Cận Đông đi chợ còn Kiều Ân thì ở nhà trông con .
Lát sau nghe tiếng gõ cửa cô cứ nghĩ là Cận Đông hoặc là hàng xóm kế bên nhà chứ không nghĩ được đó chính là người quen.
" Dì ..dì. "
Ừ là dì đây. "
Nhìn thấy Kiều Ân bế đứa trẻ trên tay thì ánh mắt của bà ấy có chút xót thương,bấy lâu nay là ở nơi này sinh con 1 mình ư .
" Dì vào nhà được không "
Dạ được, dì vào trong đi.
" Ừm ." Miên Tâm gật đầu rồi cũng đi vào bên trong nhà.
' Đây là Cận Minh có đúng không,dì có nghe Cận Đông nói qua.
Dạ đúng vậy. "
" Con cho dì bế nó 1 chút đi. "
Dạ được. " Kiều Ân gật đầu rồi đưa cho dì ấy .
'Wow,đứa trẻ này đáng yêu quá đi, " Miên Tâm bế cháu nội trên tay mà không khỏi vui vẻ, vừa vui vừa hạnh phúc, suýt chút nữa thì đã khóc đến nơi vậy.
"Cận Minh à, cháu nhớ uống sữa nhiều để cho mau lớn đấy nhé. ".
Haha, giống Cận Đông quá đi. " .
Kiều Ân cũng không biết nên làm thế nào đây nữa,dù sao thì dì ấy cũng là bà nội của thằng nhóc này.
Kiều Ân là nhà họ Hà có lỗi với con, khiến cho 2 mẹ con phải sống cực khổ như thế ."
" Dì à. '
" Để dì nói hết được không. "
" Kiều Ân là Cận Đông đã sai rồi, con có thể cho nó 1 cơ hội có được không." .
Cái này ...con ..con. " Kiều Ân có chút ấp úng.
Dì không ép con về với Cận Đông, con có thể về ở với dì mà lúc trước con và dì sống cùng với nhau mà và bây giờ cũng như vậy đi,về đó cho Cận Minh có 1 cuộc sống tốt nhất,dì không muốn nhìn thấy 2 mẹ con sống cực khổ như vậy đâu,ở đây khá là vắng vẽ nó sẽ rất nguy hiểm cho con và Cận Minh
"Được, con nghe theo dì ."
" Ừm. " Miên Tâm nghe xong thì cảm thấy rất vui ở trong lòng.
Chừng 1 tiếng sau thì Cận Đông mới về đến nhà ..
"Mẹ mới đến ."
"Ừm."
" Con vào trong nấu cơm đi.
Con hả.
" Chẳng lẽ là mẹ ư mẹ đang bế cháu nội rồi ."
' Con không biết nấu ."
'Quá vô dụng,bây giờ con làm cha rồi đấy "
" Dì à để con nấu cho.
"Ừm.
'Hai đứa đi vào trong đi."
"Dạ ".
Miên Tâm đang muốn tạo cơ hội cho con trai mình,xem như đây là lần cuối vậy, nếu nó thuyết phục không được vậy ra là số của nó rồi .
Cận Đông nhìn Kiều Ân làm rồi sau đó thì anh làm theo mà thôi .
" Làm như thế này sao ."
"Um."
'Cận Đông, sắp tới tôi sẽ ở cùng với dì Tâm ."
" Em không ở cùng anh sao "
Không, tôi bây giờ chỉ muốn lo cho con trai của mình mà thôi, không muốn nghĩ đến những chuyện khác đâu ." .
'Nhưng mà anh nghĩ đến, anh muốn hai mẹ con phải ở cùng anh ."
" Vậy thì anh chứng minh cho tôi thấy đi là anh có xứng đáng hay không đây ,hay đây chỉ là lời nói suông từ miệng của 1 người đàn ông thành đạt, nói cho anh biết là có tiền vẫn chưa đủ đâu làm chồng làm cha nó không hề dễ dàng đâu,"
" Anh sẽ cố gắng thay đổi vì em và con "
'Vậy mong anh nói được thì sẽ làm được, đừng nói suông nếu không thì tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu ,1 lần đã quá đủ đau đớn rồi ." .
" Anh biết mà,em cứ yên tâm ở anh "
" Ừm. " Kiều Ân gật đầu, sau đó thì quay ra cắt thịt .
Xem như đây là cơ hội cuối cùng vậy, nếu anh không làm được thì chúng ta sẽ không dây dưa nữa đâu,sau này cô sẽ chuyên tâm vào việc chăm sóc con trai của mình .
Cận Đông thở dài rồi nhìn mọi thứ ,xem ra thì bản thân của anh phải nổ lực nhiều lắm đây, nếu không cả đời này cô ấy cũng không chịu tha thứ cho anh .Chung quy lại mọi thứ cũng là do anh mà ra, nếu năm đó tin tưởng và nghe những gì Kiều Ân nói thì mọi chuyện đâu có thành ra như thế này đâu .
Lại đi tin những tấm ảnh vô căn cứ kia và để rồi bây giờ phải khổ sở như thế này đây nhớ lại thì mới thấy bản thân của mình nó quá là ngu ngốc đi, quá ngu và ghen tuông đến mất kiểm soát .
Nhưng không sao mọi thứ vẫn chưa kết thúc,anh vẫn hy vọng những gì mình nói ra thì sẽ làm được, và hy vọng Kiều Ân sẽ tha thứ cho anh,cô ấy sẽ không thất vọng vì đã tin tưởng anh thêm 1 lần nữa .
