Nguyễn Nam Tô chịu đựng sự xâm chiếm gần như tàn bạo của anh, khoái cảm và đau đớn đan xen vào nhau, đẩy cô lên đỉnh một lần nữa.
Tưởng Chính Trì cũng đã đạt đến giới hạn ý chí trong lúc làm tình hoang dã, anh nắm chặt eo cô, cho cô hàng chục cú thúc mạnh rồi gầm nhẹ bắn vào trong tử cung của cô.
Tinh dịch vọt ra từ lỗ tròn trên đầu cuống, bắn lên bức tường trong động hoa của cô, nóng đến mức phần thịt non trong đó co rút liên tục.
Nguyễn Nam Tô cực kỳ mệt mỏi, đôi tay đang ôm cổ anh yếu ớt trượt xuống, lại ngã vào trong lòng anh.
Tưởng Chính Trì nắm lấy hai cánh mông cô, dùng sức siết chặt, sau đó ngẩng đầu thở hổn hển thật lâu.
Khoảnh khắc đạt cao trào, đầu óc anh như có thứ gì đó nổ tung, trống rỗng không suy nghĩ được gì. Sau một lúc lâu, cảm giác cực hạn dần dần rút đi, những suy nghĩ hỗn loạn lại trở nên rõ ràng.
Người đàn ông thở dài nhẹ nhõm, bàn tay cầm cánh mông cô hết giơ lên lại hạ xuống.
Anh đẩy nhẹ thêm vài cái, tận hưởng chút dư vị cuối cùng của cơn khoái lạc.
Sau khi bắn tinh, cậu bạn thô dài của anh thoáng mềm đi một chút, lúc này anh mới từ từ nhận ra hình như vừa rồi anh không thể kìm chế được nên đã xuất vào bên trong cô.
Đêm qua anh cũng không nhịn được...
Tưởng Chính Trì nghĩ đến sự mất khống chế hiếm có của mình thì không khỏi cau mày. Anh ôm lấy cơ thể cô rồi hơi nâng lên, chậm rãi rút vật nam tính nửa mềm nửa cứng ra khỏi người cô.
Nguyễn Nam Tô không còn chút sức lực nào, sau khi anh rút ra thì trực tiếp ngã xuống giường.
Anh xoay người lại, một bàn tay lại chen vào giữa hai chân cô, ngón giữa chầm chầm thọc vào động hoa vẫn đang run nhẹ của cô.
“A...ưm...” Nguyễn Nam Tô hừ khẽ, hai chân lại run rẩy vì động tác của anh.
Ngón tay Tưởng Chính Trì vùi trong cơ thể cô hơi cong lên, đầu ngón tay móc vào bên trong.
Một luồng nhiệt trắng đục lập tức từ bên trong chảy ra, tưới lên ngón tay anh...
“A... đừng... đừng làm nữa...em...không chịu nổi...”
Nguyễn Nam Tô bò về phía trước, ngón tay của anh cũng thuận thế trượt ra ngoài.
Tưởng Chính Trì nhìn thấy dòng tinh dịch đổ ra ga giường, cũng có phần dính vào tay mình. Anh lại đưa ngón tay về phía trước, lần này sức lực càng mạnh hơn lần trước.
Một chốc sau, Nguyễn Nam Tô lại nhẹ giọng rên rỉ, bụng dưới căng cứng.
Tưởng Chính Trì cảm giác được cô siết chặt ngón tay mình, anh trầm giọng nói: “Thả lỏng chút nào, anh không làm nữa.”
“...”
Không làm nữa?
Vậy anh bỏ tay vào đó làm gì?
Nguyễn Nam Tô cảm nhận được dòng nhiệt không ngừng tràn ra ngoài, trong lòng cũng đoán được điều gì đó: “Anh... để lại bên trong à?”
Tưởng Chính Trì ‘ừm’ một tiếng, sau đó lập tức cảm thấy người cô cứng đờ.
Anh rút ngón tay ra, kéo cơ thể cô ôm vào lòng, tựa cằm lên mái tóc mềm mại của cô rồi nhẹ nhàng hỏi: “Em sợ à?”
Nguyễn Nam Tô cúi thấp mặt, không trả lời.
Không thể nói là không sợ, nếu hai lần liên tiếp không dùng biện pháp thì khả năng trúng thưởng cũng khá lớn.
Chủ yếu là bọn họ vừa mới xác nhận quan hệ, vốn dĩ bước đi này đã phát triển quá nhanh, nếu như có con...
Nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút khó tiếp nhận.
“Sợ gì chứ.” Tưởng Chính Trì nhìn ra tâm sự của cô, vỗ vỗ vai cô như trấn an, “Nếu thật sự có thai thì sinh ra, chúng ta kết hôn là được.”
Kết hôn......
