Edit: Mol
Beta: Hazjk + Su
Kiều Kiều là bỗng nhiên bừng tỉnh lúc nửa đêm.
Cô trực tiếp từ trên giường ngồi dậy, chăn tơ thiên nhung mềm mại trượt xuống theo sống lưng trần như nhộng, mái tóc tán loạn cùng vỏ gối vải nhung cọ xát ra tĩnh điện, vừa động một chút liền phát ra ánh sáng màu xanh tí tách, ở một nơi tối mù như thế thì đặc biệt nhìn thấy rõ ràng.
Vị trí bên người trống không, dùng tay sờ sờ một chút đều đã lạnh lẽo.
Kiều Kiều vò cái đầu đã rối nùi của mình, quấn chăn thò chân xuống giường, cô lúc này mới phát hiện thân thể mình đã được người tẩy rửa qua, hạ thân thoải mái khô ráo, một chút dấu vết làm tình dính nhớp đều không có.
“Kỳ quái, mình nhớ rõ là đèn ở chỗ này…” Kiều Kiều vụng về mà thò tay lần công tắc trên tường, dưới chân cũng gập ghềnh né chướng ngại vật, nhưng lại cố tha cái chăn theo người, bước chân nghiêng nghiêng ngả ngả.
Trong bóng đêm, một đôi tay vươn tới vừa kịp lúc đỡ Kiều Kiều lung lay sắp ngã, sau đó "bang" một tiếng mở đèn.
Ánh sáng quá chói, Kiều Kiều theo bản năng mà nhấc cánh tay lên che mắt.
“Em muốn chạy sao?” Chu Viễn Xuyên buông Kiều Kiều ra rồi khoanh tay thấp giọng hỏi.
Tựa hồ anh vẫn luôn không ngủ, mặc dù vẫn mặc bộ đồ ở nhà trên người nhưng lại thêm một cái áo khoác công sở, thoạt nhìn có chút chẳng ra cái gì cả. Dưới chân anh chỉ mang một đôi dép lê, ngón chân trắng như tuyết lộ hết ra, cả người ở dưới ánh đèn trắng sáng phảng phất ánh lên lóng lánh như ngọc.
Kiều Kiều vốn ấp ủ cả một bụng lửa giận cũng lập tức ỉu xìu xuống như quả bóng cao su bị xì hơi, xì một tiếng nhảy trời cao, biến mất không thấy.
…… Đậu mè, sống hơn 20 năm, cột sống một chút cũng chưa cứng.
“Đương nhiên rồi, em muốn đi mua thuốc tránh thai.” Kiều Kiều hừ hừ hai tiếng xong vừa xụ mặt cuốn chăn vừa ý đồ đẩy Chu Viễn Xuyên ra: “Né né, em muốn mặc quần áo rồi tới hiệu thuốc.”
“Trong kỳ an toàn sẽ không mang thai.” Chu Viễn Xuyên không chút nhúc nhích, anh rũ mắt nhìn Kiều Kiều, giọng điệu chắc chắn mà nghiêm túc: “Anh đọc qua sổ khám sức khỏe của em rồi, kỳ kinh nguyệt của em mới vừa kết thúc hôm trước.”
“Dám nhìn lén sổ khám sức khỏe của em…”
“Thực xin lỗi.” Chu Viễn Xuyên hơi hơi mỉm cười: “Có qua có lại, em cũng có thể xem của anh. Thể lực của anh rất tốt, lượng mỡ cơ thể của anh cũng rất thấp đó.”
“Em không thèm nhìn sổ của anh.” Kiều Kiều quay mặt đi, bọc chăn lại nhảy nhảy quay về giường, Chu Viễn Xuyên thành thành thật thật mà đi theo phía sau, giống như cô vợ nhỏ đã làm sai chuyện.
“Thật xin lỗi.” Chu Viễn Xuyên chủ động ôm Kiều Kiều lại, người không thể tự mình lên giường và nói một cách chân thành: “Là anh không nhịn được, anh cảm thấy vô cùng có lỗi.”
Người đàn ông gục đầu xuống trước mặt Kiều Kiều, tóc đen mềm mại quét lên cái trán Kiều Kiều, cô cảm thấy có chút ngứa, nhịn không được mà rụt về phía sau, rồi lại dính một cái ôm càng chặt hơn.
“Suy nghĩ kỹ lại một lần nữa đi?”
“Nghĩ cái gì?”
“Gả cho anh.”
