Chương 198:
Editor: May
Lâm Lâm trực tiếp gọi tên món ăn của đầu bếp quốc gia, lúc ấy Nam Cung Vân liền vội vàng cầm lấy điện thoại di động đặt món ăn, chỉ cần cháu gái chịu ở lại, cái gì cũng dễ nói, lại nói ông cũng có tiền.
Mà hai người Nam Nam và Lâm Lâm chạy tới trong phòng.
"Anh, ở đây thật đẹp." Lâm Lâm giật mình nhìn xem thiết kế trong phòng.
"Tình huống bên em thế nào?" Nam Nam hỏi.
"Anh, mẹ và cha rất tốt đó, mỗi ngày cùng nhau ăn cơm cùng nhau ngủ, bọn họ đã hòa hảo rồi, có phải kế hoạch của chúng ta cũng không cần áp dụng không?"
Lâm Lâm tò mò hỏi, hóa ra bé liên tục bí mật quan sát nhất cử nhất động của cha mẹ, con cái chỉ hy vọng cha mẹ đều vui vẻ, đây chính là hy vọng của bọn họ.
"Ừ, kế hoạch tạm dừng, quan sát rồi nói tiếp." Nam Nam cười nói, cậu rất hài lòng với kết quả này.
Mộ Hi là đi theo ông Lãnh học võ thuật, cô học rất nghiêm túc, bởi vì cô phát hiện mình có công phu cũng sẽ không bị người khi dễ, hơn nữa còn có thể bắt nạt người khác, hắc hắc...
"Cháu gái, hôm nay cháu và ta đi về nhà cũ ngồi một chút." Lãnh Ưng nghĩ thầm: Có một số việc, vẫn là nhất định phải trở về xử lý.
"Được, ông nội." Mộ Hi nhu thuận đáp ứng, sau cơm trưa, cô và ông đi đến nhà cũ, chính là ngôi nhà ba tầng mà Lãnh Đông đã đến khi theo dõi Mộ Hi, chỗ đó chính là chỗ Lãnh Ưng vẫn luôn ở mấy chục năm kia.
Không biết vì sao, mỗi lần Mộ Hi bước vào ngôi nhà nhỏ này, trong lòng đều cảm giác khó chịu, nói không ra không tốt chỗ nào, vẫn luôn cảm giác hết sức khủng bố.
"Cháu gái, cháu trước đi phòng khách ngồi một chút đi." Lãnh Ưng bảo Mộ Hi đi phòng khách, mà ông là đi đến căn phòng nhỏ bên cạnh, tiện tay đóng cửa lại. Ai ngờ, ông Lãnh này đi vào chính là hơn một tiếng đồng hồ, Mộ Hi từ từ ngủ thiếp đi.
Lãnh Ưng đi ra từ trong phòng nhỏ, thấy Mộ Hi ngủ thiếp đi, mà bên người cô ngồi một cô gái, cô gái đó cúi đầu, mặc một váy liền thân màu trắng, bởi vì cúi đầu, đầu tóc che cả khuôn mặt.
Mặc dù là thấy không rõ lắm mặt của cô, nhưng Lãnh Ưng đã đoán được cô là ai? Đôi tay trắng bệch kia nói cho Lãnh Ưng biết cô gái này là Lãnh Tuyết. Vì sao Lãnh Ưng muốn trở về làm một vài chuyện, bởi vì ông phát hiện gần đây, tính cách Mộ Hi biến hóa rất lớn, cho nên ông lo lắng Lãnh Tuyết ảnh hưởng đến Mộ Hi.
Trong phòng nhỏ vừa rồi có một cái kính mắt tổ truyền, mặc dù là tổ truyền, nhưng Lãnh Ưng lại không mang theo, liên tục cung phụng ở trước linh vị, bởi vì này kính mắt này hết sức bình thường, còn gãy một chân, cho nên dù là ném ở trên đường cái cũng sẽ không có người cầm, cho nên vẫn luôn tại đặt ở trong căn phòng đó.
Thật ra, đây là một mắt kính âm dướng, này kính mắt này giống như đã truyền mười ba đời người, nghe nói có được kính mắt này sớm nhất chính là tổ tiên nhà họ Lãnh, vị tổ tiên này là một vị đạo sĩ trên núi, về sau không biết nguyên nhân gì, hoàn tục, còn thành gia lập nghiệp, cho nên này kính mắt âm dương này liền truyền xuống.
Lãnh Ưng nghe người đời đồn đãi nói, vị tổ tiên này đã từng có một vị sư muội, học chính là vu thuật, là nữ vu thuật nổi tiếng, bởi vì thấy sư huynh hoàn tục, hơn nữa còn kết hôn sinh con.
