Từ ngày đó đến giờ, ngày nào Khánh Nam, Khương Duy, Khả Di cũng chơi cùng nhau ( vì gia đình nhà Khánh Nam có căn biệt thự sát nhà Khương Duy, Khả Di từ trước) . Cuộc sống của 2 gia đình thật hạnh phúc, Khánh Nam, Khương Duy, Khả Di càng thân nhau hơn, nhất là Khánh Nam và Khương Duy ( vì là 2 thằng con trai mà, tất nhiên phải thân nhau hơn rồi nhưng cũng không vì thế mà quên Khả Di, à quên cả 3 cùng học chung trường tiểu học Vân Nam – nơi chỉ dành cho con em nhà đại gia không hà#chém nữa đấy#).
Cho đến 1 ngày…
Khả Di tung tăng nô đùa, chạy nhảy cùng chú cún Kin (được Khánh Nam tặng) thì có 1 ông lão ngoài cổng gọi:
- Cháu bé ơi, giúp ông với
- Việc gì vậy ạ - Khả Di mở cổng ra ngoài, đi tới chỗ ông lão đang đứng hỏi
Đúng lúc đó từ đâu xuất hiện 1 chiếc xe ô tô đen, có 3, 4 tên xuống xe bắt lấy Khả Di, tên thì chụp thuốc mê, tên thì giữ tay chân không cho dãy dụa. Trong tích tắc bọn chúng rời đi, chỉ còn lại khói bụi mịt mờ và tiếng Kin sủa. Thấy lạ khi nghe Kin sủa không ngừng, bà Dung chạy ra xem. Bà gọi to:
- Khả Di à, con ở đâu? Mau ra đây với mẹ nào, đừng chơi trò trốn tìm nữa! – không có tiếng đáp lại khiến bà lo lắng
Bà Lam thấy bà Dung tìm Khả Di liền chạy từ trong nhà ra hỏi chuyện:
- Có chuyện gì vậy Dung? – bà Lam lo lắng hỏi
- Mình không thấy Khả Di đâu cả
- Đừng lo chúng ta chia nhau ra đi tìm đi, mình sẽ tìm ở đây, cận ra ngoài tìm xem sao
Bà Dung không nói lời nào chỉ gật đầu
Bà Dung chạy ra ngoài đường gọi to, nơi Kin không ngừng sủa, chợt nhận ra chiếc vòng tay của con gái luôn luôn đeo lên tay, đó là chiếc vòng mà ông Quân và ông Lâm chế tác ra cho cả 3 đứa nhóc, Khả Di màu hồng, Khương Duy và Khánh Nam màu xanh lá mạ nhưng khác kiểu.
Vội chạy vào nhà, bà Dung gọi điện ngay cho chồng:
- Anh ơi, Khả Di mất tích rồi! – bà nói trong nước mắt
- Em bình tĩnh, chắc con nó chỉ đi đâu chơi thôi mà – ông Quân chấn an
- Không thể nào…mỗi lần đi đâu con đều xin phép em vả lại em nhặt được chiếc vòng tay của con ngoài cổng
- Được rồi, anh về ngay – ông Quân nói vội vã
Một lúc sau, ông Quân cùng ông bà nội vội vào nhà:
- Sao rồi em? – ông Quân nói
- Vẫn chưa tìm thấy – bà Lam trả lời thay vì lúc này bà Dung đang khóc nức nở
Thấy vậy ông Quân đến bên bà Dung an ủi bà :
- Không sao đâu em, dù có thế nào anh cũng sẽ tìm ra con mình mà
- Sao lại như thế hả con? – bà nội hỏi
- Hình như là Khả Di bị bắt cóc – bà Lam nói
- Bắt cóc !!! – Khánh Nam và Khương Duy mới đi học về không khỏi ngạc nhiên khi nghe bà Lam nói
- Con bé có tội gì đâu mà bắt nó – ông Lâm thấy ông Quân đang ở công ti, nhận được điện thoại của bà Dung thì về gấp, ông Lâm cũng nhanh chóng giải quyết công việc rồi cũng về gấp
