệ sĩ bê hành lí về dùm cháu

- Vâng.

“Ting toong”

- Ai thế ? Giọng Kana vang lên

- Là em.

- Tuyết là em à… Người này là người mà em kể đúng không, còn đây là bé Mark à ?

- Vâng, Mark chào cô đi con.

- Con chào cô.

- Con ngoan lắm *xoa đầu* Vào nhà đi.



- Yuri về rồi à ? (Sumii)

- Uhm.

- Đây chắc là Jason đúng không, còn đây là Bé Mark, dễ thương quá đi. Sumii nựng

- Đúng vậy

- Con chào các cô (Bé Mark)

- Chào các cô (Jason)

- Chào anh

“Ting toong”

- Ai thế nhỉ ? Yuri tự hỏi. Quản gia bác ra mở đi

- Vâng



- Các cậu tớ đến thăm. Sara chạy vào rồi ôm Yuri. Tớ nhớ cậu

- Tớ cũng vậy.

- Kia là Jason, còn kia là bé Ly với Mark đúng không ? Sara hỏi

- Đúng vậy. Dễ thương đúng không. Sumii nói mà vẫn đang nựng hai bé

- Dễ thương quá. Tớ bế với nào. Sara đẩy Yuri ra chạy ào tới chỗ hai bé.

- Nè còn bọn chị nữa mà (Minori)

- Em đến rồi à (John)

- Phải. Vẫn còn nữa kìa *chỉ ra phía ngoài cửa*

- Ryan, Kou, Shun, Yuu, Hi… Nhìn thấy Hiro cô lại cảm thấy buồn

- Chào bọn tôi đến rồi. Shun nói

- Sao em lại ở đây ? Yuu ngạc nhiên

- Cậu ấy về nước chứ sao ? Hỏi ngớ (Karen)

- Mama, mấy cô chú là ai vậy ? Bé Mark chạy ra chỗ Yuri thấy vậy bé Ly cũng chạy theo

- Bạn mẹ đó, các con chào đi.

- CON CHÀO CÁC CHÚ. Hai đứa bé đồng thanh

- Chào con. Ryan xoa đầu hai đứa.

- Con ư ? Hiro chết lặng.

- Các cậu ngồi xuống đi. Ly, Mark các con ra chỗ cô Sara với Sumii đi. Jason anh cũng lên thay đồ đi

- VÂNG Ạ

- Anh biết rồi

- Tớ vào pha trà.



- Được rồi đây.

- Thank you. Karen nói

- Mama con muốn ăn bánh ngọt. Bé Mark nói

- Con cũng muốn. Thấy vậy bé Ly cũng nũng nịu

- Hai đứa này. Chị vào bếp bê hộ em cái bánh với đống bánh flan mà em vừa mua ra đây đi. Yuri nói

- Vâng

- Thưa cô, cô có khách ạ. Quản gia Lee nói

- Khách ? Ai ? Rina hỏi

- Là tớ. Mie từ ngoài đi vào cùng cái hành lý

- Mie, em về rồi à. Ryan nhảy bổ ra chỗ Mie ôm cô.

- Bỏ ra đi, ở đây còn có nhiều người đấy

- Mie, về rồi à. Sumii hỏi

- Uhm, có quà đây. Mie nói rồi giơ túi quà lên.

- Sao cô lại ở đây ? Yuri hỏi

- Cậu lại đây tớ có chuyện muốn nói với cậu. Mie kéo Yuri vào bếp

- Có chuyện gì vậy ?

- Uhm, chuyện xưa kia, là do tớ muốn phá cậu với Hiro thôi, lúc đấy chưa xảy ra chuyện gì đâu ? Tha lỗi cho Hiro đi

- Thật sao ?

- Phải tha lỗi cho cậu ấy đi. Năm ấy là do tớ *mỉm cười*

- Được rồi. Ra ngoài thôi.



- Đây là bé Mark với Ly đúng không, dễ thương quá đi. Mie nựng hai đứa. Cô có quà cho các con nè.

- CON CẢM ƠN CÔ. Hai bé hí hửng.

- Jason, anh xong rồi à.

- Uhm.

- Ah, mà Jason này, chắc em phải nói thật với mấy người kia thôi chứ, có người còn hiểu lầm đấy. Yuri cười phá lên

- Phải, em nói thật đi không sau này em không lấy đượ chồng thì không phải lỗi tại anh đâu đấy.

- Nè, nghe đây. Jason là anh họ tớ. Còn bé Ly với bé Mark là con của anh í, nó là cháu tớ í mà. Yuri cười phá lên khi thấy mười mấy khuôn mặt đều há hốc mặt ngệt ra.

- Phải, là thật đấy. Jason bồi thêm.

- Hai nhóc này là cháu cậu ? Sumii hỏi thêm cho chắc

- Phải,

- Thế mà bọn nó gọi cậu là mama như đúng rồi í ? Sara bồi thêm

- Ở =)) Thế mới nói các cậu mắc lừa.

- Cậu được lắm HÀN VŨ BĂNG TUYẾT. Karen hét lên

- Tớ được lâu rồi mà. Chắc cậu không định đánh tớ trước mặt Ly với Mark chứ, không nó lại tưởng bọn nó có cô bạo lực đấy =))

Còn Hiro vừa nghe thấy thì bỗng mỉm cười, người nhẹ nhõm hẳn/

- Hiro, lên sân thượng với tôi

- Ah, uh.



- Anh có yêu tôi ?

- Phải tôi yêu em rất nhiều

- Tôi đã biết chuyện năm xưa rồi, anh hứa sẽ bảo vệ tôi

- Anh hứa. Hiro quay sang ôm Yuri

- Vậy thì tôi tin vào lời hứa đó. Yuri nói rồi nhón chân lên hôn Hiro

HẾT


/22

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status