CHAP 6.1 : SHOPPING LÀ NGHỀ CỦA PHÁI ĐẸP
Chiều , lúc đang thay mặt giám đốc cancel hết lịch trình , Thoại Nhiên chợt nhớ đến cảnh tượng xấu hổ ban nãy khi thoáng nhìn Diêm Vỹ, còn nữa ,sau này chắc phải tránh xa anh 3m vì cứ lại gần , cánh mũi cảm nhận được mùi nước hoa cô lại nhớ…ra
…
…
Là cô thực sự
…rất…
…rất…
…rất…
MUỐN nhai đầu tên Tiêu Huyền đáng chết vì đã không giữ tròn lời hứa ,sao mi dám nhờnn mặt với cô dám tiết lộ bí mật ,làm thanh danh của cô bị ô uế ,bốc mùi hám lợi
.Sau khi ra khỏi phòng giám đốc ,Thoại Nhiên xuống tầng trệt dùng bữa thì nghe tiếng ồn ào ngoài quầy tiếp tân ,vì tính tò mò cô cũng ghé mắt ra xem có chuyện gì
_ Nguời có chức vụ cao nhất ở đây là ai, lôi đầu nó ra đây
người đàn ông mặc áo thụng màu đen , trên tay cầm điếu thuốc đang hút dở ,tay phải bầm cậy gậy ,trên đầu nạm đá quý,nghênh mặt ra lệnh cho lễ tân , Ân Ân của cô cuống quýt xin lỗi rồi liên tục ấn số điện thoại gọi đến phòng phó tổng ,tuy Nhiên không ai bắt máy ,xung quanh nhân viên đang trong giờ nghỉ trưa tụ tập đông nghẹt xì xào bàn tán khiến Chu Ân bối rối không thể nào bấm hết dãy số mất trật tự
_ Mấy người có nghe rõ không , nếu như không có phó tổng thì gọi tên giám đốc vô dụng ra đây- sao người đàn ông này lại biết rõ công ty này không có sếp tổng ,Thoại Nhiên bỗng nhiên ôm một bụng đầy thắc mắc
_ chú à !không được rồi ,Diêm Vỹ đang nằm trong vòng tay người đẹp…
Cả phòng tiếp tân phản ứng , tất cả nhân viên phản ứng
_ Hả??????- cả thế giới phản ứng
sau đó tất cả mng đều há hốc mồm nhìn Tiêu Huyền bá vai ông chú mặt hầm hố đi vào thang máy tư nhân
Và kết cục là suốt buổi trưa bọn họ bàn tán và khẳng định người phụ nữ đó là cô câu chuyện còn có version khác,
Cô và giám đốc thông đồng , một người vào công ty trước , người còn lại vào sau , sau đó sẽ âm mức chiếm đoạt công ty
ơ! chứ chẳng phải công ty này là của Diêm Vỹ à chiếm đoạt làm gì cho nó mệt hơi.