“… Hiện tại em chưa muốn lấy chồng.”
“Không sao cả, chúng ta có thể đi đăng kí chứng nhận kết hôn trước, đến lúc đó em muốn làm lễ ở đâu, khi nào, ra sao thì đều tùy ý em.” Chu Viễn Xuyên nhẹ nhàng đặt Kiều Kiều ở trên giường, sau đó bản thân cũng ngồi sang bên cạnh, trong ánh mắt anh sáng lấp lánh, như là gấp gáp quấn mình lại bán đi y hệt như các cô hàng rong đang cố đẩy mạnh tiêu thụ.
“… Như vậy hơi kỳ cục.” Kiều Kiều lắc đầu: “Nhưng chúng ta chưa bao giờ chính thức tìm hiểu nhau, anh lại suốt ngày đòi kết hôn với em, cho em một lý do xem thử nào?”
“Bởi vì em thích hợp với anh.” Chu Viễn Xuyên cười cuời hôn hõm vai trần trụi của Kiều Kiều một cái: “Anh trước đây chưa từng thấy người nào thích hợp với anh như em, đêm qua em biết anh đã giải quyết được một cái đề gì không?”
Dường như khi nhắc đến lĩnh vực của mình, Chu Viễn Xuyên liền sẽ hưng phấn lên, anh nhanh chóng nói: “Anh đã nghĩ làm thế nào để đo được lực hấp dẫn của hố đen vũ trụ, tưởng tượng rằng nếu một vật gây ra sự biến dạng của không gian, ta không thể đo chiều dài của nó bằng các phương pháp thông thường. Bởi vì ta không chắc liệu không gian của mình có bị biến dạng hay không - Nhưng ánh sáng thì có thể, hai chùm ánh sáng, chỉ cần tính thời gian cần thiết cho lần thử lại ánh sáng của nhóm thử nghiệm và nhóm điều khiển! Tất nhiên có một quãng thời gian trì hoãn, nguyên tắc vô cùng đơn giản!"
“Cho nên… Bởi vì em kích phát linh cảm cho anh sao?” Kiều Kiều nhẹ giọng hỏi.
“Không phải linh cảm.” Chu Viễn Xuyên hôn thật sâu lên trán Kiều Kiều một cái: “Em là nữ thần Muse của anh.”
“Nga, cảm ơn.” Kiều Kiều lập tức dâng lên cảm giác buồn ngủ sau khi nghe một mớ từ ngữ ngoài hành tinh, cô mệt mỏi lùi về trong chăn, xoay mông không nói chuyện nữa, Chu Viễn Xuyên dừng một chút, cuối cùng nhẹ nhàng ôm Kiều Kiều một chút xong liền cũng rời đi.
Đèn "bang" một tiếng tắt lại, bóng tối cùng yên tĩnh một lần nữa bao phủ xung quanh, Kiều Kiều nghiêng tai nghe tiếng bước chân của Chu Viễn Xuyên, cho đến khi cửa đóng lại khẽ vang một tiếng rất nhỏ, sau đó không còn nghe một âm thanh nào nữa.
Khổ sở ghê. Kiều Kiều nằm trong ổ chăn trộm hít hít nước mũi.
Cảm giác khổ sở đến sắp ngất đi rồi.
@@@
Kỳ nghỉ dài rốt cuộc đã kết thúc, Kiều Kiều lại về công ty WAWA đi làm.
Người vui vẻ nhất không thể nghi ngờ là Tần Thụy Thành đang bận đến đầu óc choáng váng, thời điểm anh biết được Kiều Kiều nghỉ phép đã sớm định ra bao nhiêu là kế hoạch "quấy rầy", nhưng tiếc là gần tới tổng kết quý, WAWA muốn ra nhiều phim trước so với đối thủ cạnh tranh, nên Tần Thụy Thành cũng khó có thể nghỉ ngơi, quay xong bộ "Tổng tài hệ liệt" lại lập tức quay bộ "Danh môn hệ liệt" ngay sau đó, thứ bảy chủ nhật đều phả tăng ca mọi lúc, thật sự là không rảnh để đi tìm Kiều Kiều.
“Qua kỳ nghỉ xong xương cốt có nhũn ra hay không?” Tần Thụy Thành vỗ vỗ vai Kiều Kiều, Kiều Kiều đang ngồi chờ nhận lịch làm việc mới chầm chậm xoay người lại nhìn anh một cái rồi sau đó chầm chậm xoay trở về, một bộ dáng thiếu thiếu hứng thú cùng lười nhác.
