Tiểu Lệ tắt máy rồi mà cô lại có cảm giác lạnh toát ở đốt lưng mình không biết vì mồ hôi hay vì sợ hãi, mặt mài thì tái nhợt còn tay thì đặt lên lồng ngực xoa xoa và cố điều chỉnh nhịp thở của mình. Khắc Lạc đi từ xa thấy dáng vẻ của cô có vẻ không ổn nên cúi người xuống bảo với chú cún lulu “ chạy tới chỗ cô chủ của chú mày đang đứng rồi sau đó sủa kêu cô ấy dẫn mày về chỗ mọi người đi lulu ” chú cún ngoan ngoãn lon ton chạy về phía cô đang đứng quẩy đuôi sau đó quay mặt hướng về chỗ ba người đang ngồi bày đồ ăn ra với ngụ ý là “ hãy về chỗ của mình đi cô chủ à, để lulu được ăn nữa.”, Đóa Lệ cuối cùng cũng đã bình tĩnh trở lại và dắt chú cún đi về chỗ mọi người. Kỳ Tường vừa thấy cô quay lại chỗ thì mặt anh đã vui tươi phấn khởi bèn đứng dậy nắm tay cô dắt cô vào chỗ ngồi, vừa nắm tay dìu cô vào chỗ ngồi anh vừa nói với giọng điệu hờn ghen :
-Nãy giờ đi nghe điện thoại với anh nào mà giờ về mặt lại vui tươi? Khai mau nếu không là em không có phần trưa đâu đấy.
Tiểu Lệ quay đầu sang nhìn anh chu mỏ đáp :
-Em đi nói chuyện với bạn em thôi, trong lúc đang nói chuyện thì có vài chuyện vui nên em cười đau cả bụng tới bây giờ nhớ lại cũng buồn cười nữa nè. Thôi nào anh hãy để ngày hôm nay mọi người ăn ngon đi, ông già Kỳ Tường ghen tuông kia. – cô vừa nói xong thì ngồi xuống chỗ gần mẹ mình và nở trên môi nụ cười tươi tắn.
Trong suốt buổi dã ngoại, cả 5 người đều có một cuộc trò chuyện, vui chơi và thư giãn đầy thoải mái vui vẻ. Khắc Lạc và bác gái cùng với chú cún cùng nhau đi dạo quanh hồ, để lại không gian riêng cho cặp tình nhân mới làm lành với nhau sau 4 tháng xa cách. Kỳ Tường ngồi sát lại gần người yêu của mình, anh quay đầu nhìn cô đang ngồi gọt táo sau đó nằm xuống đặt đầu lên đùi của cô người yêu rồi nhắm mắt mơ màng nói :
-Anh cứ nghĩ đây là một giấc mơ đẹp nhất mà mình đang mơ đấy, em yêu à. Nhưng nếu đang là mơ thì anh sẽ không muốn thức giấc đâu, còn đây là sự thật thì anh chỉ muốn thời gian ngay tại khoảnh khắc này đứng yên lại để anh được nằm dựa đầu lên đùi em mãi thôi.
Bao nhiêu lo sợ, căng thẳng, bất an trong lúc trò chuyện điện thoại kia đã xua tan đi mất khi cô nghe những lời ngọt ngào đầy chết người của người yêu mình vừa mới nói ra xong thì đã chuyển thành một tâm trạng hạnh phúc khó tả mất rồi. Sau khi gọt xong hết chỗ táo kia cô bèn chọc người yêu của mình bằng cách lấy vỏ táo cuộn tròn lại sau đó đúc vào miệng của anh ấy khi anh đang mơ màn chuẩn bị đánh giấc ngủ. Quả nhiên khi người ta buồn ngủ rồi thì đưa cái gì hay làm gì họ cũng đều dễ dàng cả, cô vừa đưa vào miệng thì anh đã há miệng ra và nhai nhòm nhẽm được nửa chừng thì mở to mắt ra, miệng thì nhè ra xác của vỏ táo kế tiếp thì mặt nhăn nhó nói :
-Em đang chơi xỏ anh phải không? Thế này thì em phải chịu trách nhiệm về hành động dám chọc anh khi anh chuẩn bị ngủ rồi. Khà khà
Tiểu Lệ liền đứng dậy sau khi nghe lời hăm dọa của anh, nhưng cũng vì thế mà cô vô tình khiến đầu anh đập cái cốp xuống đất. Anh á lên một tiếng vì đau rồi sau đó nhắm mắt chặt lại không rằng không thì một tiếng gì cả, cô thấy vậy hoảng sợ chạy tới đỡ đầu anh đặt lên đùi và xoa đầu anh mếu máo khóc lóc nói :
-A Tường à, mở mắt đi. Em xin lỗi em sai rồi, mai mốt em không chơi dại như vậy nữa đâu mà. Anh trả lời em đi. – Cô vừa nói vừa cúi đầu sát xuống quan sát xem anh có bị làm sao không thì anh bất ngờ đưa tay lên giữ cố định lấy đầu của cô và chu mỏ lên hôn lấy người yêu của mình và cười gian xảo nói :
-Em sợ anh chết tới như vậy luôn hở cô người yêu bé nhỏ của anh. Anh không dễ dàng chết để lại em một mình đâu. He he he
Sau một cú lừa chí mạng của người yêu, cô đánh liên hồi vào bụng của người ấy không ngừng miệng hờn dỗi :
-Hay quá ha, còn dám lừa cho em khóc nữa chứ. Em ghét anh, em ghét anh. Phải đánh anh một trận đã tay cho chừa mới được. Tên yêu tinh kia nhà ngươi sẽ chết dưới tay của bổn cô nương ta. – hai người cùng nhau đứng dậy và rượt nhau chạy quanh.
