Edit: Mol
Beta: Su
Chu Viễn Xuyên ấn mở đèn phòng khách xong vừa xắn cổ tay áo lên vừa bảo Kiều Kiều cứ tùy ý ngồi xuống: "Muốn uống cái gì không? Tủ lạnh có nước trái cây với bia, em thích cái gì thì có thể tự đi lấy, không cần khách khí.”
Chu Viễn Xuyên nói xong liền xoay người vào phòng vệ sinh rửa mặt đơn giản một chút, kết quả là sau khi bước ra thì phát hiện Kiều Kiều vẫn ngây ngốc đứng ở trong phòng khách sờ sờ cọ cọ, anh cầm khăn lông không nhịn được mà bật cười: “Sao thế? Chẳng lẽ nhà của tôi thoạt nhìn rất kỳ quái sao?”
“Không phải vậy.” Kiều Kiều thu hồi ánh mắt loạn ngắm khắp nơi rồi châm chước mở miệng nói: “Chỉ là cảm thấy… Nhà anh Chu không quá giống với trong tưởng tượng của tôi…”
“Vậy trong tưởng tượng của em thì nhà tôi như thế nào?”
“Chắc là nhiều thêm... Nhiều thêm một ít tinh xảo?”
“Kỳ thật căn hộ này từ sau khi mua tôi chưa từng ở lại bao giờ mà vẫn luôn ở tại nhà chính trong công ty, cách trang hoàng cũng là dựa theo mẫu cơ bản nhất do công ty bất động sản cung cấp, thế cho nên thoạt nhìn có chút đơn sơ.” Chu Viễn Xuyên cười giải thích: “Lần sau tôi sẽ dẫn em tới phòng nghỉ ở tổng bộ, bình thường chỉ cần tôi về nước thì cơ bản đều ở tại đó.”
Chu Viễn Xuyên nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường xong kinh ngạc nói: “Đã 7 giờ tối rồi sao? Chúng ta vẫn nên ăn cơm chiều đi, em muốn ăn cái gì? Mì trứng được không? Món tôi giỏi nhất."
“Hả? Anh Chu tiên sinh còn biết nấu ăn sao?” Kiều Kiều nói xong mới ý thức được những lời này có chút không thỏa đáng nên nhanh chóng cứu chữa nói: “Chủ yếu là, thoạt nhìn anh giống như người thuộc dạng mười ngón tay không dính nuớc xuân, thế cho nên tôi liền cho rằng…”
“Cho rằng tôi ngoại trừ làm việc ra thì cái gì cũng không biết?” Chu Viễn Xuyên buồn cười mà lắc lắc đầu: “Làm việc cũng chỉ là một phần của cuộc sống, huống hồ chúng ta là loại người lúc bận rộn thì thật sự không có khái niệm về thời gian, thường thường thời điểm kết thúc đều đến đêm khuya, trước kia tôi còn thường xuyên tới phòng thí nghiệm hóa học cách vách trộm cốc chịu nhiệt để nấu mì gói, mì trứng là giáo sư chỉ cho tôi cách làm, từ đó cho tới nay vẫn chỉ là một món này.”
“… Tôi giỏi hơn một chút so với anh. Tôi còn biết nấu cháo nữa.”
"Lần sau em có thể dạy tôi.” Chu Viễn Xuyên cười nói: “Nghe nói nấu cháo cũng rất dễ.”
Không biết như thế nào mà giữa hai người bỗng nhiên đều trầm mặc xuống, Kiều Kiều nghe thấy tiếng bước chân của Chu Viễn Xuyên từ bên kia từng bước một hướng tới gần cô, chắc là bởi vì hàng năm anh đều làm việc với các con số nên tiếng bước chân cũng chuẩn xác và vững vàng, vẫn duy trì khoảng cách giống nhau, giống như một loạt điểm chỉnh tề dừng ở trên trục, không sớm một giây mà cũng chẳng chậm một giây.
Kiều Kiều dùng sức nhìn chằm chằm cái mặt bàn trước mặt mình, giống như muốn đục bàn ra hai cái động, đến khi chỗ ngồi bên cạnh trên sofa lõm xuống thì người đàn ông đã ngồi ở bên cạnh Kiều Kiều.
“Mặt em hồng ghê.” Tiếp theo một ngón tay duỗi tới, chọc chọc gương mặt Kiều Kiều.
