Có thể được người như Samantha cùng Maicy loại nhân sĩ nổi tiếng thế giới này khen là mỹ lệ, bất luận là nữ nào nghe xong đều cảm thấy mừng rỡ vạn phần, Hạng Kiều các nàng tự nhiên cũng không ngoại lệ. Đặc biệt câu \"có thể mê đảo hết nam nhân\" càng làm cho tinh thần các nàng chấn động. Nhưng lại thấy Maicy cau mày nhìn các nàng, tựa hồ như nhìn thấy chỗ nào đó trên người các nàng chưa được hoàn mỹ vậy, lập tức khẩn trương lên, đem địch ý đối với Maicy vứt qua một bên, cùng kêu lên: \"Nhưng mà cái gì cơ?\"
Maicy nói: \"Ba vị tiểu thư lớn lên thiên chân khả ái, làm cho người người hâm mộ, thế nhưng hôm nay ăn mặc trang phục cùng trang sức như vậy khiến nét thanh xuân cùng mị lực vĩnh viễn bị giết chết rồi.\"
Hạng Kiều nói: \"Chúng tôi muốn thành thục một chút, cho nên mới cố ý làm như vậy mà.\"
Maicy ha ha cười nói: \"Thì ra là như vậy, nhưng mà muốn thành thục, chỉ dựa vào quần áo thì chưa đủ.\"
Hạng Kiều Hạng Kiều đông thời hỏi to: \"Còn cần thứ gì nữa?\"
Maicy nói: \"Thành thục là một loại lãnh đạm mà lại thong dong, không cần phải khoa trương cũng có thể phát ra mị lực mê người. Nữ nhân muốn làm cho người ta có cảm giác mình thành thục, ăn mặc mặc dù được coi trọng, thế nhưng đây chỉ là thuộc về một bộ phận nhỏ bên ngoài mà thôi, khí chất ở bên trong mới là trọng yếu. Nữ nhân thành thục chính thức, không quản tới quần áo, chỉ cần một nụ cười, một động tác, thậm chí không cần động, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy vẻ thành thục của mình.\"
Hạng Kiều tam nữ nghe được cái hiểu cái không, tuy còn không rõ ràng lắm chính mình nên làm như thế nào mới có thể khiến Thạch Thiên Thành cảm thấy quen thuộc, thế nhưng tối thiểu cũng biết dựa vào một thân trang điểm này vẫn còn xa mới đủ, khó trách Thạch Thiên đối xử với các nàng vẫn không thay đổi, nhịn không được hỏi: \"Chúng tôi...Chúng tôi sao có thể làm được không? Cho dù không thể thật sự thành thục, chỉ cần làm cho tuổi của mình lớn thêm một chút cũng được.\"
Samantha cười nói: \"Điểm ấy các em hỏi Maicy là đúng người rồi, cho dù các em mười tám tuổi nàng cũng có thể biến thành một lão bà tám mươi tuổi a.\"
Maicy nói: \"Tôi chỉ có thể giúp các em xếp đặt một cách thích hợp hơn, để trông các em giống như thành thục mà thôi, bên trong phải trải qua huấn luyện mới có thể biến đổi được, điều này do Samantha tiểu thư hỗ trợ, ở phương diện này nàng là chuyên gia mà.\"
Hạng Kiều tam nữ không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Thầm nghĩ ngoại giới sớm đã nghe đồn Samantha có quan hệ mập mờ với Thạch Thiên, từ việc nàng cùng Thạch Thiên đi Paris mà xem, tin đồn này hơn phân nửa là thật rồi, quan hệ của Maicy cùng Thạch Thiên đã được Lý Hiểu Lệ chứng thật, hai người kia đều chính là tình địch của mình, chẳng lẽ ngược lại đi cầu các nàng sao? Nhất thời ba người đều do dự.