nguời vừa rồi là chú ruột Tiêu Huyền , từ nhỏ cả Tiêu Huyền và Diêm Vỹ đều đuợc dạy dỗ duới bàn tay cuả ông chú độc tài . Tiêu Huyền và Diêm Vỹ -hai anh em họ xa cách nhau tận 4 đời. cô chỉ mới nghe sơ sơ thông tin từ hội bàn tròn tám xuyên lục địa của phòng thiết kế trong lúc đi lấy tài liệu thôi! chứ thực sự thì cô không biết gì mấy
Cô nhìn Diêm Vỹ , mặt có chút ửng hồng , sau đó lại cố gắng vuốt ngực kềm nén cái cảm giác đó xuống dẹp ngại ngùng qua một bên
_ giám đốc! chiều nay tôi đã cancel hết toàn bộ lịch , trong 5 phút nữa sẽ có xe đến đón , chúng ta mau chuẩn bị
Mặt Diêm Vỹ ngẩn ngơ một hồi sau đó gật đầu tỏ ý đã hiểu
…
bồn chồn đứng không im trong lúc chờ xe tới mái đầu bù xù của Diêm Vỹ hết ngó qua ngó lại lại lắc lắc lên hồi cứ như một chú chó bị uớt mưa
_ giám đốc ! anh thử tỏ vẻ nam tính một lần cho tôi xem nào đừng yếu đuối như thế…đuợc không
chiếc xe hơi màu đen đã trờ tới , anh tài xế bấm còi bim bim cả hai bất đắc dĩ bứớc vào xe truớc khi kết thúc câu chuyện, xe chạy thẳng đến trung tâm thương mại ,hòa vào dòng phuơng tiện tấp nập
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tình yêu ơi Mèo không muốn drop bộ này đâu , tự dưng bây giờ lại có ý ^°^
thật tình thì sáng nay ăn xong đau bụng dữ dội nên chap này chia làm hai nhé , tối mai Mèo lại ôm đt gõ chap 6.2 cho mọi nguời
à mà còn nữa trưa đang mộng đuợc ôm soái ca tự dưng lăn xuống giuờng nên h tỉnh luôn
tuy fic mình ít nguời đọc á nhưng mà Mèo yêu nghề lắm cơ . *vẫy vẫy* hẹn các bạn chap sau nhé
moahz >~
CHAP 6.2 SHOPPING LÀ NGHỀ CỦA PHÁI ĐẸP
Nơi hai nguời đến là một trung tâm thuơng mại nhỏ nhắn , nằm gọn trong khuôn viên khu căn hộ cao cấp
hai hàng nhân viên phục vụ cúi chào và mỉm cuời thân thiện có lẽ do đuợc huấn luyện kỹ nên không hề có bẩt kì lời xì xào bàn tán về phong cách ăn mặc và cặp mắt kính của Diêm Vỹ, hai nhân viên đứng dãy duới tách ra khỏi hàng và theo sau cô giới thiệu sản phẩm
_đây là dãy hàng của thuơng hiệu nổi tiếng , hoàn toàn đuợc gia công bằng tay, chất liệu mẫu mã đều là hàng độc quyền mỗi thứ chỉ có một , không có hai…
Thoại Nhiên gật nhẹ sau đó tỏ ý muốn tự chọn đồ, tay Diêm Vỹ siết chặt lấy tay cô,sau khi hai nguời kia lui ra,anh nói khẽ
_'”Thoại Nhiên” đỏ nói nhiều quá
…
…ba chấm…
…
…biểu cảm kinh hãi…
…
hai cô nhân viên vừa nãy, một ng thắt nơ xanh, một ng thắt nơ đỏ, nguời thắt nơ đỏ lúc nãy thao thao bất tuyệt giới thiệu sản phẩm …ặcc! “Thoại Nhiên đỏ” là sao?
_giám đốc sao anh lại gọi cô ấy là Thoại Nhiên đỏ???- hừ…hừ
_chẳng phải tôi làm như em nói với tôi lúc truớc sao- đột nhiên lưng cô đau nhói hai mắt hoa lên làm cô thấy tận muời mấy ông sao
Lúc định thần lại cô đã bị kẹp giữa giám đốc và dãy hàng cao cấp…
Giám đốc một tay chống lên tuờng tạo một khe hở nhỏ đủ cho cô đứng ,tay còn lại siết chặt lấy eo cô.
