Đây là một gia hỏa thủy tộc, nếu Kim Bằng Vương ở đây lúc này, có thể nhận ra, đây chính là con cá mà ngày đó hắn ra tay cứu trên cầu Vân Phong, sau đó nhận làm thủ hạ. Bởi vì con cá này rất cơ linh, cho nên Lan Kinh Vương cũng lưu lại cho mình.
- n?
Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức cười nói:
- Đứng lên đi.
Hôm nay, hắn đã có chút quen thuộc với thân phận nhị đại vương này.
Tên thủy tộc này vụng trộm liếc nhìn Lâm Dịch đang mỉm cười, trong nội tâm âm thầm nhớ nhung...Nhị đại vương này thực lực mạnh mẽ, nhưng làm người rất ôn hòa. Nhớ ngày đó thời điểm làm thủ hạ củ Kim Bằng Vương, đứng nói Kim Bằng Vương cho hắn sắc mặt tốt, thậm chí gia hỏa thủ vệ cho Kim Bằng Vương, đều vô cùng cao ngạo. Cái lỗ mũi, hướng lên trời mà nói chuyện.
So sánh cả hai với nhau, lập tức hiển lộ lòng hướng về vị Vương giả này, tên thủy tộc này âm thầm may mắn, may mắn là người thắng là Lan Kinh Vương, mà không phải Kim Bằng Vương.
Thủy tộc cung kính cúi đầu, đứng dậy, Lâm Dịch cười hỏi:
- Có chuyện gì không?
Thủy tộc cung kính nói:
- Hồi bẩm nhị đại vương, đại vương cho mời ngài qua.
- n?
Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức cười nói:
- Được, ta đang muốn đi qua đây!
Nói xong, liền đi ra ngoài, thủy tộc này cũng nhanh chân đuổi theo.
Rời khỏi động, Lâm Dịch đi vào một thông đạo.
Linh lực của linh mạch Thượng Cổ này vô cùng nồng đậm, so với hang ổ trước kia của Lan Kinh Vương còn nồng đậm hơn rất nhiều. Cho nên, Lan Kinh Vương cũng mở ít động phủ ở đây.
Một đường bước đi, tất cả yêu thú nhìn thấy Lâm Dịch từ xa đi tới, đều quỳ một chân trên đất, cung kính hô một câu nhị đại vương. Mà Lâm Dịch cũng quen thuộc với loại chuyện này, mặt mỉm cười khẽ gật đầu, sau đó đi vào động phủ của Lan Kinh Vương.
Còn chưa đi vào động phủ, đã nghe bên trong truyền ra tiếng cười hào sảng, Lâm Dịch nghe xong, liền biết là âm thanh của Lan Kinh Vương, nụ cười trên mặt tăng lên một phần. Bạn đang đọc truyện tại
- n?
Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức cười nói:
- Đứng lên đi.
Hôm nay, hắn đã có chút quen thuộc với thân phận nhị đại vương này.
Tên thủy tộc này vụng trộm liếc nhìn Lâm Dịch đang mỉm cười, trong nội tâm âm thầm nhớ nhung...Nhị đại vương này thực lực mạnh mẽ, nhưng làm người rất ôn hòa. Nhớ ngày đó thời điểm làm thủ hạ củ Kim Bằng Vương, đứng nói Kim Bằng Vương cho hắn sắc mặt tốt, thậm chí gia hỏa thủ vệ cho Kim Bằng Vương, đều vô cùng cao ngạo. Cái lỗ mũi, hướng lên trời mà nói chuyện.
So sánh cả hai với nhau, lập tức hiển lộ lòng hướng về vị Vương giả này, tên thủy tộc này âm thầm may mắn, may mắn là người thắng là Lan Kinh Vương, mà không phải Kim Bằng Vương.
Thủy tộc cung kính cúi đầu, đứng dậy, Lâm Dịch cười hỏi:
- Có chuyện gì không?
Thủy tộc cung kính nói:
- Hồi bẩm nhị đại vương, đại vương cho mời ngài qua.
- n?
Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức cười nói:
- Được, ta đang muốn đi qua đây!
Nói xong, liền đi ra ngoài, thủy tộc này cũng nhanh chân đuổi theo.
Rời khỏi động, Lâm Dịch đi vào một thông đạo.
Linh lực của linh mạch Thượng Cổ này vô cùng nồng đậm, so với hang ổ trước kia của Lan Kinh Vương còn nồng đậm hơn rất nhiều. Cho nên, Lan Kinh Vương cũng mở ít động phủ ở đây.
Một đường bước đi, tất cả yêu thú nhìn thấy Lâm Dịch từ xa đi tới, đều quỳ một chân trên đất, cung kính hô một câu nhị đại vương. Mà Lâm Dịch cũng quen thuộc với loại chuyện này, mặt mỉm cười khẽ gật đầu, sau đó đi vào động phủ của Lan Kinh Vương.
Còn chưa đi vào động phủ, đã nghe bên trong truyền ra tiếng cười hào sảng, Lâm Dịch nghe xong, liền biết là âm thanh của Lan Kinh Vương, nụ cười trên mặt tăng lên một phần. Bạn đang đọc truyện tại
/714
|