“Tâm tình không tốt?” Tần Thụy Thành nhạy bén phát hiện biến hóa nhỏ này của Kiều Kiều, anh trực tiếp duỗi tay dùng mu bàn tay sờ trán Kiều Kiều xong hoang mang hỏi: “Chẳng lẽ tắm nước lạnh bị cảm?"
“Không phải…” Kiều Kiều thở dài: “Vừa hết kỳ nghỉ liền đi làm lại nên có chút không quen mà thôi —— Chẳng phải anh rất bận sao? Sao còn rảnh ở chỗ này chờ em, nghe nói hiện tại anh có 5 bộ AV trên người, có cần em mua cho anh hộp thuốc bổ thận không?”
“Dám xem thường anh.” Tần Thụy Thành búng cái ót Kiều Kiều một chút, môi mỏng hơi hơi nhấp: “5 bộ nữa anh cũng nuốt được hết nhá.”
“Ai nha, đau quá.” Kiều Kiều xoa xoa trán, sau đó nhéo eo Tần Thụy Thành một phen trả thù lại: “Đừng quấn lấy em, em nhận xong lịch công tác rồi đi làm việc luôn.”
“À quên, anh có chuyện quan trọng muốn báo em.”
“Hả?” Kiều Kiều chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt: “Chuyện gì?”
“Nói không chừng em có cơ hội rời khỏi công ty WAWA.” Tần Thụy Thành thấp giọng nói: “Bên phía Tống Kỳ Ngôn cấp tin tức, em nhớ rõ Tưởng Li hồi trước bỗng nhiên ẩn lui không?”
Trong lòng Kiều Kiều ngay lập tức khẩn trương, cô ra vẻ trấn định hỏi: “Em biết chị ấy, nhưng không phải rất thân quen… Chị ấy bị gì sao?”
“Công ty lúc ấy tính toán đẩy cô ấy vào giới giải trí, là một bộ phim rất tốt. Vốn định tháng trước đi casting, nhưng không ngờ rằng Tưởng Li bỗng nhiên ẩn lui, bên kia lại vội vã cần người —— Trước đó chẳng phải em đã thay Tưởng Li đóng《 Liên Hoàn 》sao? Chắc em vẫn chưa biết,《 Liên Hoàn 》 tung lên mạng bỗng nhiên hot, rất nhiều bình luận văn chương cũng cơ hồ nghiêng về một phía mà khen ngợi trầm trồ, cho nên cấp cao công ty định để em thay Tưởng Li, tới Điện ảnh Đông Hách tham gia casting.” Tần Thụy Thành mỉm cười nói: “Thế nào? Có thể làm diễn viên? Có vui không?”
“… Em cảm giác em là mọt con ruồi bị bánh nhân thịt siêu dày đập trúng.” Kiều Kiều hít sâu một hơi, khói mù lúc nãy trong lòng ngay lập tức trở thành hư không, cô cao hứng mà nhảy dựng lên hung hăng ôm Tần Thụy Thành một chút, tâm tình vui vẻ khó có thể nói nên lời: “Kế tiếp em có phải nên chuẩn bị hồ sơ hay không? Trong hồ sơ mà bộ phận nhân sự yêu cầu có cần gì không?”
Kiều Kiều hưng phấn lượn tới lượn lui giống con ong mật nhỏ: “Thật sự thì, Tần Tần, em chưa bao giờ thích anh giống như ngày hôm nay!”
“Sao anh nghe xong lại không cảm thấy vui vẻ tí nào nhỉ?” Tần Thụy Thành thở dài, nhưng anh cuối cùng vẫn từ bỏ, thò đầu lại gần và chỉ chỉ mặt mình: “Thù lao của anh đâu?”
“Mooooaaa!” Kiều Kiều nhón chân cho Tần Thụy Thành một cái hôn môi hàng thật giá thật, sau đó quay đầu hoan thiên hỉ địa mà chạy đi chuẩn bị tài liệu.
“Cũng chỉ có lúc này mới hôn thực lòng thiệt tình.” Tần Thụy Thành hừ nhẹ một tiếng: “Hôm nay thấy tâm tình em ấy không tốt, nên tạm không đòi em cái khác."
- ----
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nà, đủ 300 vote up tiếp chương mới, và cùng chúc mừng AV cán mốc 1M view nhennn <3
Beta: Hazjk + Su
Kiều Kiều là bỗng nhiên bừng tỉnh lúc nửa đêm.
