Bần Hàn Tức Phụ

Chương 18 - Chương 18

/109


Lão tộc trưởng là người thẳng thắn, tới cửa cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp bày tỏ ý đồ đến đây.

Hiện tại toàn bộ Triệu gia thôn ngày qua đích xác không tốt. Đều là người cùng tông đồng tộc, nếu có thể có biện pháp, cũng nên giúp đỡ lẫn nhau một tay Về sau nhà bọn họ sống tốt hơn, cũng sẽ nhớ tới phần ân tình này, nhà Triệu mẫu gặp phải chuyện gì khó xử, mọi người cũng đều sẵn lòng đưa tay.

Triệu mẫu khẽ kích động.

Bà rất muốn được tông tộc coi trọng, mặc dù chỉ là cái hư danh, nhưng ở trong thôn rất là hưởng thụ. Nên khi nghe lão tộc trưởng nói chuyện này, bà liền gật đầu liên tục, ra hiệu cho đại tức phụ mau mau lên tiếng.

Hiện giờ chuyện trong nhà, bà có thói quen để đại tức phụ làm chủ.

La Tố đứng ở bên cạnh cẩn thận lắng nghe, hiểu ý, cười nói: Chuyện như vậy vốn là chúng ta cũng nên lấy ra giúp đỡ, chỉ là trong lòng cháu dâu có chút không an tâm mà thôi.

Lão tộc trưởng khẽ híp mắt, nghiêm túc nói: Trong lòng ngươi có ý kiến gì thì cứ nói, trong lúc đó mọi người cũng có thể thương lượng. Kỳ thật chuyện này, hắn đã tìm mấy nhà đã loại nấm mèo hỏi trực tiếp, nhưng những người đó đều nói đã ký hiệp nghị không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không sẽ phải đến gặp quan, cho nên cái gì cũng không hỏi được.

Đương nhiên, đây cũng là suy nghĩ đến chuyện cả thôn xóm chung sống hòa thuận, nên ông ta mới không nóng nảy.

La Tố khẽ mím môi, trên mặt thập phần nghiêm túc: Lão tộc trưởng cũng biết, biện pháp này là ta từ nhà mẹ đẻ mang tới. Hiện giờ ta thân là người Triệu gia, lấy ra cũng là vì mạng sống mà thôi. Nhưng vì Triệu gia thôn chúng ta sống cũng không giàu có, cho nên ta cũng hết sức nguyện ý giúp đỡ người trong tộc. Ta chỉ có một điểm không thể xác định. Sau này nếu do mọi người loại không tốt, không có gì thu hoạch, trách nhiệm này tính trên đầu ai? Nếu sau này nấm mèo bán không được, mọi người lại làm trễ nãi việc trồng trọt lương thực, chuyện này người nào chịu trách nhiệm?

Nàng một hơi hỏi liên tiếp hai vấn đề, khiến lão tộc trưởng ngây ngẩn cả người.

Hôm nay ông ta đến đây, thật sự không suy nghĩ nhiều như vậy. Ông ta chỉ nghĩ đến chuyện có tiền mọi người cùng nhau kiếm. Cũng có thể giúp mọi người sống khá hơn một chút. Lúc này bị Triệu Thành tức phụ hỏi như vậy, mới cẩn thận suy nghĩ.

Triệu mẫu nghe La Tố hỏi mấy chuyện này, trong lòng cũng cả kinh, suy nghĩ một chút, cũng hiểu mấu chốt trong đó, càng không biết nên trả lời thế nào.

Triệu Từ căn bản không có ý định mở miệng, chỉ đứng bên cạnh nghe La Tố làm chủ. Thấy lão tộc trưởng còn do dự, hòa nhã nói: Đại tẩu luôn luôn là người khoan hậu, nàng cũng là muốn giúp đỡ trong thôn làm chuyện tốt. Nhưng nếu chuyện tốt mà biến thành chuyện xấu, thì hậu quả sẽ khôn lường. Nếu tộc trưởng có thể định ra quy củ cho người trong thôn, mọi người một lòng, cũng bớt đi rất nhiều phiền toái.

Lão tộc trưởng gật gù, sờ sờ chòm râu hoa râm, nhìn La Tố nói: Ngươi định như thế nào?

