– *gật gật* Vâng ạ! ^^
Nó cười rạng ngời, ngoan ngoãn như chú mèo rồi vác cái ba-lô vào phòng.
Phịch
Cánh cửa phòng vừa đóng lại, nó buông thõng chiếc ba-lô rơi tự do xuống nền nhà, nó cố ngước mắt lên cao, ngăn không cho những giọt nước mắt kia đang trực trào tuôn rơi.
– Cố lên!
Nó luôn tự động viên bản thân như vậy mỗi khi có việc gì không tốt đẹp xảy đến, nó nghĩ, chỉ cần cố gắng, mọi việc sẽ trở nên ổn thoả, phải vậy không?!
Sụt sịt mũi, nó căng đôi mắt đang bắt đầu ươn ướt, tự vỗ má tiếp thêm động lực bản thân.
– Ui cha!
Nó đưa tay lên bên má phải, đau quá, nó vẫn còn rất đau. Hình ảnh những tụi con gái đánh nó lại kéo về trong tâm trí, không được nữa rồi, lần này nó không thể kìm nước mắt lại nữa.
– Hu hu hu hu hu hu hu
Nó bật khóc thành tiếng, to, rất to, bao nhiêu uất ức dường như nó đều cố cho ra cùng nước mắt.
Ông Minh thấy tiếng khóc của nó, không khỏi giật mình mà chạy ào tới phòng nó gõ cửa liên hồi.
Cốc cốc cốc
– San San! Con sao thế? Mở cửa cho bố nào!
Cạch
Cánh cửa mở ra, ông Minh chết sững trước khuôn mặt tèm nhem nước mắt của cô con gái.
Chẳng đợi ông Minh nói gì, nó sà vào lòng ông, ôm thật chặt mà khóc nức nở.
– Bố ơi!!!! Trường học thật đáng sợ!!!
TT^TT
Ông Minh vuốt ve mái tóc nó, vỗ nhè nhẹ lên tấm lưng nhỏ bé không ngừng rung lên theo những tiếng khóc của nó.
Có lẽ, đã có điều gì đó rất tồi tệ xảy đến với đứa con gái bé bỏng của ông, ông ước giá như người vợ của mình còn sống, như vậy sẽ có thể biết phải giỗ dành sao cho đứa con này của ông nín khóc.
….
Sau một hồi khóc thoả mãn, nó cũng nín và chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của ông Minh từ lúc nào không hay.
Ông mỉm cười, bế xốc nó lên tay, đưa nó trở vào phòng và nhẹ nhàng hết sức đặt nó xuống giường.
– Chúc con ngủ ngoan. Mọi chuyện rồi sẽ qua, hy vọng những ngày tháng vui vẻ sẽ đến với con.
******
– Thưa bố, con đi học.
Nó lễ phép cúi chào bố nó và lại bắt đầu một hành trình như mọi ngày, là đi bộ đến trường học.
Đi được nửa đường, nó khựng người lại.
– Quên mất chưa báo với bố mình chuyển sang 11A1 rồi!!!
Mà thôi. Hôm nay học xong về nói cũng được.
Nó lại tiếp tục đi, được một lúc, nó khựng người lại lần hai, nhưng lần này là vì nó chứng kiến một cảnh… một “cảnh nóng”.
Không biết đối với mọi người thế nào, chứ đối với một đứa ngu ngơ như nó thì cái cảnh trai gái đang dính chặt môi vào nhau giữa thanh thiên bạch nhật ngay phía trước con đường nó đi kia là một cảnh vô cùng, vô cùng “nóng”.
– Ủa??
Nhưng sao nó thấy bộ đồng phục của hai người đó quen quen.
@@ Aaa!! Đó chẳng phải là đồng phục trường nó sao???
– Không nên hóng hớt. Không nên.
Nó lảm nhảm một mình rồi lắc đầu nguầy nguậy.
Nói là làm, nó cúi gằm mặt, đi sát mép đường bên trái, bước vội qua cặp đôi kia.
– San hô?!
Nó dựng đứng người khi nghe thấy tiếng gọi tên mình.
Cảm giác chuyện xấu lại sắp ập tới, nó vờ không nghe, cố nhắm chặt mắt ba chân bốn cẳng chạy mất hút trước khi giọng nói nào đó lại vang lên.
– San hô này to gan! Dám chạy sao?!!
Khang Kiệt cau mày không hài lòng, nụ cười quỷ quyệt nở trên môi cậu.
