Nghe nói, Lĩnh vực Cấp đống này là một loại đồng dạng với một sơn cốc cự đại. Trong đó tràn ngập một thứ gọi là năng lượng Quang tuyến kích động! Chỉ cần trúng chiêu, cơ hồ lập tức sẽ chết đến mức không thể chết hơn được nữa! Bởi vì, Quang tuyến Cấp đống kia là hoàn toàn nhắm vào Ý Thức Hoàn bên trong Linh hồn châu!
Trước khi ngưng tụ ra Thần Cách thì linh hồn chính là vật tối trọng yếu nhất của nhân loại. Hơn nữa, vô luận là người nào, muốn tu hành linh hồn đều thật sự không có khả năng.
Bạo Loạn Tinh Hải này rất rộng rãi. Mặc dù là đã từng đi qua nhưng vẫn rất có thể quên mất vị trí nào đó. Lại càng không cần phải nói Lâm Dịch chỉ nhìn một phần tài liệu. Trong lúc nhất thời hắn không chú ý tới, cũng không thể hoàn toàn trách hắn.
Nghe nói, Lĩnh vực Cấp đống này, mặc dù là cường giả Thần cấp, một khi gặp phải cũng có thể sẽ vẫn lạc. Mặc dù chỉ là truyền thuyết, nhưng lúc này có thể nhìn ra dòng nước lạnh này lợi hại như thế nào.
Quả nhiên, tinh thần lực khổng lồ của Lâm Dịch căn bản không thể tạo thành một lực cản nào lớn! Khi đã tiêu hao một phần, Lâm Dịch định khiến thân thể mình tỉnh lại. Nhưng đáng tiếc là cả người đã hoàn toàn bị đông lại. Nếu có thể chống cự lại được đối phương, thì chỉ có thể là thần lực rồi.
- Đáng chết!
Lâm Dịch nhịn không được mắng một tiếng. Nhưng mà dòng nước lạnh kia vẫn như cũ không dừng lại, hướng về phía Linh hồn châu của hắn. Áp chế từng bước một. Những nơi đi qua, một màn tinh lam như băng tinh đều bao trùm lên tất cả năng lượng!
Một tiếng nhỏ vang lên, thân thể của hắn rơi xuống hải dương màu xám phía dưới. Chỉ nghe một tiếng răng rắc vang lên. Ngay sau đó, băng sương lập tức lan tràn ra! Chỉ trong nháy mắt liền mặt biển phạm vi vài trăm mét liền đông cứng lại! Một khối băng cực lớn nổi lên, chỉ xuất hiện một phần trên mặt biển. Hiện giờ chỉ sợ Linh hồn châu của hắn bị cỗ hàn khí từ Quang tuyến Cấp đống kia làm đông cứng lại thì thân thể của hắn sẽ bị yêu thú nuốt mất. Lâm Dịch đang cố gắng hết sức để chống cự lại dòng nước lạnh này, nhưng vẫn lộ ra có chút không thể.
- Không thể tiếp tục như vậy được. Làm sao bây giờ?
Lúc đó, đối mặt với nguy cơ như thế, trong lòng Lâm Dịch liền nóng nảy lên. Hắn đã trải qua nhiều nguy hiểm nhưng cuối cùng vẫn vượt qua bình an. Chẳng lẽ lần này chết vì Quang tuyến Cấp đống không hiểu thấu này?
Lâm Dịch tự nhiên không cam lòng. Buộc mình phải tỉnh táo lại. Trong đầu nghĩ đến tột cùng có phương pháp gì để có thể thoát ly khỏi hiểm cảnh này hay không.
- Hổ Thần cư thì cũng không cần rồi. Vô luận như thế nào, hiện giờ dòng nước lạnh này đang chảy trong thân thể mình, có chạy vào trong Hổ Thần cư cũng vô dụng. Dùng năng lượng Hổ Thần Quyết để chống cự thì cũng hoàn toàn không có hiệu quả. Mà các loại Hư Thần khí cũng không thể nhập vào cơ thể...Ồ, Hư Thần khí?
Trong đầu Lâm Dịch đang suy nghĩ những điều kiện bản thân có sẵn. Lúc nghĩ đến Thần Cảnh của mình, hắn lại hơi sững sờ. Bởi vì hắn nghĩ đến ngày đó, lúc đánh chết ba gã đạo tặc kia, đạt được một thanh kiếm Hư Thần Khí từ tay bọn hắn, sau đó sát nhập vào cơ thể hắn.
Tuy rằng không hi vọng lắm vào thanh kiếm này, nhưng hiện giờ hắn cũng chỉ có thể xem ngựa chết như ngựa sống rồi!