Thoại Nhiên trợn tròn mắt tim đập liên hồi , xém tí nữa thì tim cô phản chủ , nhảy ra khỏi lồng ngực , guơng mặt anh ngày một gần cô hơn , cặp mắt kính đã rơi xuống đất từ khi nào, hơi thở nam tính quyện cùng chút mùi nuớc hoa ngọt đậm quanh quẩn , hút hồn cô trôi theo gió, môi anh chỉ còn cách môi cô một khoảng cách rất nhỏ, xác xuất môi hai nguời chạm vào nhau trong vòng 3 giây nữa rất cao
cô sợ hãi nhắm tịt mắt lại. nhưng chờ mãi vẫn không thấy có chấn động gì xảy ra .sau cùng Thoại Nhiên lo lắng mở một mắt ti hí nhìn nguời đối diện thì phát hiện… Diêm Vỹ chăm chú quan sát màn hình ti vi treo trên cao, tay vẫn còn giữ rịt lấy eo cô
theo ánh nhìn chăm chú Diẽm Vỹ đang quan sát một cảnh phim đc xắt ra từ một bộ phim sắp đc trình chiếu truớc công chúng
Nhân vật nam đẩy nhân vật nữ vào tuờng,nhân vật nam còn nói :
_chẳng… – Thoại Nhiêm mấp máy môi và đúng cô dự đoán , phần sau của câu nói đó là
_…phải tôi làm như em nói với tôi lúc truớc sao- khóe miệng co giật
sau đó là một màn khóa môi nóng bỏng…ê! cảnh này có vẻ quen à nha
đúng là giám đốc hơi bị thông minh cô nói một phi luôn tới muời
ôi trời ạ! cô kêu anh mạmh mẽ tức là không sợ hãi khi phụ nữ đến gần chứ có.phải là đẩy cô một cách bạo lực vào vách tủ rồi thực hành theo tivi
…cô sắp ngất…
…oành…
sấm nổ vang trời
…oành…
anh đang nhìn cô mỉm cuời ra vẻ tự hào ,
_ Làm như vậy là mạnh mẽ đúng không -khóe miệng cô giật giật dây thần kinh của cô cũng giật giật
Thoại Nhiên gật đầu cuời méo miệng , giám đốc à ,sau này anh muốn ” mạnh mẽ” thì tìm nguời khác mà mạnh mẽ nhé
tôi già rồi tim mạch không ổn định , nếu anh cứ mạnh mẽ thế này mỗi ngày tôi thề tôi sẽ chết sớm vì mắc bệnh kiềm chế mất …hừ…hừ
Không hiểu sao lúc nãy Thoại Nhiên có cảm giác mất mác khi phát hiện anh và cô không hề có chuyện gì xảy ra…chắc là do dạo này số luợng công việc nhiều nên cô bị ảo giác …chắc là không sao đâu, phải không
suốt buổi chiều hôm đó cô kéo tay Diêm Vỹ càn quét khu thuơng mại lại lựa toàn hàng tốt khiến nhân viên phải bái phục cô muời phần
lúc lên xe chạy đến điạ điểm thứ hai cô và Diêm vĩ bị đống quần áo chèn chật cứng , cả hai ngồi sát nhau, bà cô già là cô đây lại một phen mặt đỏ chân run , khi cô định mở miệng phá tan bầu không khí căng thẳng lại phát hiện anh đã ngủ rồi…nhịp thở đều đặn , guơng mặt ngả ra sau tựa vào ghế
bỗng dưng xe chạy vào đọan đuờng gồ ghề , đầu anh bất chợt ngả vào vai cô
Làm sao đây!làm sao đây ! lần đầu tiên có nguời dựa vào vai cô , là đàn ông còn rất là đẹp trai nữa chứ…- trong thâm tâm cô không ngừng gào thét , nhưng ngoài mặt thì nở một nụ cuời cứng đơ như tuợng sáp, mặt đỏ đến mang tai
_ Thì ra mối quan hệ của hai nguời đã tiến triển đến mức này rồi cơ à- khoé miệng của nguơi ngồi ghế lái nhếch lên một góc 45° hoàn hảo
trong xe còn có mình cô thức , v là nói cô đấy à?
tên tài xế này gan lắm lợi dụng lúc giám đốc ngủ nói xấu anh , cô trừng mắt nhìn tài xế qia guơng chiếu hậu thì …thôi…xong rồi lại là…
Nguời quen…
mọi nguời đoán xem là ai nàooo*____^ . Một mhân vật mới chăng ?