La Tố lấy ra hiệp nghị vừa viết xong. Hiệp nghị này giống hệt bản hiệp nghị cùng nhà Triệu nhị nương ký kết ban nãy.

Đây là yêu cầu do ta định ra, hiện tại nhà nhị nương và vài nhà khác đều tuân thủ theo yêu cầu này.

Lão tộc trưởng nhìn nhìn, thấy trong đó ghi giá mua về thấp hơn giá thị trường một đồng tiền, hơi chướng mắt. Cảm giác người trong tộc bán ra với giá như vậy, có chút không thỏa đáng.

Này dư thừa một đồng tiền, chớ không phải là cháu dâu chuẩn bị đút vào trong túi nhà mình?

La Tố nghe vậy, rất muốn trợn trắng mắt. Bản thân nàng đưa ra kỹ thuật, chỉ dạy tận tay từng người, còn giúp tiêu thụ, lấy một đồng tiền phí vất vả là quá tốt bụng rồi. Nàng không phải là thánh mẫu, nếu một chút lợi ích cũng không muốn, thì làm làm gì, làm vậy chẳng phải khiến người khác cảm thấy đây là chuyện đương nhiên sao.

Nàng không biểu hiện lên trên mặt, chỉ cười nói: Tộc trưởng hãy nghe ta nói ra lợi hại trong đó. Lúc đầu chỉ có vài gia đình loại nấm mèo, đem ra ngoài bán, dĩ nhiên có thể bán được. Nhưng nếu như toàn bộ Triệu gia thôn chúng ta đều loại chúng, số lượng sẽ tăng lên. Lúc đem đi bán, không tránh được bị người ta đè giá xuống. Đến lúc đó không phải chỉ thấp hơn giá thị trường một đồng tiền. Nếu do cháu dâu ra mặt, thống nhất tiêu thụ, cháu dâu tự nhiên có thể bảo đảm giá thị trường ổn định. Để làm được chuyện này cháu dâu cũng phải mất một khoản tiền qua cửa, lại bỏ ra bao nhiêu tinh lực, ngài cũng có thể tính bút trướng này, nhìn một chút xem có phải cháu dâu chiếm được tiện nghi? Cháu dâu còn có một chuyện lo lắng, nếu mỗi nhà mỗi hộ tự mình mang nấm mèo đi bán, đến lúc đó khó tránh khỏi ganh đua so sánh với nhau, tình cảm của người trong thôn sẽ mất sạch.

Nàng nói ra những lời này, tình chân ý thiết, tựa hồ thật sự bị những chuyện này quấy nhiễu.

Ít ra còn có lão tộc trưởng và Triệu mẫu tin tưởng.

Triệu mẫu khó xử nói: Nếu quả thật là như vậy, nhà chúng ta không cần chộn rộn chuyện này. Đến lúc đó phí sức lại chẳng có kết quả tốt, còn bị người ta chỉ vào cột sống mắng đâu.

La Tố lại lo lắng nói: Thật sự là như vậy, đến lúc đó chỉ sợ trong thị trấn ăn không vô nhiều nấm mèo như thế, giá tiền bị hạ thấp cũng là chuyện dễ hiểu.

Lão tộc trưởng phụ họa gật đầu: Triệu Thành tức phụ nói lời này hết sức có lý a. Là ta suy nghĩ chưa chu toàn. Ngươi đều đã có kế hoạch, chúng ta cũng không cần rầu rĩ vì những chuyện này. Vậy đi, hôm nay ta trở về liền gọi người trong thôn tập trung lại, rồi cùng nhau thương lượng. Nếu là đồng ý, thì để bọn họ cùng ngươi ký khế ước này. Sau này còn phải làm phiền ngươi quan tâm nhiều hơn đâu.

Nghe được lời này của lão tộc trưởng, trong lòng La Tố vui mừng, mặt không đổi sắc: Đều là người một nhà, nào có gì phiền toái. Chỉ là ta cũng phải nói trước. Sau này mọi người không làm theo đúng khế ước, đầu tiên ta sẽ mời tộc trưởng đứng ra chủ trì công đạo, nếu tộc trưởng không giải quyết được, ta cũng chỉ có thể thỉnh nha môn quản chuyện này. Dù sao không quy củ sao làm thành chuyện lớn, chúng ta nếu muốn hòa hòa khí khí phát tài, cũng phải có cái quy củ thích hợp, ngài nói có đúng hay không?