Nghĩ tới đây. Lâm Dịch cố gắng phân một tia tinh thần lực ra khi đang vất vả dùng tinh thần lực chống cự lại, lan tràn ra ngoài.
Chỉ một lát sau, một tiểu kiếm liền xuất hiện trong đan điền hắn.
Tinh lam tản ra tràn ngập toàn thân lạnh cả người. Đương nhiên, so với dòng nước lạnh kia, tinh lam này tự nhiên không đồng dạng.
Cũng chẳng quan tâm khác như thế nào, Lâm Dịch tận lực dẫn dắt, tiểu kiếm này liền lập tức có chút run rẩy, bắt đầu phi hành xoay quanh Tiểu Thiên trong đan điền hắn!
- XIU!
Một tiếng nhỏ vang lên, sau khi xoay quanh một cái. Dưới sự thao túng của tinh thần lực, tiểu kiếm này từ đan điền liền ầm ầm bắn thẳng vào trong Ý thức hải.
Chỉ một lát sau, tiểu kiếm đã ầm ầm tiến vào Ý thức hải.
Vừa mới tiến vào Ý thức hải, dòng nước lạnh kia cũng lập tức khiến tiểu kiếm kia run nhẹ lên một cái. Nhưng sau khi run rẩy một cái, tiểu kiếm lại gia tốc. Chỉ một lát sau liền đứng trên bầu trời, đối diện với dòng nước lạnh kia. Nhìn bên ngoài, giống như là lá chắn, thủ hộ cho Linh hồn châu khỏi dòng nước lạnh kia!
Ngựa chết coi như ngựa sống, Lâm Dịch khẽ cắn hàm răng, tận lực dẫn dắt tinh thần lực, thầm hô lên:
- Đi!
Cùng lúc đó, tinh lam quang trạch ầm ầm đại thịnh, cái rét lạnh đang tràn ngập toàn bộ ý thức hải cũng bạo thăng lên!
Dùng hàn chế hàn!
Hai cỗ tinh lam khí lưu đồng dạng ầm ầm va chạm nhau trong Ý thức hải Lâm Dịch.
- Oanh!
Lâm Dịch chỉ nghe một tiếng bạo nổ vang lên, lập tức cảm thấy đầu choáng váng từng đợt! Chỉ thấy toàn bộ ý thức hải, ngoại trừ tiểu kiếm đang chắn phía trước Linh hồn châu thì không có gì thay đổi bên ngoài, còn lại khắp nơi sớm đã hoàn toàn biến thành một mảnh tinh lam! Lĩnh vực thủy hệ không màu trong suốt cũng tựa hồ khôi phục lại màu xanh da trời lúc trước! Bao phủ trọn Linh hồn châu vào bên trong. Đây là đạo bình chướng cuối cùng của Lâm Dịch! Nếu ngay cả Lĩnh vực cũng không có cách nào chống cự thì hắn thật sự không còn biện pháp nào rồi.
Hai dòng nước lạnh bắt đầu va chạm ầm ầm lẫn nhau trong Ý thức hải của hắn.
Nhưng rất rõ ràng, tiểu kiếm kia liền lâm vào hạ phong!
Đây chính là dòng nước lạnh Quang tuyến Cấp đống! Và Quang tuyến Cấp đống này vẫn có khả năng khiến cường giả Ngưng Thần kỳ vẫn lạc!
Dù sao, trong Ý thức hải này, tiểu kiếm này cũng không tính là Thiên Đạo, cho nên không có một chút tác dụng nào.
Liên tiếp bại lui!
Dòng nước lạnh và tinh thần lực của Tiểu kiếm căn bản đồng dạng với nhau. Mà Tiểu kiếm lại không có chút phương pháp nào để xử lý, chống cự lại dòng nước lạnh Quang tuyến Cấp đống kia!
Thân thể Tiểu kiếm có chút rung động! Từng đạo năng lượng hàn băng mà mắt thường cũng có thể nhìn từ trong đó không ngừng tuôn ra. Nhưng đối với dòng nước lạnh Quang Tuyến Cấp đống này, lại lộ ra vẻ lực bất tòng tâm!
- Oanh!
Một tiếng oanh động lại nhẹ vang lên lần nữa. Tiểu kiếm đang lăng không liền cứng lại. Trên thân lóe ra tinh lam băng sương! Một thanh trường kiếm Hư Thần Cảnh thuộc tính hàn cường đại, cứ như vậy bị băng tinh phong bế lại!
Như vậy dòng nước lạnh kia mạnh tới cỡ nào?
