7h00 tối tại nhà nó …
” Cốc … cốc … ” tiếng hõ cửa nhẹ vang lên .
– Bảo bối , anh vào nhé ! – Minh Nhật nói vọng vào .
Cửa phòng nhẹ mở ra , Minh Nhật bước vào thì thấy nó đang nằm trên giường chơi Ipad .
– Bảo bối , em thế nào rồi ? Có còn mệt hay không ? – Minh Nhật cưng chiều nhìn nó và hỏi .
– Em không sao . Tối nay anh không làm việc sao ?
– Không bảo bối , chuyện của Nhật Phong và cô gái đó là thế nào ?
Hân Hân nhìn Minh Nhật rồi mỉm cười lắc đầu . Nó tin Nhật Phong cũng như tin vào tình cảm mà cả 2 dành cho nhau .
– Thật ra cũng không có gì đâu anh . Chuyện này em cũng không biết phải giải thích như thế nào nhưng mà em tin Phong , em tin là Phong vẫn sẽ yêu em dù có chuyện gì xảy ra . – Hân Hân mỉm cười và nhẹ nhàng trả lời .
Minh Nhật cũng không biết nói gì hơn , xoa đầu nó như cách mà anh vẫn hay làm . Có lẽ chuyện này anh nên điều tra 1 chút và cũng nên cho người bảo vệ Hân Hân từ xa .
Sáng hôm sau …
– Nhóc con , hôm nay tụi mình ra khu vườn bí mật nhé ! – Nhật Phong thì thầm bên tai nó , sẵn tiện đặt 1 nụ hôn lên trên đôi má nó .
Hân Hân nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý rồi liếc mắt nhìn Nhật Phong về hành động vừa rồi .
– Anh Phong ! – Ngọc Nhi từ xa chạy tới và nhào vào lòng Nhật Phong rồi gọi tên hắn .
Trong lúc Ngọc Nhi chạy lại đã vô tình khiến cho Hân Hân bị ngã .
– Cô làm cái gì vậy hả ? – Nhật Phong tức giận nói lớn .
– Nhóc con , em không sao chứ ? Có bị thương ở đâu hay không ? – Nhật Phong đỡ Hân Hân dậy rồi ân cần hỏi .
– Em không sao . Chỉ là lúc ngã chân có hơi đau 1 chút . – Hân Hân mỉm cườ trấn an Nhật Phong .
– Ha , chị đúng là thứ 2 mặt mà . Chỉ mới ngã 1 chút thôi mà đã làm mặt đáng thương , tỏ vẻ ngây thơ rồi . Chị đó , làm ơn sống thật giùm tôi chút và hãy bớt giả tạo lại đi .
Ngọc Nhi vừa dứt lời thì bị 1 cái tát giáng vào mặt và chủ nhân của cái tát đó không ai khác chính là Nguyệt Linh .
– Cô ! Câm ngay cái miệng thối nát đó lại cho tôi . Tôi cho cô biết , nếu cô dám đụng vào Hân Hân thì không chỉ 1 mình tôi mà cả trường này sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ . – Nguyệt Linh nhìn Ngọc Nhi với ánh mắt không mấy thiện cảm .
– Chị , chị dám đánh tôi hay sao ? – Ngọc Nhi ôm 1 bên má và liếc mắt nhìn Nguyệt Linh .
– Vì lí do gì mà tôi lại không dám ? Tát cô chỉ tổ làm bẩn bàn tay ngọc ngà của tôi mà thôi . – Nguyệt Linh thoáng cười và nói móc cô .
– Tôi nói cho tất cả mọi người biết . Tôi yêu Nhật Phong và anh ấy chính là vị hôn phu chính thức của tôi . Anh ấy chỉ là cùa riêng mình tôi mà thôi ! – Ngọc Nhi lớn tiếng nói như muốn thông báo cho tất cả mọi người biết tin này . – Ngọc Nhi , Nhật Phong anh ấy kholng phải đồ vật để em có tjeer tranh giành . Chị và anh ấy yêu nhau thật lòng nên chị mong em có ttheer chúc phúc cho anh chị và làm em gái kết nghĩa của chị nhé !
Hân Hân mỉm cười nhìn Ngọc Nhi và nhẹ nhàng nói ra ước muốn của bản thân mình rồi chìa tay ra mong chờ câu trả lời của cô .
– Hừ , chúc phúc sao ? Em gái kết nghĩa sao ? Chị nghĩ tôi sẽ đồng ý hay sao ? Chị ngây thơ quá rồi đó .
Ngọc Nhi gạt phắt tay Hân Hân ra và nói Hân Hân với giọng khinh bỉ .
– Ngọc Nhi , cô ngày càng quá đáng rồi đó . Dừng lại ngay cho tôi ! – Nhật Phong lớn tiếng nói .
Cô như sững lạu , dù cho bây giờ cô có nói gì đi chăng nữa cũng chỉ là dư thừ vậy nên cô im lặng và xoay người bỏ đi . Có lẽ cô chẳng còn cơ hội nào nữa rồi . Không , nhất định cô sẽ khiến cho Hân Hân hôid hận và làm cho Nhật Phong yêu cô . Và một kế hoạch đang dần được hình thành trong đầu cô . Mọi chuyện cũng nên bắt đầu rồi chứ nhỉ . 1 nụ cười thoáng hiện lên trên khuôn mặt Ngọc Nhi . Không phải là 1 nụ cười của thiên thần mà thay vào đó chính là 1 nụ cười của ác quỷ …
End chap 26
” Cốc … cốc … ” tiếng hõ cửa nhẹ vang lên .