Cuối ngày dã ngoại cũng đã đến, mọi người cùng nhau dọn dẹp rồi rời khỏi chỗ mình đã đặt. Kỳ Tường, Khắc Lạc và mẹ cùng với chú cún đi trước, còn cô thì ung dung đi theo sau lưng mọi người vừa đi cô vừa chụp hình lại khu hồ nước thì vô tình đụng vào lưng người đang đi phía trước của mình, vội tắt điện thoại và nhìn người đó xin lỗi thì mới nhận ra rằng người mình đụng phải đó là Quý Thành. Cô ngại ngùng ái ngại gãi đầu chưa kịp mở lời xin lỗi anh ta thì bị cô gái đang đi kế bên quay lưng lại càu nhàu nói lớn với ngữ điệu như dân hàng chợ :
-Còn không mau xin lỗi nữa mà đứng đó trừng con ngươi dòm người yêu của tao là sao hả con nhỏ kia? Mau xin lỗi đi chứ.
Đóa Lệ đảo mắt nhìn dạo cô gái đang đứng bên anh ta một lát rồi nở nụ cười khẩy và rồi rẻ bước sang đường khác đi mà không thèm nói câu xin lỗi với người con trai đó cũng như đáp trả câu hỏi vô duyên của người con gái đi bên cạnh anh ta. Cô đi tới bãi đỗ xe, sau đó vòng tay ra ôm Kỳ Tường từ đằng sau và dụi mặt vào đấy lắc qua lắc lại rồi cười khúc khích vì thấy hành động đáng yêu này của cô nên Kỳ Tường hiểu được giờ trong lòng cô đang suy nghĩ gì và hồi nãy đã gặp phải chuyện gì, anh đưa tay xuống sờ lấy tay người yêu của mình và nhẹ nhàng nói :
-Em thấy thoải mái và vui hơn rồi đúng không nào? Giờ thì chúng ta về nhà rồi sau đó dành thời gian bên nhau thôi nào vợ yêu của anh ơi.
Cô không buồn đáp lại mà vẫn úp mặt vào lưng của anh rồi di chuyển lên xuống lên xuống như thể “ dạ em biết rồi ” và rồi buông tay ra không ôm lấy anh nữa mà đi lên đứng bên anh và cùng nhau bước vào trong xe để xuất phát về.
-Nãy giờ đi nghe điện thoại với anh nào mà giờ về mặt lại vui tươi? Khai mau nếu không là em không có phần trưa đâu đấy.
Tiểu Lệ quay đầu sang nhìn anh chu mỏ đáp :
-Em đi nói chuyện với bạn em thôi, trong lúc đang nói chuyện thì có vài chuyện vui nên em cười đau cả bụng tới bây giờ nhớ lại cũng buồn cười nữa nè. Thôi nào anh hãy để ngày hôm nay mọi người ăn ngon đi, ông già Kỳ Tường ghen tuông kia. – cô vừa nói xong thì ngồi xuống chỗ gần mẹ mình và nở trên môi nụ cười tươi tắn.
Trong suốt buổi dã ngoại, cả 5 người đều có một cuộc trò chuyện, vui chơi và thư giãn đầy thoải mái vui vẻ. Khắc Lạc và bác gái cùng với chú cún cùng nhau đi dạo quanh hồ, để lại không gian riêng cho cặp tình nhân mới làm lành với nhau sau 4 tháng xa cách. Kỳ Tường ngồi sát lại gần người yêu của mình, anh quay đầu nhìn cô đang ngồi gọt táo sau đó nằm xuống đặt đầu lên đùi của cô người yêu rồi nhắm mắt mơ màng nói :
-Anh cứ nghĩ đây là một giấc mơ đẹp nhất mà mình đang mơ đấy, em yêu à. Nhưng nếu đang là mơ thì anh sẽ không muốn thức giấc đâu, còn đây là sự thật thì anh chỉ muốn thời gian ngay tại khoảnh khắc này đứng yên lại để anh được nằm dựa đầu lên đùi em mãi thôi.