Cô trực tiếp từ trên giường ngồi dậy, chăn tơ thiên nhung mềm mại trượt xuống theo sống lưng trần như nhộng, mái tóc tán loạn cùng vỏ gối vải nhung cọ xát ra tĩnh điện, vừa động một chút liền phát ra ánh sáng màu xanh tí tách, ở một nơi tối mù như thế thì đặc biệt nhìn thấy rõ ràng.
Vị trí bên người trống không, dùng tay sờ sờ một chút đều đã lạnh lẽo.
Kiều Kiều vò cái đầu đã rối nùi của mình, quấn chăn thò chân xuống giường, cô lúc này mới phát hiện thân thể mình đã được người tẩy rửa qua, hạ thân thoải mái khô ráo, một chút dấu vết làm tình dính nhớp đều không có.
“Kỳ quái, mình nhớ rõ là đèn ở chỗ này…” Kiều Kiều vụng về mà thò tay lần công tắc trên tường, dưới chân cũng gập ghềnh né chướng ngại vật, nhưng lại cố tha cái chăn theo người, bước chân nghiêng nghiêng ngả ngả.
Trong bóng đêm, một đôi tay vươn tới vừa kịp lúc đỡ Kiều Kiều lung lay sắp ngã, sau đó "bang" một tiếng mở đèn.
Ánh sáng quá chói, Kiều Kiều theo bản năng mà nhấc cánh tay lên che mắt.
“Em muốn chạy sao?” Chu Viễn Xuyên buông Kiều Kiều ra rồi khoanh tay thấp giọng hỏi.
Tựa hồ anh vẫn luôn không ngủ, mặc dù vẫn mặc bộ đồ ở nhà trên người nhưng lại thêm một cái áo khoác công sở, thoạt nhìn có chút chẳng ra cái gì cả. Dưới chân anh chỉ mang một đôi dép lê, ngón chân trắng như tuyết lộ hết ra, cả người ở dưới ánh đèn trắng sáng phảng phất ánh lên lóng lánh như ngọc.
Kiều Kiều vốn ấp ủ cả một bụng lửa giận cũng lập tức ỉu xìu xuống như quả bóng cao su bị xì hơi, xì một tiếng nhảy trời cao, biến mất không thấy.
…… Đậu mè, sống hơn 20 năm, cột sống một chút cũng chưa cứng.
“Đương nhiên rồi, em muốn đi mua thuốc tránh thai.” Kiều Kiều hừ hừ hai tiếng xong vừa xụ mặt cuốn chăn vừa ý đồ đẩy Chu Viễn Xuyên ra: “Né né, em muốn mặc quần áo rồi tới hiệu thuốc.”
“Trong kỳ an toàn sẽ không mang thai.” Chu Viễn Xuyên không chút nhúc nhích, anh rũ mắt nhìn Kiều Kiều, giọng điệu chắc chắn mà nghiêm túc: “Anh đọc qua sổ khám sức khỏe của em rồi, kỳ kinh nguyệt của em mới vừa kết thúc hôm trước.”
“Dám nhìn lén sổ khám sức khỏe của em…”
“Thực xin lỗi.” Chu Viễn Xuyên hơi hơi mỉm cười: “Có qua có lại, em cũng có thể xem của anh. Thể lực của anh rất tốt, lượng mỡ cơ thể của anh cũng rất thấp đó.”
“Em không thèm nhìn sổ của anh.” Kiều Kiều quay mặt đi, bọc chăn lại nhảy nhảy quay về giường, Chu Viễn Xuyên thành thành thật thật mà đi theo phía sau, giống như cô vợ nhỏ đã làm sai chuyện.
“Thật xin lỗi.” Chu Viễn Xuyên chủ động ôm Kiều Kiều lại, người không thể tự mình lên giường và nói một cách chân thành: “Là anh không nhịn được, anh cảm thấy vô cùng có lỗi.”
Người đàn ông gục đầu xuống trước mặt Kiều Kiều, tóc đen mềm mại quét lên cái trán Kiều Kiều, cô cảm thấy có chút ngứa, nhịn không được mà rụt về phía sau, rồi lại dính một cái ôm càng chặt hơn.
“Suy nghĩ kỹ lại một lần nữa đi?”
“Nghĩ cái gì?”
“Gả cho anh.”