Vì vậy, người vu nữ nàycũng muốn hoàn tục, không nghĩ tới chính là, sư phụ bà ấy nói, chỉ có tìm được người đàn ông nguyện chết vì bà ta mới có thể hoàn tục, cho nên vị vu nữ này liền xuống núi, hơn nữa còn tìm được người đàn ông mình yêu, không nghĩ tới chính là, sau khi người đàn ông này đoạt được vu nữ, thế nhưng lại hòa hợp với người khác, cho nên cả đời người vu nữ này đều không thể hoàn tục, bởi vì bà ấy không có tìm được người đàn ông toàn tâm toàn ý trả giá vì mình, cho nên bà chỉ có thể bơ vơ sống quãng đời còn lại.
Khiến người ngoài ý chính là, người đàn ông lừa gạt bà ấy cũng không có được kết cục tốt, nghe nói gia tộc người đàn ông này bị nguyền rủa đời đời, chỉ cần có phụ nữ gả vào nhà ông ta, sinh con xong, người phụ nữ đó nhất định phải chết, vì sao phải là sinh xong con mới có thể lọt vào nguyền rủa? Bởi vì không sinh con liền không có cách nào nối dõi tông đường, như vậy vu nữ liền không có cách nào trừng phạt đời đời bọn họ, cho nên chỉ cần bọn họ có người đời sau, sẽ lọt vào trừng phạt, hơn nữa người mỗi đời chỉ có thể nguyền rủa một người người đàn ông, nếu như nhiều anh em chị gái, vậy mục tiêu chính là người yêu sâu đậm, người đó chính là đối tượng nguyền rủa!
Lãnh Ưng lo lắng cháu gái bởi vì không thể báo thù quá lâu, nội tâm cừu hận trở nên càng cường đại hơn, nghe nói người chết, nếu là bị người hại chết hoặc là chết oan, nếu như không thể báo thù, tâm oán trong bọn họ sẽ càng ngày càng sâu, thì có thể từ quỷ tốt biến thành lệ quỷ, cho nên Lãnh Ưng lo lắng, Tuyết nhi thiện lương sẽ biến thành lệ quỷ, sát sinh lung tung, đương nhiên đây là dự định xấu nhất của Lãnh Ưng!
Mặc dù Lãnh Tuyết là cháu gái ruột của ông, nhưng dù sao cô đã chết rồi, cũng không thể bởi vì người chết lại đi hại người sống, cho nên Lãnh Ưng chuẩn bị đeo lên kính âm dương tổ truyền, hy vọng có thể bảo vệ đứa bé thiện lương trước mắt này, thông qua khoảng thời gian chung đụng với Mộ Hi, Lãnh Ưng phát hiện Mộ Hi là một cô gái thiện lương, hơn nữa còn có một lòng hiệp nghĩa.
Lãnh Ưng lo lắng cháu gái của mình lợi dụng thiện lương của cô khống chế được cô, cho nên ông tình nguyện lựa chọn đeo kính âm dương lên, bởi vì cái này cần dũng khí rất lớn, đeo kính âm dương này lên sẽ thấy một vài thứ gì đó hết sức dọa người, bộ dáng cực kỳ khủng bố, nhưng cũng có một vài người phàm lại không nhìn thấy, ông có thể thấy, giống như bây giờ Lãnh Tuyết đang ngồi ở đối diện Mộ Hi, không nhúc nhích nhìn Mộ Hi ngủ say.
Tuyết nhi, cảm giác được có người đến gần, đột nhiên ngẩng đầu.
Gương mặt này có vẻ hơi sưng vù, không có một tia co dãn, còn có mấy phần cứng ngắc, giống như là khối thịt đông lạnh nổi lên một tầng bột phấn màu trắng, mặc dù chỉ là nhìn một cái, nhưng trong lòng liền phát rét.
Mặc dù là hết sức khủng bố, nhưng Lãnh Ưng không sợ hãi, ông rất khổ sở, không nghĩ tới gặp mặt với cháu gái của mình sẽ là loại tình huống này, trước kia Tuyết nhi ở trong mộng đều là rất đẹp, không nghĩ tới lúc thật sự nhìn thấy con bé, sẽ là? Khó trách Lãnh Tuyết vẫn luôn không đi.
P/s: bạn nào muốn đọc trước FULL với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy liên hệ : tttukidmh@gmail.com
Tuyết nhi thấy trìu mến trong mắt Lãnh Ưng, đây là ông của cô, tuy ông của cô còn sống, nhưng cô lại đã chết! Hơn nữa chết thảm như vậy, vì sao người tốt trên đời không có kết cục tốt, từ nhỏ đến lớn Tuyết nhi chưa từng bắt nạt người bao giờ, chỉ có bị khi dễ, suy nghĩ một chút, vì sao khi còn sống bị người khi dễ, chết còn phải bấm bụng bấm dạ?
"Cháu gái?" Lãnh Ưng nhìn Tuyết nhi, không biết cô đang suy nghĩ gì? Dù sao cũng là cách biệt âm dương, ông vẫn là rất cẩn thận gọi một tiếng.