Chiều , lúc đang thay mặt giám đốc cancel hết lịch trình , Thoại Nhiên chợt nhớ đến cảnh tượng xấu hổ ban nãy khi thoáng nhìn Diêm Vỹ, còn nữa ,sau này chắc phải tránh xa anh 3m vì cứ lại gần , cánh mũi cảm nhận được mùi nước hoa cô lại nhớ…ra
…
…
Là cô thực sự
…rất…
…rất…
…rất…
MUỐN nhai đầu tên Tiêu Huyền đáng chết vì đã không giữ tròn lời hứa ,sao mi dám nhờnn mặt với cô dám tiết lộ bí mật ,làm thanh danh của cô bị ô uế ,bốc mùi hám lợi
.Sau khi ra khỏi phòng giám đốc ,Thoại Nhiên xuống tầng trệt dùng bữa thì nghe tiếng ồn ào ngoài quầy tiếp tân ,vì tính tò mò cô cũng ghé mắt ra xem có chuyện gì
_ Nguời có chức vụ cao nhất ở đây là ai, lôi đầu nó ra đây
người đàn ông mặc áo thụng màu đen , trên tay cầm điếu thuốc đang hút dở ,tay phải bầm cậy gậy ,trên đầu nạm đá quý,nghênh mặt ra lệnh cho lễ tân , Ân Ân của cô cuống quýt xin lỗi rồi liên tục ấn số điện thoại gọi đến phòng phó tổng ,tuy Nhiên không ai bắt máy ,xung quanh nhân viên đang trong giờ nghỉ trưa tụ tập đông nghẹt xì xào bàn tán khiến Chu Ân bối rối không thể nào bấm hết dãy số mất trật tự
_ Mấy người có nghe rõ không , nếu như không có phó tổng thì gọi tên giám đốc vô dụng ra đây- sao người đàn ông này lại biết rõ công ty này không có sếp tổng ,Thoại Nhiên bỗng nhiên ôm một bụng đầy thắc mắc
_ chú à !không được rồi ,Diêm Vỹ đang nằm trong vòng tay người đẹp…
Cả phòng tiếp tân phản ứng , tất cả nhân viên phản ứng
_ Hả??????- cả thế giới phản ứng
sau đó tất cả mng đều há hốc mồm nhìn Tiêu Huyền bá vai ông chú mặt hầm hố đi vào thang máy tư nhân
Và kết cục là suốt buổi trưa bọn họ bàn tán và khẳng định người phụ nữ đó là cô câu chuyện còn có version khác,
Cô và giám đốc thông đồng , một người vào công ty trước , người còn lại vào sau , sau đó sẽ âm mức chiếm đoạt công ty
ơ! chứ chẳng phải công ty này là của Diêm Vỹ à chiếm đoạt làm gì cho nó mệt hơi.