Kiều Kiều không biết mặt mình có thật sự đỏ không, nhưng dù sao cô cũng cảm thấy chỗ trên mặt vừa mới bị người đàn ông chạm qua đã sắp nổ tung…
Cô căn bản không có sức chống cự đối với kiểu đàn ông "nghiêm túc cẩn trọng nhưng ở lĩnh vực sản xuất của mình lại là người xuất sắc" như Chu Viễn Xuyên, huống hồ gì Chu Viễn Xuyên lại còn đẹp trai như vậy, tính cách thì quá ôn nhu, thời điểm người này mà yêu cầu bạn làm cái gì, nếu phải xông vào núi đao biển lửa thì trong lòng bạn cũng chỉ có vui vẻ và hạnh phúc, một chút cũng đều sẽ không làm cho người ta cảm thấy miễn cưỡng.
Nói trắng ra là cam tâm tình nguyện mà quỳ gối ở dưới quần tây của anh…
“Suýt chút nữa quên tính sổ vụ em đi xem mắt lúc nãy. ” Chu Viễn Xuyên ung dung thong thả nói: “Em ngẩng đầu lên đi.”
Thời điểm Kiều Kiều nghe Chu Viễn Xuyên nói đến hai chữ "tính sổ" thì da đầu đã căng thẳng, vừa nghe đến anh nói cô ngẩng đầu thì càng làm cho lông tơ cả người cô đều dựng hết cả lên, tuy rằng Chu Viễn Xuyên luôn luôn ôn nhu ấm áp, nhưng chính người như vậy lại càng làm cho người khác không hiểu rõ tính tình thật của anh, cô còn nhớ rõ ràng bộ dáng Chu Viễn Xuyên nhấp khóe miệng ánh mắt lạnh lẽo vừa rồi khi còn trong xe, lực uy hiếp thậm chí không thua kém trạng thái bão nổi của Tần Thụy Thành a.
“Ngẩng đầu.” Mắt thấy Kiều Kiều không dám nhúc nhích, thanh âm của người đàn ông lại càng trầm thêm.
Kiều Kiều vừa nơm nớp vừa lo sợ mà ngẩng đầu thì bỗng nhiên đã bị Chu Viễn Xuyên chế trụ cái ót rồi đè ép xuống, trên môi xuất hiện xúc cảm lạnh lẽo mềm mại, lông mi dầy đặc mảnh nhỏ của người đàn ông như phóng đại ở trước mắt, khoảng cách gần như vậy, ngũ quan xinh đẹp làm người không dám hô hấp.
Chu Viễn Xuyên —— hôn cô???
Nhưng mà không đợi Kiều Kiều làm ra phản ứng khác thì Chu Viễn Xuyên đã một lần nữa buông lỏng Kiều Kiều ra, anh nhẹ nhàng cười rộ lên, anh nâng cằm Kiều Kiều, bàn tay chậm rãi vuốt ve gương mặt cô: “Người kia —— Cậu ta có chạm qua em như vậy không?”
Kiều Kiều trừng lớn đôi mắt, vừa muốn mở miệng giải thích thì cánh tay bỗng nhiên bị người đàn ông túm lấy kéo cao hơn qua đỉnh đầu và đè ở trên sofa. Chu Viễn Xuyên từ trên cao nhìn xuống Kiều Kiều, ngón tay thon dài đè miệng cô lại: “Suỵt… Em vẫn nên đừng trả lời.”
“Cho dù em trả lời sao đi nữa thì tôi cũng đều sẽ ghen ghét.”
Sofa nhà Chu Viễn Xuyên cũng không rộng lắm, Kiều Kiều bị Chu Viễn Xuyên đè ở phía dưới, bụng nhỏ trực tiếp dán lên phần hông người đàn ông, quần tây Chu Viễn Xuyên mặc hiển nhiên không có ích gì, nhiệt độ cơ thể đối phương cách lớp vải dệt truyền đến, cái bộ phận cứng rắn đứng thẳng nào đó còn đang chậm rãi thức tỉnh nữa chứ.
Kích cỡ của Chu Viễn Xuyên đáng sợ như vậy sao?
Da đầu Kiều Kiều tê dại mà cảm thụ được hình dáng của cái thứ đang dần dần bại lộ toàn bộ, đầu óc nhanh chóng tìm tòi số lượng làm tình không nhiều lắm với Chu Viễn Xuyên, hình như xác thật cô cũng chưa bao giờ thật sự để ý… Hóa ra nó bự như vậy sao?
Tựa hồ ánh mắt Kiều Kiều quá rõ mà lộ ra tâm tư của cô, Chu Viễn Xuyên cũng theo tầm mắt Kiều Kiều cúi đầu, nhìn nhìn quần tây của mình đã nổi lên một cục, anh thành khẩn xin lỗi nói: “A… Thực xin lỗi, chúng ta chắc hẳn là phải xong việc trước mới được ăn cơm.”