Lâm Dịch không biết, hiện giờ Lâm Dịch chỉ có thể không ngừng nghĩ biện pháp. Hiện tại, dù thế nào đi nữa thì hắn cũng không cách nào giữ được tỉnh táo rồi.
Một cỗ cảm giác đau đớn giống như bị lửa đốt lập tức tràn ngập thân thể hắn. Đó là Linh hồn châu đang bị dòng nước lạnh kích thích!
Đến tận cùng thì sẽ biến đổi, lúc dòng nước lạnh đạt đến giới hạn cuối cùng. Nó lại không mang đến cảm giác rét lạnh cho người chịu đựng mà là nóng rực! Vô cùng nóng rực!
Dù là Lĩnh vực, nhưng trước mặt dòng nước lạnh này cũng lộ ra có chút lực bất tòng tâm, không ngừng co rút lại. Tinh lam Quang mang ầm ầm nhảy lên chung quanh, nhìn bên ngoài cực kỳ không ổn định!
Hiện giờ, toàn bộ Ý thức hải, cũng chỉ còn lại dòng nước lạnh màu xanh da trời kia rồi.
- Không có cách nào sao?
Đến nước cuối cùng này, Lâm Dịch lại vô cùng bình tĩnh, có chút đắng chát thốt lên.
Hồi tưởng lại cả cuộc đời mình.
Trải qua biết bao nguy hiểm gập ghềnh, nhưng hắn đều nhất nhất vượt qua được. Vô luận là Rừng rậm cấm kỵ hay là Ma Nguyên Động Quật, Vô song hội hay là Tam Niên ước, kể cả Cực Trú Hàn Viên sau này...Thậm chí sau khi đi vào Thiên Giới còn bị cường giả Hư Thần Cảnh truy sát. Hết thảy những cái này, Lâm Dịch đều dựa vào cố gắng, thêm một chút vận khí mà an toàn vượt qua từng cái. Chẳng lẽ lúc này vận khí của hắn đã hết rồi sao?
Hắn đắng chát nghĩ đến.
Lĩnh vực và dòng nước lạnh giao phong với nhau, hiển nhiên Lĩnh vực rơi vào thế hạ phong, hiện giờ đã bắt đầu run rẩy kịch liệt. Qua một thời gian không dài, dòng nước lạnh đã có thể chui vào trong. Sau đó khiến Linh hồn châu đông lại lần nữa. Lúc này, toàn bộ Thiên chỉ còn có một mình Lâm Dịch rồi. Nguồn truyện:
Trước khi ngưng tụ ra Thần Cách thì linh hồn chính là vật tối trọng yếu nhất của nhân loại. Hơn nữa, vô luận là người nào, muốn tu hành linh hồn đều thật sự không có khả năng.
Bạo Loạn Tinh Hải này rất rộng rãi. Mặc dù là đã từng đi qua nhưng vẫn rất có thể quên mất vị trí nào đó. Lại càng không cần phải nói Lâm Dịch chỉ nhìn một phần tài liệu. Trong lúc nhất thời hắn không chú ý tới, cũng không thể hoàn toàn trách hắn.
Nghe nói, Lĩnh vực Cấp đống này, mặc dù là cường giả Thần cấp, một khi gặp phải cũng có thể sẽ vẫn lạc. Mặc dù chỉ là truyền thuyết, nhưng lúc này có thể nhìn ra dòng nước lạnh này lợi hại như thế nào.
Quả nhiên, tinh thần lực khổng lồ của Lâm Dịch căn bản không thể tạo thành một lực cản nào lớn! Khi đã tiêu hao một phần, Lâm Dịch định khiến thân thể mình tỉnh lại. Nhưng đáng tiếc là cả người đã hoàn toàn bị đông lại. Nếu có thể chống cự lại được đối phương, thì chỉ có thể là thần lực rồi.
- Đáng chết!
Lâm Dịch nhịn không được mắng một tiếng. Nhưng mà dòng nước lạnh kia vẫn như cũ không dừng lại, hướng về phía Linh hồn châu của hắn. Áp chế từng bước một. Những nơi đi qua, một màn tinh lam như băng tinh đều bao trùm lên tất cả năng lượng!
