Hai năm trời xa quê hương để du học thì cuối cùng Kỳ Tường cũng đã trở lại đây cùng với tấm bằng tốt nghiệp loại tốt. Anh và Diễm Quỳnh cùng với Quốc Trình trở về nước sau mấy năm xa quê hương, tất cả mọi người lại đoàn tụ nhưng nay lại thiếu vắng một người đó là Đóa Lệ. Kỳ Tường từ khi về nước thì đã được bố của mình đảm nhiệm vào chiếc ghế tổng giám đốc, rồi từ đó anh luôn tất bật trong việc quản lí cũng như xây dựng thêm những điều mới mẻ cho cả tập đoàn nhà mình. Cứ mỗi lần anh có dự định bên sang Úc thăm cô người yêu của mình thì lại có cuộc họp hoặc đi công tác đột xuất, và lần này tới lần khác công việc như đang muốn cản trở sự gặp gỡ của anh vậy và nó đã khiến anh rơi vào một tình trạng đó là dễ cáu gắt và hay buồn bực vô cơ. Vì thấy thằng bạn mình đang có chiều không tốt cho nên Khắc Lạc đã nhắn tin cho Đóa Lệ và kể hết mọi chuyện cho cô ấy nghe, rồi sau đó lên kế hoạch bất ngờ dành cho Kỳ Tường vào ngay ngày sinh nhật của nó. Đóa Lệ được nghỉ ngắn nên đã bí mật bay về nước rồi sau đó cùng với Hạnh Linh và Diễm Quỳnh chuẩn bị mọi thứ trong căn nhà sau này của Kỳ Tường và cô, còn Khắc Lạc và Quốc Trình có nhiệm vụ đó là đánh lạc hướng của Kỳ Tường bằng cách không cho anh liên lạc với Đóa Lệ từ lúc cô về nước cho tới ngày sinh nhật của anh đến. Kỳ Tường dù khó hiểu trước những hành động của hai thằng bạn mình nhưng anh vẫn không hề nghi ngờ hay thắc mắc gì, cho tới ngày sinh nhật của mình đến thì trong lúc anh đang làm việc trong phòng tại ngôi nhà riêng của mình bỗng nhiên cúp điện, và điều đó khiến anh bực bội cáu quát lên :
- Cái khỉ gió gì nữa đây, tại sao lại canh ngay lúc chuẩn bị gọi cho người yêu thì lại cúp điện... điên mất...
Rồi ở đâu đó vang lên giai điệu của dương cầm, liền đứng dậy và cầm cây đèn bước ra khỏi phòng và mò lần xuống dưới nhà. Khi anh bước xuống từng bậc cầu thang thì đèn sáng lên theo, cho tới khi anh bước hẳn xuống dưới nhà rồi thì giai điệu đó lại tắt và thay vào đó là tiếng hát chúc mừng sinh nhật. Rồi anh cảm nhận được hơi thở của một người khác đang đứng ở sau mình và người đó đang đưa tay bịt mắt mình, anh đưa tay lên sờ đôi bàn tay ấy thì đó là tay của con trai, người đó bảo anh đi từ từ xuống nhà bếp và đếm từ 1 - 10, anh ngoan ngoãn làm theo lời người đó.
- CHÚC MỪNG SINH NHẬT NHA ! * pằng pằng *
Quốc Trình, Hạnh Linh, Diễm Quỳnh và Khắc Lạc cùng lên tiếng chúc mừng sinh nhật anh, Kỳ Tường mừng suýt khóc khẽ cười nói to :
- Cảm ơn mọi người nhiều lắm. Hôm nay tui hạnh phúc lắm !
Khắc Lạc với Quốc Trình cùng nhau nói :
- Sao hạnh phúc lẹ vậy ? Chưa tới phần hấp dẫn nhất mà đã hạnh phút suýt khóc rồi sao ? Giờ thì thổi nến và nhắm mắt lại ước đi rồi sẽ một điều bất ngờ. Nhanh lên
- * phù * Tui ước rằng sinh nhật lần này người yêu của tui về đây để đón sinh nhật cùng với tui và mọi người.
- 1... 2... 3...
