Lâm Dịch nghe vậy lắc đầu bật cười, tính cách của Lan Kinh Vương quá ngây thẳng, lại không câu nệ tiểu tiết, đáng giá kết giao, nhưng lý luận này, Lâm Dịch khó mà tiếp nhận được.
Lâm Dịch vẫn cho rằng, chuyện nam nữ hoan ái, phải ở tình huống lưỡng tình tương duyệt mới có thể tiến hành, nếu không, chỉ có hoan mà không có ái, có khác gì cầm thú đâu?
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch không nhịn được mà cười bản thân mình, mình là người, mà ngồi ở bên cạnh mình, đều là thú, vậy thì còn bàn gì tới ' thú ' nữa...Quan điểm của mình đối với bọn họ có điểm quái dị, cũng có thể lý giải.
Lâm Dịch lắc đầu, vẫn cười cự tuyệt, nói:
- Hay là thôi đi, tiểu đệ vô phúc tiêu thụ, vẫn nên cho đại ca hưởng thụ đi.
Lan Kinh không xác định nói:
- Huynh đệ ngươi thực sự không muốn? Những cô nàng này rất xinh đẹp nha!
Lan Kinh Vương vẫn chưa buông tha cho Lâm Dịch.
Lâm Dịch cười khổ, lắc đầu:
- Không, đại ca ngươi hưởng thụ đi.
- Như vậy ah...
Lan Kinh Vương nghe vậy, cũng không hề miễn cưỡng. Trong đôi mắt phát ra dục hỏa làm cho những nữ tử kia sợ hãi, nhìn Lang Đầu, cười hắc hắc, nói:
- Tìm một chỗ an trí cho những cô nàng này, trông giữ cẩn thận.
Lang Đầu lĩnh mệnh, lập tức mang theo mười nữ tử này xuống dưới.
Nhìn thấy những nữ tử này rời đi, Lâm Dịch mới quay đầu lại nhìn Lan Kinh Vương, nói:
- Đại ca, ngươi gọi ta đến, không phải là vì chuyện này chứ?
Đương nhiên Lan Kinh Vương gật đầu, ói:
- Ừ, là chuyện này!
Lâm Dịch nghe xong trợn trắng mắt, cuối cùng bất đắc dĩ cười cười.
Đương nhiên hắn biết Lan Kinh Vương đã xem hắn là huynh đệ. Cho dù có công việc bận rộn cũng không quên hắn đi, có thể đoán được địa vị của Lâm Dịch trong suy nghĩ của hắn, tuy chuyện này Lâm Dịch có nguyên tắc của mình, nhưng vẫn cảm động, tâm tư quen biết Lan Kinh Vương vì lợi ích và hiệu quả ban đầu, đã biến mất vô tung vô ảnh.
Lâm Dịch chính là người như vậy, ngươi thiệt tình với hắn, đương nhiên hắn sẽ đối xử thật tâm với ngươi.
Lúc này nhìn Lan Kinh Vương, cười nói:
- Cám ơn đại ca, chuyện này cũng nghĩ tới ta.
Lan Kinh Vương nghe vậy, nhưng lại không vui nói:
- Huynh đệ đang nói cái gì? Mạng của đại ca là do ngươi cứu, hôm nay ngươi chính là huynh đệ của ta, đương nhiên có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu. Không phải ta nói...Những cô nàng kia, ngươi thật sự không cần sao?
Nói xong, còn dùng ánh mắt cực kỳ xấu xa nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch lại lần nữa dở khóc dở cười, lập tức đứng dậy, cười hắc hắc nói:
- Chuyện này, tiểu đệ không phụng bồi, đại ca còn có việc, tiểu đệ đi xuống trước.
Nói xong, cũng không đợi Lan Kinh Vương nói chuyện, hắn liền biến mất, Lan Kinh Vương lấy lại tinh thần, nhưng bộ dáng tươi cài...Hắn vô cùng thỏa mãn với biểu lộ của Lâm Dịch.
Cứu mạng của hắn, còn cực kỳ thành khẩn, về phần là nhân loại, thần thú gì đó, hắn không coi ra cái gì.
Trong Thiên Giới, điểm truy cầu cuối cùng của mỗi sinh vật, chính là ngưng tụ thần cách, nhưng bởi vì nhân loại có số lượng động, cao thủ cũng tương đối nhiều. Mà yêu thú, thần thú và các loại loại thú, trong cơ thể có nội đan, đó chính là linh dược tăng thực lực tốt nhất, cho nên yêu thú mới không hòa hợp với nhân loại.