Uh, ngươi nói rất đúng. Chúng ta Triệu thị tông tộc cũng là có tộc quy, chỉ là những năm này không có gì chú ý mà thôi. Tốt lắm, chuyện này nếu đã định ra rồi, quay đầu lại ta nghiêm khắc nhắc nhở bọn họ. Muốn kiếm tiền, thì phải trả giá một chút mới được. Mọi người đều là người biết lý lẽ, sẽ không có vấn đề.

Mặc dù La Tố không tin, nhưng vẫn gật gật đầu: Vậy xin giao chuyện này cho tộc trưởng an bài.

********************

Tộc trưởng là người thuộc phái hành động, ra khỏi nhà La Tố thì cho người gọi đương gia của từng nhà trong thôn đến tập chung. Triệu Từ là nam nhân Triệu gia nên cũng tham dự đại hội lần này.

La Tố cùng Triệu mẫu ở nhà chờ tin tức.

Chờ đến hoàng hôn khuất bóng, Triệu Từ cuối cùng đỏ mặt trở về, trên người còn có mùi rượu thoang thoảng.

Thấy La Tố và Triệu mẫu ở trong nhà chính chờ hắn, ánh mắt hắn sáng long lanh nói: Hôm nay chuyện này đã thành, cả thôn đều đồng ý với sự an bài của đại tẩu.”

Triệu mẫu vui mừng: Này thật sự là quá tốt.

La Tố cũng gật gật đầu, cười nói: Chỉ hy vọng sau này mọi người thật sự có thể làm được là được.

Yên tâm đi, nhất định có thể. Có tộc trưởng chủ trì công đạo, bọn họ muốn lật trời cũng không được. Triệu mẫu không cho là đúng.

Đợi Triệu mẫu đi vào trong nhà, Triệu Từ mới nói: Đệ biết, tẩu tử có một mảnh hảo tâm, nhưng chuyện gì cũng không nên làm quá liều. Trước hết để cho thôn dân thử loại một mẫu đất, đợi sau khi có thu hoạch, lại tiếp tục trồng trọt. Mặt khác, nếu bọn họ không chịu giảng đạo lý, tẩu tử cũng chớ để trong lòng, đến lúc đó chỉ cần đi tìm tộc trưởng đến quản là xong. Trong tộc mặc dù đều là người dễ nói chuyện, nhưng cũng tránh không được có một số người không nói lý lẽ.

Trong lòng La Tố hơi nóng. Hiện nay trong nhà, Triệu mẫu toàn bộ đều nghe nàng, phàm là có chuyện, đều do một mình nàng lo liệu xử lý. Bây giờ có người đứng ra đưa ra chủ ý, làm nàng cảm thấy vô cùng an tâm. Đa tạ Nhị đệ nhắc nhở, chuyện này ta sẽ cân nhắc, tiến hành theo chất lượng, sẽ không liều lĩnh.

Đôi mắt đen nhánh của Triệu Từ khẽ trốn tránh: Tiến hành theo chất lượng? Tài văn chương của tẩu tử dùng rất tốt. Tùy tiện nói một câu, cũng hết sức tinh ích.

La Tố khẽ đỏ mặt: Chúng ta ở chỗ kia đều như vậy.

Triệu Từ nghe vậy, cũng thấy hào hứng. Lần trước hắn nghe người này nói rất nhiều chuyện về thế giới kia, cũng không hiểu mấy. Lúc này cẩn thận nghĩ, lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Thế giới tẩu tử ở, chắc hẳn là chốn đào nguyên.

La Tố ngượng ngùng cười cười. Trước kia nàng ở thế giới hiện đại, không biết nó có được coi là chốn đào nguyên không. Hơn nữa nàng cũng không cách nào giải thích cho Triệu Từ hiểu cái gọi là không gian hai chiều, không gian ba chiều.

Cũng may Triệu Từ không có tiềm chất bát quái, chỉ nói đến đây, thì dừng. Hắn khuyên La Tố sớm đi nghỉ ngơi, rồi trở về phòng mình.

