Tiểu Minh ngồi trong xe của Vũ Khang, đầu lắc lắc, miệng nở nụ cười nhẹ nhìn ra phía cửa sổ xe, nó sắp đc về nhà rồi, Tiểu Minh ko muốn cứ ở trong bộ dạng điên rồ này chút nào
_ Cô hâm àh, tự nhiên cười một mình - Vũ Khang nhìn Tiểu Minh phán một câu làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Minh
_ Ko bắt chẹt tôi, anh ăn cơm ko ngon, ngủ ko yên àh, hay anh bị thiểu năng, đầu óc có vấn đề nên ko kìm được nói lung tung - Tiểu Minh đốp lại một câu làm máu nóng của Vũ Khang tăng đột ngột, đúng là làm ơn mắc oán mà, tại sao mình lại phải chở một con bé miệng lưỡi sắc bén, tâm hồn độc địa như thế này về nhà chứ, ức chế ko thể chịu nỗi
Nhìn thấy khuôn mặt nhởn nhơ, hớn hở như ko của Tiểu Minh mà Vũ Khang sôi hết cả ruột, lộn hết cả gan
_ Tiểu... Tinh, cô...đừng ..hòng...về nhà - Vũ Khang gằn từng chữ, ngữ điệu lạnh lẽo, đểu cáng đê tiện hết chỗ chê
Tiểu Minh rùng mình dật lùi, nép sát vào tấm kính kế bên phòng thủ
_ Mau..đưa...tôi..tôi về nhà - Tiểu Minh ấp a, ấp úng
_ Tôi sẽ chở cô đến nhà tên nhóc Tiểu Minh, tôi muốn đấu với hắn một trận, thế nào??? Muốn ko?? - Vũ Khang nhếch môi cười cao ngạo, mục đích cũng chỉ muốn được gặp Tiểu Minh mà thôi
_ Xì, bố ko sợ nhé, đi thì đi - Tiểu Minh nghênh mặt ko kém, ôi nàng ơi, sao ngốc thế, lỡ đến nhà mình bị lộ thân phận thì từ lết đến chết, haizzz
_ Cô hâm àh, tự nhiên cười một mình - Vũ Khang nhìn Tiểu Minh phán một câu làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Minh
_ Ko bắt chẹt tôi, anh ăn cơm ko ngon, ngủ ko yên àh, hay anh bị thiểu năng, đầu óc có vấn đề nên ko kìm được nói lung tung - Tiểu Minh đốp lại một câu làm máu nóng của Vũ Khang tăng đột ngột, đúng là làm ơn mắc oán mà, tại sao mình lại phải chở một con bé miệng lưỡi sắc bén, tâm hồn độc địa như thế này về nhà chứ, ức chế ko thể chịu nỗi
Nhìn thấy khuôn mặt nhởn nhơ, hớn hở như ko của Tiểu Minh mà Vũ Khang sôi hết cả ruột, lộn hết cả gan
_ Tiểu... Tinh, cô...đừng ..hòng...về nhà - Vũ Khang gằn từng chữ, ngữ điệu lạnh lẽo, đểu cáng đê tiện hết chỗ chê
Tiểu Minh rùng mình dật lùi, nép sát vào tấm kính kế bên phòng thủ
_ Mau..đưa...tôi..tôi về nhà - Tiểu Minh ấp a, ấp úng
_ Tôi sẽ chở cô đến nhà tên nhóc Tiểu Minh, tôi muốn đấu với hắn một trận, thế nào??? Muốn ko?? - Vũ Khang nhếch môi cười cao ngạo, mục đích cũng chỉ muốn được gặp Tiểu Minh mà thôi
_ Xì, bố ko sợ nhé, đi thì đi - Tiểu Minh nghênh mặt ko kém, ôi nàng ơi, sao ngốc thế, lỡ đến nhà mình bị lộ thân phận thì từ lết đến chết, haizzz
/34
|