Nói xong, anh cúi đầu, hung hăng hôn lên môi Kiều Kiều.
Nụ hôn này hoàn toàn khác với nụ hôn giống như chuồn chuồn lướt nước lúc nãy, nụ hôn kia giống như là thử hoặc khiêu khích, còn nụ hôn này lại chứa đầy tình sắc ý vị nồng đậm, Kiều Kiều bị tước đoạt quyền lên tiếng, môi lưỡi bị bắt cùng đối phương giao triền, trên môi Chu Viễn Xuyên mang theo một cổ mùi thuốc lá nhàn nhạt mà trước kia cô rất ít khi ngửi, rồi lại ở dưới tình huống như vậy biến thành hormone để cho người ta mê loạn.
Lập tức bắt được Kiều Kiều.
“Em từ chối tôi, xong lại chạy đi hẹn hò với cái loại đàn ông ngu xuẩn kia.” Chu Viễn Xuyên buông Kiều Kiều ra, anh trực tiếp vói tay trái vào trong áo của Kiều Kiều, từ dưới hướng lên trên vén nịt ngực Kiều Kiều lên, giống như đang xả giận mà vuốt ve tiểu nhũ co dãn thật tốt của cô, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể bình ổn nỗi hậm hực trong lòng anh.
“… Không phải vậy!”
Ngón tay trước ngực đột nhiên dùng sức, Kiều Kiều đau đến mức sống lưng ngay lập tức cong lên, đôi tay am hiểu thao túng các loại dụng cụ tinh vi của Chu Viễn Xuyên lúc làm chuyện này vẫn chính xác một cách đáng sợ. Người đàn ông chỉ mới thoáng xoa một cái, đau đớn lập tức chuyển hóa thành tê dại ngập trời, kích thích Kiều Kiều đến mức không nhịn được mà rên rỉ ra tiếng.
“Cậu ta tốt hơn tôi chỗ nào?” Chu Viễn Xuyên dứt khoát kéo áo ngực Kiều Kiều xuống làm hai cái bánh bao trực tiếp bại lộ, anh cúi xuống ngậm lấy một viên, dùng môi cùng hàm răng làm nó nhanh chóng dựng thẳng lên: “Tôi chưa từng tự hạ thấp giá trị bản thân đến loại trình độ này để so sánh với một tiến sĩ hóa học ở đại học X… Em tốt nhất nên nhanh chóng nói gì đi, nếu không thì đêm nay em khỏi ngủ.”
“… Ô.” Trước ngực Kiều Kiều bị tra tấn đến không ngừng giãy giụa, cố tình lực lượng của người đàn ông lại lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng, khi môi lưỡi cùng nhau lướt nhẹ qua chỗ làn da yếu ớt nơi đầu v* thì quả thực như là bị người châm điện từ đầu đến chân đều phải nổ banh, tập kích mưa rền gió dữ như vậy thì sao cô có thể trả lời đây? Huống hồ xác thật là từ bất kỳ phương diện nào Đổng Duyên cũng không thể nào so sánh được với Chu Viễn Xuyên.
“Không nói?” Chu Viễn Xuyên cười ngồi dậy, anh bắt đầu động thủ tháo dây lưng của mình: “Dám làm dàm chịu a, Kiều Kiều.”
Kiều Kiều đang phục hồi tinh thần lại từ trong cơn tê dại, kết quả là giữa hai chân bỗng nhiên bị một cây trụ thẳng đứng nóng cháy chen vào, Chu Viễn Xuyên cởi quần ra chỉ đúng một tí, chỉ đủ cho dương v*t vươn ra, quy đầu no đủ phun ra chút chất lỏng trong suốt, tỏ rõ chủ nhân đã chuẩn bị xong.
Chu Viễn Xuyên kéo quần lót Kiều Kiều xuống, để côn th*t phấn chấn bừng bừng chắn ngay trước miệng tiểu huyệt dầm dề nước, bởi vì lúc nãy bộ ngực được liếm mút mà trong thân thể Kiều Kiều đã sớm lầy lội thành một đoàn, Chu Viễn Xuyên căn bản không phí bất kỳ một chút sức lực nào, anh chỉ thoáng đẩy về phía trước một chút thì dương v*t đã được hai mảnh thịt huyệt cơ khát gắt gao ngậm lấy, chậm rãi mút vào bên trong.
“Thân thể thực thành thật.” Chu Viễn Xuyên cười hôn lên khóe miệng Kiều Kiều một cái: “Thành thật hơn nhiều so với cái miệng phía trên.”
