Cảm mến không sợ muộn

Chương 44 - Chương 36

/59




Nghiêm Thấm Huyên hiển nhiên cũng không có nghĩ đến sẽ có điện trở lại nhanh như vậy, quần áo trên người cô được phản chiếu qua tấm gương, thật đúng là trình độ, có điện, anh cũng tới.

Mặt đối mặt làm cho Nghiêm Thấm Huyên có chút hoảng hốt, gương mặt đỏ bừng lên hận không thể vùi mặt vào tủ quần áo lần nữa, nhưng cô vừa mới động đậy định tiến lên liền bị Trần Uyên Sam giữ chặt tay lại.

Anh cúi đầu nhìn cô, con ngươi ngày càng sâu, trên người cô chỉ mặc một bộ đồ mỏng màu tím nhạt, nơ con bướm quấn ở quanh cổ, phần dưới chỉ được vừa vặn che bởi cái váy mỏng, quang cảnh mê hồn lúc ẩn lúc hiện, toàn bộ eo thon đều lộ ra ngoài, làm cho người ta không thể chịu đựng được, dưới là đôi chân mảnh dài thẳng tắp, cứ đứng như vậy, cho dù không làm gì, cũng đã hấp dẫn cực kỳ.

Nghiêm Thấm Huyên cảm giác được trống ngực mình đập thình thịch, như là áp sát vào tai, mấy ngày trước đắn đo suy đi tính lại mới quyết tâm mặc bộ đồ này, tặng cho anh một món quà sinh nhật thật ngạc nhiên, thế nhưng khi mặc vào rồi thì cảm thấy đúng là không chấp nhận nổi, hơn nữa thấy anh chỉ chăm chú nhìn mà không nói lời nào thì lại càng thêm sốt ruột.

Em . . . . .

Cô vừa mới nói một chữ liền bị anh giữ chặt, anh vẻ mặt bình thản nhẹ nhàng đưa tay vòng ra sau lưng cô, cẩn thận giúp cô kết lại hai sợi dây thành một cái nơ xinh đẹp, lòng bàn tay anh ma sát ở trên mặt cô có chút nhồn nhột, cô khẽ né tránh lại càng thêm ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Anh giúp cô buộc lại sợi dây, cúi đầu nhìn cô, giọng nói khàn khàn đến chính anh cũng không hiểu vì sao, Thắt chặt rồi.

Cô gật đầu một cái, có chút không chịu nổi ánh mắt chăm chú của anh, khẽ nghiêng đầu không nhìn anh.

Giây tiếp theo, cô bị anh bế lên giường, anh ở phía trên cô, cúi đầu xuống hôn lên môi cô, một đường từ cổ đến ngực để lại một ấn ký màu đỏ, làm cho cô khẽ rên lên như con mèo con vậy, anh thoáng ngừng lại, ánh mắt biến đổi, đưa tay ra xé rách cái áo mỏng manh này.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, trong bụng đã biết tối nay mình không chết thì cũng tàn phế, ánh mắt kia đâu chỉ đơn giản là muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Ném tấm vải mỏng manh sang một bên, Trần Uyên Sam cúi đầu cắn xuống hai nụ hồng trước ngực cô, cô có thể cảm thấy chỗ đó của anh đã cứng rắn nóng bỏng ép sát vào thân dưới của cô, nhưng anh có vẻ vẫn rất kiên nhẫn thong thả ung dung hôn hít xoa bóp trên cơ thể cô.

Cô bị anh hành hạ đã có chút mê loạn không nhịn được, lúc này anh lại giang tay ra bế cô đến trước tấm gương lớn trong phòng ngủ.

(Ặc Ặc!!! Anh Sam khẩu vị nặng quá à -_-!!!)

Cô bị anh ôm trong ngực đặt xuống đối diện với tấm gương, căn bản không dám nhìn bộ dạng của mình trước gương, chỉ cảm thấy anh đột nhiên lột cái váy mỏng manh của cô ra sau đó lại đến quần lót, từ phía sau mạnh mẽ đi vào.

Tắt đèn. . . . . . Cô bị anh mạnh mẽ ra vào, chân đã mềm nhũn đứng cũng không vững, nghe được tiếng hô hấp sau lưng lại càng trở nên dồn dập hơn, ánh mắt không biết nên nhìn chỗ nào, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại cắn môi chịu đựng.

Bảo bối, nhìn chính mình đi. . . . . . Anh thở hổn hển dừng lại, nhẹ nhàng dùng ngón tay mơn trớn lên bờ môi cô muốn cô thả lỏng, ở bên tai cô nhỏ giọng dụ dụ dỗ, Em chặt như vậy thật làm cho anh muốn giết chết em mà. . . . . .

Nghiêm Thấm Huyên nghe được anh nói những lời này thì theo bản năng coi thường trừng mắt với anh, nhưng vừa mở mắt ra lại chứng kiến được một cảnh tượng vô cùng kích động, làm cho cô mắc cỡ lập tức nhắm chặt mắt lại, quay đầu hung hăng cắn một cái trên bả vai anh.

Cô xoay người lại, trên bả vai anh đau nhói, rốt cuộc cũng không còn kiên nhẫn nữa một tay đè cô ở trên gương, từ phía sau nặng nề đi vào.

Người phía dưới bây giờ ngay cả nói liền mạch cũng không nói được, trên người chỉ còn có chiếc váy mỏng không hề có tác dụng che đậy, ánh mắt anh càng ngày càng đỏ ngầu, cho dù biết hôm nay không phải kỳ an toàn của cô, nhưng lại không kiềm chế được mình, sau khi ra vào khoảng mấy chục lần, rốt cuộc cũng dừng lại, ở trên người cô chậm rãi rút ra.

Nghiêm Thấm Huyên bị anh áp sát vào trước gương, mồ hôi trên hai cơ thể như hòa lẫn vào nhau, cô nghe được người nọ thì thầm đùa giỡn lưu manh ở bên tai mình, trong lòng cắn răng nghiến lợi tự nhủ sẽ không bao giờ có lần thứ hai tự dâng mình lên miệng sói như thế này nữa.

Buổi tối đó Trần Uyên Sam vui vẻ không chỉ một lần, cho đến rạng sáng mới tha cho cô, nước mắt cùng mồ hôi của Nghiêm Thấm Huyên đã trộn lẫn vào nhau, ngay cả thời điểm anh giúp cô tắm cô cũng không có cảm giác gì, anh ôm cô lên giường đắp chăn cho cô, hôn lên mặt cô đến mấy lần, cho đến cô vô thức đẩy một cái anh mới lui ra.

Tinh thần anh cực kỳ tốt, nằm xuống lẳng lặng nhìn cô một hồi, chợt nghe điện thoại di động reo lên, anh vội vã lật người cầm điện thoại di động đi ra ngoài sợ

/59

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status