Lan Kinh Vương cũng không phải có tâm địa bồ tát. Chỉ cần Lâm Dịch chân thành với hắn, chuyện Lâm Dịch săn giết yêu thú, hắn cũng không cần quản làm gì.
Sau khi cười cười, trong mắt hắn lộ ra nụ cười dâm đãng, bước ra ngoài...Mục đích là gì, đương nhiên không cần nói nhiều.
Rời khỏi động phủ Lan Kinh Vương, nhưng trong nhất thời, Lâm Dịch không có nơi đi, đi tới hiện trường khai thác quan sát, tất cả yêu thú nhìn thấy hắn tới, lập tức quỳ một chân trên đất thỉnh an. Phất phất tay, bảo bọn họ đứng dậy.
- Nhị đại vương.
Mở miệng nói chuyện là một đầu yêu thú thổ tê, thân cao ba mét có dư, trên mũi có một cái sừng tê giác, trên người có một tầng tê giáp màu vàng đất, cực kỳ dày đặc nặng nề.
Lâm Dịch cười gật gật đầu, trong miệng hỏi:
- Tiến độ như thế nào?
Tuy yêu thú này không cách nào biến thành người, nhưng lại có thể thu nhỏ tỷ lệ thân thể, đương nhiên, nhìn từ ngoài vào, vẫn có thể nhìn ra đặc điểm riêng của từng loài, trước mặt là yêu thú thổ tê, cũng là như vậy.
- Hồi bẩm nhị đại vương, hôm nay, đã khai thác được hơn ba mươi vạn linh thạch.
Thổ tê cung kính trả lời.
Lâm Dịch liếc nhìn lũ yêu thú đang làm việc.
Chỉ thấy thỉnh thoảng có một đạo năng lượng sáng bóng lóe ra, từng khối linh thạch không ngừng từ trong lòng đất chui ra ngoài, sau đó bị người ta thu vào không gian giới chỉ, cứ thế mà tiếp tục.
Lâm Dịch gật gật đầu, cười nói:
- Huynh đệ vất vả rồi.
Thổ tê kia lập tức chắp tay cảm kích, nói:
- Không vất vả, không vất vả.
Lâm Dịch vẫn cho rằng, chuyện nam nữ hoan ái, phải ở tình huống lưỡng tình tương duyệt mới có thể tiến hành, nếu không, chỉ có hoan mà không có ái, có khác gì cầm thú đâu?
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch không nhịn được mà cười bản thân mình, mình là người, mà ngồi ở bên cạnh mình, đều là thú, vậy thì còn bàn gì tới ' thú ' nữa...Quan điểm của mình đối với bọn họ có điểm quái dị, cũng có thể lý giải.
Lâm Dịch lắc đầu, vẫn cười cự tuyệt, nói:
- Hay là thôi đi, tiểu đệ vô phúc tiêu thụ, vẫn nên cho đại ca hưởng thụ đi.
Lan Kinh không xác định nói:
- Huynh đệ ngươi thực sự không muốn? Những cô nàng này rất xinh đẹp nha!
Lan Kinh Vương vẫn chưa buông tha cho Lâm Dịch.
Lâm Dịch cười khổ, lắc đầu:
- Không, đại ca ngươi hưởng thụ đi.
- Như vậy ah...
Lan Kinh Vương nghe vậy, cũng không hề miễn cưỡng. Trong đôi mắt phát ra dục hỏa làm cho những nữ tử kia sợ hãi, nhìn Lang Đầu, cười hắc hắc, nói:
- Tìm một chỗ an trí cho những cô nàng này, trông giữ cẩn thận.
Lang Đầu lĩnh mệnh, lập tức mang theo mười nữ tử này xuống dưới.
Nhìn thấy những nữ tử này rời đi, Lâm Dịch mới quay đầu lại nhìn Lan Kinh Vương, nói:
- Đại ca, ngươi gọi ta đến, không phải là vì chuyện này chứ?
Đương nhiên Lan Kinh Vương gật đầu, ói:
- Ừ, là chuyện này!
Lâm Dịch nghe xong trợn trắng mắt, cuối cùng bất đắc dĩ cười cười.