“Không phải vậy mà…” Kiều Kiều mới nói được một nửa thì đã bị người đàn ông ác ý đâm quy đầu cắt ngang, dương v*t thô dài đã hoàn toàn cắm vào trong tầng tầng nếp gấp mị thịt ướt át. Chu Viễn Xuyên hơi hơi cắn chặt răng xong lại lần nữa cúi người hung hăng cắn đầu v* Kiều Kiều một ngụm: “Em kẹp chặt như vậy, là muốn khiến tôi nhanh chóng bắn ra để cho em đi hẹn hò với tên khác? Đừng có mơ.”
Anh thở gấp, ôm eo thon đã mềm nhũn của Kiều Kiều, khống chế lực đạo chậm rãi kéo ra động tác, sofa nhỏ hẹp khiến cho hai người dính sát ở bên nhau, động tác cũng chỉ làm ở biên độ rất nhỏ, dương v*t chỉ rút ra một chút xong liền lại lần nữa cắm vào, lần sau sâu hơn lần trước.
Kiều Kiều bị thọc vào rút ra đến thở dốc liên tục, cô phí công duỗi tay ôm lấy cổ Chu Viễn Xuyên, phần trên của người đàn ông vẫn còn chỉnh tề, chỉ có một lớp mồ hôi mỏng mới bại lộ sự thật anh đang động tình, Kiều Kiều chịu thua xin tha nói: “Đừng đâm sâu như vậy… Bụng sắp hư…”
“Không sâu thì không nhớ lâu.” Chu Viễn Xuyên cắn lỗ tai Kiều Kiều và nói: “Em cho rằng lần tôi cầu hôn đó chỉ là nói chơi?”
Anh càng thêm kéo dài động tác, mỗi một lần đều đâm nguyên cây vào bên trong tiểu huyệt của Kiều Kiều, tầng tầng nếp gấp thịt bị cọ xát liên tục, chỗ sâu nhất trong cơ thể kia càng bị người đàn ông tùy ý khiêu khích, Kiều Kiều cảm giác trong thân thể mình phảng phất như ẩn chứa một cái máy bơm nước thật lớn, d*m thủy mãnh liệt từ trong thân thể phun trào ra, ẩm ướt dính dính nhỏ giọt theo dương v*t cắm ở trong cơ thể, cô bị khoái cảm đánh sâu vào đến nói không ra lời, cuối cùng chỉ có thể vô lực mà treo ở trên người Chu Viễn Xuyên, bị Chu Viễn Xuyên ép thân thể mình thành đủ loại tư thế, không hề có sức phản kháng.
Chu Viễn Xuyên cũng nhịn tới khó chịu, anh cau mày, không ngừng điều chỉnh hô hấp cùng tư thế, thậm chí lật người Kiều Kiều lại để cô vểnh mông đè lên trên chỗ tựa lưng sofa, dương v*t bị nhục huyệt co chặt không ngừng phun ra nuốt vào, khoái cảm liên tục chồng chất, anh thậm chí còn phải suy nghĩ sang chút chuyện râu ria để dời một chút lực chú ý đi, từ đó giảm bớt một ít dục vọng bắn tinh mãnh liệt.
“A… Anh… Tôi không chịu được… Cầu xin anh…” Kiều Kiều bỗng nhiên khóc lên, cô sướng đến mức cơ bắp cả người đều căng, chất lỏng trong suốt màu trắng chảy tí tách từ chỗ giao hợp của hai người ra bên ngoài, rõ ràng đã kề bên cao trào.
“Kêu tên của tôi.” Chu Viễn Xuyên nheo đôi mắt lại, bắt đầu tốc độ nhanh hơn.
“Xu... Xu... Xuyên… Chu Viễn Xuyên! —— a!” Thân thể Kiều Kiều đột nhiên cong lên một chút, tiếp theo nhục huyệt co rút lại và đạt tới cao trào, mà cuối cùng Chu Viễn Xuyên cũng tăng lớn sức lực hung hăng thọc vào rút ra vài cái, sau đó ôm lấy eo Kiều Kiều xong trực tiếp bắn tinh dịch trắng sữa vào trong cơ thể cô.
Từng đợt tinh dịch nối đuôi nhau cọ rửa vách trong tử cung của Kiều Kiều, mà Kiều Kiều đã mệt đến căn bản không phản kháng nổi.
