Nói xong, dưới chân có chút động, liền vượt qua khoảng cách ngàn mét, lập tức xuất hiện trước mặt yêu thú kia!
Đôi mắt cực lớn của yêu thú kia lập tức lóe lên quang mang hung ác, đồng thời gầm lên giận dữ. Kim giác trên đầu lập tức bộc phát ra kim sắc quang mang không gì sánh kịp, ầm ầm bắn ra!
Ánh mắt Lâm Dịch có chút biến đổi, nhưng biểu lộ vẫn không có cải biến chút nào. Hắn tựa hồ như không nhìn thấy kim sắc quang mang đang bắn tới trước ngực. Ngược lại hai mắt híp lại, vẫn mỉm cười quỷ dị. Lập tức có chút nhấc tay.
Biến sắc!
Trong khoảnh khắc, gió nổi mây phun trên bầu trời màu xám. Một màu đen lập tức phủ lên đám mây màu xám kia, giống như nhỏ một giọt mực vào trong nước trong. Trong nháy mắt khiến chậu nước lập tức biến thành màu đen với tốc độ vô cùng nhanh chóng!
Một cỗ uy áp cực lớn không thể tưởng tượng ầm ầm đánh tới!
Trong nháy mắt, yêu thú kia cảm thấy lồng ngực của mình như bị một khối cự thạch nặng hàng tỉ cân đập trúng! Trên da thịt màu nâu đen của nó bạo phun một hồi máu đỏ tươi!
Về phận đạo kim sắc quang mang bắn về phía Lâm Dịch kia, dưới sự ảnh hưởng của cỗ uy áp khổng lồ này, liền bị phá tan, trực tiếp hóa thành vô số điểm tinh quang!
- PHỐC!
Một ngụm máu tươi từ trong cái miệng lành lạnh của con yêu thú kia phun ra. Thậm chí trong đó còn mang theo mảnh vỡ nội tạng! Thân thể nó bị đánh bay đi!
Một chiêu! Chỉ một chiêu!
Nếu là lúc trước, Lâm Dịch muốn đối phó một con yêu thú như vậy, trừ phi là sử dụng Lĩnh vực thì đại khái có thể đơn giản thu thập được. Nhưng nếu không gia trì Chiến văn, lại không dùng Lĩnh vực thì dù đánh bại được đối phương, hắn cũng hao phí một phần lực lượng không nhỏ.
Mà hiện giờ...
Trên mặt Lâm Dịch lộ ra một tia hỉ sắc. Uy lực Thiên Đạo này, vẫn vượt ngoài dự liệu của hắn!
Lúc trước không chính thức có được, tự nhiên không đoán được Thiên Đạo này mạnh yếu ra sao. Nhưng hiện giờ hắn đã chính thức có được, liền đối lập với trước kia, lập tức biết được Thiên Đạo chính thức cường hãn như thế nào!
- Nếu ngày đó giết tên Hắc y nhân quỷ dị kia mà cảm ngộ được Thiên Đạo, như thế nào tốn sức như vậy...
Lâm Dịch cảm khái nghĩ đến. Ngày đó, vì đánh chết tên Hắc y nhân Luyện Cách kỳ quỷ dị kia, hắn đã hao phí công phu rất lớn. Nếu lúc ấy hắn cảm ứng được Thiên Đạo, như thế nào phiền toái như vậy?
Chỉ cần phất tay một cái, không nói công kích của yêu thú tan rã trong khoảnh khắc mà bản thân nó cũng bị trọng thương. Có thể thấy được chênh lệch giữa Ngưng Thần kỳ và Luyện Cách kỳ như thế nào!
Thân thể yêu thú kia bị đánh bay ra ngoài. Lâm Dịch cũng không có truy kích, chỉ lẳng lặng nhìn. Sau khi Lâm Dịch phất tay, dị biến giữa thiên địa vẫn xoay quanh trên đỉnh đầu. Đấy là hiện giờ Lâm Dịch còn chưa đạt tới mức thông hiểu đạo lý Thiên Đạo, chỉ cần đợi sau khi hắn đạt được trình độ ấy, như vậy cơ hồ chỉ cần hắn động thủ, thiên địa sẽ sinh ra dị biến, nhưng sau khi công kích của hoàn thành thì trong khoảnh khắc, dị biến Thiên Địa sẽ biến mất không thấy gì nữa. Cái này gọi là thu phát như tâm.
Đương nhiên, khi mà chính thức đạt đến trình độ này. Cũng tương đương với khoảng cách Lâm Dịch ngưng tụ được Thần Cách đã không còn xa nữa.