Nguyễn Nam Tô nghe thấy hai chữ này, mi mắt không nhịn được run lên.
Tưởng Chính Trì cũng đã đạt đến giới hạn ý chí trong lúc làm tình hoang dã, anh nắm chặt eo cô, cho cô hàng chục cú thúc mạnh rồi gầm nhẹ bắn vào trong tử cung của cô.
Tinh dịch vọt ra từ lỗ tròn trên đầu cuống, bắn lên bức tường trong động hoa của cô, nóng đến mức phần thịt non trong đó co rút liên tục.
Nguyễn Nam Tô cực kỳ mệt mỏi, đôi tay đang ôm cổ anh yếu ớt trượt xuống, lại ngã vào trong lòng anh.
Tưởng Chính Trì nắm lấy hai cánh mông cô, dùng sức siết chặt, sau đó ngẩng đầu thở hổn hển thật lâu.
Khoảnh khắc đạt cao trào, đầu óc anh như có thứ gì đó nổ tung, trống rỗng không suy nghĩ được gì. Sau một lúc lâu, cảm giác cực hạn dần dần rút đi, những suy nghĩ hỗn loạn lại trở nên rõ ràng.
Người đàn ông thở dài nhẹ nhõm, bàn tay cầm cánh mông cô hết giơ lên lại hạ xuống.
Anh đẩy nhẹ thêm vài cái, tận hưởng chút dư vị cuối cùng của cơn khoái lạc.
Sau khi bắn tinh, cậu bạn thô dài của anh thoáng mềm đi một chút, lúc này anh mới từ từ nhận ra hình như vừa rồi anh không thể kìm chế được nên đã xuất vào bên trong cô.
Đêm qua anh cũng không nhịn được...
Tưởng Chính Trì nghĩ đến sự mất khống chế hiếm có của mình thì không khỏi cau mày. Anh ôm lấy cơ thể cô rồi hơi nâng lên, chậm rãi rút vật nam tính nửa mềm nửa cứng ra khỏi người cô.
Nguyễn Nam Tô không còn chút sức lực nào, sau khi anh rút ra thì trực tiếp ngã xuống giường.
Anh xoay người lại, một bàn tay lại chen vào giữa hai chân cô, ngón giữa chầm chầm thọc vào động hoa vẫn đang run nhẹ của cô.
“A...ưm...” Nguyễn Nam Tô hừ khẽ, hai chân lại run rẩy vì động tác của anh.
Ngón tay Tưởng Chính Trì vùi trong cơ thể cô hơi cong lên, đầu ngón tay móc vào bên trong.
Một luồng nhiệt trắng đục lập tức từ bên trong chảy ra, tưới lên ngón tay anh...
“A... đừng... đừng làm nữa...em...không chịu nổi...”
Nguyễn Nam Tô bò về phía trước, ngón tay của anh cũng thuận thế trượt ra ngoài.
Tưởng Chính Trì nhìn thấy dòng tinh dịch đổ ra ga giường, cũng có phần dính vào tay mình. Anh lại đưa ngón tay về phía trước, lần này sức lực càng mạnh hơn lần trước.
Một chốc sau, Nguyễn Nam Tô lại nhẹ giọng rên rỉ, bụng dưới căng cứng.
Tưởng Chính Trì cảm giác được cô siết chặt ngón tay mình, anh trầm giọng nói: “Thả lỏng chút nào, anh không làm nữa.”
“...”
Không làm nữa?
Vậy anh bỏ tay vào đó làm gì?
Nguyễn Nam Tô cảm nhận được dòng nhiệt không ngừng tràn ra ngoài, trong lòng cũng đoán được điều gì đó: “Anh... để lại bên trong à?”
Tưởng Chính Trì ‘ừm’ một tiếng, sau đó lập tức cảm thấy người cô cứng đờ.
Anh rút ngón tay ra, kéo cơ thể cô ôm vào lòng, tựa cằm lên mái tóc mềm mại của cô rồi nhẹ nhàng hỏi: “Em sợ à?”
Nguyễn Nam Tô cúi thấp mặt, không trả lời.
Không thể nói là không sợ, nếu hai lần liên tiếp không dùng biện pháp thì khả năng trúng thưởng cũng khá lớn.
Chủ yếu là bọn họ vừa mới xác nhận quan hệ, vốn dĩ bước đi này đã phát triển quá nhanh, nếu như có con...
Nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút khó tiếp nhận.
“Sợ gì chứ.” Tưởng Chính Trì nhìn ra tâm sự của cô, vỗ vỗ vai cô như trấn an, “Nếu thật sự có thai thì sinh ra, chúng ta kết hôn là được.”
Kết hôn......
Nguyễn Nam Tô nghe thấy hai chữ này, mi mắt không nhịn được run lên.
/141
|