Cảm mến không sợ muộn

Chương 43 - Chương 35

/59


Cả đời? Cậu nói thì dễ dàng lắm, cùng người mình không thích sống chung cả đời, cậu thử xem. Tay hắn siết chặt cằm cô thêm mấy phần, trong đôi mắt ẩn chứa tâm tình hỗn loạn.

Nghiêm Thấm Huyên bị hành động này của Vi Diệp chọc giận, hất tay hắn ra từ trên ghế đứng dậy muốn rời đi.

Vi Diệp bắt đầu lo lắng, vội vàng kéo tay của cô lại, vẻ mặt cô đơn nói với bóng lưng của cô: Thật xin lỗi, tôi biết cậu vì muốn tốt cho tôi, hôm nay tâm tình tôi không được tốt lắm.

Cô cắn môi lắc đầu một cái, ý bảo hắn buông tay, Vậy tôi đi về trước đây.

Chờ một lúc vẫn chưa thấy hắn buông tay, cô có chút bất đắc dĩ quay đầu lại, liền nhìn thấy hắn đang dùng ánh mắt làm cho người khác kinh ngạc nhìn cô, hắn khẽ dùng lực, lôi cô đến trước mặt hắn, dùng ánh mắt chăm chú nhìn cô.

Nếu như không có Trần Uyên Sam, liệu cậu. . . . . .

Không có giả thiết đó, chỉ có mình anh ấy, người tôi nguyện ý bên nhau trọn đời chỉ có thể là anh ấy. Cô ngắt lời hắn, cười cười với hắn, trong mắt chỉ có bình thản cùng ung dung, Vi Diệp, cậu say rồi.

Vi Diệp cười nhạt, hồi lâu rốt cuộc cũng buông tay cô ra đứng lên rời đi, Nghiêm Thấm Huyên đi sau hắn mới vừa đi ra cửa, liền nhìn thấy bước chân của hắn khẽ khựng lại.

Trần Uyên Sam dựa người vào xe đứng ở trước cửa quán bar, Nghiêm Thấm Huyên nhìn thấy anh đến dien.đan.lqd thì hai mắt sáng lên, ánh mắt của Trần Uyên Sam đứng ở bên kia trong màn đêm cũng thực dịu dàng, Vi Diệp trầm mặc một hồi, lặng lẽ rút điếu thuốc ra hút.

Thối chết mất. Cô ghét bỏ huơ huơ tay xua đi làn khói trước mắt, dùng bộ dạng bình thản cười đùa với hắn: Vậy tôi đi về trước, cậu đừng về nhà muộn quá, ngày cậu kết hôn tôi sẽ đến để chứng kiến phong thái lỗi lạc của cậu.

Vi Diệp khẽ gật đầu với cô, khuôn mựt bị che khuất sau làn khói có chút mơ hồ không thấy rõ, hắn phất phất tay, Về đi, nóng lòng gặp nhau như là Ngưu Lang, Chức Nữ ở Cầu Ô Thước* ấy.

* Cầu Ô Thước: chiếc cầu do chim hỉ thước bắc qua sông Ngân Hà trong truyền thuyết Ngưu Lang, Chức Nữ, ví với việc vợ chồng, tình nhân gặp lại nhau sau bao nhiêu năm xa cách

Cô giơ chân đá hắn một cước, sau đó nhanh chóng đi lại nơi Trần Uyên Sam đang đứng, mà lúc này ánh mắt của Trần Uyên Sam đang dừng lại trên người hắn, hồi lâu rốt cuộc cũng dời tầm mắt lên người Nghiêm Thấm Huyên, dịu dàng ôm lấy cô bổ nhào vào lòng anh, chậm rãi đưa cô vào xe.

Hắn nhìn bóng dáng của chiếc xe rời đi, đưa vật cầm trong tay ném vào thùng rác, dụi tàn thuốc, xoay người đi về.

***

Sau khi lên xe Nghiêm Thấm Huyên vẫn luôn dùng ánh mắt như muốn nói gì đó nhưng lại không dám nói nhìn anh, hắn rốt cuộc vẫn không nhịn được, đưa tay vỗ đầu cô đang chống cằm cười với anh, nhỏ giọng nói, Cười mờ ám cái gì?

Anh Uyên Sam thật đẹp trai! Cô vươn nửa người qua ôm lấy cổ của anh làm nũng, hương thơm mềm mại phảng phất bên cổ anh.

Đôi mắt anh càng thêm thâm trầm, khẽ nói: Anh đang lái xe, ngoan ngoãn ngồi yên đi.

Nụ cười của cô càng sâu hơn, vươn người qua khẽ hôn lên khuôn mặt anh tuấn ấy, Chưa đến thời gian quy định mà anh đã đến kiểm tra rồi! Có phải ở nhà anh toàn nghĩ đến em đứng ngồi không yên rồi đúng không?

Thân thể mềm mại đắc ý dựa vào người anh, chọc cho Trần Uyên Sam chỉ muốn đè Tiểu Bại Hoại này xuống mà hôn mãnh liệt, cố ý trầm mặt không quay đầu lại nhìn cô, chỉ là phía dưới lại dẫm chân ga mạnh hơn.

Không nói thật lỗ mũi sẽ dài ra đấy, người hay ghen sống lâu Hôm nay cô quyết tâm muốn trêu chọc anh, không đạt được mục đích tuyệt đối không bỏ qua, anh nhìn cô hả hê đến nỗi lông mày như muốn vểnh lên trời rồi, rốt cuộc cũng dừng xe, giang tay kéo cô vào trong lòng.

Rất hả hê phải không? Đến sớm mấy phút, còn không phải là do sợ em bị khói thuốc làm cho đau mắt sao? Anh hôn lên cái mũi nhỏ xinh mập mờ chất vấn cô, Có nhiều chuyện để tán gẫu cùng Vi Diệp như vậy sao? Cô ôm cổ anh, nháy mắt cười với anh Thật ra thì em cũng vì nghĩ tới anh mà đứng ngồi không yên!

Dưới bóng đêm trong mắt của anh chỉ chứa đựng hình bóng cô, bên tai chỉ nghe thấy tiếng cười và giọng nói của cô, dien.đan.lqd trong lòng cảm thấy cô càng ngày càng làm cho người ta không thể rời xa được mà, hận không được ngày ngày buộc cô ở trên thắt lưng để mang

/59

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status