Samantha nói: \"Các em vừa xuống phi cơ, cho nên bây giờ chắc đã mệt, nên đi nghỉ ngơi trước đi, chúng ta còn phải đi tham gia một bữa tiệc, không thể ở cùng các em được nữa. Nhưng mà Thạch Thiên không đi. Để hắn ở nhà cùng các em nhé.\"
Thạch Thiên há chịu ở lại cùng Hạng Kiều tam nữ, vội nói: \"Ai nói ta không đi, ta là phụ tá kiêm bảo vệ của ngươi. Phải phụ trách an toàn của ngươi, há có thể không đi?\"
Samantha âm thầm mừng rỡ không thôi, lại cố ý làm ra vẻ mặt nghiêm nghị, trách mắng: \"Anh không phải vừa nói từ chức sao? Ewen làm việc cẩn thận, hơn nữa lại nghe lời, em xem hắn còn làm tốt hơn anh a.\"
Ewen bước lên phía trước nói: \"Chủ nhân ngài yên tâm. Tôi cho dù có liều mạng cũng nhất định đảm bảo an toàn cho đại tiểu thư cùng Samantha tiểu thư.\"
Thạch Thiên cả giận nói: \"Cút ngay, ngươi bị lão tử đuổi việc, hiện tại lệnh cho ngươi ở lại bảo vệ Hiểu Mẫn cùng ba người kia.\"
Ewen không rõ Thạch Thiên vì cái gì nổi giận. Gãi đầu nói: \"A... Vâng, chủ nhân!\"
Thạch Thiên đỏ hồng mặt, nói với Samantha: \"Đừng quên tạp chí xã của ngươi đã bị đồ tử đồ tôn của lão tử mua rồi đó, cho nên lão tử muốn từ chức là từ chức, muốn làm lại là làm lại, hiện tại lão tử trở lại làm, ngươi không đồng ý cũng vô dụng.\"
Samantha nói: \"Được rồi, coi như anh lợi hại, nhưng mà anh muốn đi thì phải thay quần áo trước.\"
Thạch Thiên lắc đầu nói: \"Sao phải thay quần áo, tham gia dự tiệc chính là ngươi. Lão tử chỉ là bảo vệ của các ngươi thôi, y phục dự tiệc khiến lão tử bó tay bó chân sao thi triển được quyền cước, sao có thể bảo vệ được các ngươi? Lão tử không mặc.\"
Samantha phì cười nói: \"Đây là đi dự tiệc, không phải đi dự Hồng Môn Yến (Hồng Yến Môn, năm 206 trước công nguyên, tại đô thị Hàm Dương nước Tần, có một vùng gọi là Hông Môn (nay thuộc tỉnh Thiểm Tây, Tây An) có cử hành một yến hội, người tham dự lúc ấy là Hạng Vũ và Lưu Bang. Là lần yến hội có ảnh hưởng rất lớn tới cuộc chiến tranh nhân dân Sở Hán, Là một buổi yến tiệc được người đời sau cho rằng nó là một trong những nguyên nhân thúc đẩy sự bại vong của Hạng Vũ cùng sự thành công của Lưu Bang lập ra triều Hán. Hậu nhân cũng thường dùng \"Hông Môn Yến\" để ví một bữa tiệc không có ý tốt) chẳng lẽ anh cho rằng đi đánh nhau sao? Vả lại nơi đó có rất nhiều bảo vệ. Em biết anh không thích ăn mặc quá chỉnh tề, thế nhưng bộ dạng của anh lúc này chỉ là một tên nhóc thôi, nếu người khác tố cáo em thuê lao động trẻ em thì sao bây giờ?\"
Lời này nói đúng chỗ hiểm của Thạch Thiên, hắn rất buồn bực nói: \"Lão tử giống như trẻ em lắm sao?\"
Ngoại trừ Ewen, những người khác đều nhìn Thạch Thiên rồi mỉm cười, thế nhưng trong ánh mắt đều toát ý tứ như muốn nói: \"Ngươi vốn chính là tên nhóc mà!\"
Thạch Thiên nhìn thấy một màn này, trong lòng càng tức giận. Hắn tuy cố chấp, nhưng cũng hiểu tốt nhất là không dây vào phụ nữ. Dù sao hắn tự nhìn vào gương mà xét, rõ ràng bây giờ mình xác thực là một thiếu niên, người khác xem hắn là một thằng nhóc cũng không quá. Trước mặt Thạch Thiên đều là những người thân nhất, thế nhưng lại lọt vào ánh mắt \"Kỳ thị\" của mọi người hắn cũng chỉ đành nuốt nước mắt xuống, có buồn bực, có phẫn nộ cũng chỉ cố nén mà thôi, không thể so đo cùng các nàng được. Thế nhưng nghĩ đến chuyện bữa tiệc tối nay sẽ có rất nhiều giới thượng lưu, nếu mỗi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt đó, sao hắn có thể chịu được đây...