- ĐIỀU ƯỚC CỦA ANH ĐÃ THÀNH HIỆN THỰC RỒI ĐÓ , ANH YÊU !
Kỳ Tường mở mắt ra và thấy Đóa Lệ đang đứng trước mặt mình và mặc chiếc váy mà anh mua tặng cho cô, không tài nào cầm được nước mắt nên anh đã rơi vài giọt nước mắt vì món quà sinh nhật đầy bất ngờ này của từ những người và người yêu của mình. Đóa Lệ đi tới cạnh anh và họ cùng nhau cắt bánh kem rồi, tất cả dọn đồ ăn ra bên ngoài ăn uống. Tất cả mọi người nâng ly chúc mừng sinh nhật, Kỳ Tường vui sướng nói :
- Thật sự là hôm nay là ngày sinh nhật bất ngờ nhất từ trước tới giờ của Kỳ Tường nay, nên buổi tối hôm nay mọi người phải nhậu hết mình, không say không về. 1 2 3 dô !
- Năm nay mày cũng đã hơn 20 tuổi rồi thì phải biết cách kiềm chế tính khí lại, và tao chúc mày luôn thành công trên con đường tiếp quản tập đoàn nhà mày, và hạnh phúc mỹ mãn trên con đường tình yêu. 100% dô
- Tuy anh đã cướp người tui yêu thầm một cách thành công rồi thì sau này phải khiến cho cô ấy sống thật hạnh phúc và sung sướng nghe chưa, ông bạn già của tui. 100 % dô !!
Trong lúc ba người đàn ông tâm tình thì ba người con gái đang ở trong bếp chuẩn bị thêm vài món đồ ăn, Diễm Quỳnh vui vẻ bắt chuyện :
- Xem ra cũng khá lâu rồi 6 người chúng ta mới có dịp hội ngộ nhỉ ? Hai em dạo này trông xinh xắn hẳn ra, còn chị thì sắp sang gần u30 rồi hic, sắp già rồi.
- Chị đâu có già đâu mà còn trông trẻ hơn đấy chứ. Khi nào chị với anh Trình đám cưới vậy ?
- Hai con nhỏ này...., tụi chị tính là một năm nữa sẽ tiến tới hôn nhân. Mặc dù cả hai bên đang hối thúc tụi chị cưới sớm rồi, nhưng mà Quốc Trình vẫn cứ không chịu và bảo là đợi thêm một năm nữa khi anh ấy ổn thỏa mọi thứ sẽ thì đem sánh lễ qua hỏi cưới chị.
- Wow, nếu vậy là năm sau sao ? Hihi quá tốt rồi năm sau tụi em cũng hoàn thành xong việc du học rồi, lúc đó tụi em sẽ phụ dâu cho đám cưới chị. Hihihi mong chờ tới năm sau ghê đó hihihi.
- À đúng rồi Hạnh Linh, lúc đó em có thể thiết kế bộ áo cưới cho riêng chị được không? Tại mẫu áo cưới bây giờ chị thấy không có đặc sắc cho lắm.
- Chuyện gì chứ chuyện này, em cũng đang tính là sẽ thiết kế cho chị mà. Hì hì , đúng là tư tưởng lớn gặp tư tưởng lớn chị nhỉ.
- Ừ, hihi. Vậy cảm ơn em trước nha.
- Đồ ăn đã xong rồi, nào chúng ta đem lên cho ba người bụng bia ăn nào.