– Cô ta là ai thế?
Cô gái đang ôm Khang Kiệt cất giọng nói ẻo lả.
– Đồ chơi sắp tới của tôi.
Trong đầu Khang Kiệt dần xuất hiện kín những âm mưu mờ ám nào đó, được thể hiện rõ qua nụ cười xếch mép của cậu khiến cho cô gái bên cậu không khỏi run sợ mà cũng không khỏi chết mê chết mệt trước nụ cười đó.
[Giới thiệu nhân vật]
*Cặp song sinh Bạch Xà: chính là Bạch Tịnh và Bạch Dương, tên đầy đủ Đỗ Bạch Tịnh, Đỗ Bạch Dương, hai cô con gái xinh đẹp của tập đoàn A.I, được bố mẹ vô cùng chiều chuộng do đó mà hai người này vô cùng nghịch ngợm và bày đủ trò quái ác với những kẻ mình không ưa.
Bạch Xà là do mọi người đặt tên cho cặp song sinh Bạch Tịnh và Bạch Dương, vốn dĩ mọi người gọi như vậy là bởi vì tâm địa của 2 con người này vô cùng ác động, như loài rắn, lúc nào cũng muốn phi tới cắn chết những người có ý định động đến chúng.
Nhưng quyền lực gia đình Bạch Xà vẫn thua kém Nhã Tâm, đó là lý do vì sao mà hai người họ như một chú chó, suốt ngày chỉ biết lởn vởn quanh Nhã Tâm nịnh nọt.
*Nhã Tâm: tên đầy đủ Trịnh Nhã Tâm. Con gái duy nhất của tập đoàn XCX. Xinh đẹp, tài giỏi, cầm kỳ thi hoạ, nói chung là tài sắc vẹn toàn.
Ấy vậy, con người bên trong lại vô cùng xấu xa. Yêu Khắc An từ lâu, nhưng lại bị cậu từ chối, từ đó, cô ta luôn bất chấp mọi thủ đoạn để loại bất kỳ kẻ nào dám động đến hay yêu Khắc An.
Còn có chút bí mật giữa Khắc An và Nhã Tâm, sau này sẽ kể sau. :”>
_Ru_
Hẹn gặp các pạn ở chap sau nhé!!!
^^
Nó cười rạng ngời, ngoan ngoãn như chú mèo rồi vác cái ba-lô vào phòng.
Phịch
Cánh cửa phòng vừa đóng lại, nó buông thõng chiếc ba-lô rơi tự do xuống nền nhà, nó cố ngước mắt lên cao, ngăn không cho những giọt nước mắt kia đang trực trào tuôn rơi.
– Cố lên!
Nó luôn tự động viên bản thân như vậy mỗi khi có việc gì không tốt đẹp xảy đến, nó nghĩ, chỉ cần cố gắng, mọi việc sẽ trở nên ổn thoả, phải vậy không?!
Sụt sịt mũi, nó căng đôi mắt đang bắt đầu ươn ướt, tự vỗ má tiếp thêm động lực bản thân.
– Ui cha!
Nó đưa tay lên bên má phải, đau quá, nó vẫn còn rất đau. Hình ảnh những tụi con gái đánh nó lại kéo về trong tâm trí, không được nữa rồi, lần này nó không thể kìm nước mắt lại nữa.
– Hu hu hu hu hu hu hu
Nó bật khóc thành tiếng, to, rất to, bao nhiêu uất ức dường như nó đều cố cho ra cùng nước mắt.
Ông Minh thấy tiếng khóc của nó, không khỏi giật mình mà chạy ào tới phòng nó gõ cửa liên hồi.
Cốc cốc cốc
– San San! Con sao thế? Mở cửa cho bố nào!
Cạch
Cánh cửa mở ra, ông Minh chết sững trước khuôn mặt tèm nhem nước mắt của cô con gái.
Chẳng đợi ông Minh nói gì, nó sà vào lòng ông, ôm thật chặt mà khóc nức nở.
– Bố ơi!!!! Trường học thật đáng sợ!!!
TT^TT
Ông Minh vuốt ve mái tóc nó, vỗ nhè nhẹ lên tấm lưng nhỏ bé không ngừng rung lên theo những tiếng khóc của nó.
Có lẽ, đã có điều gì đó rất tồi tệ xảy đến với đứa con gái bé bỏng của ông, ông ước giá như người vợ của mình còn sống, như vậy sẽ có thể biết phải giỗ dành sao cho đứa con này của ông nín khóc.