Thạch Thiên đối với chuyện mặc quần áo sang trọng cũng không sao cả, cũng không phiền phức gì lắm, hắn tự đáng giá một phen, sau đó cầm gói quần áo trên ghế sofa, buồi bực nói: \"Không phải là chỉ thay quần áo thôi sao, thật phiền toái, lão tử thay là được chứ gì.\" Hắn đi tới trước cửa phòng ngủ, suy nghĩ một chút, sau đó quay đầu hướng về phía Maicy nói: \"Cô tới giúp ta.\"
Maicy vui vẻ chạy tới, thân mật kéo Thạch Thiên vào phòng ngủ, Hạng Kiều tam nữ thấy vậy con mắt đều đỏ lên.
Khi vào trong phòng thay quần áo, Thạch Thiên nhẹ giọng hỏi Maicy: \"Vừa rồi Samantha nói cô có thể đem hóa trang người thành tám mươi tuổi, có thật không?\" Maicy cười nhẹ gật đầu. Thạch Thiên vội nói: \"Nhanh giúp lão tử hóa trang đi.\"
Maicy kinh ngạc nói: \"Hóa trang anh thành một lão tám mươi tuổi sao?\"
Thạch Thiên gật đầu nói: \"Năm sáu chục là được rồi.\"
Maicy hỏi: \"Vì sao?\" Nàng thầm ghĩ, hiện tại anh trẻ tuổi làm sao vậy, sao toàn muốn biến thành lão nhân, lão thái thái.
Thạch Thiên nói: \"Cô đừng hỏi nữa, giúp lão tử hóa trang đi.\"
Maicy khó xử nói: \"Hiện tại đang vội, làm chuyện này cũng phải có dụng cụ cùng tài liệu đặc thù, cho dù bây giờ có loại tài liệu này, vậy cũng nhanh chóng phai mất, nếu muốn cẩn thận lâu dài mà nói, tốt nhất là dựa theo mặt của người dùng, sau đó làm một cái mặt nạ phỏng theo plastic, nhưng thời gian lại mất vài ngày cơ.\"
Thạch Thiên cũng chỉ đàng chịu, nhưng nghe đến chỗ Maicy nói có thể làm mặt nạ, trong lòng hắn khẽ động, trên mặt mình bị người ta bôi bôi vẽ vẽ đúng là không phải điều hắn mong muốn, nếu mang vài cái mặt nạ bên người, nếu không muốn người ta nhận ra mình, vậy lúc đó sẽ mang lên, ngược lại rất thuận tiện, hắn vui vẻ nói: \"Vậy cô giúp ta làm vài cái mặt nạ nhé, vài ngày thì vài ngày, nhưng mà càng nhanh càng tốt đấy!\"
Maicy nói: \"Được rồi, hiện tại em sẽ gọi điện cho người bạn kia, để người ta đi chuẩn bị tài liệu.\"
Maicy nói: \"Ba vị tiểu thư lớn lên thiên chân khả ái, làm cho người người hâm mộ, thế nhưng hôm nay ăn mặc trang phục cùng trang sức như vậy khiến nét thanh xuân cùng mị lực vĩnh viễn bị giết chết rồi.\"
Hạng Kiều nói: \"Chúng tôi muốn thành thục một chút, cho nên mới cố ý làm như vậy mà.\"
Maicy ha ha cười nói: \"Thì ra là như vậy, nhưng mà muốn thành thục, chỉ dựa vào quần áo thì chưa đủ.\"
Hạng Kiều Hạng Kiều đông thời hỏi to: \"Còn cần thứ gì nữa?\"
Maicy nói: \"Thành thục là một loại lãnh đạm mà lại thong dong, không cần phải khoa trương cũng có thể phát ra mị lực mê người. Nữ nhân muốn làm cho người ta có cảm giác mình thành thục, ăn mặc mặc dù được coi trọng, thế nhưng đây chỉ là thuộc về một bộ phận nhỏ bên ngoài mà thôi, khí chất ở bên trong mới là trọng yếu. Nữ nhân thành thục chính thức, không quản tới quần áo, chỉ cần một nụ cười, một động tác, thậm chí không cần động, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy vẻ thành thục của mình.\"
Hạng Kiều tam nữ nghe được cái hiểu cái không, tuy còn không rõ ràng lắm chính mình nên làm như thế nào mới có thể khiến Thạch Thiên Thành cảm thấy quen thuộc, thế nhưng tối thiểu cũng biết dựa vào một thân trang điểm này vẫn còn xa mới đủ, khó trách Thạch Thiên đối xử với các nàng vẫn không thay đổi, nhịn không được hỏi: \"Chúng tôi...Chúng tôi sao có thể làm được không? Cho dù không thể thật sự thành thục, chỉ cần làm cho tuổi của mình lớn thêm một chút cũng được.\"
Samantha cười nói: \"Điểm ấy các em hỏi Maicy là đúng người rồi, cho dù các em mười tám tuổi nàng cũng có thể biến thành một lão bà tám mươi tuổi a.\"
Maicy nói: \"Tôi chỉ có thể giúp các em xếp đặt một cách thích hợp hơn, để trông các em giống như thành thục mà thôi, bên trong phải trải qua huấn luyện mới có thể biến đổi được, điều này do Samantha tiểu thư hỗ trợ, ở phương diện này nàng là chuyên gia mà.\"
Hạng Kiều tam nữ không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Thầm nghĩ ngoại giới sớm đã nghe đồn Samantha có quan hệ mập mờ với Thạch Thiên, từ việc nàng cùng Thạch Thiên đi Paris mà xem, tin đồn này hơn phân nửa là thật rồi, quan hệ của Maicy cùng Thạch Thiên đã được Lý Hiểu Lệ chứng thật, hai người kia đều chính là tình địch của mình, chẳng lẽ ngược lại đi cầu các nàng sao? Nhất thời ba người đều do dự.