- Tất cả bình tĩnh, không được nao núng, bọn nào dám làm gì đén cháu gái tat a sẽ không bỏ qua đâu yên tâm đi – ông nọi là người bình tĩnh nhất lúc này nói trấn an mọi người
Cho đến 1 ngày…
Khả Di tung tăng nô đùa, chạy nhảy cùng chú cún Kin (được Khánh Nam tặng) thì có 1 ông lão ngoài cổng gọi:
- Cháu bé ơi, giúp ông với
- Việc gì vậy ạ - Khả Di mở cổng ra ngoài, đi tới chỗ ông lão đang đứng hỏi
Đúng lúc đó từ đâu xuất hiện 1 chiếc xe ô tô đen, có 3, 4 tên xuống xe bắt lấy Khả Di, tên thì chụp thuốc mê, tên thì giữ tay chân không cho dãy dụa. Trong tích tắc bọn chúng rời đi, chỉ còn lại khói bụi mịt mờ và tiếng Kin sủa. Thấy lạ khi nghe Kin sủa không ngừng, bà Dung chạy ra xem. Bà gọi to:
- Khả Di à, con ở đâu? Mau ra đây với mẹ nào, đừng chơi trò trốn tìm nữa! – không có tiếng đáp lại khiến bà lo lắng
Bà Lam thấy bà Dung tìm Khả Di liền chạy từ trong nhà ra hỏi chuyện:
- Có chuyện gì vậy Dung? – bà Lam lo lắng hỏi
- Mình không thấy Khả Di đâu cả
- Đừng lo chúng ta chia nhau ra đi tìm đi, mình sẽ tìm ở đây, cận ra ngoài tìm xem sao
Bà Dung không nói lời nào chỉ gật đầu
Bà Dung chạy ra ngoài đường gọi to, nơi Kin không ngừng sủa, chợt nhận ra chiếc vòng tay của con gái luôn luôn đeo lên tay, đó là chiếc vòng mà ông Quân và ông Lâm chế tác ra cho cả 3 đứa nhóc, Khả Di màu hồng, Khương Duy và Khánh Nam màu xanh lá mạ nhưng khác kiểu.
Vội chạy vào nhà, bà Dung gọi điện ngay cho chồng:
- Anh ơi, Khả Di mất tích rồi! – bà nói trong nước mắt
- Em bình tĩnh, chắc con nó chỉ đi đâu chơi thôi mà – ông Quân chấn an
- Không thể nào…mỗi lần đi đâu con đều xin phép em vả lại em nhặt được chiếc vòng tay của con ngoài cổng
- Được rồi, anh về ngay – ông Quân nói vội vã
Một lúc sau, ông Quân cùng ông bà nội vội vào nhà:
- Sao rồi em? – ông Quân nói
- Vẫn chưa tìm thấy – bà Lam trả lời thay vì lúc này bà Dung đang khóc nức nở
Thấy vậy ông Quân đến bên bà Dung an ủi bà :
- Không sao đâu em, dù có thế nào anh cũng sẽ tìm ra con mình mà
- Sao lại như thế hả con? – bà nội hỏi
- Hình như là Khả Di bị bắt cóc – bà Lam nói
- Bắt cóc !!! – Khánh Nam và Khương Duy mới đi học về không khỏi ngạc nhiên khi nghe bà Lam nói
- Con bé có tội gì đâu mà bắt nó – ông Lâm thấy ông Quân đang ở công ti, nhận được điện thoại của bà Dung thì về gấp, ông Lâm cũng nhanh chóng giải quyết công việc rồi cũng về gấp
- Tất cả bình tĩnh, không được nao núng, bọn nào dám làm gì đén cháu gái tat a sẽ không bỏ qua đâu yên tâm đi – ông nọi là người bình tĩnh nhất lúc này nói trấn an mọi người
/29
|