Bất Tử Bất Diệt

Chương 198: Ma động

/223


Độc Cô Bại Thiên đạp hắc vân bay về phía đám người Ngọc Hư phủ, lúc hắn hạ xuống, ai nấy không tự chủ được lùi lại mấy bước. Ma diễm ngút trời phủ kín cả ngọn núi.

Thấy dáng vẻ như cái thế ma thần của hắn, ai nấy đều run rẩy, lời của Chiến Đế quả nhiên ứng nghiệm, Ma Đế chết đi rồi sống lại, thật sự đã sống lại.

"Chiến Đế ở đâu?"

Mấy vị sư đệ của Chiến Đế bước ra, một lão nhân lên tiếng: "Sư huynh đã đi vân du khắp bốn phương."

"Cái gì, hắn chạy rồi sao?" Thấy Độc Cô Bại Thiên có vẻ giận, một lão nhân nói: "Sư huynh nhờ bọn ta chuyển cho ngươi một câu."

"Câu gì?"

"Lăng Phi chuyển thế."

"Lăng Phi…" Độc Cô Bại Thiên chìm vào suy tư, hắn cảm thấy cái tên này quá quen thuộc, nhưng nhất thời không nghĩ ra, bất quá ẩn ước thấy đó là một vị cố nhân, bèn thấp giọng nói: "Xem ra đó thực sự là một lão bằng hữu…"

Vị sư đệ của Chiến Đế nói tiếp: "Sư huynh nói nếu ngươi nghe thấy cái tên đó sẽ không làm khó Ngọc Hư phủ."

"Ta vốn không muốn làm khó ai, ta từng nói rằng lần này đến đây để khiêu chiến với thánh giả, Chiến Đế đã đi rồi, ra cũng nên đi nhưng ta cảm giác được ở đây còn có khí tức của thánh giả."

Đúng lúc đó tim hắn rung động, trong lòng trỗi lên cảm giác không thể diễn tả, hình như….

"Minh Nguyệt!" Hắn gào lớn: "Nguyệt nhi ở gần đây!" Tiếng lòng từ linh hồn rung động, từ cảm ứng tâm linh.

Đám người Ngọc Hư phủ kinh ngạc ngước nhìn, hắn đạp chân lên hư không, lập lờ nổi lên không trung, khẩn trương quan sát phía Tây Nam.

Một lúc sau trên ngọn núi phía xa loáng lên hai bóng người, Độc Cô Bại Thiên trợn mắt tưởng chừng rách mí, cảm giác huyết dịch sôi trào, sát khí ngập ngụa từ thân thể hắn phát ra.

Một lão nhân đầu bù tóc rối cõng một thiếu nữ đang cất bước, phía sau là một ngươi mất hữu chưởng, tay trái cầm một ngọn roi liên tục quất vào lão nhân, đương nhiên cũng quất vào lưng thiếu nữ.

Độc Cô Bại Thiên gầm lên bi phẫn: "A…hôm nay ta sẽ khiến Ngọc Hư phủ trừ danh trong võ lâm."

Lão nhân chính là Huyết Đế Tư Đồ Kinh Lôi thần trí bất minh, mất tích lâu nay, thiếu nữ ông ta cõng sau lưng là Tư Đồ Minh Nguyệt, người cụt tay đi sau từng là đệ tử kiệt xuất nhất của Ngọc Hư phủ: Vu Ý.

Lúc đó mọi người có mặt trên núi đã nhìn rõ tình cảnh phía xa, ai nấy đều toát mồ hôi lo lắng cho Vu Ý.

Độc Cô Bại Thiên giận dữ, mái tóc dựng đứng: "Vu Ý, ta phải cắt ngươi thành từng mảnh vụn."

Vu Ý đứng dưới núi cười lạnh: "Độc Cô Bại Thiên, ngươi quả nhiên mệnh lớn, trong tình huống bị cao thủ thánh cấp toàn lực xuất thủ, ngươi vẫn phục sinh được, khiến ta uổng công cao hứng. Hắc hắc, trời già có mắt, những tưởng việc báo cừu vô vọng thì lão già điên này lại tự mò đến, còn có cả Nguyệt nhi thanh mai trúc mã của ngươi, hắc hắc." Nói xong quăng roi đi, đặt trường kiếm lên hậu tâm Tư Đồ Minh Nguyệt.

"Độc Cô Bại Thiên ngươi đừng có làm ẩu, cứ đứng trên đó đợi ta, bằng không đừng trách ta không khách khí, hủy thi thể nàng ta."


/223

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status