- ---
Bởi vì chương trước không đủ vote nên up 1c thôi nhé ><
300 vote up tiếp chương nè, thấy chương 54 nhiều bạn đọc chùa quá hà
Beta: Su
Chu Viễn Xuyên ấn mở đèn phòng khách xong vừa xắn cổ tay áo lên vừa bảo Kiều Kiều cứ tùy ý ngồi xuống: "Muốn uống cái gì không? Tủ lạnh có nước trái cây với bia, em thích cái gì thì có thể tự đi lấy, không cần khách khí.”
Chu Viễn Xuyên nói xong liền xoay người vào phòng vệ sinh rửa mặt đơn giản một chút, kết quả là sau khi bước ra thì phát hiện Kiều Kiều vẫn ngây ngốc đứng ở trong phòng khách sờ sờ cọ cọ, anh cầm khăn lông không nhịn được mà bật cười: “Sao thế? Chẳng lẽ nhà của tôi thoạt nhìn rất kỳ quái sao?”
“Không phải vậy.” Kiều Kiều thu hồi ánh mắt loạn ngắm khắp nơi rồi châm chước mở miệng nói: “Chỉ là cảm thấy… Nhà anh Chu không quá giống với trong tưởng tượng của tôi…”
“Vậy trong tưởng tượng của em thì nhà tôi như thế nào?”
“Chắc là nhiều thêm... Nhiều thêm một ít tinh xảo?”
“Kỳ thật căn hộ này từ sau khi mua tôi chưa từng ở lại bao giờ mà vẫn luôn ở tại nhà chính trong công ty, cách trang hoàng cũng là dựa theo mẫu cơ bản nhất do công ty bất động sản cung cấp, thế cho nên thoạt nhìn có chút đơn sơ.” Chu Viễn Xuyên cười giải thích: “Lần sau tôi sẽ dẫn em tới phòng nghỉ ở tổng bộ, bình thường chỉ cần tôi về nước thì cơ bản đều ở tại đó.”
Chu Viễn Xuyên nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường xong kinh ngạc nói: “Đã 7 giờ tối rồi sao? Chúng ta vẫn nên ăn cơm chiều đi, em muốn ăn cái gì? Mì trứng được không? Món tôi giỏi nhất."
“Hả? Anh Chu tiên sinh còn biết nấu ăn sao?” Kiều Kiều nói xong mới ý thức được những lời này có chút không thỏa đáng nên nhanh chóng cứu chữa nói: “Chủ yếu là, thoạt nhìn anh giống như người thuộc dạng mười ngón tay không dính nuớc xuân, thế cho nên tôi liền cho rằng…”
“Cho rằng tôi ngoại trừ làm việc ra thì cái gì cũng không biết?” Chu Viễn Xuyên buồn cười mà lắc lắc đầu: “Làm việc cũng chỉ là một phần của cuộc sống, huống hồ chúng ta là loại người lúc bận rộn thì thật sự không có khái niệm về thời gian, thường thường thời điểm kết thúc đều đến đêm khuya, trước kia tôi còn thường xuyên tới phòng thí nghiệm hóa học cách vách trộm cốc chịu nhiệt để nấu mì gói, mì trứng là giáo sư chỉ cho tôi cách làm, từ đó cho tới nay vẫn chỉ là một món này.”
“… Tôi giỏi hơn một chút so với anh. Tôi còn biết nấu cháo nữa.”
"Lần sau em có thể dạy tôi.” Chu Viễn Xuyên cười nói: “Nghe nói nấu cháo cũng rất dễ.”
Không biết như thế nào mà giữa hai người bỗng nhiên đều trầm mặc xuống, Kiều Kiều nghe thấy tiếng bước chân của Chu Viễn Xuyên từ bên kia từng bước một hướng tới gần cô, chắc là bởi vì hàng năm anh đều làm việc với các con số nên tiếng bước chân cũng chuẩn xác và vững vàng, vẫn duy trì khoảng cách giống nhau, giống như một loạt điểm chỉnh tề dừng ở trên trục, không sớm một giây mà cũng chẳng chậm một giây.
Kiều Kiều dùng sức nhìn chằm chằm cái mặt bàn trước mặt mình, giống như muốn đục bàn ra hai cái động, đến khi chỗ ngồi bên cạnh trên sofa lõm xuống thì người đàn ông đã ngồi ở bên cạnh Kiều Kiều.
“Mặt em hồng ghê.” Tiếp theo một ngón tay duỗi tới, chọc chọc gương mặt Kiều Kiều.