Đương nhiên hắn biết Lan Kinh Vương đã xem hắn là huynh đệ. Cho dù có công việc bận rộn cũng không quên hắn đi, có thể đoán được địa vị của Lâm Dịch trong suy nghĩ của hắn, tuy chuyện này Lâm Dịch có nguyên tắc của mình, nhưng vẫn cảm động, tâm tư quen biết Lan Kinh Vương vì lợi ích và hiệu quả ban đầu, đã biến mất vô tung vô ảnh.
Lâm Dịch chính là người như vậy, ngươi thiệt tình với hắn, đương nhiên hắn sẽ đối xử thật tâm với ngươi.
Lúc này nhìn Lan Kinh Vương, cười nói:
- Cám ơn đại ca, chuyện này cũng nghĩ tới ta.
Lan Kinh Vương nghe vậy, nhưng lại không vui nói:
- Huynh đệ đang nói cái gì? Mạng của đại ca là do ngươi cứu, hôm nay ngươi chính là huynh đệ của ta, đương nhiên có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu. Không phải ta nói...Những cô nàng kia, ngươi thật sự không cần sao?
Nói xong, còn dùng ánh mắt cực kỳ xấu xa nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch lại lần nữa dở khóc dở cười, lập tức đứng dậy, cười hắc hắc nói:
- Chuyện này, tiểu đệ không phụng bồi, đại ca còn có việc, tiểu đệ đi xuống trước.
Nói xong, cũng không đợi Lan Kinh Vương nói chuyện, hắn liền biến mất, Lan Kinh Vương lấy lại tinh thần, nhưng bộ dáng tươi cài...Hắn vô cùng thỏa mãn với biểu lộ của Lâm Dịch.
Cứu mạng của hắn, còn cực kỳ thành khẩn, về phần là nhân loại, thần thú gì đó, hắn không coi ra cái gì.
Trong Thiên Giới, điểm truy cầu cuối cùng của mỗi sinh vật, chính là ngưng tụ thần cách, nhưng bởi vì nhân loại có số lượng động, cao thủ cũng tương đối nhiều. Mà yêu thú, thần thú và các loại loại thú, trong cơ thể có nội đan, đó chính là linh dược tăng thực lực tốt nhất, cho nên yêu thú mới không hòa hợp với nhân loại.
Lan Kinh Vương cũng không phải có tâm địa bồ tát. Chỉ cần Lâm Dịch chân thành với hắn, chuyện Lâm Dịch săn giết yêu thú, hắn cũng không cần quản làm gì.
Sau khi cười cười, trong mắt hắn lộ ra nụ cười dâm đãng, bước ra ngoài...Mục đích là gì, đương nhiên không cần nói nhiều.
Rời khỏi động phủ Lan Kinh Vương, nhưng trong nhất thời, Lâm Dịch không có nơi đi, đi tới hiện trường khai thác quan sát, tất cả yêu thú nhìn thấy hắn tới, lập tức quỳ một chân trên đất thỉnh an. Phất phất tay, bảo bọn họ đứng dậy.
- Nhị đại vương.
Mở miệng nói chuyện là một đầu yêu thú thổ tê, thân cao ba mét có dư, trên mũi có một cái sừng tê giác, trên người có một tầng tê giáp màu vàng đất, cực kỳ dày đặc nặng nề.
Lâm Dịch cười gật gật đầu, trong miệng hỏi:
- Tiến độ như thế nào?
Tuy yêu thú này không cách nào biến thành người, nhưng lại có thể thu nhỏ tỷ lệ thân thể, đương nhiên, nhìn từ ngoài vào, vẫn có thể nhìn ra đặc điểm riêng của từng loài, trước mặt là yêu thú thổ tê, cũng là như vậy.
- Hồi bẩm nhị đại vương, hôm nay, đã khai thác được hơn ba mươi vạn linh thạch.
Thổ tê cung kính trả lời.
Lâm Dịch liếc nhìn lũ yêu thú đang làm việc.
Chỉ thấy thỉnh thoảng có một đạo năng lượng sáng bóng lóe ra, từng khối linh thạch không ngừng từ trong lòng đất chui ra ngoài, sau đó bị người ta thu vào không gian giới chỉ, cứ thế mà tiếp tục.
Lâm Dịch gật gật đầu, cười nói:
- Huynh đệ vất vả rồi.
Thổ tê kia lập tức chắp tay cảm kích, nói:
- Không vất vả, không vất vả.
/714
|