Đến trước một nhà ăn Hàn Quốc, xe ô tô dừng lại. Hắn xuống xe trước rồi ga lăng mở cửa xe bên nó. Rất tự nhiên, hắn nắm tay nó đi vào trong. Bàn tay này thực sự rất ấm áp nha.
- Em muốn ăn gì cứ gọi.
Hắn đưa thực đơn cho nó. Ôi cha, toàn là món ngon thôi à. Nào là kimbap, súp đậu phụ kho, canh bò, chào gà, gà rán, thịt nướng BBQ. Nó gọi lên một đống đồ ăn.
Một nhà ăn khá đông khách, giai điệu bài hát "Safe and sound" của Taylor Swift vang lên.
Các món ăn được bưng tới, nó vui vẻ cầm lấy đôi đũa rồi ăn, không quên mời hắn.
- Anh ăn đi.
Hắn chỉ cười nhẹ rồi gắp miếng gà rán cho nó.
Đi học về, đúng lúc đang đói lại được đưa đi ăn ngon. Nó thầm nghĩ nếu ngày nào cũng được như thế này nó sẽ tình nguyện đính hôn với hắn luôn. Một suy nghĩ thật hồn nhiên của con người chỉ biết ăn như nó.
Ăn xong, nó vỗ bụng cười.
- No quá đi. Đồ ăn ở đây ngon thật.
Hắn thực ra cũng không ăn nhiều lắm, chủ yếu là gắp thức ăn cho nó rồi nhìn nó ăn ngon như một đứa trẻ. Nhiều lúc hắn lại khẽ nhoẻn cười.
Trên đường đi về, nó với hắn cũng không nói chuyện mấy. Hắn khẽ nhắm mắt, tựa đầu ra phía sau. Còn nó thì quay ra nhìn bên đường.
Chiếc xe dừng lại, hắn mở mắt, rồi lại đi xuống xe trước mở cửa xe cho nó. Ba mẹ nó từ trong đi ra, hắn lễ phép chào.
- Con chào cô chú.
- Ba mẹ ơi con nhớ hai người quá.
Nó chạy tới ôm lấy mẹ. Bà Dương xoa đầu con, hỏi:
- Nay đi học vui không con?
- Vui, vui lắm ạ.
Nó như đứa con nít lần đầu tiên đi học, hào hứng nói.
- Vậy hai con đi ăn cơm có vui không?
- Có chứ. Con ăn phè phỡn luôn này.
Tất cả mọi người, cả ba mẹ nó, cả hắn, cả quản gia Lâm nghe xong câu nói của nó liền không nhịn được cười. Thì thật là thế mà. Đồ ăn ngon quá nó ăn no căng bụng tới mức phè phỡn luôn.
Nói chuyện một lúc, hắn lễ phép chào ba mẹ nó rồi có một chiếc xe ô tô khác đến đón hắn về.
Học bài xong, nó nhảy lên giường đi ngủ.
Ngày hôm nay di học thật vui vẻ. Các bạn hòa đồng, thân thiện. Lữ Ân tốt bụng kể nhiều chuyện trước đây của nó cho nó nghe. Trần Kỳ lúc nào cũng trêu nó, lúc nào cũng nhe nhởn cười.
Ngày hôm nay, đi ăn cùng hắn rất ư là nó nê, lại còn được bàn tay ấm áp của hắn nắm chặt.
Giơ bàn tay lên trước mặt, nó nhìn nhìn một hồi lâu, vẫn còn cảm nhận được hơi ấm trên bàn tay.
- Em muốn ăn gì cứ gọi.
Hắn đưa thực đơn cho nó. Ôi cha, toàn là món ngon thôi à. Nào là kimbap, súp đậu phụ kho, canh bò, chào gà, gà rán, thịt nướng BBQ. Nó gọi lên một đống đồ ăn.
Một nhà ăn khá đông khách, giai điệu bài hát "Safe and sound" của Taylor Swift vang lên.
Các món ăn được bưng tới, nó vui vẻ cầm lấy đôi đũa rồi ăn, không quên mời hắn.
- Anh ăn đi.
Hắn chỉ cười nhẹ rồi gắp miếng gà rán cho nó.
Đi học về, đúng lúc đang đói lại được đưa đi ăn ngon. Nó thầm nghĩ nếu ngày nào cũng được như thế này nó sẽ tình nguyện đính hôn với hắn luôn. Một suy nghĩ thật hồn nhiên của con người chỉ biết ăn như nó.
Ăn xong, nó vỗ bụng cười.
- No quá đi. Đồ ăn ở đây ngon thật.
Hắn thực ra cũng không ăn nhiều lắm, chủ yếu là gắp thức ăn cho nó rồi nhìn nó ăn ngon như một đứa trẻ. Nhiều lúc hắn lại khẽ nhoẻn cười.
Trên đường đi về, nó với hắn cũng không nói chuyện mấy. Hắn khẽ nhắm mắt, tựa đầu ra phía sau. Còn nó thì quay ra nhìn bên đường.
Chiếc xe dừng lại, hắn mở mắt, rồi lại đi xuống xe trước mở cửa xe cho nó. Ba mẹ nó từ trong đi ra, hắn lễ phép chào.
- Con chào cô chú.
- Ba mẹ ơi con nhớ hai người quá.
Nó chạy tới ôm lấy mẹ. Bà Dương xoa đầu con, hỏi:
- Nay đi học vui không con?
- Vui, vui lắm ạ.
Nó như đứa con nít lần đầu tiên đi học, hào hứng nói.
- Vậy hai con đi ăn cơm có vui không?
- Có chứ. Con ăn phè phỡn luôn này.
Tất cả mọi người, cả ba mẹ nó, cả hắn, cả quản gia Lâm nghe xong câu nói của nó liền không nhịn được cười. Thì thật là thế mà. Đồ ăn ngon quá nó ăn no căng bụng tới mức phè phỡn luôn.
Nói chuyện một lúc, hắn lễ phép chào ba mẹ nó rồi có một chiếc xe ô tô khác đến đón hắn về.
Học bài xong, nó nhảy lên giường đi ngủ.
Ngày hôm nay di học thật vui vẻ. Các bạn hòa đồng, thân thiện. Lữ Ân tốt bụng kể nhiều chuyện trước đây của nó cho nó nghe. Trần Kỳ lúc nào cũng trêu nó, lúc nào cũng nhe nhởn cười.
Ngày hôm nay, đi ăn cùng hắn rất ư là nó nê, lại còn được bàn tay ấm áp của hắn nắm chặt.
Giơ bàn tay lên trước mặt, nó nhìn nhìn một hồi lâu, vẫn còn cảm nhận được hơi ấm trên bàn tay.
/61
|