Kiều Kiều không biết mặt mình có thật sự đỏ không, nhưng dù sao cô cũng cảm thấy chỗ trên mặt vừa mới bị người đàn ông chạm qua đã sắp nổ tung…
Cô căn bản không có sức chống cự đối với kiểu đàn ông "nghiêm túc cẩn trọng nhưng ở lĩnh vực sản xuất của mình lại là người xuất sắc" như Chu Viễn Xuyên, huống hồ gì Chu Viễn Xuyên lại còn đẹp trai như vậy, tính cách thì quá ôn nhu, thời điểm người này mà yêu cầu bạn làm cái gì, nếu phải xông vào núi đao biển lửa thì trong lòng bạn cũng chỉ có vui vẻ và hạnh phúc, một chút cũng đều sẽ không làm cho người ta cảm thấy miễn cưỡng.
Nói trắng ra là cam tâm tình nguyện mà quỳ gối ở dưới quần tây của anh…
“Suýt chút nữa quên tính sổ vụ em đi xem mắt lúc nãy. ” Chu Viễn Xuyên ung dung thong thả nói: “Em ngẩng đầu lên đi.”
Thời điểm Kiều Kiều nghe Chu Viễn Xuyên nói đến hai chữ "tính sổ" thì da đầu đã căng thẳng, vừa nghe đến anh nói cô ngẩng đầu thì càng làm cho lông tơ cả người cô đều dựng hết cả lên, tuy rằng Chu Viễn Xuyên luôn luôn ôn nhu ấm áp, nhưng chính người như vậy lại càng làm cho người khác không hiểu rõ tính tình thật của anh, cô còn nhớ rõ ràng bộ dáng Chu Viễn Xuyên nhấp khóe miệng ánh mắt lạnh lẽo vừa rồi khi còn trong xe, lực uy hiếp thậm chí không thua kém trạng thái bão nổi của Tần Thụy Thành a.
“Ngẩng đầu.” Mắt thấy Kiều Kiều không dám nhúc nhích, thanh âm của người đàn ông lại càng trầm thêm.
Kiều Kiều vừa nơm nớp vừa lo sợ mà ngẩng đầu thì bỗng nhiên đã bị Chu Viễn Xuyên chế trụ cái ót rồi đè ép xuống, trên môi xuất hiện xúc cảm lạnh lẽo mềm mại, lông mi dầy đặc mảnh nhỏ của người đàn ông như phóng đại ở trước mắt, khoảng cách gần như vậy, ngũ quan xinh đẹp làm người không dám hô hấp.
Chu Viễn Xuyên —— hôn cô???
Nhưng mà không đợi Kiều Kiều làm ra phản ứng khác thì Chu Viễn Xuyên đã một lần nữa buông lỏng Kiều Kiều ra, anh nhẹ nhàng cười rộ lên, anh nâng cằm Kiều Kiều, bàn tay chậm rãi vuốt ve gương mặt cô: “Người kia —— Cậu ta có chạm qua em như vậy không?”
Kiều Kiều trừng lớn đôi mắt, vừa muốn mở miệng giải thích thì cánh tay bỗng nhiên bị người đàn ông túm lấy kéo cao hơn qua đỉnh đầu và đè ở trên sofa. Chu Viễn Xuyên từ trên cao nhìn xuống Kiều Kiều, ngón tay thon dài đè miệng cô lại: “Suỵt… Em vẫn nên đừng trả lời.”
“Cho dù em trả lời sao đi nữa thì tôi cũng đều sẽ ghen ghét.”
Sofa nhà Chu Viễn Xuyên cũng không rộng lắm, Kiều Kiều bị Chu Viễn Xuyên đè ở phía dưới, bụng nhỏ trực tiếp dán lên phần hông người đàn ông, quần tây Chu Viễn Xuyên mặc hiển nhiên không có ích gì, nhiệt độ cơ thể đối phương cách lớp vải dệt truyền đến, cái bộ phận cứng rắn đứng thẳng nào đó còn đang chậm rãi thức tỉnh nữa chứ.
Kích cỡ của Chu Viễn Xuyên đáng sợ như vậy sao?
Da đầu Kiều Kiều tê dại mà cảm thụ được hình dáng của cái thứ đang dần dần bại lộ toàn bộ, đầu óc nhanh chóng tìm tòi số lượng làm tình không nhiều lắm với Chu Viễn Xuyên, hình như xác thật cô cũng chưa bao giờ thật sự để ý… Hóa ra nó bự như vậy sao?
Tựa hồ ánh mắt Kiều Kiều quá rõ mà lộ ra tâm tư của cô, Chu Viễn Xuyên cũng theo tầm mắt Kiều Kiều cúi đầu, nhìn nhìn quần tây của mình đã nổi lên một cục, anh thành khẩn xin lỗi nói: “A… Thực xin lỗi, chúng ta chắc hẳn là phải xong việc trước mới được ăn cơm.”