Samantha nói: \"Các em vừa xuống phi cơ, cho nên bây giờ chắc đã mệt, nên đi nghỉ ngơi trước đi, chúng ta còn phải đi tham gia một bữa tiệc, không thể ở cùng các em được nữa. Nhưng mà Thạch Thiên không đi. Để hắn ở nhà cùng các em nhé.\"
Thạch Thiên há chịu ở lại cùng Hạng Kiều tam nữ, vội nói: \"Ai nói ta không đi, ta là phụ tá kiêm bảo vệ của ngươi. Phải phụ trách an toàn của ngươi, há có thể không đi?\"
Samantha âm thầm mừng rỡ không thôi, lại cố ý làm ra vẻ mặt nghiêm nghị, trách mắng: \"Anh không phải vừa nói từ chức sao? Ewen làm việc cẩn thận, hơn nữa lại nghe lời, em xem hắn còn làm tốt hơn anh a.\"
Ewen bước lên phía trước nói: \"Chủ nhân ngài yên tâm. Tôi cho dù có liều mạng cũng nhất định đảm bảo an toàn cho đại tiểu thư cùng Samantha tiểu thư.\"
Thạch Thiên cả giận nói: \"Cút ngay, ngươi bị lão tử đuổi việc, hiện tại lệnh cho ngươi ở lại bảo vệ Hiểu Mẫn cùng ba người kia.\"
Ewen không rõ Thạch Thiên vì cái gì nổi giận. Gãi đầu nói: \"A... Vâng, chủ nhân!\"
Thạch Thiên đỏ hồng mặt, nói với Samantha: \"Đừng quên tạp chí xã của ngươi đã bị đồ tử đồ tôn của lão tử mua rồi đó, cho nên lão tử muốn từ chức là từ chức, muốn làm lại là làm lại, hiện tại lão tử trở lại làm, ngươi không đồng ý cũng vô dụng.\"
Samantha nói: \"Được rồi, coi như anh lợi hại, nhưng mà anh muốn đi thì phải thay quần áo trước.\"
Thạch Thiên lắc đầu nói: \"Sao phải thay quần áo, tham gia dự tiệc chính là ngươi. Lão tử chỉ là bảo vệ của các ngươi thôi, y phục dự tiệc khiến lão tử bó tay bó chân sao thi triển được quyền cước, sao có thể bảo vệ được các ngươi? Lão tử không mặc.\"
Samantha phì cười nói: \"Đây là đi dự tiệc, không phải đi dự Hồng Môn Yến (Hồng Yến Môn, năm 206 trước công nguyên, tại đô thị Hàm Dương nước Tần, có một vùng gọi là Hông Môn (nay thuộc tỉnh Thiểm Tây, Tây An) có cử hành một yến hội, người tham dự lúc ấy là Hạng Vũ và Lưu Bang. Là lần yến hội có ảnh hưởng rất lớn tới cuộc chiến tranh nhân dân Sở Hán, Là một buổi yến tiệc được người đời sau cho rằng nó là một trong những nguyên nhân thúc đẩy sự bại vong của Hạng Vũ cùng sự thành công của Lưu Bang lập ra triều Hán. Hậu nhân cũng thường dùng \"Hông Môn Yến\" để ví một bữa tiệc không có ý tốt) chẳng lẽ anh cho rằng đi đánh nhau sao? Vả lại nơi đó có rất nhiều bảo vệ. Em biết anh không thích ăn mặc quá chỉnh tề, thế nhưng bộ dạng của anh lúc này chỉ là một tên nhóc thôi, nếu người khác tố cáo em thuê lao động trẻ em thì sao bây giờ?\"
Lời này nói đúng chỗ hiểm của Thạch Thiên, hắn rất buồn bực nói: \"Lão tử giống như trẻ em lắm sao?\"
Ngoại trừ Ewen, những người khác đều nhìn Thạch Thiên rồi mỉm cười, thế nhưng trong ánh mắt đều toát ý tứ như muốn nói: \"Ngươi vốn chính là tên nhóc mà!\"
