Như mọi ngày Thoại Nhiên nhận chỉ thị của giám đốc qua những trang giấy , ngày hôm nay có 2 cuộc họp kín của sếp lớn và cuộc họp của tổng thể nhân viên , đây là lần đầu tiên Diêm Vỹ đảm nhận công việc chủ trì buổi họp.
Cũng đều nhờ Thoại Nhiên mà ra cả, cô và Quịt-boy âm thầm sắp đặt, đến phút cuối mới báo cho Diêm Vỹ khiến anh tá hỏa âm binh , tay chân lạnh ngắt khi có ai đó vô tình nhắc về cuộc họp
Trước đây cô học khoa tâm lý dự định làm bác sỹ nhưng vì hoàn cảnh việc học dở đang , cô chỉ kịp học một khoá thư ký cấp tốc rồi đi làm , bây giờ thì có thể áp dụng những kiến thức trong mấy năm trời mài đít trên ghế nhà trường vào vệc này rồi
_ xem nào , Giám đốc anh không được phép căng thẳng ,thả lỏng , thả lỏng
Thoại Nhiên nắm chặt đôi tay đang run lên nhè nhẹ của Diêm Vỹ, đôi mắt to tròn xoáy sâu vào người đối diện , miệng nở nụ cười mềm mại, Kể từ sau khi nói chuyện với cô chừng vài ba câu Diêm Vỹ cũng không tiến bộ thêm được gì, nhưng đến gần anh không còn quá khó như ba tuần trước nữa , vẫn cần có người giữ vai lại để anh không bỏ đi mất , và người đảm nhiệm chức vụ đó không ai khác ngoài ngài Phó Tổng thần kinh
_ Giám đốc , anh không được mất bình tĩnh, nếu anh sợ cứ xem như tất cả phụ nữ trong phòng họp là đàn ông
Diêm Vỹ chỉ gật đầu không nói gì , nhì qua nét mặt cô biết ngay ,anh không thể
_thôi được rồi…-Thoại Nhiên thở hắt ra sau đó nhìn thẳng trực diện
_ Anh còn sợ tôi không? -cô nheo mắt quan sát từng cử chỉ, nét mặt đằng sau chiếc kính to sụ,và biểu hiện là
Gật…sau ba giây đổi tông thành lắc …ho..ho ổn rồi
_thế thì tất cả phụ nữ đều là Thoại Nhiên
Gương mặt Diêm Vỹ biểu lộ sự đồng tình tuệt đối ,và anh làm thế thật …
Suốt buổi họp khi cánh đàn ông giơ tay nêu ý kiến ,anh nêu đích danh , cánh phụ nữ giơ tay , anh toàn kêu ” Thoại Nhiên”cứ như tên cô đã được đưa vào từ điển dùng để gọi chung cho giới phụ nữ
_Thoại Nhiên phòng hành chính
_ Sếp ơi ! Không phải , em tên là Gia Linh
…
_ sếp !em là Hà An
…
_ sếp!
Diêm Vỹ mệt mỏi day day thái dương , thoại Nhiên ngồi nán lại chờ cho mọi người ra ra khỏi phòng mới chạy lại cúi đầu trước mặt Diêm Vỹ
_ giám đốc à ,anh là số 1
Sắc mặt Diêm Vỹ tái nhợt sau đó bổ nhào xuống ôm lấy cô , làm cô bất ngờ chỉ biết chết trân chịu đựng , sau đó thì phì cười khi phát hiện kẻ nằm trên vai mình đang ngủ say chắc chắn là do căng thẳng quá đây mà
Cô khó nhọc đỡ Diêm Vỹ về văn phòng sau đó đẩy anh nằm xuống tấm nệm , do thân người cô và giám đốc tỉ lệ nghịch nêm khi anh nằm xuống cô cũng vô tình bị kéo ngã vào lòng anh , thay vì mùi hoa nhài nhàn nhạt như thường lệ , mùi nước hoa đã bị thay đổi , mùi gỗ hương trầm lẫn chút hương táo…cô hít một hơi thật sâu , mùi thơm quyến rũ lcăng tràng lồng ngực
lúc nhỏ gia đình cô sống gần một tiệm bán nước hoa cao cấp, có một chai nước hoa cô rất thích nhưng chỉ dám đứng bên ngoài nhìn vì giá tiền quá cao , mùi hương của chai nước hoa đó và mùi hương trên người Diêm Vỹ là một
” Rầm” cửa phòng bị xô vào rất mạnh kèm theo đó là tiếng nói oang oang
_ tên chết bầm này , giờ này mà ngủ…dậy đ…-một lô dấu ba chấm kia là khoảnh khắc mà bạn Tiêu Huyền đẹp trai phát hiện nàng thư ký công minh chính trực nằm trong vòng tay ấm áp của tên bạn nối khố,đơ mất 3 giây Tiêu Huyền mới lấy lại phản ứng
_ ohh! Xin lỗi…nhầm phòng , à khi nào có cháu nhớ báo cho tôi , xin lỗi vì đã làm phiền , bye
Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh! Đời tôi coi như đến đây là chấm dứt , xong,done ,fin, hết phim . Vĩnh biệt mẹ, vĩnh biệt em trai danh tiếng của chị không còn được trong sạch nữa , ngày mai cô sẽ nộp đơn từ chức -vừa suy nghĩ cô vừa đẩy Diêm Vỹ ra xa rồi lục đục đứng dậy
Lại “rầm”
_à! Tôi không nói với ai đâu , đây là bí mật giữa ba chúng ta. Shhhhhh…oh kay
Bắt đầu từ ngày mai cô sẽ cài nhạc chuông
_ phó tổng là quái vật