Lát sau nghe tiếng gõ cửa cô cứ nghĩ là Cận Đông hoặc là hàng xóm kế bên nhà chứ không nghĩ được đó chính là người quen.
" Dì ..dì. "
Ừ là dì đây. "
Nhìn thấy Kiều Ân bế đứa trẻ trên tay thì ánh mắt của bà ấy có chút xót thương,bấy lâu nay là ở nơi này sinh con 1 mình ư .
" Dì vào nhà được không "
Dạ được, dì vào trong đi.
" Ừm ." Miên Tâm gật đầu rồi cũng đi vào bên trong nhà.
' Đây là Cận Minh có đúng không,dì có nghe Cận Đông nói qua.
Dạ đúng vậy. "
" Con cho dì bế nó 1 chút đi. "
Dạ được. " Kiều Ân gật đầu rồi đưa cho dì ấy .
'Wow,đứa trẻ này đáng yêu quá đi, " Miên Tâm bế cháu nội trên tay mà không khỏi vui vẻ, vừa vui vừa hạnh phúc, suýt chút nữa thì đã khóc đến nơi vậy.
"Cận Minh à, cháu nhớ uống sữa nhiều để cho mau lớn đấy nhé. ".
Haha, giống Cận Đông quá đi. " .
Kiều Ân cũng không biết nên làm thế nào đây nữa,dù sao thì dì ấy cũng là bà nội của thằng nhóc này.
Kiều Ân là nhà họ Hà có lỗi với con, khiến cho 2 mẹ con phải sống cực khổ như thế ."
" Dì à. '
" Để dì nói hết được không. "
" Kiều Ân là Cận Đông đã sai rồi, con có thể cho nó 1 cơ hội có được không." .
Cái này ...con ..con. " Kiều Ân có chút ấp úng.
Dì không ép con về với Cận Đông, con có thể về ở với dì mà lúc trước con và dì sống cùng với nhau mà và bây giờ cũng như vậy đi,về đó cho Cận Minh có 1 cuộc sống tốt nhất,dì không muốn nhìn thấy 2 mẹ con sống cực khổ như vậy đâu,ở đây khá là vắng vẽ nó sẽ rất nguy hiểm cho con và Cận Minh
"Được, con nghe theo dì ."
" Ừm. " Miên Tâm nghe xong thì cảm thấy rất vui ở trong lòng.
Chừng 1 tiếng sau thì Cận Đông mới về đến nhà ..
"Mẹ mới đến ."
"Ừm."
" Con vào trong nấu cơm đi.
Con hả.
" Chẳng lẽ là mẹ ư mẹ đang bế cháu nội rồi ."
' Con không biết nấu ."
'Quá vô dụng,bây giờ con làm cha rồi đấy "
" Dì à để con nấu cho.
"Ừm.
'Hai đứa đi vào trong đi."
"Dạ ".
Miên Tâm đang muốn tạo cơ hội cho con trai mình,xem như đây là lần cuối vậy, nếu nó thuyết phục không được vậy ra là số của nó rồi .
Cận Đông nhìn Kiều Ân làm rồi sau đó thì anh làm theo mà thôi .
" Làm như thế này sao ."
"Um."
'Cận Đông, sắp tới tôi sẽ ở cùng với dì Tâm ."
" Em không ở cùng anh sao "
Không, tôi bây giờ chỉ muốn lo cho con trai của mình mà thôi, không muốn nghĩ đến những chuyện khác đâu ." .
'Nhưng mà anh nghĩ đến, anh muốn hai mẹ con phải ở cùng anh ."
" Vậy thì anh chứng minh cho tôi thấy đi là anh có xứng đáng hay không đây ,hay đây chỉ là lời nói suông từ miệng của 1 người đàn ông thành đạt, nói cho anh biết là có tiền vẫn chưa đủ đâu làm chồng làm cha nó không hề dễ dàng đâu,"
" Anh sẽ cố gắng thay đổi vì em và con "
'Vậy mong anh nói được thì sẽ làm được, đừng nói suông nếu không thì tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu ,1 lần đã quá đủ đau đớn rồi ." .
" Anh biết mà,em cứ yên tâm ở anh "
" Ừm. " Kiều Ân gật đầu, sau đó thì quay ra cắt thịt .
Xem như đây là cơ hội cuối cùng vậy, nếu anh không làm được thì chúng ta sẽ không dây dưa nữa đâu,sau này cô sẽ chuyên tâm vào việc chăm sóc con trai của mình .
Cận Đông thở dài rồi nhìn mọi thứ ,xem ra thì bản thân của anh phải nổ lực nhiều lắm đây, nếu không cả đời này cô ấy cũng không chịu tha thứ cho anh .Chung quy lại mọi thứ cũng là do anh mà ra, nếu năm đó tin tưởng và nghe những gì Kiều Ân nói thì mọi chuyện đâu có thành ra như thế này đâu .
Lại đi tin những tấm ảnh vô căn cứ kia và để rồi bây giờ phải khổ sở như thế này đây nhớ lại thì mới thấy bản thân của mình nó quá là ngu ngốc đi, quá ngu và ghen tuông đến mất kiểm soát .
Nhưng không sao mọi thứ vẫn chưa kết thúc,anh vẫn hy vọng những gì mình nói ra thì sẽ làm được, và hy vọng Kiều Ân sẽ tha thứ cho anh,cô ấy sẽ không thất vọng vì đã tin tưởng anh thêm 1 lần nữa .
/105
|