Câu Dẫn Cha Của Bạn Học - Sắc, Cao H

Chương 7: Yếm màu hồng nhạt

/149


Chương 7: Yếm màu hồng nhạt

 

 

 

 

Nguồn: EbookTruyen.Net

 

 

 

Chương 7: Yếm màu hồng nhạt

 

 

 

Đôi tay người đàn ông xoa nhẹ lên bờ eo mảnh khảnh, bộ sườn xám bó sát người của cô làm gợi lên hồi ức đêm hôm đó. Chỉ có ngay lúc này, anh mới ý thức được quan hệ giữa mình và cô gái này đã không còn bình thường.

 

 

 

Anh thoải mái bế cô đặt lên giường, nệm giường liền phát ra âm thanh ái muội nho nhỏ.

 

 

 

 

 

Cô gái nhắm chặt hai mắt, môi đỏ khẽ nhếch tựa như đang chờ đợi được ‘yêu’, dáng vẻ e lệ quyến rũ trời sinh khiến Diệp Lệ Thành ngứa ngáy trong lòng.

 

 

 

Cảm nhận được trọng lượng đè nặng hai bên eo, Thẩm Ngữ hít sâu một hơi, cô dời đôi tay đang đặt trên ngực xuống hông, lúc đó cô trong tư thái hoàn toàn nghênh đón sự tấn công của anh.

 

 

 

Diệp Lệ Thành vô thức nhếch khóe miệng lên, cô đang lấy lòng anh.

 

 

 

“Không mặc nội y?”

 

 

 

Bộ ngực đầy đặn dán sát vào lòng bàn tay Diệp Lệ Thành, anh hoàn toàn không đụng đến lớp bra cứng nhắc kia.

 

 

 

“Vâng… Mặc vào thì chật lắm, không cài nút được nên em… Mặc yếm.”

 

 

 

Chỉ hai chữ kia thôi mà đã khiến cho tim Diệp Lệ Thành như hẫng đi một nhịp.

 

 

 

 

 

Anh thầm mắng vì sao bản thân lại dễ bị xao động đến thế.

 

 

 

Vật dưới thân có xu hướng nóng dần lên, ngón tay Diệp Lệ Thành tìm được viên đậu đỏ đang nhô ra, anh đè vào nó khiến nơi đó tại thành một lỗ lõm.

 

 

 

“Đầu vú cứng rồi đây này.”

 

 

 

Cô gái quay đầu đi, đôi mắt quyến rũ vội cụp xuống, mang theo một chút bất an rung động.

 

 

 

Hành động vừa ngây ngô vừa lo lắng đã đánh trúng tâm người đàn ông, ham muốn chinh phục từ sâu trong xương cốt dần rục rịch trỗi dậy.

 

 

 

Diệp Lệ Thành cởi từng nút gài ra: “Mặc yếm màu gì?”

 

 

 

Cô gái hồi hộp nuốt nướng miếng, âm thanh nhỏ như muỗi kêu: “Hồng nhạt.”

 

 

 

“Thêu hoa sen?” Diệp Lệ Thành nhìn hình được thêu trên sườn xám, cũng không ngừng động tác trên tay.

 

 

 

“Vâng, một, một bộ.”

 

 

 

Bộ sườn xám không tay này được thêu hình hoa sen vào mùa hè.

 

 

 

Lúc này, toàn bộ nút gài đều đã được tháo ra. Diệp Lệ Thành mở cổ áo sườn xám ra, những đóa hoa sen hé nở dưới tán lá xanh mướt được thêu ngay giữa chiếc yếm.

 

 

 

Bộ ngực đầy đặn căng tròn khiến chiếc yếm bị gồ cao lên. Anh đưa tay bao lấy một bên ngực, khó khăn lắm mới nắm được hai phần ba, cảm giác mềm mại co dãn tràn đầy lòng bàn tay anh.

 

 

 

Bộ ngực phát triển đầy đặn của cô mang cho Diệp Lệ Thành một cảm giác hoàn toàn khác. Cố Uyển Như lớn hơn anh năm tuổi, lúc mới quen thì cô ta đã hai mươi sáu còn anh chỉ mới hai mươi mốt, trong khoảng thời gian đó thì lúc nào Cố Uyển Như cũng trưởng thành hơn anh.

 

 

 

“Rất đẹp.” Diệp Lệ Thành chân thành tán dương, cô còn nhỏ nhưng lại mang một khí chất quyến rũ của phụ nữ thế nên khi mặc sườn xám vào thì nhìn cũng không đến quá kỳ cục. Anh đã từng nhìn rất nhiều người mặc sườn xám rồi, nhưng ít có ai ở độ tuổi cô mà lại có thể tạo nên sự quyến rũ như vậy khi mặc sườn xám.

 

 

 

Lúc nhìn Cố Uyển Như mặc sườn xám thì Diệp Lệ Thành rất thích thưởng thức cảm giác đoan trang ưu nhã này. Còn khi nhìn Thẩm Ngữ mặc thì Diệp Lệ Thành chỉ muốn xé rách bộ sườn xám ấy rồi đè cô xuống làm tình.

 

 

 

Diệp Lệ Thành chen vào giữa hai chân cô, dùng nơi hạ thân đang dần nóng lên cạ vào đóa hoa đầy đặn ấy, độ nóng đó xuyên qua lớp quần áo chạm đến nơi riêng tư của Thẩm Ngữ.

 

 

 

Cô gái chưa trải sự đời lần đầu tiếp xúc thứ ấy của người đàn ông. Cả người Thẩm Ngữ cứng đờ, cô tùy ý để phần thân dưới nóng bỏng kia chọc loạn khắp nơi. Thẩm Ngữ cũng không biết thứ đó là cái gì mà chỉ cảm thấy độ nóng ấy như chuyển dời lên người cô, nóng đến mức lưng cô cũng muốn đổ mồ hôi.

 

 

 

Diệp Lệ Thành nhẹ nhàng đẩy hông, tựa như đang làm tình mà đẩy đẩy vào giữa hai chân cô.

 

 

 

Cảm giác bị áp chế hoàn toàn này khiến cô vô cùng khó chịu, Thẩm Ngữ giãy giụa một chút, không ngờ cô không thể khiến anh dừng lại được mà ngược lại còn kích thích anh hơn.

 

 

 

Anh chỉ định khiến cho cậu em cứng lên rồi quay về nhưng lúc này anh lại như mất đi thần trí, anh mở hai chân cô ra làm lộ ra đóa hoa đầy đặn đang được bao bọc dưới lớp quần lót màu trắng. Có lẽ do mới bị cậu em của anh cọ qua nên một ít vải quần đã bị kẹt giữa hai cánh hoa, góp phần làm lộ ra hình dạng của nó.

 

 

 

Diệp Lệ Thành nhìn chăm chú vào nơi riêng tư đầy non nớt của cô, ánh mắt mang theo mới lạ, đây là lần đầu tiên anh nhìn rõ như vậy. Lông mu của Cố Uyển Như khá nhiều nên khi còn mỗi quần lót thì cũng không nhìn thấy rõ khung cảnh đóa hoa như vậy.

 

 

 

Không có lông nhìn như trẻ con vậy … Diệp Lệ Thành thầm nghĩ.

 

 

 

Nhưng anh chợt nhớ đến hình như Thẩm Ngữ cũng mười sáu tuổi rồi, không có khả năng không mọc lông. Vì để nghiệm chứng suy nghĩ của mình, anh thử chạm nhẹ vào chỗ cánh hoa một chút.

 

 

 


/149

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status