Cùng Trời Với Thú

Chương 66 - Chương 66

/238


Cửu U Tử Diễm? Ánh mắt Sở Chước hơi ngưng.

Thấy hắn đột nhiên tai mắt mũi miệng đổ máu, ngã xuống đất không dậy nổi, Sở Chước vội vàng đi qua kiểm tra, phát hiện cũng chưa chết, nhưng mà không tính là còn sống.

Tình huống này, tựa như nháy mắt bị cái gì đó rút hết sinh mệnh lực, chỉ còn lại có một hơi, nhìn không sống nổi. Liên tưởng một màn vừa rồi hỏa long của A Chiếu tiêu diệt hắc diễm đó, có phải là vì hắc diễm này không còn, cho nên nháy mắt liền rút hết sinh mệnh lực của hắn, làm cho hắn chỉ còn treo lại có một hơi hay không?

Thần sắc của Sở Chước có chút ngưng trọng, tình huống của người này làm cho nàng liên tưởng đến ký ức không tốt nào đó.

Thở sâu, Sở Chước buông người nọ ra, sau đó lại chọn một thanh niên bộ dạng thoạt nhìn còn đoan chính, dùng Hủ Xuân hoa huân tỉnh.

Thời điểm thanh niên đó bị huân tỉnh, biểu tình thật là quá mức thống khổ, làm cho ba con yêu thú Bích Tầm Châu đều có chút không đành lòng nhìn thẳng.

Hiệu quả của Hủ Xuân hoa rất kinh người, bọn họ tỏ vẻ bội phục đối với Sở Chước thế nhưng sẽ thu thập thứ đồ chơi này.

Khi nhìn đến nam nhân trung niên té trên mặt đất, trong mắt thanh niên đó lộ ra vẻ kinh sợ, ánh mắt nhìn về phía Sở Chước có chút né tránh.

Sở Chước đầu tiên là nhìn hắn nở nụ cười dịu dàng, cười đến khi da mặt thanh niên đó nóng lên, đột nhiên đã bị nàng một kiếm đánh đến, đánh cả người đều mộng. Rõ ràng một khắc trước cười ôn nhu, vì sao lập tức có thể quất tới đây?

Nữ nhân quả nhiên là một loại tồn tại hỉ nộ vô thường.

Các ngươi là ai? Vì sao bắt giữ những yêu thú này? Chẳng lẽ các ngươi là tà tu? Sở Chước trừng mắt lạnh lẽo.

Nàng bộ dạng xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, khí chất sạch sẽ, cho dù trừng mắt mắt lạnh lẽo, lộ ra một cỗ hơi thở ôn nhu uyển chuyển hàm xúc như cũ, cũng không khiếp người. Lúc này đây ánh mắt thanh niên đó hơi tránh, cũng không nói lời thật, chỉ nói: Chúng ta là thương nhân bán yêu thú ở Hồ Điền trấn ở gần đây, hôm nay tới nơi này bắt giữ một ít yêu thú...

Lời còn chưa nói xong, đã bị bạo lực đập tới.

So với nam nhân trung niên lúc trước đó giống chịu ngược cuồng mặc kệ đánh thế nào vẻ mặt đều hung ác, thanh niên này thì bình thường hơn, bị Sở Chước không khách khí sử dụng kiếm đánh vài cái, lập tức kêu cha gọi mẹ, đồng thời không dám giấu diếm nữa.

Theo như lời của thanh niên gọi là Tề An Bình, nam nhân trung niên kêu là Tôn Đồng, trên danh nghĩa tính là lão đại của bọn hắn.

Bọn họ quả thật là bán hàng rong chuyên môn buôn bán yêu thú cấp thấp, chẳng qua đây là ở trước khi nhận thức Tôn Đồng. Năm năm trước, khi bọn họ vẫn như mọi khi đi vào trong núi xem xét bắt giữ yêu thú tính chất cấp thấp như vậy, không nghĩ tới sẽ xui xẻo gặp được một con yêu thú cấp sáu, thiếu chút nữa mấy người liền tổn thất ở nơi này, là Tôn Đồng vừa may xuất hiện cứu bọn họ.

Tôn Đồng đối với bọn họ có ân cứu giúp, hơn nữa cũng đều là bán hàng rong vào núi trong bắt giữ yêu thú, như thế liền quen biết.

Sau đó Tôn Đồng ra tay giúp bọn họ vài bận, làm cho bọn họ trở thành bằng hữu tri kỷ, dần dần đi tới cùng nhau.

Sau khi quen biết Tôn Đồng, bọn họ phát hiện mỗi cách đoạn thời gian, thì Tôn Đồng muốn đi bắt giữ rất nhiều yêu thú, cũng mua của người khác. Hơn nữa hắn ra tay rộng rãi, mỗi lần đều đã ra giá cả cao hơn thị trường rất cao để mua, dần dần mọi người đều thích cầm yêu thú tích lũy trong tay bán cho hắn.

Bởi vì đi theo Tôn Đồng có tiền để kiếm, vì thế cuối cùng mấy người này cũng không còn làm công việc buôn bán yêu thú nữa, mà là đi theo Tôn Đồng đi khắp nơi mua yêu thú trong tay của những người khác cho Tôn Đồng, hoặc là đi đến dã ngoại bắt giữ.

Hai năm gần đây, số lượng yêu thú Tôn Đồng cần càng lúc càng lớn, bọn họ đều thu mua qua yêu thú rất nhiều thành thị ở đại lục Thiên Thượng Hải. Bởi vì số lượng yêu thú Tôn Đồng cần rất không tầm thường, lo lắng trong đó có phải có mục đích gì không muốn người biết hay không, lo sợ sẽ khiến cho danh môn chính phái chú ý, cho nên bọn họ cũng không dám đến thành thị danh môn đại phái quản thúc mua, chỉ có thể thường xuyên đến dã ngoại bắt giữ.

Mà phương thức bọn họ bắt giữ cũng vô cùng đơn giản, dùng một loại hương kỳ lạ hấp dẫn thú, loại hương dẫn thú này có thể dẫn tất cả yêu thú cấp thấp gần đó đều tới trong cạm bẫy bọn họ bố trí kỹ trước đó. Sau đó bắt giữ hết toàn bộ, bất kể bị thương hay không, chỉ cần không tắt thở là được.

Hai năm nay, bọn họ bắt giữ hàng loạt yêu thú cấp thấp ở rất nhiều địa phương, đến nay cũng không có gây ra chú ý gì.

Mà hương bọn họ sử dụng dẫn thú chỉ có thể hấp dẫn yêu thú cấp năm trở xuống, yêu thú lợi hại trên cấp năm, bọn họ cũng không chạm vào, như thế cũng không có nguy hiểm gì.

Tôn Đồng muốn nhiều yêu thú như vậy làm gì? Sở Chước lại hỏi.

Tề An Bình cẩn thận nói: Chúng ta cũng không biết, hắn chưa nói, chúng ta cũng không dám hỏi.

Vì sao không dám?

Trên mặt Tề An Bình lộ ra thần sắc kinh sợ, thấy Sở Chước vừa muốn xách kiếm lên đánh, vội vàng nói: Tuy rằng tu vi của Tôn Đồng chỉ có Không Minh cảnh tầng tám, nhưng hắn có một hắc diễm cực lợi hại, không chỗ nào không ở, hơn nữa có thể sử dụng để khống chế chúng ta, chúng ta không dám...

Sở Chước nghe


/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status