Nói xong, anh cúi đầu, hung hăng hôn lên môi Kiều Kiều.
Nụ hôn này hoàn toàn khác với nụ hôn giống như chuồn chuồn lướt nước lúc nãy, nụ hôn kia giống như là thử hoặc khiêu khích, còn nụ hôn này lại chứa đầy tình sắc ý vị nồng đậm, Kiều Kiều bị tước đoạt quyền lên tiếng, môi lưỡi bị bắt cùng đối phương giao triền, trên môi Chu Viễn Xuyên mang theo một cổ mùi thuốc lá nhàn nhạt mà trước kia cô rất ít khi ngửi, rồi lại ở dưới tình huống như vậy biến thành hormone để cho người ta mê loạn.
Lập tức bắt được Kiều Kiều.
“Em từ chối tôi, xong lại chạy đi hẹn hò với cái loại đàn ông ngu xuẩn kia.” Chu Viễn Xuyên buông Kiều Kiều ra, anh trực tiếp vói tay trái vào trong áo của Kiều Kiều, từ dưới hướng lên trên vén nịt ngực Kiều Kiều lên, giống như đang xả giận mà vuốt ve tiểu nhũ co dãn thật tốt của cô, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể bình ổn nỗi hậm hực trong lòng anh.
“… Không phải vậy!”
Ngón tay trước ngực đột nhiên dùng sức, Kiều Kiều đau đến mức sống lưng ngay lập tức cong lên, đôi tay am hiểu thao túng các loại dụng cụ tinh vi của Chu Viễn Xuyên lúc làm chuyện này vẫn chính xác một cách đáng sợ. Người đàn ông chỉ mới thoáng xoa một cái, đau đớn lập tức chuyển hóa thành tê dại ngập trời, kích thích Kiều Kiều đến mức không nhịn được mà rên rỉ ra tiếng.
“Cậu ta tốt hơn tôi chỗ nào?” Chu Viễn Xuyên dứt khoát kéo áo ngực Kiều Kiều xuống làm hai cái bánh bao trực tiếp bại lộ, anh cúi xuống ngậm lấy một viên, dùng môi cùng hàm răng làm nó nhanh chóng dựng thẳng lên: “Tôi chưa từng tự hạ thấp giá trị bản thân đến loại trình độ này để so sánh với một tiến sĩ hóa học ở đại học X… Em tốt nhất nên nhanh chóng nói gì đi, nếu không thì đêm nay em khỏi ngủ.”
“… Ô.” Trước ngực Kiều Kiều bị tra tấn đến không ngừng giãy giụa, cố tình lực lượng của người đàn ông lại lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng, khi môi lưỡi cùng nhau lướt nhẹ qua chỗ làn da yếu ớt nơi đầu v* thì quả thực như là bị người châm điện từ đầu đến chân đều phải nổ banh, tập kích mưa rền gió dữ như vậy thì sao cô có thể trả lời đây? Huống hồ xác thật là từ bất kỳ phương diện nào Đổng Duyên cũng không thể nào so sánh được với Chu Viễn Xuyên.
“Không nói?” Chu Viễn Xuyên cười ngồi dậy, anh bắt đầu động thủ tháo dây lưng của mình: “Dám làm dàm chịu a, Kiều Kiều.”
Kiều Kiều đang phục hồi tinh thần lại từ trong cơn tê dại, kết quả là giữa hai chân bỗng nhiên bị một cây trụ thẳng đứng nóng cháy chen vào, Chu Viễn Xuyên cởi quần ra chỉ đúng một tí, chỉ đủ cho dương v*t vươn ra, quy đầu no đủ phun ra chút chất lỏng trong suốt, tỏ rõ chủ nhân đã chuẩn bị xong.
Chu Viễn Xuyên kéo quần lót Kiều Kiều xuống, để côn th*t phấn chấn bừng bừng chắn ngay trước miệng tiểu huyệt dầm dề nước, bởi vì lúc nãy bộ ngực được liếm mút mà trong thân thể Kiều Kiều đã sớm lầy lội thành một đoàn, Chu Viễn Xuyên căn bản không phí bất kỳ một chút sức lực nào, anh chỉ thoáng đẩy về phía trước một chút thì dương v*t đã được hai mảnh thịt huyệt cơ khát gắt gao ngậm lấy, chậm rãi mút vào bên trong.
“Thân thể thực thành thật.” Chu Viễn Xuyên cười hôn lên khóe miệng Kiều Kiều một cái: “Thành thật hơn nhiều so với cái miệng phía trên.”
