Sau một đoạn đường dài, cuối cùng hiệp sĩ ( Thiên ) cũng tới nơi. Tại đây là một khách sạn 4* kết cấu nội thất khá ăn ý, không gian khá yên tĩnh ( bên trong cách âm ) . Thiên chạy một mạch từ tầng trệt lên tầng 10. 'Hộc hộc' tiếng thở càng lúc càng ngân dài. Cuối cùng thì cậu cũng tới được nơi đó. Trên cánh cửa trước phòng Linh bị nhốt có ghi một hàng chữ Thiên nhìn xong liền phải bụm miệng cười rõ to 'BÊN TRONG CHỨA THUỐC NỔ. XIN ĐỪNG VÀO' (Chả biết khách sạn nào dám chứa thuốc nổ không trời -.-")
Bên trong cánh cửa bị khóa. Kết cấu cửa thì không dễ dàng gì có thể phá bay được. Ngay cả các vật dung sắc nhọn như búa, rìu sắt,... cũng phải bó tay. Thiên thì liền thì quanh tầng 10 để tìm tên thuộc hạ canh giữ Linh. Và quả thật, ngay bên cạnh phòng Linh bị nhốt là một căn phòng bị mở tan hoang, bên trong có một người cao ráo, đang sử dụng hàng cấm. Ngay lúc đó, Thiên nhảy vào chụp lấy bịch hàng hắn ta đang cầm mà gói lại và bỏ vào bịch rác trước phòng. Hắn ta tức đến phát điên. Lòng không ngừng chửi Thiên vì đã vứt bịch hàng của hắn.
- Làm gì vậy hả? Bộ không có việc gì làm hả cái thằng kia?_Hắn ta mơ mơ màng màng lạng qua lạng lại trước mặt Thiên.
- Vẹo cột sống à?_Thiên hỏi
- Cái gì?... Cái thằng này mày muốn bị đánh hả?_Hắn ta giơ nắm đấm định cho Thiên một cú nhưng do sức khỏe của hắn quá kém nên bị Thiên giữ được. Biết rõ những lời mà Thiên vừa nói là trêu trọc hắn thật sự rất tức tối
- Mày đưa chìa khóa phòng kế bên. Tao sẽ không làm phiền mày nữa. Không thì..._Thiên đột ngột dừng lại
- Không thì sao... Đánh tao chắc..._Hắn nhép miệng cười
- Không, đánh không có tác dụng, phải giết mới hay chứ nhỉ. Nếu muốn thì tao cũng có thể tăng mày bịch axit (loãng)_Thiên cười
- Cái...cái...cái...gì?_Hắn ấp úng nói không nên lời._Được...rồi...chìa khóa dưới chậu cây
Thiên lấy được chùm chìa khóa thỏa mãn đi ra và nhốt tên vừa rồi lại. Cậu tức tốc tìm chìa khóa phòng Linh và mở nó ra. Ngay trong phòng lúc đó Linh đã khóc một lúc lâu. Hiện tại cô hơi cảm thấy tuyệt vọng, cô thầm chửi chính bản thân mình ngu ngốc đi tin người lạ. Cũng chả biết có ai đến cứu mình hay không. Cô hoàn toàn phó mặc cho số phận. Trong phòng rất tối, chỉ có ánh sáng bên cửa sổ. Cô thầm nghĩ "Trăng hôm nay đẹp thật". Cuối cùng Thiên cũng tìm ra chìa khóa sau 10p mò mẫm. Thiên thấy Linh ngồi đó, cũng không dám nói gì. Chỉ lại gần chỗ Linh. Linh cảm nhận được một vòng tay ấm áp từ phía sau. Mắt cô rưng rưng, 2 mắt lúc này đã đỏ hoe
- Khóc đi._Lời nói nhẹ nhàng nhưng không kém hương vị ngọt ngào của Thiên đã khiến Linh làm theo._Xin lỗi
Cả hai im lặng được một lúc. Linh cũng không còn khóc nữa. Thiên cũng vơi bớt lo lắng. Trời cũng sắp sáng rồi, Thiên cởi trói và dẫn Linh ra khỏi đó. Trên chiếc Audi của ngày nào, Linh bất chợt cười nhẹ nhàng và thở dài một tiếng
- Tôi..._Linh dường như đang muốn nói gì đó
- Sao vậy?_Thiên hỏi
- Sao lại cứu tôi? Hân mới là người cậu sắp...đính hôn mà._Trong lời nói ngập ngừng của Linh có chứa sự đau lòng, Thiên cũng nhận thấy điều đó nhưng không muốn hỏi. Lần này Thiên cũng nhất định nói sự thật
- Chị muốn biết sao?_Thiên
- Muốn chứ._Linh
- Tôi...Tôi...rất...thích...chị._Thiên ngập ngừng từng chữ
- Gì chứ?_Linh ngạc nhiên
- Tôi nói, tôi rất thích chị._Chiếc xe ngừng lại, Thiên cũng cúi mặt không dám nhìn Linh
*********************
Chap 26 ra ùi nè. Hiện tại Thỏ sẽ suy nghĩ ý tưởng cho ss2. Giờ Thỏ đang cần tìm khoảng 3-4 bạn suy nghĩ ý tưởng cho ss2 sau khi. Ai đủ yếu tố (Tích cực onl fb, năng động, sáng tạo, ý tưởng chất chứa ' đột phá',...) thì inbox qua fb cho Thỏ nhé ^^
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Nhận xét bên dưới để mình edit nha :*
Bên trong cánh cửa bị khóa. Kết cấu cửa thì không dễ dàng gì có thể phá bay được. Ngay cả các vật dung sắc nhọn như búa, rìu sắt,... cũng phải bó tay. Thiên thì liền thì quanh tầng 10 để tìm tên thuộc hạ canh giữ Linh. Và quả thật, ngay bên cạnh phòng Linh bị nhốt là một căn phòng bị mở tan hoang, bên trong có một người cao ráo, đang sử dụng hàng cấm. Ngay lúc đó, Thiên nhảy vào chụp lấy bịch hàng hắn ta đang cầm mà gói lại và bỏ vào bịch rác trước phòng. Hắn ta tức đến phát điên. Lòng không ngừng chửi Thiên vì đã vứt bịch hàng của hắn.