Một tiếng nhỏ vang lên, thân thể của hắn rơi xuống hải dương màu xám phía dưới. Chỉ nghe một tiếng răng rắc vang lên. Ngay sau đó, băng sương lập tức lan tràn ra! Chỉ trong nháy mắt liền mặt biển phạm vi vài trăm mét liền đông cứng lại! Một khối băng cực lớn nổi lên, chỉ xuất hiện một phần trên mặt biển. Hiện giờ chỉ sợ Linh hồn châu của hắn bị cỗ hàn khí từ Quang tuyến Cấp đống kia làm đông cứng lại thì thân thể của hắn sẽ bị yêu thú nuốt mất. Lâm Dịch đang cố gắng hết sức để chống cự lại dòng nước lạnh này, nhưng vẫn lộ ra có chút không thể.
- Không thể tiếp tục như vậy được. Làm sao bây giờ?
Lúc đó, đối mặt với nguy cơ như thế, trong lòng Lâm Dịch liền nóng nảy lên. Hắn đã trải qua nhiều nguy hiểm nhưng cuối cùng vẫn vượt qua bình an. Chẳng lẽ lần này chết vì Quang tuyến Cấp đống không hiểu thấu này?
Lâm Dịch tự nhiên không cam lòng. Buộc mình phải tỉnh táo lại. Trong đầu nghĩ đến tột cùng có phương pháp gì để có thể thoát ly khỏi hiểm cảnh này hay không.
- Hổ Thần cư thì cũng không cần rồi. Vô luận như thế nào, hiện giờ dòng nước lạnh này đang chảy trong thân thể mình, có chạy vào trong Hổ Thần cư cũng vô dụng. Dùng năng lượng Hổ Thần Quyết để chống cự thì cũng hoàn toàn không có hiệu quả. Mà các loại Hư Thần khí cũng không thể nhập vào cơ thể...Ồ, Hư Thần khí?
Trong đầu Lâm Dịch đang suy nghĩ những điều kiện bản thân có sẵn. Lúc nghĩ đến Thần Cảnh của mình, hắn lại hơi sững sờ. Bởi vì hắn nghĩ đến ngày đó, lúc đánh chết ba gã đạo tặc kia, đạt được một thanh kiếm Hư Thần Khí từ tay bọn hắn, sau đó sát nhập vào cơ thể hắn.
Tuy rằng không hi vọng lắm vào thanh kiếm này, nhưng hiện giờ hắn cũng chỉ có thể xem ngựa chết như ngựa sống rồi!
Nghĩ tới đây. Lâm Dịch cố gắng phân một tia tinh thần lực ra khi đang vất vả dùng tinh thần lực chống cự lại, lan tràn ra ngoài.
Chỉ một lát sau, một tiểu kiếm liền xuất hiện trong đan điền hắn.
Tinh lam tản ra tràn ngập toàn thân lạnh cả người. Đương nhiên, so với dòng nước lạnh kia, tinh lam này tự nhiên không đồng dạng.
Cũng chẳng quan tâm khác như thế nào, Lâm Dịch tận lực dẫn dắt, tiểu kiếm này liền lập tức có chút run rẩy, bắt đầu phi hành xoay quanh Tiểu Thiên trong đan điền hắn!
- XIU!
Một tiếng nhỏ vang lên, sau khi xoay quanh một cái. Dưới sự thao túng của tinh thần lực, tiểu kiếm này từ đan điền liền ầm ầm bắn thẳng vào trong Ý thức hải.
Chỉ một lát sau, tiểu kiếm đã ầm ầm tiến vào Ý thức hải.
Vừa mới tiến vào Ý thức hải, dòng nước lạnh kia cũng lập tức khiến tiểu kiếm kia run nhẹ lên một cái. Nhưng sau khi run rẩy một cái, tiểu kiếm lại gia tốc. Chỉ một lát sau liền đứng trên bầu trời, đối diện với dòng nước lạnh kia. Nhìn bên ngoài, giống như là lá chắn, thủ hộ cho Linh hồn châu khỏi dòng nước lạnh kia!
Ngựa chết coi như ngựa sống, Lâm Dịch khẽ cắn hàm răng, tận lực dẫn dắt tinh thần lực, thầm hô lên:
- Đi!
Cùng lúc đó, tinh lam quang trạch ầm ầm đại thịnh, cái rét lạnh đang tràn ngập toàn bộ ý thức hải cũng bạo thăng lên!
Dùng hàn chế hàn!
Hai cỗ tinh lam khí lưu đồng dạng ầm ầm va chạm nhau trong Ý thức hải Lâm Dịch.
- Oanh!