Giám đốc cũng là quái vật
Phó tổng nghe xuyên tường
Giám đốc ăn mặc tuyệt vọng
…
Thật là ba chấm
Cũng đều nhờ Thoại Nhiên mà ra cả, cô và Quịt-boy âm thầm sắp đặt, đến phút cuối mới báo cho Diêm Vỹ khiến anh tá hỏa âm binh , tay chân lạnh ngắt khi có ai đó vô tình nhắc về cuộc họp
Trước đây cô học khoa tâm lý dự định làm bác sỹ nhưng vì hoàn cảnh việc học dở đang , cô chỉ kịp học một khoá thư ký cấp tốc rồi đi làm , bây giờ thì có thể áp dụng những kiến thức trong mấy năm trời mài đít trên ghế nhà trường vào vệc này rồi
_ xem nào , Giám đốc anh không được phép căng thẳng ,thả lỏng , thả lỏng
Thoại Nhiên nắm chặt đôi tay đang run lên nhè nhẹ của Diêm Vỹ, đôi mắt to tròn xoáy sâu vào người đối diện , miệng nở nụ cười mềm mại, Kể từ sau khi nói chuyện với cô chừng vài ba câu Diêm Vỹ cũng không tiến bộ thêm được gì, nhưng đến gần anh không còn quá khó như ba tuần trước nữa , vẫn cần có người giữ vai lại để anh không bỏ đi mất , và người đảm nhiệm chức vụ đó không ai khác ngoài ngài Phó Tổng thần kinh
_ Giám đốc , anh không được mất bình tĩnh, nếu anh sợ cứ xem như tất cả phụ nữ trong phòng họp là đàn ông
Diêm Vỹ chỉ gật đầu không nói gì , nhì qua nét mặt cô biết ngay ,anh không thể
_thôi được rồi…-Thoại Nhiên thở hắt ra sau đó nhìn thẳng trực diện
_ Anh còn sợ tôi không? -cô nheo mắt quan sát từng cử chỉ, nét mặt đằng sau chiếc kính to sụ,và biểu hiện là
Gật…sau ba giây đổi tông thành lắc …ho..ho ổn rồi
_thế thì tất cả phụ nữ đều là Thoại Nhiên
Gương mặt Diêm Vỹ biểu lộ sự đồng tình tuệt đối ,và anh làm thế thật …
Suốt buổi họp khi cánh đàn ông giơ tay nêu ý kiến ,anh nêu đích danh , cánh phụ nữ giơ tay , anh toàn kêu ” Thoại Nhiên”cứ như tên cô đã được đưa vào từ điển dùng để gọi chung cho giới phụ nữ
_Thoại Nhiên phòng hành chính
_ Sếp ơi ! Không phải , em tên là Gia Linh
…
_ sếp !em là Hà An
…
_ sếp!
Diêm Vỹ mệt mỏi day day thái dương , thoại Nhiên ngồi nán lại chờ cho mọi người ra ra khỏi phòng mới chạy lại cúi đầu trước mặt Diêm Vỹ
_ giám đốc à ,anh là số 1
Sắc mặt Diêm Vỹ tái nhợt sau đó bổ nhào xuống ôm lấy cô , làm cô bất ngờ chỉ biết chết trân chịu đựng , sau đó thì phì cười khi phát hiện kẻ nằm trên vai mình đang ngủ say chắc chắn là do căng thẳng quá đây mà
Cô khó nhọc đỡ Diêm Vỹ về văn phòng sau đó đẩy anh nằm xuống tấm nệm , do thân người cô và giám đốc tỉ lệ nghịch nêm khi anh nằm xuống cô cũng vô tình bị kéo ngã vào lòng anh , thay vì mùi hoa nhài nhàn nhạt như thường lệ , mùi nước hoa đã bị thay đổi , mùi gỗ hương trầm lẫn chút hương táo…cô hít một hơi thật sâu , mùi thơm quyến rũ lcăng tràng lồng ngực
lúc nhỏ gia đình cô sống gần một tiệm bán nước hoa cao cấp, có một chai nước hoa cô rất thích nhưng chỉ dám đứng bên ngoài nhìn vì giá tiền quá cao , mùi hương của chai nước hoa đó và mùi hương trên người Diêm Vỹ là một
” Rầm” cửa phòng bị xô vào rất mạnh kèm theo đó là tiếng nói oang oang
_ tên chết bầm này , giờ này mà ngủ…dậy đ…-một lô dấu ba chấm kia là khoảnh khắc mà bạn Tiêu Huyền đẹp trai phát hiện nàng thư ký công minh chính trực nằm trong vòng tay ấm áp của tên bạn nối khố,đơ mất 3 giây Tiêu Huyền mới lấy lại phản ứng
_ ohh! Xin lỗi…nhầm phòng , à khi nào có cháu nhớ báo cho tôi , xin lỗi vì đã làm phiền , bye
Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh! Đời tôi coi như đến đây là chấm dứt , xong,done ,fin, hết phim . Vĩnh biệt mẹ, vĩnh biệt em trai danh tiếng của chị không còn được trong sạch nữa , ngày mai cô sẽ nộp đơn từ chức -vừa suy nghĩ cô vừa đẩy Diêm Vỹ ra xa rồi lục đục đứng dậy
Lại “rầm”
_à! Tôi không nói với ai đâu , đây là bí mật giữa ba chúng ta. Shhhhhh…oh kay
Bắt đầu từ ngày mai cô sẽ cài nhạc chuông
_ phó tổng là quái vật
Giám đốc cũng là quái vật
Phó tổng nghe xuyên tường
Giám đốc ăn mặc tuyệt vọng
…
Thật là ba chấm
/25
|