Sau khi ăn uống nhậu nhẹt no nể, thì cả 6 người đều hoàn toàn say sỉn và không thể tự về nhà được thế nên 2 cặp đôi kia qua đêm lại nhà của Kỳ Tường. Đóa Lệ ra đóng cửa cẩn thận rồi sau đó dọn dẹp sơ mọi thứ, trong lúc đang dọn dẹp thì cảm giác bị choáng váng lại xuất hiện khiến cô cảm thấy khó chịu và hơi lo lắng. Đóa Lệ đang đứng rửa chén và đang có dấu hiệu sắp ngã thì có một vòng tay ôm lấy mình từ sau và dịu dàng nói :
- Anh đã từng nói điều này với em bao giờ chưa nhỉ ? Những lúc nhìn em như thế này anh chỉ muốn chúng ta mau cưới nhau để ngày nào anh cũng được nhìn ngắm em trông bộ dạng này hết, em là rất quan trọng với anh, và anh phải cảm ơn cuộc đời và cũng cảm ơn cái thằng người yêu cũ của em đã bỏ lỡ em và nhờ vậy mà anh đã gặp được em và yêu từ đó cho tới bây giờ. Anh yêu em nhiều lắm, chúng ta đã trải qua rất nhiều điều cùng nhau, bao nhiêu buồn vui hạnh phúc chúng ta đã đều trải qua cả. Và bây giờ, chỉ còn một điều duy nhất nữa thôi đó là chờ đợi em thêm một năm nữa và khi đó em sẽ là cô dâu của đời anh, em sẽ là mẹ của các con anh sau này. Hôm nay anh thật sự rất hạnh phúc đó, em yêu à.
Đóa Lệ vừa vui vừa lo sợ cái sự choáng váng ban nãy nhưng cô đang cố bình thường để cho anh yêu mình yên tâm, vui vẻ nói lại :
- Và em cũng phải cảm ơn cuộc đời này đã cho em gặp được anh và yêu anh. Một năm nữa thôi rồi chúng ta sẽ là vợ chồng, khi đấy em sẽ nấu cơm và cùng anh ăn cơm sau chúng ta sẽ cùng nhau dọn dẹp, rồi sau này chúng ta sẽ có những đứa con xinh xắn giống như em như anh đây. Và hai chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dạy con mình lớn khôn sau đó chúng ta sẽ thành một gia đình hạnh phúc. Em chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy hạnh phúc rồi anh yêu. Em yêu anh nhiều lắm.
Kỳ Tường xoay người cô lại và hôn lấy cô, họ trao nhau những nụ hôn nồng cháy. Rồi cùng nhau đi lên phòng âu yếm.
Buổi sáng hôm sau, cô nằm trọn lòng của người mình yêu, chường lên hôn anh thì đã bị anh cúi đầu xuống và hôn trước rồi. Lúc đó 2 cặp đôi dưới nhà đã ngủ dậy và họ đang cùng nhau dọn dẹp bãi chiến trường của tối qua, một lát sau Khắc Lạc đi lên gõ cửa phòng thằng bạn và nói :
- Sáng rồi đó, mau dậy xuống mở cửa cho bọn này về rồi hai người muốn ôm nhau ngủ bao lâu cũng được.
- Haiss thằng quỷ này, biết rồi đợi tí, tụi tao xuống liền.
Đóa Lệ cùng với Kỳ Tường đi xuống dùng bữa sáng với 4 người kia, rồi sau đó bàn bạc về việc đi chơi và cuối cùng cũng đã chọn ra ngày đi chơi cho cả nhóm rồi sau đó 4 người bạn đó đi về nhà. Đóa Lệ nén lại dọn dẹp mọi thứ và đợi người yêu lên phòng thay đồ đi làm và chở mình về nhà. Một tiếng sau, cô đã về tới nhà còn người yêu thì ngoan ngoãn đi làm với một sự vui vẻ và hạnh phúc hiện rõ ra trên mặt mình.
- Cái khỉ gió gì nữa đây, tại sao lại canh ngay lúc chuẩn bị gọi cho người yêu thì lại cúp điện... điên mất...
Rồi ở đâu đó vang lên giai điệu của dương cầm, liền đứng dậy và cầm cây đèn bước ra khỏi phòng và mò lần xuống dưới nhà. Khi anh bước xuống từng bậc cầu thang thì đèn sáng lên theo, cho tới khi anh bước hẳn xuống dưới nhà rồi thì giai điệu đó lại tắt và thay vào đó là tiếng hát chúc mừng sinh nhật. Rồi anh cảm nhận được hơi thở của một người khác đang đứng ở sau mình và người đó đang đưa tay bịt mắt mình, anh đưa tay lên sờ đôi bàn tay ấy thì đó là tay của con trai, người đó bảo anh đi từ từ xuống nhà bếp và đếm từ 1 - 10, anh ngoan ngoãn làm theo lời người đó.
