Trong phòng chỉ còn lại hai người Đoan Mộc Thần cùng Dương Hiểu Thổ.
Dương Hiểu Thổ cong miệng, kéo cao chăn đơn, híp mắt, nhấc chân lên — đạp anh !
“Anh còn làm gì vậy ? Đi xuống cho tôi !”
Ngôn ngữ cùng động tác của cô vừa thô lỗ vừa dã man, lại lộ ra vẻ vô cùng “trẻ con ” !
Mà Đoan Mộc Thần nhàn nhạt liếc cô một cái, lành lạnh nói một câu, “Tiểu Thố Tử này, không ngờ dáng người cô rất tốt, cỡ C sao ! Nhưng… Tôi cảm thấy hình như cô quấn ngực thành cỡ nhỏ nhất, cô không cảm thấy rất chặt sao ?”
“Cái gì ?”
Anh, anh ta đang nói cái gì a ?
Ghê tởm !
Người làm chuyện xấu chính là anh ta, dám len lén nhìn thân thể thuần khiết của cô… Chiếm tiện nghi của cô còn kiêu ngạo như vậy !
Dương Hiểu Thổ gương mặt đỏ rực, xấu hổ !
Đoan Mộc Thần liếc cô một cái, sợ thiên hạ chưa đủ loạn, lại nói “Tiểu Thố Tử này, thật không nghĩ tới cô cũng hai mươi mấy tuổi?”
“Không phải như vậy ! Là của tôi ngâm nước !”
Oanh!
Nổ tung !
Dương Hiểu Thổ hận không kết liễu được chính mình !
Cô đang nói gì đấy ?
Cùng anh tranh luận về vấn đề bộ ngực của cô lớn hay nhỏ ?!
Ô ô ô…
Cô không muốn sống nữa !
Dương Hiểu Thổ im lặng hỏi ông trời, bịt kín chăn, chìm vào giấc ngủ.
Mà cô hoàn toàn quên mất mình đang “xâm chiếm ” giường ngủ của anh !
Nhìn dáng vẻ cô hiện giờ cho thấy cô thật muốn làm ấm giường suốt cả đêm kia !
Cô ngủ rất an ổn, rất ngọt ngào.
Mà Đoan Mộc Thần ngủ ở bên cạnh cô lại là từ từ trở nên tâm phiền ý loạn.
Dương Hiểu Thổ tư thế ngủ vô cùng, vô cùng không tốt !
Cánh tay nhỏ của cô ôm thật chặt hông của anh, hai chân cũng leo lên người anh, giống như là một con gấu koala bám chặt vào anh…
Hơi thở đều đều.
Rõ ràng là một cô gái xinh đẹp.
Đoan Mộc Thần thở dài, chỉ có khi ngủ cô mới an tĩnh như vậy, giống như thiên sứ đáng yêu khiến cho người ta thực thích.
Nhưng là…
Cái thiên sứ này thoạt nhìn rất vô hại lại khiến cho bản năng đàn ông của anh dần không kiểm soát được.
Thân thể mềm nhũn dính sát vào người anh, có lẽ là do thân nhiệt hắn thật ấm áp, làm cho cô không tự chủ được nhích tới gần, gần chút nữa…
Dương Hiểu Thổ cong miệng, kéo cao chăn đơn, híp mắt, nhấc chân lên — đạp anh !
“Anh còn làm gì vậy ? Đi xuống cho tôi !”
Ngôn ngữ cùng động tác của cô vừa thô lỗ vừa dã man, lại lộ ra vẻ vô cùng “trẻ con ” !
Mà Đoan Mộc Thần nhàn nhạt liếc cô một cái, lành lạnh nói một câu, “Tiểu Thố Tử này, không ngờ dáng người cô rất tốt, cỡ C sao ! Nhưng… Tôi cảm thấy hình như cô quấn ngực thành cỡ nhỏ nhất, cô không cảm thấy rất chặt sao ?”
“Cái gì ?”
Anh, anh ta đang nói cái gì a ?
Ghê tởm !
Người làm chuyện xấu chính là anh ta, dám len lén nhìn thân thể thuần khiết của cô… Chiếm tiện nghi của cô còn kiêu ngạo như vậy !
Dương Hiểu Thổ gương mặt đỏ rực, xấu hổ !
Đoan Mộc Thần liếc cô một cái, sợ thiên hạ chưa đủ loạn, lại nói “Tiểu Thố Tử này, thật không nghĩ tới cô cũng hai mươi mấy tuổi?”
“Không phải như vậy ! Là của tôi ngâm nước !”
Oanh!
Nổ tung !
Dương Hiểu Thổ hận không kết liễu được chính mình !
Cô đang nói gì đấy ?
Cùng anh tranh luận về vấn đề bộ ngực của cô lớn hay nhỏ ?!
Ô ô ô…
Cô không muốn sống nữa !
Dương Hiểu Thổ im lặng hỏi ông trời, bịt kín chăn, chìm vào giấc ngủ.
Mà cô hoàn toàn quên mất mình đang “xâm chiếm ” giường ngủ của anh !
Nhìn dáng vẻ cô hiện giờ cho thấy cô thật muốn làm ấm giường suốt cả đêm kia !
Cô ngủ rất an ổn, rất ngọt ngào.
Mà Đoan Mộc Thần ngủ ở bên cạnh cô lại là từ từ trở nên tâm phiền ý loạn.
Dương Hiểu Thổ tư thế ngủ vô cùng, vô cùng không tốt !
Cánh tay nhỏ của cô ôm thật chặt hông của anh, hai chân cũng leo lên người anh, giống như là một con gấu koala bám chặt vào anh…
Hơi thở đều đều.
Rõ ràng là một cô gái xinh đẹp.
Đoan Mộc Thần thở dài, chỉ có khi ngủ cô mới an tĩnh như vậy, giống như thiên sứ đáng yêu khiến cho người ta thực thích.
Nhưng là…
Cái thiên sứ này thoạt nhìn rất vô hại lại khiến cho bản năng đàn ông của anh dần không kiểm soát được.
Thân thể mềm nhũn dính sát vào người anh, có lẽ là do thân nhiệt hắn thật ấm áp, làm cho cô không tự chủ được nhích tới gần, gần chút nữa…
/80
|