Tại một ngôi nhà không nói đúng hơn là căn nhà kho chứa phế liệu, có 5, 6 tên đeo mặt nạ đứng vây quanh Khả Di bị trói chặt vào ghế đang không ngừng giãy dụa :
- Ông chủ, xử lí con bé này thế nào
- Ta chỉ muốn lấy mẫu thiết kế đá quý đó thôi, đừng động vào nó – người đàn ông thủ lĩnh trả lời
Chợt từ đâu ra xuất hiện 1 tên đàn vào báo :
- Ông chủ thằng Dăng xử lí thế nào ạ?
Người đàn ông đó nghĩ 1 lát, đột nhiên nhìn Khả Di cười nham hiểm rồi đưa tay vuốt mặt cô bé :
- Cháu gái à, ta sẽ cho cháu nhớ 1 chút về ngày này chứ nhỉ?
- Giải nó vào, xử trực tiếp tại đây – người đàn ông quay sang tên vừa hỏi nói
Tên đó vâng dạ rồi áp giải một người máu me đầy người vào trong, người đàn ông nói với tên đó:
- Mày muốn chết như thế nào?
- Xin tha mạng cho tôi, tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho ông, đừng giết tôi mà – tên đó nói
- Hừ, tao đã cho mày đặc ân chọn cái chết mà không chịu còn van xin tha tội à, tội của mày không thể tha – nói rồi người đàn ông đó cầm 1 khẩu súng từ tên đàn em đưa
“pằng” một tiếng súng lạnh lẽo vang lên làm tắt lịm đi tiếng van xin thảm thiết tha tội của tên xấu số, Khả Di chứng kiến tất cả không khỏi sợ hãi, người run cầm cập, nước mắt giàn dụa, thấy vậy người thủ lĩnh nhếch môi cười nghĩ “một mũi tên trúng 2 đích”
- Dọn xác nó rồi đi thôi – người đàn ông thủ lĩnh lạnh lùng nói với đám đàn em
Tại căn biệt thự nhà Khả Di, mọi người đang rất lo lắng cho cô bé, ông Quân cứ đi đi lại lại, tay nắm chặt chiếc điện thoại chờ tin của cảnh sát, chợt diienj thoại reo, ông nhanh chóng bắt máy, đầu dây bên kia vang lên chất giọng ồm ồm:
- Nhanh quá nhỉ? Chắc đang lo lắng cho con gái lắm đây, ha…ha…ha – tên đó cười nham hiểm
- Mày là ai? Mày đã làm gì con gái tao rồi? nói mau – ông Quân không giữ được bình tĩnh hét lên
Thấy vậy, mọi người trong nhà hướng mắt về phía ông Quân
- Có chuyện gì vậy anh? – bà Dung hỏi trong lo lắng
Ông Quân không nói gì, bật loa ngoài cho mọi người cùng nghe:
- Hờ hờ, ông anh làm gì mà nóng vội thế? Từ từ đã nào, con gái yêu quý của ông anh vẫn bình an vô sự, nhưng mà nếu như ông anh đây không đáp ứng đúng điều kiện của tôi thì nó sẽ không bảo toàn được mạng sống đâu – tên đó chợt nổi giọng hung tợn
- Mày muốn gì nói đi – ông Lâm nói