- CHÚC MỪNG SINH NHẬT NHA ! * pằng pằng *
Quốc Trình, Hạnh Linh, Diễm Quỳnh và Khắc Lạc cùng lên tiếng chúc mừng sinh nhật anh, Kỳ Tường mừng suýt khóc khẽ cười nói to :
- Cảm ơn mọi người nhiều lắm. Hôm nay tui hạnh phúc lắm !
Khắc Lạc với Quốc Trình cùng nhau nói :
- Sao hạnh phúc lẹ vậy ? Chưa tới phần hấp dẫn nhất mà đã hạnh phút suýt khóc rồi sao ? Giờ thì thổi nến và nhắm mắt lại ước đi rồi sẽ một điều bất ngờ. Nhanh lên
- * phù * Tui ước rằng sinh nhật lần này người yêu của tui về đây để đón sinh nhật cùng với tui và mọi người.
- 1... 2... 3...
- ĐIỀU ƯỚC CỦA ANH ĐÃ THÀNH HIỆN THỰC RỒI ĐÓ , ANH YÊU !
Kỳ Tường mở mắt ra và thấy Đóa Lệ đang đứng trước mặt mình và mặc chiếc váy mà anh mua tặng cho cô, không tài nào cầm được nước mắt nên anh đã rơi vài giọt nước mắt vì món quà sinh nhật đầy bất ngờ này của từ những người và người yêu của mình. Đóa Lệ đi tới cạnh anh và họ cùng nhau cắt bánh kem rồi, tất cả dọn đồ ăn ra bên ngoài ăn uống. Tất cả mọi người nâng ly chúc mừng sinh nhật, Kỳ Tường vui sướng nói :
- Thật sự là hôm nay là ngày sinh nhật bất ngờ nhất từ trước tới giờ của Kỳ Tường nay, nên buổi tối hôm nay mọi người phải nhậu hết mình, không say không về. 1 2 3 dô !
- Năm nay mày cũng đã hơn 20 tuổi rồi thì phải biết cách kiềm chế tính khí lại, và tao chúc mày luôn thành công trên con đường tiếp quản tập đoàn nhà mày, và hạnh phúc mỹ mãn trên con đường tình yêu. 100% dô
- Tuy anh đã cướp người tui yêu thầm một cách thành công rồi thì sau này phải khiến cho cô ấy sống thật hạnh phúc và sung sướng nghe chưa, ông bạn già của tui. 100 % dô !!
Trong lúc ba người đàn ông tâm tình thì ba người con gái đang ở trong bếp chuẩn bị thêm vài món đồ ăn, Diễm Quỳnh vui vẻ bắt chuyện :
- Xem ra cũng khá lâu rồi 6 người chúng ta mới có dịp hội ngộ nhỉ ? Hai em dạo này trông xinh xắn hẳn ra, còn chị thì sắp sang gần u30 rồi hic, sắp già rồi.
- Chị đâu có già đâu mà còn trông trẻ hơn đấy chứ. Khi nào chị với anh Trình đám cưới vậy ?
- Hai con nhỏ này...., tụi chị tính là một năm nữa sẽ tiến tới hôn nhân. Mặc dù cả hai bên đang hối thúc tụi chị cưới sớm rồi, nhưng mà Quốc Trình vẫn cứ không chịu và bảo là đợi thêm một năm nữa khi anh ấy ổn thỏa mọi thứ sẽ thì đem sánh lễ qua hỏi cưới chị.
- Wow, nếu vậy là năm sau sao ? Hihi quá tốt rồi năm sau tụi em cũng hoàn thành xong việc du học rồi, lúc đó tụi em sẽ phụ dâu cho đám cưới chị. Hihihi mong chờ tới năm sau ghê đó hihihi.
- À đúng rồi Hạnh Linh, lúc đó em có thể thiết kế bộ áo cưới cho riêng chị được không? Tại mẫu áo cưới bây giờ chị thấy không có đặc sắc cho lắm.
- Chuyện gì chứ chuyện này, em cũng đang tính là sẽ thiết kế cho chị mà. Hì hì , đúng là tư tưởng lớn gặp tư tưởng lớn chị nhỉ.