Sau khi yêu thú kia bay ra ngoài, cảm thấy không cách gì để đạt được mục đích kích sát Lâm Dịch. Nó quay đầu lại, trong khoảnh khắc liền bay ra ngoài! Lâm Dịch cười cười lắc đầu, có chút kiêu mị. Nhưng cuối cùng vẫn không có đuổi tận giết tuyệt.
Thiên Đạo khiến Lĩnh vực bản thân tăng lên một tầng cao mới. Khiến tâm tình của hắn cực kỳ vui vẻ, cho nên hắn cho đối phương một con đường sống.
- Thiên Đạo quả nhiên là lợi hại a.
Lâm Dịch ngẩng đầu, nhìn về đám mây đen như bị mực nhuộm đang quay cuồng trên bầu trời kia, lộ ra có chút quỷ dị.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, chậm rãi khống chế thân thể của mình. Thuận theo Thiên Đạo thu hồi tâm thần kia vào trong cơ thể. Một lát sau, đám mây đen liền tiêu tán đi, lộ ra bầu trời màu xám!
Làm xong những chuyện này, thân hình Lâm Dịch tiếp tục tiến về phía trước.
Đối với tư liệu về Bạo Loạn Tinh Hải, Lâm Dịch ngược lại nhanh chóng tìm hiểu kỹ.
Nhưng mà, dù sao thì Lâm Dịch cũng chưa trải qua những điều này. Giới hạn cụ thể như thế nào, hắn có thể thanh trừ những chướng ngại ra sao...Muốn dựa vào tài liệu này mà yên ổn vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải. Quả thật là nằm mơ nói mộng.
Nhiều nhất là chỉ khiến hắn chuẩn bị đối phó với nguy hiểm mà thôi. Quét sách cái này, cũng đáng với cái giá năm khỏa Linh tinh ngươi bỏ ra rồi.
Dù sao thì tư liệu này cũng có khả năng cứu ngươi một mạng!
Trên đường đi, hắn gặp không dưới mười ba yêu thú tập kích! Cơ bản đều là Luyện Cách kỳ, ngược lại không thấy một Thần Hư kỳ hay Ngưng Thần kỳ nào.
Nhưng yêu thú thiên kỳ bách quái này, có chim, có thú, rất nhiều loại...Quả thực cần cái gì thì có cái đó!
Bất quá, mấy ngày này trôi qua, Lâm Dịch cũng đã vượt qua lộ trình mấy vạn kilomet. Tận lực né tránh những người chung quanh, cũng thật sự không gặp được cái gì.
Lâm Dịch cảm giác nhân loại so với yêu thú thì khiến hắn ghét thêm một ít. Cho nên đối với yêu thú, nhiều lúc hắn vẫn hạ thủ lưu tình, đây chính là chuyện chưa từng có đối với nhân loại.
Bất quá, chiến đấu mấy ngày nay. Đối với vận dụng Thiên Đạo, cũng cũng hơi có chút quen thuộc rồi. Mặc dù tới mức thông hiểu đạo lý, tùy thời đều có thể sử dụng thì còn có chút quá xa. Nhưng so với lúc đầu thì thuần thục hơn nhiều rồi.
- Chỉ là có điều kỳ quái, chính là những yêu thú kia. Vì cái gì mà không dò xét được chúng nó?
Lâm Dịch kỳ quái nghĩ đến.
Chợt, một hồi đau đớn kịch liệt giống như kim châm hiện lên trong não Lâm Dịch. Lâm Dịch cơ hồ căn bản không nghĩ tới cái gì. Thậm chí so với đầu của hắn, thân thể hắn đã hành động trước một bước!
Cất bước một cái.
Cứng lại!
Mới vừa vặn giơ chân lên, thân hình Lâm Dịch lập tức cứng lại!
Chỉ thấy một đạo hào quang màu xanh da trời ầm ầm xuyên qua! Mà toàn bộ thân thể Lâm Dịch lập tức bị đóng kết lại trên không trung, ầm ầm rơi xuống dưới!
Mà ở trong Ý thức hải, Lâm Dịch chỉ cảm thấy một dòng nước lạnh đang quay điên cuồng, dũng mãnh lao tới Ý thức hải của hắn!