- Ồ, chắc đây là tổng giám đốc tập đoàn đá quý Trần thị nhỉ? Càng hay điều kiện trao đổi này cũng liên quan đến ông anh đó hahaha…- tên đó lại tiếp tục nụ cười nham hiểm
- Đừng vòng vo nữa nói nhanh đi – ông nội sốt ruột hơn lúc nào hết nói
- À, chào chủ tịch tập đoàn thời trang K&D, bây chắc cả nhà tập trung đông đủ rồi nhỉ? Càng hay… thôi tôi cũng vào thẳng vấn đề, tôi muốn các người giao cho tôi bản thiết kế đá quý giữa sự hợp tác tập đoàn K&D và Trần thị, hãy đến căn nhà chứa phế liệu ở ngoại ô thành phố, tôi cho các người 1 tiếng và nhớ rõ nếu các người đến cùng cảnh sát thì nhận xác con bé đó đi là vừa – nói xong hắn cúp máy
- Chúng không cần tiền mà chỉ cần kế hoạch đó, chắc chắn là thằng Long Uy rồi ( Dương Long Uy – chủ tịch tập đoàn đá quý Dương thị, ba của Dương Tuấn Anh vì 1 sự hiểu lầm tai hại mà thù địch với tập đoàn K&D, Trần thị luôn tìm cách phá hoại 2 tập đoàn này) – ông nội nói
- Kế hoạch đó chúng ta phải mất 2 năm mới làm xong, hắn đúng là nham hiểm – ông Lâm cau mày nói
- Nhưng biết làm sao được, quan trọng nhất bây giờ là phải cứu Khả Di – ông Quân nói
- Tao với mà đi – ông Lâm vỗ vai ông Quân nói
- Cho em đi với – bà Dung nãy giờ không lên tiếng sau cuộc nói chuyện điện thoại vừa rồi nói
- Không được đâu con dâu, để 2 đứa này đi được rồi nguy hiểm lắm – ông nội nói
- Nhưng…
- Không sao đâu em, anh sẽ cận thận và sẽ đưa con về an toàn – ông Quân ngắt lời bà Dung
Ông Lâm cùng ông Quân vội ra ngoài, lên chiếc xe ô tô cùng vali chứa dự án hợp tác phóng nhanh đi. Tới nơi, họ vội vàng tới chỗ hẹn thì điện thoại ông Quân reo:
- Đến đúng giờ đó, rất tốt, hãy đưa chiếc vali cho tên đang đứng canh gác ở nhà kho – vẫn là tên vừa nãy nói chuyện trao đổi
- Được – nói xong ông Quân tắt máy, đi nhanh về phía ngôi nhà ông đã muốn gặp con gái lắm rồi
- Ông chủ, xử lí con bé này thế nào
- Ta chỉ muốn lấy mẫu thiết kế đá quý đó thôi, đừng động vào nó – người đàn ông thủ lĩnh trả lời
Chợt từ đâu ra xuất hiện 1 tên đàn vào báo :
- Ông chủ thằng Dăng xử lí thế nào ạ?
Người đàn ông đó nghĩ 1 lát, đột nhiên nhìn Khả Di cười nham hiểm rồi đưa tay vuốt mặt cô bé :
- Cháu gái à, ta sẽ cho cháu nhớ 1 chút về ngày này chứ nhỉ?
- Giải nó vào, xử trực tiếp tại đây – người đàn ông quay sang tên vừa hỏi nói
Tên đó vâng dạ rồi áp giải một người máu me đầy người vào trong, người đàn ông nói với tên đó:
- Mày muốn chết như thế nào?