nguời vừa rồi là chú ruột Tiêu Huyền , từ nhỏ cả Tiêu Huyền và Diêm Vỹ đều đuợc dạy dỗ duới bàn tay cuả ông chú độc tài . Tiêu Huyền và Diêm Vỹ -hai anh em họ xa cách nhau tận 4 đời. cô chỉ mới nghe sơ sơ thông tin từ hội bàn tròn tám xuyên lục địa của phòng thiết kế trong lúc đi lấy tài liệu thôi! chứ thực sự thì cô không biết gì mấy
Cô nhìn Diêm Vỹ , mặt có chút ửng hồng , sau đó lại cố gắng vuốt ngực kềm nén cái cảm giác đó xuống dẹp ngại ngùng qua một bên
_ giám đốc! chiều nay tôi đã cancel hết toàn bộ lịch , trong 5 phút nữa sẽ có xe đến đón , chúng ta mau chuẩn bị
Mặt Diêm Vỹ ngẩn ngơ một hồi sau đó gật đầu tỏ ý đã hiểu
…
bồn chồn đứng không im trong lúc chờ xe tới mái đầu bù xù của Diêm Vỹ hết ngó qua ngó lại lại lắc lắc lên hồi cứ như một chú chó bị uớt mưa
_ giám đốc ! anh thử tỏ vẻ nam tính một lần cho tôi xem nào đừng yếu đuối như thế…đuợc không
chiếc xe hơi màu đen đã trờ tới , anh tài xế bấm còi bim bim cả hai bất đắc dĩ bứớc vào xe truớc khi kết thúc câu chuyện, xe chạy thẳng đến trung tâm thương mại ,hòa vào dòng phuơng tiện tấp nập
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tình yêu ơi Mèo không muốn drop bộ này đâu , tự dưng bây giờ lại có ý ^°^
thật tình thì sáng nay ăn xong đau bụng dữ dội nên chap này chia làm hai nhé , tối mai Mèo lại ôm đt gõ chap 6.2 cho mọi nguời
à mà còn nữa trưa đang mộng đuợc ôm soái ca tự dưng lăn xuống giuờng nên h tỉnh luôn
tuy fic mình ít nguời đọc á nhưng mà Mèo yêu nghề lắm cơ . *vẫy vẫy* hẹn các bạn chap sau nhé
moahz >~
CHAP 6.2 SHOPPING LÀ NGHỀ CỦA PHÁI ĐẸP
Nơi hai nguời đến là một trung tâm thuơng mại nhỏ nhắn , nằm gọn trong khuôn viên khu căn hộ cao cấp
hai hàng nhân viên phục vụ cúi chào và mỉm cuời thân thiện có lẽ do đuợc huấn luyện kỹ nên không hề có bẩt kì lời xì xào bàn tán về phong cách ăn mặc và cặp mắt kính của Diêm Vỹ, hai nhân viên đứng dãy duới tách ra khỏi hàng và theo sau cô giới thiệu sản phẩm
_đây là dãy hàng của thuơng hiệu nổi tiếng , hoàn toàn đuợc gia công bằng tay, chất liệu mẫu mã đều là hàng độc quyền mỗi thứ chỉ có một , không có hai…
Thoại Nhiên gật nhẹ sau đó tỏ ý muốn tự chọn đồ, tay Diêm Vỹ siết chặt lấy tay cô,sau khi hai nguời kia lui ra,anh nói khẽ
_'”Thoại Nhiên” đỏ nói nhiều quá
…
…ba chấm…
…
…biểu cảm kinh hãi…
…
hai cô nhân viên vừa nãy, một ng thắt nơ xanh, một ng thắt nơ đỏ, nguời thắt nơ đỏ lúc nãy thao thao bất tuyệt giới thiệu sản phẩm …ặcc! “Thoại Nhiên đỏ” là sao?
_giám đốc sao anh lại gọi cô ấy là Thoại Nhiên đỏ???- hừ…hừ
_chẳng phải tôi làm như em nói với tôi lúc truớc sao- đột nhiên lưng cô đau nhói hai mắt hoa lên làm cô thấy tận muời mấy ông sao
Lúc định thần lại cô đã bị kẹp giữa giám đốc và dãy hàng cao cấp…
Giám đốc một tay chống lên tuờng tạo một khe hở nhỏ đủ cho cô đứng ,tay còn lại siết chặt lấy eo cô.