….
Sau một hồi khóc thoả mãn, nó cũng nín và chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của ông Minh từ lúc nào không hay.
Ông mỉm cười, bế xốc nó lên tay, đưa nó trở vào phòng và nhẹ nhàng hết sức đặt nó xuống giường.
– Chúc con ngủ ngoan. Mọi chuyện rồi sẽ qua, hy vọng những ngày tháng vui vẻ sẽ đến với con.
******
– Thưa bố, con đi học.
Nó lễ phép cúi chào bố nó và lại bắt đầu một hành trình như mọi ngày, là đi bộ đến trường học.
Đi được nửa đường, nó khựng người lại.
– Quên mất chưa báo với bố mình chuyển sang 11A1 rồi!!!
Mà thôi. Hôm nay học xong về nói cũng được.
Nó lại tiếp tục đi, được một lúc, nó khựng người lại lần hai, nhưng lần này là vì nó chứng kiến một cảnh… một “cảnh nóng”.
Không biết đối với mọi người thế nào, chứ đối với một đứa ngu ngơ như nó thì cái cảnh trai gái đang dính chặt môi vào nhau giữa thanh thiên bạch nhật ngay phía trước con đường nó đi kia là một cảnh vô cùng, vô cùng “nóng”.
– Ủa??
Nhưng sao nó thấy bộ đồng phục của hai người đó quen quen.
@@ Aaa!! Đó chẳng phải là đồng phục trường nó sao???
– Không nên hóng hớt. Không nên.
Nó lảm nhảm một mình rồi lắc đầu nguầy nguậy.
Nói là làm, nó cúi gằm mặt, đi sát mép đường bên trái, bước vội qua cặp đôi kia.
– San hô?!
Nó dựng đứng người khi nghe thấy tiếng gọi tên mình.
Cảm giác chuyện xấu lại sắp ập tới, nó vờ không nghe, cố nhắm chặt mắt ba chân bốn cẳng chạy mất hút trước khi giọng nói nào đó lại vang lên.
– San hô này to gan! Dám chạy sao?!!
Khang Kiệt cau mày không hài lòng, nụ cười quỷ quyệt nở trên môi cậu.
– Cô ta là ai thế?
Cô gái đang ôm Khang Kiệt cất giọng nói ẻo lả.
– Đồ chơi sắp tới của tôi.
Trong đầu Khang Kiệt dần xuất hiện kín những âm mưu mờ ám nào đó, được thể hiện rõ qua nụ cười xếch mép của cậu khiến cho cô gái bên cậu không khỏi run sợ mà cũng không khỏi chết mê chết mệt trước nụ cười đó.
[Giới thiệu nhân vật]
*Cặp song sinh Bạch Xà: chính là Bạch Tịnh và Bạch Dương, tên đầy đủ Đỗ Bạch Tịnh, Đỗ Bạch Dương, hai cô con gái xinh đẹp của tập đoàn A.I, được bố mẹ vô cùng chiều chuộng do đó mà hai người này vô cùng nghịch ngợm và bày đủ trò quái ác với những kẻ mình không ưa.
Bạch Xà là do mọi người đặt tên cho cặp song sinh Bạch Tịnh và Bạch Dương, vốn dĩ mọi người gọi như vậy là bởi vì tâm địa của 2 con người này vô cùng ác động, như loài rắn, lúc nào cũng muốn phi tới cắn chết những người có ý định động đến chúng.
Nhưng quyền lực gia đình Bạch Xà vẫn thua kém Nhã Tâm, đó là lý do vì sao mà hai người họ như một chú chó, suốt ngày chỉ biết lởn vởn quanh Nhã Tâm nịnh nọt.
*Nhã Tâm: tên đầy đủ Trịnh Nhã Tâm. Con gái duy nhất của tập đoàn XCX. Xinh đẹp, tài giỏi, cầm kỳ thi hoạ, nói chung là tài sắc vẹn toàn.
Ấy vậy, con người bên trong lại vô cùng xấu xa. Yêu Khắc An từ lâu, nhưng lại bị cậu từ chối, từ đó, cô ta luôn bất chấp mọi thủ đoạn để loại bất kỳ kẻ nào dám động đến hay yêu Khắc An.
Còn có chút bí mật giữa Khắc An và Nhã Tâm, sau này sẽ kể sau. :”>
_Ru_
Hẹn gặp các pạn ở chap sau nhé!!!
^^
/38
|