Ý thức hải, đây chính là Linh hồn châu. Có thể nói trước khi ngưng tụ ra Thần Cách thì nơi này là chỗ tối trọng yếu nhất. Dòng nước lạnh này rất hiển nhiên đang hướng về phía Linh hồn châu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Đôi mắt cực lớn của yêu thú kia lập tức lóe lên quang mang hung ác, đồng thời gầm lên giận dữ. Kim giác trên đầu lập tức bộc phát ra kim sắc quang mang không gì sánh kịp, ầm ầm bắn ra!
Ánh mắt Lâm Dịch có chút biến đổi, nhưng biểu lộ vẫn không có cải biến chút nào. Hắn tựa hồ như không nhìn thấy kim sắc quang mang đang bắn tới trước ngực. Ngược lại hai mắt híp lại, vẫn mỉm cười quỷ dị. Lập tức có chút nhấc tay.
Biến sắc!
Trong khoảnh khắc, gió nổi mây phun trên bầu trời màu xám. Một màu đen lập tức phủ lên đám mây màu xám kia, giống như nhỏ một giọt mực vào trong nước trong. Trong nháy mắt khiến chậu nước lập tức biến thành màu đen với tốc độ vô cùng nhanh chóng!
Một cỗ uy áp cực lớn không thể tưởng tượng ầm ầm đánh tới!
Trong nháy mắt, yêu thú kia cảm thấy lồng ngực của mình như bị một khối cự thạch nặng hàng tỉ cân đập trúng! Trên da thịt màu nâu đen của nó bạo phun một hồi máu đỏ tươi!
Về phận đạo kim sắc quang mang bắn về phía Lâm Dịch kia, dưới sự ảnh hưởng của cỗ uy áp khổng lồ này, liền bị phá tan, trực tiếp hóa thành vô số điểm tinh quang!
- PHỐC!
Một ngụm máu tươi từ trong cái miệng lành lạnh của con yêu thú kia phun ra. Thậm chí trong đó còn mang theo mảnh vỡ nội tạng! Thân thể nó bị đánh bay đi!
Một chiêu! Chỉ một chiêu!
Nếu là lúc trước, Lâm Dịch muốn đối phó một con yêu thú như vậy, trừ phi là sử dụng Lĩnh vực thì đại khái có thể đơn giản thu thập được. Nhưng nếu không gia trì Chiến văn, lại không dùng Lĩnh vực thì dù đánh bại được đối phương, hắn cũng hao phí một phần lực lượng không nhỏ.
Mà hiện giờ...
Trên mặt Lâm Dịch lộ ra một tia hỉ sắc. Uy lực Thiên Đạo này, vẫn vượt ngoài dự liệu của hắn!
Lúc trước không chính thức có được, tự nhiên không đoán được Thiên Đạo này mạnh yếu ra sao. Nhưng hiện giờ hắn đã chính thức có được, liền đối lập với trước kia, lập tức biết được Thiên Đạo chính thức cường hãn như thế nào!
- Nếu ngày đó giết tên Hắc y nhân quỷ dị kia mà cảm ngộ được Thiên Đạo, như thế nào tốn sức như vậy...
Lâm Dịch cảm khái nghĩ đến. Ngày đó, vì đánh chết tên Hắc y nhân Luyện Cách kỳ quỷ dị kia, hắn đã hao phí công phu rất lớn. Nếu lúc ấy hắn cảm ứng được Thiên Đạo, như thế nào phiền toái như vậy?
Chỉ cần phất tay một cái, không nói công kích của yêu thú tan rã trong khoảnh khắc mà bản thân nó cũng bị trọng thương. Có thể thấy được chênh lệch giữa Ngưng Thần kỳ và Luyện Cách kỳ như thế nào!
Thân thể yêu thú kia bị đánh bay ra ngoài. Lâm Dịch cũng không có truy kích, chỉ lẳng lặng nhìn. Sau khi Lâm Dịch phất tay, dị biến giữa thiên địa vẫn xoay quanh trên đỉnh đầu. Đấy là hiện giờ Lâm Dịch còn chưa đạt tới mức thông hiểu đạo lý Thiên Đạo, chỉ cần đợi sau khi hắn đạt được trình độ ấy, như vậy cơ hồ chỉ cần hắn động thủ, thiên địa sẽ sinh ra dị biến, nhưng sau khi công kích của hoàn thành thì trong khoảnh khắc, dị biến Thiên Địa sẽ biến mất không thấy gì nữa. Cái này gọi là thu phát như tâm.
Đương nhiên, khi mà chính thức đạt đến trình độ này. Cũng tương đương với khoảng cách Lâm Dịch ngưng tụ được Thần Cách đã không còn xa nữa.