“… Hiện tại em chưa muốn lấy chồng.”
“Không sao cả, chúng ta có thể đi đăng kí chứng nhận kết hôn trước, đến lúc đó em muốn làm lễ ở đâu, khi nào, ra sao thì đều tùy ý em.” Chu Viễn Xuyên nhẹ nhàng đặt Kiều Kiều ở trên giường, sau đó bản thân cũng ngồi sang bên cạnh, trong ánh mắt anh sáng lấp lánh, như là gấp gáp quấn mình lại bán đi y hệt như các cô hàng rong đang cố đẩy mạnh tiêu thụ.
“… Như vậy hơi kỳ cục.” Kiều Kiều lắc đầu: “Nhưng chúng ta chưa bao giờ chính thức tìm hiểu nhau, anh lại suốt ngày đòi kết hôn với em, cho em một lý do xem thử nào?”
“Bởi vì em thích hợp với anh.” Chu Viễn Xuyên cười cuời hôn hõm vai trần trụi của Kiều Kiều một cái: “Anh trước đây chưa từng thấy người nào thích hợp với anh như em, đêm qua em biết anh đã giải quyết được một cái đề gì không?”
Dường như khi nhắc đến lĩnh vực của mình, Chu Viễn Xuyên liền sẽ hưng phấn lên, anh nhanh chóng nói: “Anh đã nghĩ làm thế nào để đo được lực hấp dẫn của hố đen vũ trụ, tưởng tượng rằng nếu một vật gây ra sự biến dạng của không gian, ta không thể đo chiều dài của nó bằng các phương pháp thông thường. Bởi vì ta không chắc liệu không gian của mình có bị biến dạng hay không - Nhưng ánh sáng thì có thể, hai chùm ánh sáng, chỉ cần tính thời gian cần thiết cho lần thử lại ánh sáng của nhóm thử nghiệm và nhóm điều khiển! Tất nhiên có một quãng thời gian trì hoãn, nguyên tắc vô cùng đơn giản!"
“Cho nên… Bởi vì em kích phát linh cảm cho anh sao?” Kiều Kiều nhẹ giọng hỏi.
“Không phải linh cảm.” Chu Viễn Xuyên hôn thật sâu lên trán Kiều Kiều một cái: “Em là nữ thần Muse của anh.”
“Nga, cảm ơn.” Kiều Kiều lập tức dâng lên cảm giác buồn ngủ sau khi nghe một mớ từ ngữ ngoài hành tinh, cô mệt mỏi lùi về trong chăn, xoay mông không nói chuyện nữa, Chu Viễn Xuyên dừng một chút, cuối cùng nhẹ nhàng ôm Kiều Kiều một chút xong liền cũng rời đi.
Đèn "bang" một tiếng tắt lại, bóng tối cùng yên tĩnh một lần nữa bao phủ xung quanh, Kiều Kiều nghiêng tai nghe tiếng bước chân của Chu Viễn Xuyên, cho đến khi cửa đóng lại khẽ vang một tiếng rất nhỏ, sau đó không còn nghe một âm thanh nào nữa.
Khổ sở ghê. Kiều Kiều nằm trong ổ chăn trộm hít hít nước mũi.
Cảm giác khổ sở đến sắp ngất đi rồi.
@@@
Kỳ nghỉ dài rốt cuộc đã kết thúc, Kiều Kiều lại về công ty WAWA đi làm.
Người vui vẻ nhất không thể nghi ngờ là Tần Thụy Thành đang bận đến đầu óc choáng váng, thời điểm anh biết được Kiều Kiều nghỉ phép đã sớm định ra bao nhiêu là kế hoạch "quấy rầy", nhưng tiếc là gần tới tổng kết quý, WAWA muốn ra nhiều phim trước so với đối thủ cạnh tranh, nên Tần Thụy Thành cũng khó có thể nghỉ ngơi, quay xong bộ "Tổng tài hệ liệt" lại lập tức quay bộ "Danh môn hệ liệt" ngay sau đó, thứ bảy chủ nhật đều phả tăng ca mọi lúc, thật sự là không rảnh để đi tìm Kiều Kiều.
“Qua kỳ nghỉ xong xương cốt có nhũn ra hay không?” Tần Thụy Thành vỗ vỗ vai Kiều Kiều, Kiều Kiều đang ngồi chờ nhận lịch làm việc mới chầm chậm xoay người lại nhìn anh một cái rồi sau đó chầm chậm xoay trở về, một bộ dáng thiếu thiếu hứng thú cùng lười nhác.
