Chương 11
Bàn tay anh còn mạnh mẽ hơn cả nụ hôn, hai bầu ngực mềm mại của cô bị anh xoa bóp rất mạnh, mạnh đến mức Cố Ninh Du nghi ngờ ngực của mình đã bị anh bóp đến ửng đỏ.
Nhưng có vẻ anh vẫn chưa thỏa mãn, không bao lâu sau, anh liền kéo dây váy ngủ của cô xuống và ngậm lấy nhũ hoa của cô.
“Ưm... Bùi Tư Viễn... Viễn Viễn...” Bùi Tư Viễn đột nhiên mút chặt nhũ hoa của cô làm cho Cố Ninh Du cảm thấy linh hồn mình sắp bị anh hút đi mất “Anh nhẹ một chút...”
Bùi Tư Viễn mặc kệ, vẫn quấn lấy cô không buông, một lúc lâu sau anh mới nhả đầu ngực đã ướt đẫm của cô ra.
“Em không thích như vậy à?”
Bùi Tư Viễn hỏi, nhưng còn không đợi cô trả lời thì bàn tay còn lại của anh đã luồn vào trong váy của cô, vuốt ve đùi cô, sau đó cởi quần lót của cô ra rồi xoa xoa vào hoa huyệt ẩn bên dưới.
“Nhưng bên dưới của em đang rất ướt này.”
Anh nói xong liền tách hai cánh hoa của cô ra, hoa huyệt mềm mại ướt át, hoàn toàn không có ý kháng cự anh tiến vào nhưng lại siết chặt ngón tay anh không buông.
“Em... không phải...”
Cố Ninh Du bị anh vừa hôn vừa xoa nắn, một ngón tay của anh vẫn không ngừng mò mẫm trong hoa huyệt của cô, bắt chước cách ra ra vào vào của cây gậy sắt, điều này khiến mấy phần lý trí còn sót lại của cô cũng biến mất “Không phải vì anh dụ dỗ em ư?”
Nghe cô nói như vậy, Bùi Tư Viễn dừng tay lại “Anh dụ dỗ em?”
“Sao anh lại nhớ là em hỏi anh có muốn không.” Khi nói mấy chữ cuối, giọng của anh chợt cao lên, dĩ nhiên là không đồng ý với lời giải thích của cô.
“Em...” Cố Ninh Du tự biết đuối lý, nhưng vẫn muốn tìm cho mình một chút mặt mũi “Bởi vì... là bởi vì anh quá đẹp trai, cho nên...”
“Cho nên cái gì?”
“Cho nên khi em nhìn thấy cơ thể anh liền không thể kiểm soát, muốn gần gũi với anh, muốn làm chút chuyện thân mật với anh...”
Cố Ninh Du cũng không muốn như vậy, nhưng sự thật là cơ thể của cô muốn được anh đụng chạm, thậm chí có thể nói là khát khao.
Cô giống như mắc chứng nghiện Bùi Tư Viễn, không thể cai nổi, cũng không có nơi nào để trốn thoát.
Bây giờ cô đã nghiện đến mức hoàn toàn bị anh quyến rũ, anh chỉ dừng động tác lại, Cố Ninh Du đột nhiên cảm thấy ủy khuất, cô nhích lại gần anh, nịnh nọt “Viễn Viễn, anh chạm vào em đi, em…”
Đôi mắt của Bùi Tư Viễn tối sầm, anh không đợi Cố Ninh Du nói xong đã hôn cô thêm một lần nữa.
Lần này là hôn lên môi, anh dùng lực mạnh như muốn nghiền nát cô, chiếc lưỡi dài tách hàm răng và khuấy động trong miệng cô khiến cho lưỡi của cô hơi tê dại.
Cùng lúc đó, anh rút ngón tay ra khỏi cơ thể cô, sau đó một thứ to và nóng hơn chạm vào tiểu huyệt của cô.
Không biết cái thứ cứng rắn và nóng bỏng kia đã được anh giải phóng từ lúc nào, lúc này nó đã chạm tới vùng kín của cô, đang nóng lòng muốn tiến vào.
Anh còn nói cô, không phải anh cũng rất cứng sao?
/172
|