Bao nhiêu lo sợ, căng thẳng, bất an trong lúc trò chuyện điện thoại kia đã xua tan đi mất khi cô nghe những lời ngọt ngào đầy chết người của người yêu mình vừa mới nói ra xong thì đã chuyển thành một tâm trạng hạnh phúc khó tả mất rồi. Sau khi gọt xong hết chỗ táo kia cô bèn chọc người yêu của mình bằng cách lấy vỏ táo cuộn tròn lại sau đó đúc vào miệng của anh ấy khi anh đang mơ màn chuẩn bị đánh giấc ngủ. Quả nhiên khi người ta buồn ngủ rồi thì đưa cái gì hay làm gì họ cũng đều dễ dàng cả, cô vừa đưa vào miệng thì anh đã há miệng ra và nhai nhòm nhẽm được nửa chừng thì mở to mắt ra, miệng thì nhè ra xác của vỏ táo kế tiếp thì mặt nhăn nhó nói :
-Em đang chơi xỏ anh phải không? Thế này thì em phải chịu trách nhiệm về hành động dám chọc anh khi anh chuẩn bị ngủ rồi. Khà khà
Tiểu Lệ liền đứng dậy sau khi nghe lời hăm dọa của anh, nhưng cũng vì thế mà cô vô tình khiến đầu anh đập cái cốp xuống đất. Anh á lên một tiếng vì đau rồi sau đó nhắm mắt chặt lại không rằng không thì một tiếng gì cả, cô thấy vậy hoảng sợ chạy tới đỡ đầu anh đặt lên đùi và xoa đầu anh mếu máo khóc lóc nói :
-A Tường à, mở mắt đi. Em xin lỗi em sai rồi, mai mốt em không chơi dại như vậy nữa đâu mà. Anh trả lời em đi. – Cô vừa nói vừa cúi đầu sát xuống quan sát xem anh có bị làm sao không thì anh bất ngờ đưa tay lên giữ cố định lấy đầu của cô và chu mỏ lên hôn lấy người yêu của mình và cười gian xảo nói :
-Em sợ anh chết tới như vậy luôn hở cô người yêu bé nhỏ của anh. Anh không dễ dàng chết để lại em một mình đâu. He he he
Sau một cú lừa chí mạng của người yêu, cô đánh liên hồi vào bụng của người ấy không ngừng miệng hờn dỗi :
-Hay quá ha, còn dám lừa cho em khóc nữa chứ. Em ghét anh, em ghét anh. Phải đánh anh một trận đã tay cho chừa mới được. Tên yêu tinh kia nhà ngươi sẽ chết dưới tay của bổn cô nương ta. – hai người cùng nhau đứng dậy và rượt nhau chạy quanh.
Cuối ngày dã ngoại cũng đã đến, mọi người cùng nhau dọn dẹp rồi rời khỏi chỗ mình đã đặt. Kỳ Tường, Khắc Lạc và mẹ cùng với chú cún đi trước, còn cô thì ung dung đi theo sau lưng mọi người vừa đi cô vừa chụp hình lại khu hồ nước thì vô tình đụng vào lưng người đang đi phía trước của mình, vội tắt điện thoại và nhìn người đó xin lỗi thì mới nhận ra rằng người mình đụng phải đó là Quý Thành. Cô ngại ngùng ái ngại gãi đầu chưa kịp mở lời xin lỗi anh ta thì bị cô gái đang đi kế bên quay lưng lại càu nhàu nói lớn với ngữ điệu như dân hàng chợ :
-Còn không mau xin lỗi nữa mà đứng đó trừng con ngươi dòm người yêu của tao là sao hả con nhỏ kia? Mau xin lỗi đi chứ.
Đóa Lệ đảo mắt nhìn dạo cô gái đang đứng bên anh ta một lát rồi nở nụ cười khẩy và rồi rẻ bước sang đường khác đi mà không thèm nói câu xin lỗi với người con trai đó cũng như đáp trả câu hỏi vô duyên của người con gái đi bên cạnh anh ta. Cô đi tới bãi đỗ xe, sau đó vòng tay ra ôm Kỳ Tường từ đằng sau và dụi mặt vào đấy lắc qua lắc lại rồi cười khúc khích vì thấy hành động đáng yêu này của cô nên Kỳ Tường hiểu được giờ trong lòng cô đang suy nghĩ gì và hồi nãy đã gặp phải chuyện gì, anh đưa tay xuống sờ lấy tay người yêu của mình và nhẹ nhàng nói :
-Em thấy thoải mái và vui hơn rồi đúng không nào? Giờ thì chúng ta về nhà rồi sau đó dành thời gian bên nhau thôi nào vợ yêu của anh ơi.
Cô không buồn đáp lại mà vẫn úp mặt vào lưng của anh rồi di chuyển lên xuống lên xuống như thể “ dạ em biết rồi ” và rồi buông tay ra không ôm lấy anh nữa mà đi lên đứng bên anh và cùng nhau bước vào trong xe để xuất phát về.
/82
|