“Tâm tình không tốt?” Tần Thụy Thành nhạy bén phát hiện biến hóa nhỏ này của Kiều Kiều, anh trực tiếp duỗi tay dùng mu bàn tay sờ trán Kiều Kiều xong hoang mang hỏi: “Chẳng lẽ tắm nước lạnh bị cảm?"
“Không phải…” Kiều Kiều thở dài: “Vừa hết kỳ nghỉ liền đi làm lại nên có chút không quen mà thôi —— Chẳng phải anh rất bận sao? Sao còn rảnh ở chỗ này chờ em, nghe nói hiện tại anh có 5 bộ AV trên người, có cần em mua cho anh hộp thuốc bổ thận không?”
“Dám xem thường anh.” Tần Thụy Thành búng cái ót Kiều Kiều một chút, môi mỏng hơi hơi nhấp: “5 bộ nữa anh cũng nuốt được hết nhá.”
“Ai nha, đau quá.” Kiều Kiều xoa xoa trán, sau đó nhéo eo Tần Thụy Thành một phen trả thù lại: “Đừng quấn lấy em, em nhận xong lịch công tác rồi đi làm việc luôn.”
“À quên, anh có chuyện quan trọng muốn báo em.”
“Hả?” Kiều Kiều chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt: “Chuyện gì?”
“Nói không chừng em có cơ hội rời khỏi công ty WAWA.” Tần Thụy Thành thấp giọng nói: “Bên phía Tống Kỳ Ngôn cấp tin tức, em nhớ rõ Tưởng Li hồi trước bỗng nhiên ẩn lui không?”
Trong lòng Kiều Kiều ngay lập tức khẩn trương, cô ra vẻ trấn định hỏi: “Em biết chị ấy, nhưng không phải rất thân quen… Chị ấy bị gì sao?”
“Công ty lúc ấy tính toán đẩy cô ấy vào giới giải trí, là một bộ phim rất tốt. Vốn định tháng trước đi casting, nhưng không ngờ rằng Tưởng Li bỗng nhiên ẩn lui, bên kia lại vội vã cần người —— Trước đó chẳng phải em đã thay Tưởng Li đóng《 Liên Hoàn 》sao? Chắc em vẫn chưa biết,《 Liên Hoàn 》 tung lên mạng bỗng nhiên hot, rất nhiều bình luận văn chương cũng cơ hồ nghiêng về một phía mà khen ngợi trầm trồ, cho nên cấp cao công ty định để em thay Tưởng Li, tới Điện ảnh Đông Hách tham gia casting.” Tần Thụy Thành mỉm cười nói: “Thế nào? Có thể làm diễn viên? Có vui không?”
“… Em cảm giác em là mọt con ruồi bị bánh nhân thịt siêu dày đập trúng.” Kiều Kiều hít sâu một hơi, khói mù lúc nãy trong lòng ngay lập tức trở thành hư không, cô cao hứng mà nhảy dựng lên hung hăng ôm Tần Thụy Thành một chút, tâm tình vui vẻ khó có thể nói nên lời: “Kế tiếp em có phải nên chuẩn bị hồ sơ hay không? Trong hồ sơ mà bộ phận nhân sự yêu cầu có cần gì không?”
Kiều Kiều hưng phấn lượn tới lượn lui giống con ong mật nhỏ: “Thật sự thì, Tần Tần, em chưa bao giờ thích anh giống như ngày hôm nay!”
“Sao anh nghe xong lại không cảm thấy vui vẻ tí nào nhỉ?” Tần Thụy Thành thở dài, nhưng anh cuối cùng vẫn từ bỏ, thò đầu lại gần và chỉ chỉ mặt mình: “Thù lao của anh đâu?”
“Mooooaaa!” Kiều Kiều nhón chân cho Tần Thụy Thành một cái hôn môi hàng thật giá thật, sau đó quay đầu hoan thiên hỉ địa mà chạy đi chuẩn bị tài liệu.
“Cũng chỉ có lúc này mới hôn thực lòng thiệt tình.” Tần Thụy Thành hừ nhẹ một tiếng: “Hôm nay thấy tâm tình em ấy không tốt, nên tạm không đòi em cái khác."
- ----
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nà, đủ 300 vote up tiếp chương mới, và cùng chúc mừng AV cán mốc 1M view nhennn <3
/82
|