“Không phải vậy mà…” Kiều Kiều mới nói được một nửa thì đã bị người đàn ông ác ý đâm quy đầu cắt ngang, dương v*t thô dài đã hoàn toàn cắm vào trong tầng tầng nếp gấp mị thịt ướt át. Chu Viễn Xuyên hơi hơi cắn chặt răng xong lại lần nữa cúi người hung hăng cắn đầu v* Kiều Kiều một ngụm: “Em kẹp chặt như vậy, là muốn khiến tôi nhanh chóng bắn ra để cho em đi hẹn hò với tên khác? Đừng có mơ.”
Anh thở gấp, ôm eo thon đã mềm nhũn của Kiều Kiều, khống chế lực đạo chậm rãi kéo ra động tác, sofa nhỏ hẹp khiến cho hai người dính sát ở bên nhau, động tác cũng chỉ làm ở biên độ rất nhỏ, dương v*t chỉ rút ra một chút xong liền lại lần nữa cắm vào, lần sau sâu hơn lần trước.
Kiều Kiều bị thọc vào rút ra đến thở dốc liên tục, cô phí công duỗi tay ôm lấy cổ Chu Viễn Xuyên, phần trên của người đàn ông vẫn còn chỉnh tề, chỉ có một lớp mồ hôi mỏng mới bại lộ sự thật anh đang động tình, Kiều Kiều chịu thua xin tha nói: “Đừng đâm sâu như vậy… Bụng sắp hư…”
“Không sâu thì không nhớ lâu.” Chu Viễn Xuyên cắn lỗ tai Kiều Kiều và nói: “Em cho rằng lần tôi cầu hôn đó chỉ là nói chơi?”
Anh càng thêm kéo dài động tác, mỗi một lần đều đâm nguyên cây vào bên trong tiểu huyệt của Kiều Kiều, tầng tầng nếp gấp thịt bị cọ xát liên tục, chỗ sâu nhất trong cơ thể kia càng bị người đàn ông tùy ý khiêu khích, Kiều Kiều cảm giác trong thân thể mình phảng phất như ẩn chứa một cái máy bơm nước thật lớn, d*m thủy mãnh liệt từ trong thân thể phun trào ra, ẩm ướt dính dính nhỏ giọt theo dương v*t cắm ở trong cơ thể, cô bị khoái cảm đánh sâu vào đến nói không ra lời, cuối cùng chỉ có thể vô lực mà treo ở trên người Chu Viễn Xuyên, bị Chu Viễn Xuyên ép thân thể mình thành đủ loại tư thế, không hề có sức phản kháng.
Chu Viễn Xuyên cũng nhịn tới khó chịu, anh cau mày, không ngừng điều chỉnh hô hấp cùng tư thế, thậm chí lật người Kiều Kiều lại để cô vểnh mông đè lên trên chỗ tựa lưng sofa, dương v*t bị nhục huyệt co chặt không ngừng phun ra nuốt vào, khoái cảm liên tục chồng chất, anh thậm chí còn phải suy nghĩ sang chút chuyện râu ria để dời một chút lực chú ý đi, từ đó giảm bớt một ít dục vọng bắn tinh mãnh liệt.
“A… Anh… Tôi không chịu được… Cầu xin anh…” Kiều Kiều bỗng nhiên khóc lên, cô sướng đến mức cơ bắp cả người đều căng, chất lỏng trong suốt màu trắng chảy tí tách từ chỗ giao hợp của hai người ra bên ngoài, rõ ràng đã kề bên cao trào.
“Kêu tên của tôi.” Chu Viễn Xuyên nheo đôi mắt lại, bắt đầu tốc độ nhanh hơn.
“Xu... Xu... Xuyên… Chu Viễn Xuyên! —— a!” Thân thể Kiều Kiều đột nhiên cong lên một chút, tiếp theo nhục huyệt co rút lại và đạt tới cao trào, mà cuối cùng Chu Viễn Xuyên cũng tăng lớn sức lực hung hăng thọc vào rút ra vài cái, sau đó ôm lấy eo Kiều Kiều xong trực tiếp bắn tinh dịch trắng sữa vào trong cơ thể cô.
Từng đợt tinh dịch nối đuôi nhau cọ rửa vách trong tử cung của Kiều Kiều, mà Kiều Kiều đã mệt đến căn bản không phản kháng nổi.
- ---
Bởi vì chương trước không đủ vote nên up 1c thôi nhé ><
300 vote up tiếp chương nè, thấy chương 54 nhiều bạn đọc chùa quá hà
/82
|