Thoại Nhiên trợn tròn mắt tim đập liên hồi , xém tí nữa thì tim cô phản chủ , nhảy ra khỏi lồng ngực , guơng mặt anh ngày một gần cô hơn , cặp mắt kính đã rơi xuống đất từ khi nào, hơi thở nam tính quyện cùng chút mùi nuớc hoa ngọt đậm quanh quẩn , hút hồn cô trôi theo gió, môi anh chỉ còn cách môi cô một khoảng cách rất nhỏ, xác xuất môi hai nguời chạm vào nhau trong vòng 3 giây nữa rất cao
cô sợ hãi nhắm tịt mắt lại. nhưng chờ mãi vẫn không thấy có chấn động gì xảy ra .sau cùng Thoại Nhiên lo lắng mở một mắt ti hí nhìn nguời đối diện thì phát hiện… Diêm Vỹ chăm chú quan sát màn hình ti vi treo trên cao, tay vẫn còn giữ rịt lấy eo cô
theo ánh nhìn chăm chú Diẽm Vỹ đang quan sát một cảnh phim đc xắt ra từ một bộ phim sắp đc trình chiếu truớc công chúng
Nhân vật nam đẩy nhân vật nữ vào tuờng,nhân vật nam còn nói :
_chẳng… – Thoại Nhiêm mấp máy môi và đúng cô dự đoán , phần sau của câu nói đó là
_…phải tôi làm như em nói với tôi lúc truớc sao- khóe miệng co giật
sau đó là một màn khóa môi nóng bỏng…ê! cảnh này có vẻ quen à nha
đúng là giám đốc hơi bị thông minh cô nói một phi luôn tới muời
ôi trời ạ! cô kêu anh mạmh mẽ tức là không sợ hãi khi phụ nữ đến gần chứ có.phải là đẩy cô một cách bạo lực vào vách tủ rồi thực hành theo tivi
…cô sắp ngất…
…oành…
sấm nổ vang trời
…oành…
anh đang nhìn cô mỉm cuời ra vẻ tự hào ,
_ Làm như vậy là mạnh mẽ đúng không -khóe miệng cô giật giật dây thần kinh của cô cũng giật giật
Thoại Nhiên gật đầu cuời méo miệng , giám đốc à ,sau này anh muốn ” mạnh mẽ” thì tìm nguời khác mà mạnh mẽ nhé
tôi già rồi tim mạch không ổn định , nếu anh cứ mạnh mẽ thế này mỗi ngày tôi thề tôi sẽ chết sớm vì mắc bệnh kiềm chế mất …hừ…hừ
Không hiểu sao lúc nãy Thoại Nhiên có cảm giác mất mác khi phát hiện anh và cô không hề có chuyện gì xảy ra…chắc là do dạo này số luợng công việc nhiều nên cô bị ảo giác …chắc là không sao đâu, phải không
suốt buổi chiều hôm đó cô kéo tay Diêm Vỹ càn quét khu thuơng mại lại lựa toàn hàng tốt khiến nhân viên phải bái phục cô muời phần
lúc lên xe chạy đến điạ điểm thứ hai cô và Diêm vĩ bị đống quần áo chèn chật cứng , cả hai ngồi sát nhau, bà cô già là cô đây lại một phen mặt đỏ chân run , khi cô định mở miệng phá tan bầu không khí căng thẳng lại phát hiện anh đã ngủ rồi…nhịp thở đều đặn , guơng mặt ngả ra sau tựa vào ghế
bỗng dưng xe chạy vào đọan đuờng gồ ghề , đầu anh bất chợt ngả vào vai cô
Làm sao đây!làm sao đây ! lần đầu tiên có nguời dựa vào vai cô , là đàn ông còn rất là đẹp trai nữa chứ…- trong thâm tâm cô không ngừng gào thét , nhưng ngoài mặt thì nở một nụ cuời cứng đơ như tuợng sáp, mặt đỏ đến mang tai
_ Thì ra mối quan hệ của hai nguời đã tiến triển đến mức này rồi cơ à- khoé miệng của nguơi ngồi ghế lái nhếch lên một góc 45° hoàn hảo
trong xe còn có mình cô thức , v là nói cô đấy à?
tên tài xế này gan lắm lợi dụng lúc giám đốc ngủ nói xấu anh , cô trừng mắt nhìn tài xế qia guơng chiếu hậu thì …thôi…xong rồi lại là…
Nguời quen…
mọi nguời đoán xem là ai nàooo*____^ . Một mhân vật mới chăng ?
/25
|