Cuộc Sống Điền Viên Trên Núi Của Nông Phu

Chương 48 - Chương 48

/66


Không nói đến Hà Hoa cùng Tiểu Bảo dính lấy nhau như thế nào, thì đầu này Thường thị suốt một ngày bị bà bà chận mà nói đều nói không ra được, quay đầu lại thì thấy sắc mặt trượng phu không tốt. Nàng từ nhỏ biết mẫu thân mình trải qua như thế nào, nên liền nhanh chóng nhận sai, ngày thứ hai quy củ bưng trà nhận lỗi với bà bà, ngoài mặt hai người coi như là giải hòa rồi, nhưng vừa về tới trong viện của mình, nàng ta liền nằm ở trên giường bất động.

A Tề đi tới chỗ vài người bạn tốt uống một chút rượu một vòng trở lại, không thấy thê tử nghênh đón mình, chỉ có nha đầu Hoàn Bội của nàng mặc quần áo vải thô, yên lặng hầu hạ ở một bên. A Tề quét mắt nhìn qua, trong lòng cũng không vui, nhưng biết từ trước đến giờ mẫu thân mình là một người tiết kiệm, tất nhiên không muốn thấy bọn nha hoàn vẽ mày vẻ mắt hồng hồng xanh xanh, nhưng mắt nha đầu này lại có, nhưng vẫn không phong tình như Thường thị.

Nghĩ đi nghĩ lại hắn liền lần mò tới nội thất, Thường thị đang nằm nghiêng, vốn mùa hè nên mặc ít, Thường thị cũng chỉ mặt một cái áo xanh thủy văn, lộ ra cánh tay cùng bắp đùi trắng trắng, trên mặt phiếm đỏ ửng, trông rất đẹp mắt. Là thê tử mình cưới hỏi đàng hoàng, đương nhiên không cần phải khách khí, A Tề cởi quần áo là làm chuyện mây mưa, ngay cả cửa phòng cũng không đóng.

Hoàn Bội mắc cỡ đỏ mặt khép cửa đi ra ngoài, trôi qua chốc lát Thường thị liền gọi người vào thu dọn. Nàng bưng một chậu nước sạch đi vào, bất ngờ nhìn thấy cô gia mình quần áo nửa khoác hờ lên trên vai, lộ ra một lồng ngực rộng lớn, nhất thời lại cảm thấy trên mặt như lửa đốt, không có chú ý nhìn đường đụng vào cái ghế, ngã đập mặt xuống, mặc dù chậu nước rửa mặt trên tay còn nắm thật chặt, nước cũng rơi vãi ra, cái gì mà lửa nóng tất cả đều bị nàng dập tắt, làm cho nàng xấu hổ đến thiếu chút nữa nghĩ treo cổ luôn thôi.

Còn ngây ngốc làm gì? Còn không mau tới dọn dẹp cho ta! Thường thị gầm lên một tiếng, Hoàn Bội cam chịu nữa người trên cùng đầu tóc ướt dầm dề đi ra ngoài, rất nhanh liền có hai nha đầu khác đi vào.

Thường thị liền oán trách với A Tề: Không có một người bớt lo! Hai năm trước thiếp có bốn đại nha hoàn, bốn tiểu nha đầu đi theo tới đây, nhưng vừa thấy bà bà chỉ dùng hai nha đầu, thiếp cũng đành đuổi bốn người đi ra ngoài. Bây giờ muốn làm chuyện gì, vẫn phải tự mình động thủ.

A Tề liền trấn an nói: Nương là một người không thể nhàn rỗi, mọi việc nàng nhẫn nại một chút thì trôi qua thôi.

Thường thị bấm mình vài cái, rơi ra mấy giọt nước mắt nói: Bà là mẫu thân chàng, là bà bà của thiếp, tôn ti hiếu thuận thiếp vẫn hiểu. Những năm này chàng không ở nhà, không phải thiếp cái gì cũng làm cho bà? Ngay cả bà nói mẫu thân thiếp thiếp cũng nhịn được, huống chi chỉ là để cho thiếp cùng Dịch ca nhi ăn rau cải cơm thô?

A Tề vội vàng dùng mấy câu tâm can mà dụ dỗ, nói: Nương cũng chỉ có hai đứa con trai, có cái gì không phải sau này đều để lại cho chúng ta hay sao.

Thường thị bỏ khăn xuống nói: Chàng cũng biết là hai đứa con trai, có biết trừ con trai, bây giờ bà lại có thêm một khuê nữ rồi không!

Nghĩ lại, nhà mẹ của Hà Hoa cũng coi như có quyền thế, bọn họ từ nhỏ cùng một thôn lớn lên, mình tội gì cùng nàng đối đầu, ngược lại chuyện người ta nói A Tề ở bên ngoài nuôi tiểu thiếp quan trọng hơn.

Liền thút thít nói: Thiếp cũng biết rõ bà bà vì Triệu di nương nên không thích thiếp, hiện tại Hà Hoa đã vào cửa, sau này có nàng ở đây, chắc hẳn chàng cũng yên tâm. Thiếp vẫn nên cùng đi nhậm chức với chàng, cho dù sinh ra khoảng cách trong lòng chàng cũng được, tránh khỏi ở nhà khiến cho bà bà nhìn sinh chán ghét.

A Tề suy nghĩ một chút nói: Như vậy cũng tốt. Dịch ca nhi chừng hai năm nữa cũng nên bắt đầu học biết chữ rồi, thả hai mẫu tử các ngươi ở nhà ta cũng không yên lòng.

Thường thị đạt được ước muốn, lập tức liền bày biện trong phòng khá hơn một chút cùng thu dọn trang sức vào trong hòm xiểng. Ba năm nay nàng độc thủ khuê phòng, đồ cưới đã sớm tiêu như nước tiêu hết hoặc là bị hạ nhân dụ dỗ lừa gạt. Trương thị lại là người tiết kiệm, vì vậy nàng cũng không biết trong nhà có bao nhiêu tiền, chỉ biết trượng phu trở lại thì sẽ cho nàng rất nhiều xiêm áo cùng đồ trang sức xinh đẹp. Những thứ này nếu để ở nhà, chỉ sợ cuối cùng nhất định sẽ bị người lấy mất, vẫn nên mang đi theo là tốt nhất.

Qua một ngày Hách Đại Hải cùng Trương thị gọi một nhà lớn nhỏ, việc nhà khế đất khế ước sổ sách mua bán cái gì cũng lấy ra.

Trương thị liền nói: . . . . . . Ban đầu A Tề đi Kinh Sư, mang theo hai ngàn lượng bạc, năm trước đã trả lại một ngàn lượng, năm nay

/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status