- Làm gì vậy hả? Bộ không có việc gì làm hả cái thằng kia?_Hắn ta mơ mơ màng màng lạng qua lạng lại trước mặt Thiên.
- Vẹo cột sống à?_Thiên hỏi
- Cái gì?... Cái thằng này mày muốn bị đánh hả?_Hắn ta giơ nắm đấm định cho Thiên một cú nhưng do sức khỏe của hắn quá kém nên bị Thiên giữ được. Biết rõ những lời mà Thiên vừa nói là trêu trọc hắn thật sự rất tức tối
- Mày đưa chìa khóa phòng kế bên. Tao sẽ không làm phiền mày nữa. Không thì..._Thiên đột ngột dừng lại
- Không thì sao... Đánh tao chắc..._Hắn nhép miệng cười
- Không, đánh không có tác dụng, phải giết mới hay chứ nhỉ. Nếu muốn thì tao cũng có thể tăng mày bịch axit (loãng)_Thiên cười
- Cái...cái...cái...gì?_Hắn ấp úng nói không nên lời._Được...rồi...chìa khóa dưới chậu cây
Thiên lấy được chùm chìa khóa thỏa mãn đi ra và nhốt tên vừa rồi lại. Cậu tức tốc tìm chìa khóa phòng Linh và mở nó ra. Ngay trong phòng lúc đó Linh đã khóc một lúc lâu. Hiện tại cô hơi cảm thấy tuyệt vọng, cô thầm chửi chính bản thân mình ngu ngốc đi tin người lạ. Cũng chả biết có ai đến cứu mình hay không. Cô hoàn toàn phó mặc cho số phận. Trong phòng rất tối, chỉ có ánh sáng bên cửa sổ. Cô thầm nghĩ "Trăng hôm nay đẹp thật". Cuối cùng Thiên cũng tìm ra chìa khóa sau 10p mò mẫm. Thiên thấy Linh ngồi đó, cũng không dám nói gì. Chỉ lại gần chỗ Linh. Linh cảm nhận được một vòng tay ấm áp từ phía sau. Mắt cô rưng rưng, 2 mắt lúc này đã đỏ hoe
- Khóc đi._Lời nói nhẹ nhàng nhưng không kém hương vị ngọt ngào của Thiên đã khiến Linh làm theo._Xin lỗi
Cả hai im lặng được một lúc. Linh cũng không còn khóc nữa. Thiên cũng vơi bớt lo lắng. Trời cũng sắp sáng rồi, Thiên cởi trói và dẫn Linh ra khỏi đó. Trên chiếc Audi của ngày nào, Linh bất chợt cười nhẹ nhàng và thở dài một tiếng
- Tôi..._Linh dường như đang muốn nói gì đó
- Sao vậy?_Thiên hỏi
- Sao lại cứu tôi? Hân mới là người cậu sắp...đính hôn mà._Trong lời nói ngập ngừng của Linh có chứa sự đau lòng, Thiên cũng nhận thấy điều đó nhưng không muốn hỏi. Lần này Thiên cũng nhất định nói sự thật
- Chị muốn biết sao?_Thiên
- Muốn chứ._Linh
- Tôi...Tôi...rất...thích...chị._Thiên ngập ngừng từng chữ
- Gì chứ?_Linh ngạc nhiên
- Tôi nói, tôi rất thích chị._Chiếc xe ngừng lại, Thiên cũng cúi mặt không dám nhìn Linh
*********************
Chap 26 ra ùi nè. Hiện tại Thỏ sẽ suy nghĩ ý tưởng cho ss2. Giờ Thỏ đang cần tìm khoảng 3-4 bạn suy nghĩ ý tưởng cho ss2 sau khi. Ai đủ yếu tố (Tích cực onl fb, năng động, sáng tạo, ý tưởng chất chứa ' đột phá',...) thì inbox qua fb cho Thỏ nhé ^^
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Nhận xét bên dưới để mình edit nha :*
/34
|