Đầu Tuyết nhi hết sức cứng ngắc, nhìn sang bên cạnh. Thật ra vì sao bộ dáng Tuyết nhi sẽ biến thành như vậy, đó là bởi vì lúc cô sắp chết bị Âu Dương Hàng cầm lấy đầu dùng sức đụng vào tường, gương mặt bị hủy dung, còn sưng vù!
Tuyết nhi không nghĩ tới ông có thể thấy cô, trên mặt của cô lộ ra một tia quỷ dị, nhưng rất nhanh lại trở nên có chút dữ tợn, trong lòng Lãnh Ưng chợt lạnh, một cỗ lành lạnh rùng mình lan tràn ra xung quanh, Lãnh Ưng có một cỗ dự cảm xấu, bởi vì ánh mắt vừa rồi đã hoàn toàn làm ông chấn động, đó là một loại ánh mắt giống như oán độc. Lãnh Ưng cảm giác nhiệt độ xung quanh hoàn toàn chậm lại, giống như ở vào trời đất đầy băng tuyết, loại cảm giác này rất khó chịu, làm cho Lãnh Ưng không khỏi nổi da gà toàn thân, nhưng đúng lúc này, Lãnh Tuyết đột nhiên bay đi.
Lãnh Ưng dùng sức nhéo chính mình một chút. Đây có phải là mộng không? Ông có loại cảm giác sinh ra ảo giác, rốt cuộc là thật hay giả, vì vậy anh lại đuổi theo.
Trùng hợp chính là, lúc này có một người phụ nữ mang giày cao gót đi, Lãnh Ưng biết cô ta, đây là hàng xóm của ông.
Không thể tin được chính là, Lãnh Tuyết giơ hai tay lên đặt tới trên bờ vai của người phụ nữ kia, một đôi chân trắng bệch còn lót ở dưới giày cao gót của người phụ nữ kia, thật giống như là muốn khống chế người phụ nữ kia mang cô đi đến nơi cô muốn đi.
Nam dương nữ âm, phụ nữ vốn là liền âm khí rất nặng, vốn hẳn nên chân đập trên đất, chỉ có chân tiếp xúc đến cả vùng đất mới có thể đón khí, như vậy mới sẽ an toàn, phụ nữ hiện đại cực kỳ thích mang giày cao gót, cho nên rất dễ dàng bị đồ bẩn thừa dịp mà vào, thật ra những thứ này đều là bà cố nội của Lãnh Ưng nói.
Lãnh Tuyết thấy ông đuổi ra theo, chuẩn bị rời đi, bởi vì hiện tại người phụ nữ kia chính là thế thân của cô, bởi vì là ban ngày, cô chỉ có lên trên thân người ta, vậy mới có thể tự mình đi lại.
"Không cần, Tuyết nhi, cháu là đứa bé ngoan, cháu sẽ không hại người?" Lãnh Ưng bất lực nhìn Lãnh Tuyết, nhưng người phụ nữ kia vẫn si ngốc đi đến phía trước, Lãnh Ưng bất đắc dĩ, cái kính âm dương này, rốt cuộc có ích lợi gì? Thấy những thứ này, còn không bằng không cần trông thấy, bởi vì chính mình hoàn toàn bất lực!
"Ông nội, ông làm gì ở đây vậy?" Mộ Hi tỉnh ngủ, thấy cửa lớn mở ra, vì vậy chuẩn bị đi tới đóng kỹ, thấy ông Lãnh đứng ở ngoài cửa.
"Ta đi ra dạo một chút!" Lãnh Ưng vô lực nói.
"Ông nội, ông làm sao vậy? Vì sao nhìn khổ sở như vậy? Không phải là bởi vì Vũ Hàn ngủ thiếp đi chứ?" Mộ Hi lo lắng hỏi, trước kia ông rất có tinh thần, giờ phút này cô hết sức lo lắng khi nhìn thấy bộ dáng mặt ủ mày chau của ông.
"Cháu gái, không liên quan gì đến cháu, khóa cửa tốt, chúng ta đi thôi." Lãnh Ưng nói xong, trời đã không sớm, vẫn là nhanh rời đi, phải nghĩ biện pháp!
"Dạ." Mộ Hi ngoan ngoãn khóa chặt cửa, thấy trên cổ ông mang một cái mắt kính, chỉ là đã hỏng nặng.
"Ông nội, hôm nào cháu tặng ông một mắt kình mới." Mộ Hi cười nói.
"Cháu gái, mặc dù kính mắt này đã hỏng nặng, nhưng đây là vật truyền xuống đời đời của nhà họ Lãnh chúng ta, cho nên ta muốn tiếp tục truyền xuống." Lãnh Ưng nhìn Mộ Hi nói, cô gái trước mặt rất đơn thuần, Tuyết nhi sẽ không làm thương tổn cô.
"A, vậy ông phải giữ gìn thật tốt, rất có ý nghĩa đó." Mộ Hi nói.
Mộ Hi và ông Lãnh về đến nhà đã rất trễ, Lãnh Ưng trở lại chỗ ở của Lãnh Đông, Mộ Hi trở lại dinh thự nhỏ của cô.
/318
|