Cảnh Xuân Như Mộc

Chương 41 - Chương 40

/46


[Em muốn chúng ta ở cùng nhau, vĩnh viễn ở cùng nhau.]

Lúc Chris tới, Nhan Giác đang cầm món ăn mà cô làm cho Lệ Tranh, chần chừ ở cửa phòng bệnh. Lệ Tranh tỉnh lại đã là ngày thứ ba, tình trạng khôi phục rất tốt, nhưng cũng chính vì vậy mà Vương Anh lại càng tăng cường trông coi, nguyên văn câu nói của bộ trưởng Vương khi có mặt Nhan Giác là---- những người không có phận sự không được phép vào phòng bệnh nửa bước, cho dù đó là yêu cầu của Lệ Tranh cũng không được.

Nhan Giác cười khổ, lúc nào thì cô trở thành những người không có phận sự với Lệ Tranh rồi, mà Cố Thước lại giống như bạn gái chính thức của Lệ Tranh. Trong lúc cô đang cười khổ thì Chris vỗ vai cô, “Bộ trưởng Vương không cho cô gặp Lệ tổng?”

“Đúng vậy.” Nhan Giác nhún vai nhìn hộp giữ ấm trong tay, trong mấy ngày qua hôm nay là lần cô làm tốt nhất món canh bí đao thịt viên, cô thử qua mùi vị, không mặn không nhạt, độ lửa vừa đủ, không cháy cũng không sống, có thể ăn được, nhưng sẽ nhanh nguội, cô cũng không thể nhìn thấy được Lệ Tranh.

“Cái này là cô làm cho Lệ tổng sao?” Chris hỏi. Nhan Giác gật đầu. “Nhưng mẹ anh ấy không cho tôi gặp anh ấy, mỗi ngày tôi đều làm, nhưng đều phải mang về.” Suy nghĩ một chút thôi cô đã thấy buồn, cô không muốn gì nhiều, cô chỉ muốn được gặp người mình yêu một lần, cho anh thử món ăn mà cô làm cho anh mà thôi.

Chris đưa tay về phía cô, “Nếu cô không ngại, để tôi giúp cô mang vào.”

“Có thể chứ?” Nhan Giác cảm thấy mặc dù cô và Chris không có thù hận gì, nhưng cũng không có lí do gì khiến cho cô ấy tự nguyện giúp mình, Chris nói, “Cô sợ tôi sẽ cướp công của cô sao?”

Chris nói như vậy, Nhan Giác cảm thấy không thể từ chối. Cô đưa bình giữ nhiệt cho Chris, “Vậy nhờ cô” sau đó đứng tại chỗ nhìn Chris rời đi. Cuối hành lang, Chris và người canh cửa chào hỏi nhau, sau đó cô cầm bó hoa và bình giữ nhiệt của Nha Giác vào phòng. Nhan Giác cắn môi, nói thật, nếu như bây giờ cô có cơ hội biến thành một con sâu nhỏ, chỉ cần có thể vào trong phòng bệnh nhìn Lệ Tranh một lần, cô cũng đồng ý. Nhưng tất cả đều là tưởng tượng.

Chris đi vào không bao lâu, Cố Thước lại đi ra ngoài, trên tay cô ta cầm một ít đồ ăn còn thừa, đi tới trước mặt Nhan Giác, ngẩng đầu thật cao, “Cô nghĩ cô nhờ đồng nghiệp của Lệ Tranh mang món canh khó ăn này vào thì anh ấy sẽ ăn sao, cô nằm mơ đi!”

Nhan Giác thản nhiên, không nhìn rõ là buồn hay vui, thật ra sau khi Cố Thước đi rồi, trong lòng Nhan Giác thật sự thấy khó chịu. Có đôi khi tình yêu thật vĩ đại, khi đồng cam cộng khổ, nhưng đôi khi tình yêu lại thật nhỏ bé, thậm chí ở trước mặt của tình địch lại không ngóc đầu lên nổi.

Cho dù Cố Thước có nói như vậy, Nhan Giác vẫn ngẩng đầu, trừ khi chính miệng Lệ Tranh nói muốn buông tay, nếu không cô sẽ không buông tay đối phương trước. Không biết Chris ra ngoài từ lúc nào, cầm bình giữ nhiệt của Nhan Giác trong tay, lắc đầu một cái.

“Là anh ấy không uống hay là dì không cho anh ấy uống.......hay là Cố Thước không để anh ấy uống?” Nhan Giác cảm thấy chua sót, cô thấy mình giống như một chiến sĩ, đối mặt với rất nhiều kẻ địch, mà bên cạnh lại không có lấy một đồng đội, một mình chiến đấu hăng hái, cảm giác đó thật sự không tốt chút nào, ngoại trừ kiên trì cô không còn lựa chọn nào khác. Chris tiếp tục lắc đầu, “Tôi nói với bộ trưởng Vương đó là canh do tôi làm, cho nên Lệ tổng thực sự đã uống canh.”

Nhan Giác kinh ngạc. Chris lại cười, “Nhan Giác, tôi thật sự bội phục cô, Lệ tổng nhờ tôi hỏi cô, khẩu vị của cô có hơi nhạt, lần sau làm canh có thể cho thêm một phần tư muỗng muối không?”

Lời nói của Chris khiến Nhan Giác kinh ngạc hơn, cô lắc đầu không thể tin được, “Lệ Tranh thật sự nhận ra được là do tôi làm?”

“Đương nhiên, tôi cũng không mang canh của cô đổ đi, đổ cũng không được, nên Lệ tổng đã uống hết, uống sạch như vậy!” Chris lắc lư bình không, âm thanh bên trong vang lên rõ ràng, cô cười cười, kéo Nhan Giác ngồi vào ghế trên hành lang, “Nhan Giác, tôi biết bây giờ cô không có tâm trạng để nghe những gì tôi nói, tôi không có ý gì khác, hôm qua, mẹ của Trình Bắc Vọng tới tìm tôi.”

Mấy ngày nay, chuyện của Lệ Tranh khiến cô phiền muộn, Chris không nói thì cô cũng quên mất chuyện của Văn Cảnh và Trình Bắc Vọng, cô nhận lấy bình không, “Bà ta lại tìm cô nói chuyện


/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status