Cold Boy? Cool Boy? Hay Play Boy?

Chương 13 - Chương 3 (4)

/38


TRAI ĐẸP SAO? TRÁNH XA TÔI RA!! (4) Ngay lúc tâm trạng nó đang rầu rĩ, bực bội vì bị Khang Kiệt ép buộc ngồi im, không cho đi đâu thì chợt điện thoại của cậu đổ chuông.

“Ơn trời!!! Mong cho người nào đó gọi cậu ta về!” – nó thầm ước.

Và dường như điều ước của nó đã thành hiện thực, Khang Kiệt kết thúc cuộc gọi với vài tiếng ậm ừ rồi ngắt máy, vẻ mặt cậu lúc này đây vô cùng khó chịu.

Nhìn nó, cậu đắn đo một lúc, cuối cùng, sau tiếng thở dài, cậu đã chịu nói (câu nó chờ đợi :v)

– Giờ tôi có việc bận. Cho nên…

– A, a, tớ biết rồi, tớ sẽ tự về, rất cảm ơn cậu. Xin chào, tớ về.

─=≡Σ((( っ’∀’)っ

Nó vội cắt ngang lời Khang Kiệt, đầu gật liên hồi như thể sắp gãy đến nơi, mắt thì cứ gọi là sáng long lanh, mừng ra mặt, khoác chiếc ba-lô rồi biến mất hút trước khi cậu kịp phản ứng lại.

Khang Kiệt chớp chớp mắt, ngơ ngác nhìn theo dáng nó đang chạy hấp tấp ngoài đường mà không khỏi tự cười ngớ ngẩn một mình.

– Ha~ Lúc nãy còn nhút nhát với sợ sệt, thế mà giờ đã hớn hở tung tăng. Không lẽ mình lại đáng sợ trong mắt cô ta đến vậy??

(Ồ~ Câu hỏi cuối đó hình như cũng có ai tự hỏi bản thân rồi á =]]] )

—————————

– Thưa thầy, em…

Cả lớp học vắng hoe, không còn một bóng người, nó đờ đẫn ngồi phịch xuống trước cửa lớp, liếc mắt lên nhìn chiếc đồng hồ trên bảng.

11 giờ 45 phút.

TT^TT giờ này thì học sinh đã tan học từ lâu rồi, vậy mà nó không nhớ ra, làm hao tổn đống sức lực chạy về trường.

– Tất cả cũng tại cái gã Khang Kiệt đáng ghét đó! Mất một buổi học của mình rồi!! Tống Khang Kiệt!! Tôi ghét cậu!!!!

Nó thoả sức la hét với suy nghĩ trường học không còn ai, yên tâm mà chửi, mà mắng “ai đó”, không lo bị nghe thấy.

Ai dè, nó tính không bằng ông trời tính, vừa la hét thoả thích xong, thì có một giọng con trai vang lên giữa không gian vắng lặng.

– Ghét đến vậy sao?

Oh my god!!! Là Khắc An!!!! Phen này thì nó tiêu đời rồi. Kiểu gì cậu cũng kể hết lại với Khang Kiệt cho coi.

Hỏng, hỏng, cuộc đời học sinh của nó hỏng thật rồi!!

Nó lập tực ngậm chặt mồm lại, mặt buồn rười rượi, ôm chặt cái ba-lô như chờ chết.

– Không mắng nữa à?

Khắc An khom người, soi xét khuôn mặt đang mếu máo sắp khóc của nó.

Nó lắc đầu nguầy nguậy, mặt càng cúi gằm xuống, không dám ngẩng lên đối diện với anh chàng cold boy nào đó.

Khắc An khuỵu người xuống, dùng ngón trỏ ấn trán nó, khiến nó phải ngẩng mặt lên đối diện cậu.

– Cậu! Mau đền cho tôi. – Khắc An nói rành mạch.

– Đền… đền gì…? – nó ú ớ, trưng cái bộ mặt ngây ngô không hiểu ra.


/38

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status