Chương 14.1: Chén canh 1-13
Đáp ứng ở cùng Hoa tam, dĩ nhiên không phải Thanh Hoan thật lòng. Thanh Hoan chẳng qua là muốn mượn Hoa tam hoàn thành mục đích của chính mình thôi.
Nàng là người có lòng quyết tâm rất mạnh, một khi quyết định chuyện nào đó thì cho dù có tan xương nát thịt cũng muốn làm xong việc đó. Khi còn sống yêu một người là như thế, sau khi chết muốn làm việc báo ân cũng là như thế.
Nàng đối đãi với người hãm hại mình còn khoan dung như vậy, thì làm sao có thể trơ mắt nhìn thấy ân nhân của mình cùng người nàng yêu phải sinh ly tử biệt đây?
Cho dù vận mệnh bi thảm của chính mình sẽ ở mỗi thế giới trình diễn một lần nữa. Thanh Hoan cũng có thể bình tĩnh đón nhận. Người chết như đèn tắt, nàng không bao giờ... còn là Đường Thanh Hoan lúc còn sống.
Hoa tam đưa nàng về Hoa gia trang, Hoa Nhứ Nhi lại không ở trong trang. Bởi vì nàng ta đã sớm chuyển tới Lệ Kiếm sơn trang, suốt ngày quấn quít lấy Quân Vô Nhai. Muốn giữ chân Quân Vô Nhai lại làm hắn không có cách nào đi tìm Thanh Hoan. Không nắm giữ trái tim Quân Vô Nhai, làm sao nàng ta có thể nguyện ý trở về.
Chính bởi vì như thế, Hoa tam mới lựa chọn giấu Thanh Hoan ở chỗ này. Thử hỏi cho dù Quân Vô Nhai phát hiện Thanh Hoan mất tích thì làm sao biết được là nàng đang ở Hoa gia trang chứ?
Thanh Hoan cảm thấy, Hoa tam đối với chính mình xem như không tồi. Ít nhất nữ hồn Thất Thất khi còn sống là do chính tay Hoa tam tự mình dẫn người đến làm hỏng. Cả thi thể đều bị dìm vào đáy đầm.
Hiện giờ hắn chỉ dẫn nàng tới Hoa gia trang, giữ mạng lại cho nàng, đối với kẻ giết người như ngóe như Hoa tam mà nói đây nhất định là một chuyện vô cùng kỳ lạ?
Nàng muốn chính là sự mới lạ của hắn. Nếu không nàng cần gì dùng hết thủ đoạn quyến rũ hắn đây?
Hoa gia trang chiếm diện tích rất lớn, bốn huynh muội Hoa gia mỗi người đều có viện của riêng mình. Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.com
Thanh Hoan được cho phép ở Hoa gia trang tùy ý đi lại. Chỉ cần không rời đi, Hoa tam tùy ý nàng đi lang thang nơi nơi. Thanh Hoan ở đây ngắn ngủn ba ngày liền có thể quen thuộc địa hình nơi này.
Nàng biết được đại khái nơi ở Hoa đại cùng Hoa nhị. Tuy rằng chưa từng thấy qua hai người này nhưng lại moi ra từ trong miệng của hạ nhân không ít chuyện về hai người này.
Hoa đại làm người thái độ ổn trọng nghiêm túc, từ trước đến nay luôn nghiêm túc kiềm chế bản thân, giữ mình trong sạch. Hoa nhị tính cách lại yêu tự do, rộng rãi.
Không giống Quân Vô Nhai nho nhã. Hoa nhị không biết võ công, một tay trói gà không chặt là một phần tử trí thức. Người này không biết một chút nào đối với chuyện nam nữ, si mê nhất là cầm kỳ thư họa nhưng cũng chẳng muốn đi kiếm công danh chốn quan trường.
Ba huynh đệ này tính cách vô cùng giống nhau, nếu có thể đúng bệnh hốt thuốc, ngược lại có thể tiêu diệt từng bộ phận.
Thanh Hoan cũng không lập kế hoạch cụ thể, nàng đi bước nào thì tính bước đó. Kém cỏi nhất cũng không gì hơn cái chết, nàng sợ cái gì chứ?
Hoa tam là kẻ khó đối phó nhất trong ba huynh đệ Hoa gia nhưng trong ba huynh đệ người nói chuyện có trọng lượng nặng nhất là Hoa nhị. Quyết đoán nhất chính là Hoa đại, có hai con cờ tốt như vậy, nàng làm sao có thể không cần chứ?
Vì thế, nhân cơ hội Hoa tam đi ra ngoài, Thanh Hoan đặc biệt sai người ôm đàn đến đình nghỉ mát, ngồi ở trong sân bắt đầu đánh đàn.
Cầm kỹ của nàng rất tốt, nàng luyện tập rất nghiêm túc, lại có thiên phú. Tú bà dạy nàng lại tận tâm tận lực, làm sao có thể không tốt được chứ? Lúc Thanh Hoan đánh đàn thì nàng không đánh những làn điệu tình ý triền miên, mà đổi thành giai điệu vô cùng lịch sự tao nhã tri âm tri kỷ.
Thứ hắn thiếu, không phải là một tri kỷ sao? Nhưng dường như Hoa nhị đã tìm khắp nơi mà vẫn không tìm thấy tri kỷ của mình.
Quả nhiên, không lâu sau, Hoa nhị liền men theo tiếng đàn tìm tới. Hắn đã đứng bên ngoài viện ở Hoa tam một lúc lâu, cảm thấy tiếng đàn kia quả nhiên là vô cùng tuyệt vời.
Làm hại hắn lúc đang cùng Hoa đại ca bàn chuyện thì cả linh hồn đều bị câu đi, làm sao còn có tâm tư bàn chuyện đây. Vì thế hắn vội vàng chạy tới, nhưng... thanh âm này tại sao lại truyền ra từ trong viện của tam đệ?
…………….
/973
|