Con Thỏ Nhỏ Không Ngoan : Cục Cưng Sinh Sai Lầm Rồi
Chương 26 - Bị Con Trai Bắt “Gian” Tại Giường
/80
|
“Di ?!”
Tiểu Hàng trợn mắt, há hốc mồm “quan sát” tình hình quỷ dị trước mắt.
Cha, mẹ…
Ách, mặt mẹ rất hồng nha !
Cái chăn đơn kia tại sao lại tuột xuống dưới ?
Tiểu Hàng dám thề, lúc nó xông vào nhìn thấy cha chồm lên trên người mẹ…
“Mẹ ? Mẹ bị sao vậy ?”
“Ách… Không có, không có làm sao a… Ha ha… Không có làm sao…”
Trời ạ, đây là cái tình huống gì vậy ?
Bị con trai bắt “gian” tại giường ?!
Nhưng rõ ràng không phải là như vậy mà !
“Mẹ, mẹ không phải sợ ! Con sẽ bảo vệ mẹ !”
“Ừ… Tiểu Hàng thật ngoan.”
Tiểu Hàng ánh mắt nghi hoặc nhìn cha mẹ tứ chi cứng ngắc, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên thốt lên một câu,
“Mẹ ? Có phải cha khi dễ mẹ không ?”
“Không không không, không phải vậy !” Dương Hiểu Thổ phất tay phủ nhận.
“Vậy lúc nãy là thế nào ? Mẹ hét rất to nga !”
Oanh !
Dương Hiểu Thổ trên mặt bắt đầu đổ mồ hôi…
Đoan Mộc Thần không được tự nhiên, hắng giọng,
“Khụ… Tiểu Hàng, mới vừa rồi là cha giúp mẹ bắt con gián.”
Lần đầu tiên trong đời anh nói ra lời kém cỏi như vậy !
Cái này gọi là “nói dối có thiện ý” “!
Tiểu Hàng há miệng thật lớn, “Con gián ?”
Dương Hiểu Thổ dùng sức gật đầu
“Ừ ! Vừa rồi có một con gián thật lớn muốn bay về phía mẹ !”
Cô vừa nói, vừa dùng ánh mắt liếc Đoan Mộc Thần, ánh mắt sắc bén đủ để địch nổi “thuốc sát trùng” !
Mà Đoan Mộc Thần trong mắt cô chính là “con gián” hóa thân của “sói” háo sắc !
Dương Hiểu Thổ tức giận nghĩ tới, hừ, dù gì cũng là sói, không sai biệt lắm !
Khả nghi, rất khả nghi…
Tiểu Hàng nheo mắt, nhớ lại tình cảnh lúc nãy, nếu kéo chăn đơn xuống sẽ nhìn thấy hết…
Nhưng là…
Ánh mắt cha rất nghiêm túc nga !
Hơn nữa, cũng rất thú vị đây !
Wow… Nhất định là có bí mật !
Tiểu Hàng sờ sờ đầu, nghĩ một lát rồi hướng Đoan Mộc Thần làm mặt quỷ,
“Cha, mẹ rất nhát gan, cha nhất định phải bảo vệ mẹ nha !”
“Ừ… Cha nhất định sẽ bắt được con gián !”
“Vậy là tốt rồi, con phải đi về ngủ rồi, hai người tiếp tục… bắt con gián đi !”
Tiểu Hàng con ngươi vừa chuyển , xoay người liền chạy ra khỏi phòng.
Nhìn thân ảnh nho nhỏ của nó biến mất, Đoan Mộc Thần cùng Dương Hiểu Thổ nhìn nhau một cái, cũng thở dài một tiếng…
Tiểu Hàng trợn mắt, há hốc mồm “quan sát” tình hình quỷ dị trước mắt.
Cha, mẹ…
Ách, mặt mẹ rất hồng nha !
Cái chăn đơn kia tại sao lại tuột xuống dưới ?
Tiểu Hàng dám thề, lúc nó xông vào nhìn thấy cha chồm lên trên người mẹ…
“Mẹ ? Mẹ bị sao vậy ?”
“Ách… Không có, không có làm sao a… Ha ha… Không có làm sao…”
Trời ạ, đây là cái tình huống gì vậy ?
Bị con trai bắt “gian” tại giường ?!
Nhưng rõ ràng không phải là như vậy mà !
“Mẹ, mẹ không phải sợ ! Con sẽ bảo vệ mẹ !”
“Ừ… Tiểu Hàng thật ngoan.”
Tiểu Hàng ánh mắt nghi hoặc nhìn cha mẹ tứ chi cứng ngắc, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên thốt lên một câu,
“Mẹ ? Có phải cha khi dễ mẹ không ?”
“Không không không, không phải vậy !” Dương Hiểu Thổ phất tay phủ nhận.
“Vậy lúc nãy là thế nào ? Mẹ hét rất to nga !”
Oanh !
Dương Hiểu Thổ trên mặt bắt đầu đổ mồ hôi…
Đoan Mộc Thần không được tự nhiên, hắng giọng,
“Khụ… Tiểu Hàng, mới vừa rồi là cha giúp mẹ bắt con gián.”
Lần đầu tiên trong đời anh nói ra lời kém cỏi như vậy !
Cái này gọi là “nói dối có thiện ý” “!
Tiểu Hàng há miệng thật lớn, “Con gián ?”
Dương Hiểu Thổ dùng sức gật đầu
“Ừ ! Vừa rồi có một con gián thật lớn muốn bay về phía mẹ !”
Cô vừa nói, vừa dùng ánh mắt liếc Đoan Mộc Thần, ánh mắt sắc bén đủ để địch nổi “thuốc sát trùng” !
Mà Đoan Mộc Thần trong mắt cô chính là “con gián” hóa thân của “sói” háo sắc !
Dương Hiểu Thổ tức giận nghĩ tới, hừ, dù gì cũng là sói, không sai biệt lắm !
Khả nghi, rất khả nghi…
Tiểu Hàng nheo mắt, nhớ lại tình cảnh lúc nãy, nếu kéo chăn đơn xuống sẽ nhìn thấy hết…
Nhưng là…
Ánh mắt cha rất nghiêm túc nga !
Hơn nữa, cũng rất thú vị đây !
Wow… Nhất định là có bí mật !
Tiểu Hàng sờ sờ đầu, nghĩ một lát rồi hướng Đoan Mộc Thần làm mặt quỷ,
“Cha, mẹ rất nhát gan, cha nhất định phải bảo vệ mẹ nha !”
“Ừ… Cha nhất định sẽ bắt được con gián !”
“Vậy là tốt rồi, con phải đi về ngủ rồi, hai người tiếp tục… bắt con gián đi !”
Tiểu Hàng con ngươi vừa chuyển , xoay người liền chạy ra khỏi phòng.
Nhìn thân ảnh nho nhỏ của nó biến mất, Đoan Mộc Thần cùng Dương Hiểu Thổ nhìn nhau một cái, cũng thở dài một tiếng…
/80
|