Thạch Thiên nhìn thấy một màn này, trong lòng càng tức giận. Hắn tuy cố chấp, nhưng cũng hiểu tốt nhất là không dây vào phụ nữ. Dù sao hắn tự nhìn vào gương mà xét, rõ ràng bây giờ mình xác thực là một thiếu niên, người khác xem hắn là một thằng nhóc cũng không quá. Trước mặt Thạch Thiên đều là những người thân nhất, thế nhưng lại lọt vào ánh mắt \"Kỳ thị\" của mọi người hắn cũng chỉ đành nuốt nước mắt xuống, có buồn bực, có phẫn nộ cũng chỉ cố nén mà thôi, không thể so đo cùng các nàng được. Thế nhưng nghĩ đến chuyện bữa tiệc tối nay sẽ có rất nhiều giới thượng lưu, nếu mỗi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt đó, sao hắn có thể chịu được đây...
Thạch Thiên đối với chuyện mặc quần áo sang trọng cũng không sao cả, cũng không phiền phức gì lắm, hắn tự đáng giá một phen, sau đó cầm gói quần áo trên ghế sofa, buồi bực nói: \"Không phải là chỉ thay quần áo thôi sao, thật phiền toái, lão tử thay là được chứ gì.\" Hắn đi tới trước cửa phòng ngủ, suy nghĩ một chút, sau đó quay đầu hướng về phía Maicy nói: \"Cô tới giúp ta.\"
Maicy vui vẻ chạy tới, thân mật kéo Thạch Thiên vào phòng ngủ, Hạng Kiều tam nữ thấy vậy con mắt đều đỏ lên.
Khi vào trong phòng thay quần áo, Thạch Thiên nhẹ giọng hỏi Maicy: \"Vừa rồi Samantha nói cô có thể đem hóa trang người thành tám mươi tuổi, có thật không?\" Maicy cười nhẹ gật đầu. Thạch Thiên vội nói: \"Nhanh giúp lão tử hóa trang đi.\"
Maicy kinh ngạc nói: \"Hóa trang anh thành một lão tám mươi tuổi sao?\"
Thạch Thiên gật đầu nói: \"Năm sáu chục là được rồi.\"
Maicy hỏi: \"Vì sao?\" Nàng thầm ghĩ, hiện tại anh trẻ tuổi làm sao vậy, sao toàn muốn biến thành lão nhân, lão thái thái.
Thạch Thiên nói: \"Cô đừng hỏi nữa, giúp lão tử hóa trang đi.\"
Maicy khó xử nói: \"Hiện tại đang vội, làm chuyện này cũng phải có dụng cụ cùng tài liệu đặc thù, cho dù bây giờ có loại tài liệu này, vậy cũng nhanh chóng phai mất, nếu muốn cẩn thận lâu dài mà nói, tốt nhất là dựa theo mặt của người dùng, sau đó làm một cái mặt nạ phỏng theo plastic, nhưng thời gian lại mất vài ngày cơ.\"
Thạch Thiên cũng chỉ đàng chịu, nhưng nghe đến chỗ Maicy nói có thể làm mặt nạ, trong lòng hắn khẽ động, trên mặt mình bị người ta bôi bôi vẽ vẽ đúng là không phải điều hắn mong muốn, nếu mang vài cái mặt nạ bên người, nếu không muốn người ta nhận ra mình, vậy lúc đó sẽ mang lên, ngược lại rất thuận tiện, hắn vui vẻ nói: \"Vậy cô giúp ta làm vài cái mặt nạ nhé, vài ngày thì vài ngày, nhưng mà càng nhanh càng tốt đấy!\"
Maicy nói: \"Được rồi, hiện tại em sẽ gọi điện cho người bạn kia, để người ta đi chuẩn bị tài liệu.\"
/467
|