- Ừ, hihi. Vậy cảm ơn em trước nha.
- Đồ ăn đã xong rồi, nào chúng ta đem lên cho ba người bụng bia ăn nào.
Sau khi ăn uống nhậu nhẹt no nể, thì cả 6 người đều hoàn toàn say sỉn và không thể tự về nhà được thế nên 2 cặp đôi kia qua đêm lại nhà của Kỳ Tường. Đóa Lệ ra đóng cửa cẩn thận rồi sau đó dọn dẹp sơ mọi thứ, trong lúc đang dọn dẹp thì cảm giác bị choáng váng lại xuất hiện khiến cô cảm thấy khó chịu và hơi lo lắng. Đóa Lệ đang đứng rửa chén và đang có dấu hiệu sắp ngã thì có một vòng tay ôm lấy mình từ sau và dịu dàng nói :
- Anh đã từng nói điều này với em bao giờ chưa nhỉ ? Những lúc nhìn em như thế này anh chỉ muốn chúng ta mau cưới nhau để ngày nào anh cũng được nhìn ngắm em trông bộ dạng này hết, em là rất quan trọng với anh, và anh phải cảm ơn cuộc đời và cũng cảm ơn cái thằng người yêu cũ của em đã bỏ lỡ em và nhờ vậy mà anh đã gặp được em và yêu từ đó cho tới bây giờ. Anh yêu em nhiều lắm, chúng ta đã trải qua rất nhiều điều cùng nhau, bao nhiêu buồn vui hạnh phúc chúng ta đã đều trải qua cả. Và bây giờ, chỉ còn một điều duy nhất nữa thôi đó là chờ đợi em thêm một năm nữa và khi đó em sẽ là cô dâu của đời anh, em sẽ là mẹ của các con anh sau này. Hôm nay anh thật sự rất hạnh phúc đó, em yêu à.
Đóa Lệ vừa vui vừa lo sợ cái sự choáng váng ban nãy nhưng cô đang cố bình thường để cho anh yêu mình yên tâm, vui vẻ nói lại :
- Và em cũng phải cảm ơn cuộc đời này đã cho em gặp được anh và yêu anh. Một năm nữa thôi rồi chúng ta sẽ là vợ chồng, khi đấy em sẽ nấu cơm và cùng anh ăn cơm sau chúng ta sẽ cùng nhau dọn dẹp, rồi sau này chúng ta sẽ có những đứa con xinh xắn giống như em như anh đây. Và hai chúng ta sẽ cùng nhau nuôi dạy con mình lớn khôn sau đó chúng ta sẽ thành một gia đình hạnh phúc. Em chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy hạnh phúc rồi anh yêu. Em yêu anh nhiều lắm.
Kỳ Tường xoay người cô lại và hôn lấy cô, họ trao nhau những nụ hôn nồng cháy. Rồi cùng nhau đi lên phòng âu yếm.
Buổi sáng hôm sau, cô nằm trọn lòng của người mình yêu, chường lên hôn anh thì đã bị anh cúi đầu xuống và hôn trước rồi. Lúc đó 2 cặp đôi dưới nhà đã ngủ dậy và họ đang cùng nhau dọn dẹp bãi chiến trường của tối qua, một lát sau Khắc Lạc đi lên gõ cửa phòng thằng bạn và nói :
- Sáng rồi đó, mau dậy xuống mở cửa cho bọn này về rồi hai người muốn ôm nhau ngủ bao lâu cũng được.
- Haiss thằng quỷ này, biết rồi đợi tí, tụi tao xuống liền.
Đóa Lệ cùng với Kỳ Tường đi xuống dùng bữa sáng với 4 người kia, rồi sau đó bàn bạc về việc đi chơi và cuối cùng cũng đã chọn ra ngày đi chơi cho cả nhóm rồi sau đó 4 người bạn đó đi về nhà. Đóa Lệ nén lại dọn dẹp mọi thứ và đợi người yêu lên phòng thay đồ đi làm và chở mình về nhà. Một tiếng sau, cô đã về tới nhà còn người yêu thì ngoan ngoãn đi làm với một sự vui vẻ và hạnh phúc hiện rõ ra trên mặt mình.
/82
|