Lâm Dịch chỉ nghe một tiếng bạo nổ vang lên, lập tức cảm thấy đầu choáng váng từng đợt! Chỉ thấy toàn bộ ý thức hải, ngoại trừ tiểu kiếm đang chắn phía trước Linh hồn châu thì không có gì thay đổi bên ngoài, còn lại khắp nơi sớm đã hoàn toàn biến thành một mảnh tinh lam! Lĩnh vực thủy hệ không màu trong suốt cũng tựa hồ khôi phục lại màu xanh da trời lúc trước! Bao phủ trọn Linh hồn châu vào bên trong. Đây là đạo bình chướng cuối cùng của Lâm Dịch! Nếu ngay cả Lĩnh vực cũng không có cách nào chống cự thì hắn thật sự không còn biện pháp nào rồi.
Hai dòng nước lạnh bắt đầu va chạm ầm ầm lẫn nhau trong Ý thức hải của hắn.
Nhưng rất rõ ràng, tiểu kiếm kia liền lâm vào hạ phong!
Đây chính là dòng nước lạnh Quang tuyến Cấp đống! Và Quang tuyến Cấp đống này vẫn có khả năng khiến cường giả Ngưng Thần kỳ vẫn lạc!
Dù sao, trong Ý thức hải này, tiểu kiếm này cũng không tính là Thiên Đạo, cho nên không có một chút tác dụng nào.
Liên tiếp bại lui!
Dòng nước lạnh và tinh thần lực của Tiểu kiếm căn bản đồng dạng với nhau. Mà Tiểu kiếm lại không có chút phương pháp nào để xử lý, chống cự lại dòng nước lạnh Quang tuyến Cấp đống kia!
Thân thể Tiểu kiếm có chút rung động! Từng đạo năng lượng hàn băng mà mắt thường cũng có thể nhìn từ trong đó không ngừng tuôn ra. Nhưng đối với dòng nước lạnh Quang Tuyến Cấp đống này, lại lộ ra vẻ lực bất tòng tâm!
- Oanh!
Một tiếng oanh động lại nhẹ vang lên lần nữa. Tiểu kiếm đang lăng không liền cứng lại. Trên thân lóe ra tinh lam băng sương! Một thanh trường kiếm Hư Thần Cảnh thuộc tính hàn cường đại, cứ như vậy bị băng tinh phong bế lại!
Như vậy dòng nước lạnh kia mạnh tới cỡ nào?
Lâm Dịch không biết, hiện giờ Lâm Dịch chỉ có thể không ngừng nghĩ biện pháp. Hiện tại, dù thế nào đi nữa thì hắn cũng không cách nào giữ được tỉnh táo rồi.
Một cỗ cảm giác đau đớn giống như bị lửa đốt lập tức tràn ngập thân thể hắn. Đó là Linh hồn châu đang bị dòng nước lạnh kích thích!
Đến tận cùng thì sẽ biến đổi, lúc dòng nước lạnh đạt đến giới hạn cuối cùng. Nó lại không mang đến cảm giác rét lạnh cho người chịu đựng mà là nóng rực! Vô cùng nóng rực!
Dù là Lĩnh vực, nhưng trước mặt dòng nước lạnh này cũng lộ ra có chút lực bất tòng tâm, không ngừng co rút lại. Tinh lam Quang mang ầm ầm nhảy lên chung quanh, nhìn bên ngoài cực kỳ không ổn định!
Hiện giờ, toàn bộ Ý thức hải, cũng chỉ còn lại dòng nước lạnh màu xanh da trời kia rồi.
- Không có cách nào sao?
Đến nước cuối cùng này, Lâm Dịch lại vô cùng bình tĩnh, có chút đắng chát thốt lên.
Hồi tưởng lại cả cuộc đời mình.
Trải qua biết bao nguy hiểm gập ghềnh, nhưng hắn đều nhất nhất vượt qua được. Vô luận là Rừng rậm cấm kỵ hay là Ma Nguyên Động Quật, Vô song hội hay là Tam Niên ước, kể cả Cực Trú Hàn Viên sau này...Thậm chí sau khi đi vào Thiên Giới còn bị cường giả Hư Thần Cảnh truy sát. Hết thảy những cái này, Lâm Dịch đều dựa vào cố gắng, thêm một chút vận khí mà an toàn vượt qua từng cái. Chẳng lẽ lúc này vận khí của hắn đã hết rồi sao?
Hắn đắng chát nghĩ đến.
Lĩnh vực và dòng nước lạnh giao phong với nhau, hiển nhiên Lĩnh vực rơi vào thế hạ phong, hiện giờ đã bắt đầu run rẩy kịch liệt. Qua một thời gian không dài, dòng nước lạnh đã có thể chui vào trong. Sau đó khiến Linh hồn châu đông lại lần nữa. Lúc này, toàn bộ Thiên chỉ còn có một mình Lâm Dịch rồi. Nguồn truyện:
/714
|