*****************

Nhờ lão tộc trưởng hiệp trợ, toàn bộ Triệu gia thôn bắt đầu hùng hùng hổ hổ bắt tay trồng nấm mèo.

Vì thế, La Tố đưa ra khẩu hiệu - - cần cù chịu khó, cùng chung giàu có.

Đương nhiên, đoàn người đối với cái khẩu hiệu cái này cũng không suy nghĩ nhiều, bọn họ chỉ cảm thấy hứng thú với phương pháp nuôi trồng nấm mèo, cùng với hậu kỳ tiêu thụ.

Vì muốn cùng mọi người câu thông tốt hơn, La Tố nhờ lão tộc trưởng giúp đỡ mở đại hội toàn thôn lần thứ hai, hội nghị diễn ra ở bên ngoài từ đường Triệu gia.

Người nhà nào cũng mang theo băng ghế, có có vài nhà cầm theo đồ ăn vặt tự làm đi, giống như là đi xem phim điện ảnh.

La Tố nói lại một lần nữa về kế hoạch loại nấm mèo, để mọi người tự nguyện làm theo quy củ. Trong đó điều quan trọng nhất là, không cho phép bất luận kẻ nào đem biện pháp này nói ra ngoài. Một khi thẩm tra, không chỉ bị kiện, còn bị đuổi ra khỏi từ đường Triệu gia.

Bị kiện thì không sao cả, bị đuổi ra từ đường mới là chuyện lớn. Như thế chẳng phải thành người không có tổ tông.

Thôn dân đã hiểu quan hệ lợi hại trong chuyện này, đều rối rít bày tỏ sẽ tuân theo quy củ.

Dù sao nhà mình kiếm được tiền là được, đầu năm nay ai kiếm được tiền đều không chạy về nhà đóng kín cửa, nào có ai đần độn chạy ra ngoài hô to a.

La Tố đối với thái độ của bọn họ rất hài lòng. Nàng sở dĩ dám ở Triệu gia thôn áp dụng kế hoạch, cũng là nhìn trúng Triệu gia thôn khác biệt với những thôn khác - - cùng tông đồng tộc. Bởi như vậy, cũng tiện quản lý cùng chế ước.

Kế tiếp La Tố dẫn các thôn dân đi xem vườn rau xanh nhà nàng

Mặc dù đại gia hỏa đã sớm vụng trộm đi xem, chẳng qua hiện nay quang minh chính đại đi xem một lần, lực rung động lớn hơn so với trước kia rất nhiều. Mấy ngày nay công phu, nấm mèo rất nhỏ đã lớn lên rất khá, mấy ngày nữa có thể đem ra ngoài đổi tiền. Mọi người nhìn hết sức quen mắt.

Nắm được bí quyết của vườn rau xanh nhà La Tố, sau khi những người này về nhà, bắt đầu rối rít phát quang làm cỏ mảnh đất trong sân. Loại thứ đáng giá này, tự nhiên là loại ở trong viện nhà mình mới an toàn.

La Tố cũng không quản những thứ này, chỉ nhắc nhở mọi người trước tiên đừng đem đất trong nhà đều loại thượng, mà dùng một mảnh đất nhỏ trồng thử xem đã. Còn việc bọn họ có chịu nghe hay không, không nhằm trong phạm vi quản lý của nàng.

Kỳ thật nàng có dự định, tìm một khối đất rộng rãi trong thôn, cùng loại nấm mèo, phân cho mỗi nhà một góc. Vừa tiện trông nom, chăm sóc, mà nấm mèo được loại ra cũng giống nhau. Bất quá bây giờ vẫn chưa phải là thời cơ làm chuyện này.

Ở lúc toàn bộ Triệu gia thôn vội vàng trồng trọt nấm mèo, ruộng mạ nhà La Tố cuối cùng nẩy mầm ra ương.

Thời tiết dần dần nóng lên, La Tố bắt đầu chuẩn bị cấy mạ. Nàng tin tưởng chuyện này mà thành công, sẽ giải quyết được vấn đề ấm no của thôn dân Triệu gia thôn, cũng là điểm mấu chốt đi tới con đường giàu có.

/109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status