- Xin tha mạng cho tôi, tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho ông, đừng giết tôi mà – tên đó nói
- Hừ, tao đã cho mày đặc ân chọn cái chết mà không chịu còn van xin tha tội à, tội của mày không thể tha – nói rồi người đàn ông đó cầm 1 khẩu súng từ tên đàn em đưa
“pằng” một tiếng súng lạnh lẽo vang lên làm tắt lịm đi tiếng van xin thảm thiết tha tội của tên xấu số, Khả Di chứng kiến tất cả không khỏi sợ hãi, người run cầm cập, nước mắt giàn dụa, thấy vậy người thủ lĩnh nhếch môi cười nghĩ “một mũi tên trúng 2 đích”
- Dọn xác nó rồi đi thôi – người đàn ông thủ lĩnh lạnh lùng nói với đám đàn em
Tại căn biệt thự nhà Khả Di, mọi người đang rất lo lắng cho cô bé, ông Quân cứ đi đi lại lại, tay nắm chặt chiếc điện thoại chờ tin của cảnh sát, chợt diienj thoại reo, ông nhanh chóng bắt máy, đầu dây bên kia vang lên chất giọng ồm ồm:
- Nhanh quá nhỉ? Chắc đang lo lắng cho con gái lắm đây, ha…ha…ha – tên đó cười nham hiểm
- Mày là ai? Mày đã làm gì con gái tao rồi? nói mau – ông Quân không giữ được bình tĩnh hét lên
Thấy vậy, mọi người trong nhà hướng mắt về phía ông Quân
- Có chuyện gì vậy anh? – bà Dung hỏi trong lo lắng
Ông Quân không nói gì, bật loa ngoài cho mọi người cùng nghe:
- Hờ hờ, ông anh làm gì mà nóng vội thế? Từ từ đã nào, con gái yêu quý của ông anh vẫn bình an vô sự, nhưng mà nếu như ông anh đây không đáp ứng đúng điều kiện của tôi thì nó sẽ không bảo toàn được mạng sống đâu – tên đó chợt nổi giọng hung tợn
- Mày muốn gì nói đi – ông Lâm nói
- Ồ, chắc đây là tổng giám đốc tập đoàn đá quý Trần thị nhỉ? Càng hay điều kiện trao đổi này cũng liên quan đến ông anh đó hahaha…- tên đó lại tiếp tục nụ cười nham hiểm
- Đừng vòng vo nữa nói nhanh đi – ông nội sốt ruột hơn lúc nào hết nói
- À, chào chủ tịch tập đoàn thời trang K&D, bây chắc cả nhà tập trung đông đủ rồi nhỉ? Càng hay… thôi tôi cũng vào thẳng vấn đề, tôi muốn các người giao cho tôi bản thiết kế đá quý giữa sự hợp tác tập đoàn K&D và Trần thị, hãy đến căn nhà chứa phế liệu ở ngoại ô thành phố, tôi cho các người 1 tiếng và nhớ rõ nếu các người đến cùng cảnh sát thì nhận xác con bé đó đi là vừa – nói xong hắn cúp máy
- Chúng không cần tiền mà chỉ cần kế hoạch đó, chắc chắn là thằng Long Uy rồi ( Dương Long Uy – chủ tịch tập đoàn đá quý Dương thị, ba của Dương Tuấn Anh vì 1 sự hiểu lầm tai hại mà thù địch với tập đoàn K&D, Trần thị luôn tìm cách phá hoại 2 tập đoàn này) – ông nội nói
- Kế hoạch đó chúng ta phải mất 2 năm mới làm xong, hắn đúng là nham hiểm – ông Lâm cau mày nói
- Nhưng biết làm sao được, quan trọng nhất bây giờ là phải cứu Khả Di – ông Quân nói
- Tao với mà đi – ông Lâm vỗ vai ông Quân nói
- Cho em đi với – bà Dung nãy giờ không lên tiếng sau cuộc nói chuyện điện thoại vừa rồi nói
- Không được đâu con dâu, để 2 đứa này đi được rồi nguy hiểm lắm – ông nội nói
- Nhưng…
- Không sao đâu em, anh sẽ cận thận và sẽ đưa con về an toàn – ông Quân ngắt lời bà Dung
Ông Lâm cùng ông Quân vội ra ngoài, lên chiếc xe ô tô cùng vali chứa dự án hợp tác phóng nhanh đi. Tới nơi, họ vội vàng tới chỗ hẹn thì điện thoại ông Quân reo:
- Đến đúng giờ đó, rất tốt, hãy đưa chiếc vali cho tên đang đứng canh gác ở nhà kho – vẫn là tên vừa nãy nói chuyện trao đổi
- Được – nói xong ông Quân tắt máy, đi nhanh về phía ngôi nhà ông đã muốn gặp con gái lắm rồi
/29
|