Sau khi yêu thú kia bay ra ngoài, cảm thấy không cách gì để đạt được mục đích kích sát Lâm Dịch. Nó quay đầu lại, trong khoảnh khắc liền bay ra ngoài! Lâm Dịch cười cười lắc đầu, có chút kiêu mị. Nhưng cuối cùng vẫn không có đuổi tận giết tuyệt.
Thiên Đạo khiến Lĩnh vực bản thân tăng lên một tầng cao mới. Khiến tâm tình của hắn cực kỳ vui vẻ, cho nên hắn cho đối phương một con đường sống.
- Thiên Đạo quả nhiên là lợi hại a.
Lâm Dịch ngẩng đầu, nhìn về đám mây đen như bị mực nhuộm đang quay cuồng trên bầu trời kia, lộ ra có chút quỷ dị.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, chậm rãi khống chế thân thể của mình. Thuận theo Thiên Đạo thu hồi tâm thần kia vào trong cơ thể. Một lát sau, đám mây đen liền tiêu tán đi, lộ ra bầu trời màu xám!
Làm xong những chuyện này, thân hình Lâm Dịch tiếp tục tiến về phía trước.
Đối với tư liệu về Bạo Loạn Tinh Hải, Lâm Dịch ngược lại nhanh chóng tìm hiểu kỹ.
Nhưng mà, dù sao thì Lâm Dịch cũng chưa trải qua những điều này. Giới hạn cụ thể như thế nào, hắn có thể thanh trừ những chướng ngại ra sao...Muốn dựa vào tài liệu này mà yên ổn vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải. Quả thật là nằm mơ nói mộng.
Nhiều nhất là chỉ khiến hắn chuẩn bị đối phó với nguy hiểm mà thôi. Quét sách cái này, cũng đáng với cái giá năm khỏa Linh tinh ngươi bỏ ra rồi.
Dù sao thì tư liệu này cũng có khả năng cứu ngươi một mạng!
Trên đường đi, hắn gặp không dưới mười ba yêu thú tập kích! Cơ bản đều là Luyện Cách kỳ, ngược lại không thấy một Thần Hư kỳ hay Ngưng Thần kỳ nào.
Nhưng yêu thú thiên kỳ bách quái này, có chim, có thú, rất nhiều loại...Quả thực cần cái gì thì có cái đó!
Bất quá, mấy ngày này trôi qua, Lâm Dịch cũng đã vượt qua lộ trình mấy vạn kilomet. Tận lực né tránh những người chung quanh, cũng thật sự không gặp được cái gì.
Lâm Dịch cảm giác nhân loại so với yêu thú thì khiến hắn ghét thêm một ít. Cho nên đối với yêu thú, nhiều lúc hắn vẫn hạ thủ lưu tình, đây chính là chuyện chưa từng có đối với nhân loại.
Bất quá, chiến đấu mấy ngày nay. Đối với vận dụng Thiên Đạo, cũng cũng hơi có chút quen thuộc rồi. Mặc dù tới mức thông hiểu đạo lý, tùy thời đều có thể sử dụng thì còn có chút quá xa. Nhưng so với lúc đầu thì thuần thục hơn nhiều rồi.
- Chỉ là có điều kỳ quái, chính là những yêu thú kia. Vì cái gì mà không dò xét được chúng nó?
Lâm Dịch kỳ quái nghĩ đến.
Chợt, một hồi đau đớn kịch liệt giống như kim châm hiện lên trong não Lâm Dịch. Lâm Dịch cơ hồ căn bản không nghĩ tới cái gì. Thậm chí so với đầu của hắn, thân thể hắn đã hành động trước một bước!
Cất bước một cái.
Cứng lại!
Mới vừa vặn giơ chân lên, thân hình Lâm Dịch lập tức cứng lại!
Chỉ thấy một đạo hào quang màu xanh da trời ầm ầm xuyên qua! Mà toàn bộ thân thể Lâm Dịch lập tức bị đóng kết lại trên không trung, ầm ầm rơi xuống dưới!
Mà ở trong Ý thức hải, Lâm Dịch chỉ cảm thấy một dòng nước lạnh đang quay điên cuồng, dũng mãnh lao tới Ý thức hải của hắn!
Ý thức hải, đây chính là Linh hồn châu. Có thể nói trước khi ngưng tụ ra Thần Cách thì nơi này là chỗ tối trọng yếu nhất. Dòng nước lạnh này rất hiển nhiên đang hướng về phía Linh hồn châu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/714
|