Cold Boy? Cool Boy? Hay Play Boy?

Chương 11 - Chương 3 (2)

/38


TRAI ĐẸP SAO? TRÁNH XA TÔI RA!! (2) “Hử??? Mình lấy hết can đảm để hỏi mà câu trả lời nhận được lại là vậy sao?!!! >”< Tất nhiên là nó chỉ dám gào thét, tức giận trong suy nghĩ, còn ngoài mặt, vẫn phải thể hiện nét mặt ngoan ngoãn như một chú cún biết vâng lời. Thực sự. Thực sự nó muốn hét to lên để thoả hết cơn tức trong lòng lắm lắm luôn! Hajzzz... nhưng ai biểu nó từ khi sinh ra đã mang tính nhút nhát. Nên giờ chỉ còn cách chấp nhận để người khác dắt mũi thôi. =.= - Tới nơi rồi, xuống đi. Từ khi nào chiếc xe đã dừng lại, Khang Kiệt mở cửa ra trước, rồi kéo nó từ trong xe ra. Một shop với bảng hiệu Fashion to lù đập thẳng vô mắt nó, bên ngoài đã vô cùng hoành tráng, vào đến bên trong, nó mới thấy nơi đây còn rất rộng lớn hơn cả bên ngoài và lộng lẫy, cứ như được rải những hạt cát vàng vậy, mọi thứ cứ lấp lánh xung quanh nó.

Nó cứ đơ ra như tượng, há hốc mồm trầm trồ, ngạc nhiên, vì đây là lần đầu tiên nó được đặt chân vào một nơi sang trọng đến vậy. Và tất nhiên, vẻ mặt của nó không thể lọt qua được đôi mắt của Khang Kiệt, khoé miệng cậu bất giác nở một nụ cười, nhưng là một nụ cười tự đắc, kiêu căng. Cậu ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu gọi một nhân viên nữ đang túc trực bên những quầy hàng quần áo. - Lựa cho cô gái kia bộ đồ hợp với cô ta. Cô nhân viên răm rắp nghe lời, tiến đến bên nó và kéo đi từng dãy quần áo. Còn Khang Kiệt, tự tìm cho mình một hàng ghế mà ngồi xuống, nhắm mắt thư thái chờ đợi. - A... em... chị ơi cái này... ngắn quá... - Không đâu, vừa mà. ^^ Em dáng đẹp thiệt đó, bộ nào cũng hợp. Cô nhân viên cứ đùn đẩy nó, nó thì hết sức kéo kéo cái váy ngắn ngang đầu ngối xuống như thể muốn kéo dài ra, bước chân cứ díu cả vào nhau không muốn đi. - Dạ thưa, bộ đồ này thế nào ạ? Vừa đẹp lại vừa phù hợp để mặc đến trường. Cô nhân viên tươi cười, xoay nó một vòng chóng mặt trước mặt Khang Kiệt để cậu kiểm duyệt. Khang Kiệt xoa cằm, soi kỹ nó từ trên xuống dưới. Cái áo sơ mi trắng, được vắn lên cách điệu ngay khuỷu tay, phần cổ áo nổi bật với màu đỏ thẫm. Bên dưới là một chiếc váy cũng cùng màu với cổ áo, dài đến lưng chừng đầu gối, làm lộ ra đôi chân trắng ngần không tì vết của nó. - Được rồi, lấy bộ này đi. Khang Kiệt nói rồi đưa bàn tay lên che khuôn mặt hơi ửng đỏ. Trong đầu thầm tự trách Chết tiệt! Sao tự dưng mình lại đỏ mặt chứ?! Tưởng Khang Kiệt sẽ tha cho nó, ai ngờ, vừa bước từ shop Fashion ra, cậu tiếp tục lôi nó vào cửa hàng giầy, tiếp đó nữa là salon làm tóc. Vậy là một buổi sáng đáng lẽ nó được yên ổn ngồi trong lớp học hành, thì giờ nó lại đang long nhong đủ nơi trong cái thành phố này như vậy đây. = =


/38

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status