– Bảo bối , anh vào nhé ! – Minh Nhật nói vọng vào .
Cửa phòng nhẹ mở ra , Minh Nhật bước vào thì thấy nó đang nằm trên giường chơi Ipad .
– Bảo bối , em thế nào rồi ? Có còn mệt hay không ? – Minh Nhật cưng chiều nhìn nó và hỏi .
– Em không sao . Tối nay anh không làm việc sao ?
– Không bảo bối , chuyện của Nhật Phong và cô gái đó là thế nào ?
Hân Hân nhìn Minh Nhật rồi mỉm cười lắc đầu . Nó tin Nhật Phong cũng như tin vào tình cảm mà cả 2 dành cho nhau .
– Thật ra cũng không có gì đâu anh . Chuyện này em cũng không biết phải giải thích như thế nào nhưng mà em tin Phong , em tin là Phong vẫn sẽ yêu em dù có chuyện gì xảy ra . – Hân Hân mỉm cười và nhẹ nhàng trả lời .
Minh Nhật cũng không biết nói gì hơn , xoa đầu nó như cách mà anh vẫn hay làm . Có lẽ chuyện này anh nên điều tra 1 chút và cũng nên cho người bảo vệ Hân Hân từ xa .
Sáng hôm sau …
– Nhóc con , hôm nay tụi mình ra khu vườn bí mật nhé ! – Nhật Phong thì thầm bên tai nó , sẵn tiện đặt 1 nụ hôn lên trên đôi má nó .
Hân Hân nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý rồi liếc mắt nhìn Nhật Phong về hành động vừa rồi .
– Anh Phong ! – Ngọc Nhi từ xa chạy tới và nhào vào lòng Nhật Phong rồi gọi tên hắn .
Trong lúc Ngọc Nhi chạy lại đã vô tình khiến cho Hân Hân bị ngã .
– Cô làm cái gì vậy hả ? – Nhật Phong tức giận nói lớn .
– Nhóc con , em không sao chứ ? Có bị thương ở đâu hay không ? – Nhật Phong đỡ Hân Hân dậy rồi ân cần hỏi .
– Em không sao . Chỉ là lúc ngã chân có hơi đau 1 chút . – Hân Hân mỉm cườ trấn an Nhật Phong .
– Ha , chị đúng là thứ 2 mặt mà . Chỉ mới ngã 1 chút thôi mà đã làm mặt đáng thương , tỏ vẻ ngây thơ rồi . Chị đó , làm ơn sống thật giùm tôi chút và hãy bớt giả tạo lại đi .
Ngọc Nhi vừa dứt lời thì bị 1 cái tát giáng vào mặt và chủ nhân của cái tát đó không ai khác chính là Nguyệt Linh .
– Cô ! Câm ngay cái miệng thối nát đó lại cho tôi . Tôi cho cô biết , nếu cô dám đụng vào Hân Hân thì không chỉ 1 mình tôi mà cả trường này sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ . – Nguyệt Linh nhìn Ngọc Nhi với ánh mắt không mấy thiện cảm .
– Chị , chị dám đánh tôi hay sao ? – Ngọc Nhi ôm 1 bên má và liếc mắt nhìn Nguyệt Linh .
– Vì lí do gì mà tôi lại không dám ? Tát cô chỉ tổ làm bẩn bàn tay ngọc ngà của tôi mà thôi . – Nguyệt Linh thoáng cười và nói móc cô .
– Tôi nói cho tất cả mọi người biết . Tôi yêu Nhật Phong và anh ấy chính là vị hôn phu chính thức của tôi . Anh ấy chỉ là cùa riêng mình tôi mà thôi ! – Ngọc Nhi lớn tiếng nói như muốn thông báo cho tất cả mọi người biết tin này . – Ngọc Nhi , Nhật Phong anh ấy kholng phải đồ vật để em có tjeer tranh giành . Chị và anh ấy yêu nhau thật lòng nên chị mong em có ttheer chúc phúc cho anh chị và làm em gái kết nghĩa của chị nhé !
Hân Hân mỉm cười nhìn Ngọc Nhi và nhẹ nhàng nói ra ước muốn của bản thân mình rồi chìa tay ra mong chờ câu trả lời của cô .
– Hừ , chúc phúc sao ? Em gái kết nghĩa sao ? Chị nghĩ tôi sẽ đồng ý hay sao ? Chị ngây thơ quá rồi đó .
Ngọc Nhi gạt phắt tay Hân Hân ra và nói Hân Hân với giọng khinh bỉ .
– Ngọc Nhi , cô ngày càng quá đáng rồi đó . Dừng lại ngay cho tôi ! – Nhật Phong lớn tiếng nói .
Cô như sững lạu , dù cho bây giờ cô có nói gì đi chăng nữa cũng chỉ là dư thừ vậy nên cô im lặng và xoay người bỏ đi . Có lẽ cô chẳng còn cơ hội nào nữa rồi . Không , nhất định cô sẽ khiến cho Hân Hân hôid hận và làm cho Nhật Phong yêu cô . Và một kế hoạch đang dần được hình thành trong đầu cô . Mọi chuyện cũng nên bắt đầu rồi chứ nhỉ . 1 nụ cười thoáng hiện lên trên khuôn mặt Ngọc Nhi . Không phải là 1 nụ cười của thiên thần mà thay vào đó chính là 1 nụ cười của ác quỷ …
End chap 26
/43
|