Chương 5:
Sau khi chạy ba vòng trên đường chạy bốn trăm mét, Trương Lập Nhân ở cạnh sân luyện tập thực hiện những động tác cơ bản.
Mỗi sáng sớm thứ hai, thứ ba, đội bóng luyện tập đều bắt đầu như vậy, Trương Lập Nhân dậy sớm hít thở không khí trong lành trong sân thể dục, vừa hít vào vừa xoay thắt lưng làm động tác cơ bản. Sau khi chấm dứt luyện tập vung đánh, thì phải cùng các đội viên bắt đầu luyện tập truyền nhận bóng, sau đó từng đôi tài trí của hai đội bắt đầu lao vào chém giết. Sau khi Trương Lập Nhân ở trên sân thể dục dfienddn lieqiudoon chạy như bay một trận xong, thở hồng hộc trở lại khu nghỉ ngơi chờ đợi cơ hội vào sân để tiến công. Tuần sau trường đại học hợp tác tổ chức đại hội thể dục thể thao, bọn họ sắp phải đấu với đội bóng H, hai đội bóng chày như hai kẻ thù truyền kiếp hiện tại đều dày công luyện tập. Huấn luyện viên thông báo lệnh đặc biệt khẩn cấp, nếu năm nay có thể đánh thắng H lớn mạnh, sẽ mời toàn bộ đội viên đi ăn bít tết Vương Thẩm Thai Tố. Có phần thưởng như vậy, các đội viên đều luyện bóng rất hăng say, hầu như sáng sớm hôm nào cũng tự động đi tới sân bóng trình diện. Bình thường huấn luyện vào buổi sáng chỉ tới tám giờ là kết thúc, người có tiết đầu tiên liền vội vàng đi học, đội viên không có tiết thì ở lại thu dọn đồ vật, dụng cụ.
Đem một cái sọt chồng lên cái túi, cái bao tay, quả bóng lớn chờ mang về phòng dụng cụ sau, Trương Lập Nhân đi tới bồn rửa tay lau mồ hôi trên mặt, trên lưng. Sáng sớm chảy nhiều mồ hôi như vậy, cảm giác thực sự không tệ, hai tay Trương Lập Nhân vốc dòng nước mát rượi, ào ào rửa mặt mình. Sau khi đóng vòi nước, Trương Lập Nhân nhận được một ánh mắt không hề thân thiện, anh vừa ngẩng đầu, một người con trai cao lớn đang ôm trái bóng rổ khiêu khích nhìn anh.
“Xin hỏi anh có chuyện gì?” Anh ta vẫn nhìn anh chằm chằm không có ý tốt như vậy, là phiền toái tìm tới anh sao? Trương Lập Nhân xác định người con trai tướng mạo tuấn tú trước mắt cũng không nhận ra chính mình.
“Anh chính là bạn trai mới của Tống Tâm Văn?” Chu Dụ khiêu khích nói ra câu mở đầu.
Trương Lập Nhân chú ý tới việc anh ta dùng chữ “Mới”, nhưng mà, anh chắc chắn là bạn trai “duy nhất” của Tống Tâm Văn nha!
“Xin hỏi anh là…”
“Anh có biết cô ta là một người con gái rất tệ hay không? Ở trên lớp chúng tôi, không ai không biết cô ta và giáo sư Nhan khoa kinh tế có một vụ tai tiếng hỗn loạn, sao anh vẫn còn muốn ở cùng cô ta?”
“Hả? Anh xác định chúng ta quen biết cùng một người?” Tin tức này đối với Trương Lập Nhân mà nói là một sự kiện rất mới mẻ! Sao ngay cả tên tuổi nam nhân vật chính của xì căng đan anh cũng chưa nghe nói qua?
“Anh đừng để khuôn mặt kia của Tống Tâm Văn lừa, người phụ nữ đó là một đồ đê tiện chuẩn mực, trong ngoài không giống nhau có lẽ là sở trường của cô ta.”
Cảm xúc của Chu Dụ bất thường, mạnh mẽ nói: “Nhưng mà, rốt cuộc Tống Tâm Văn coi trọng anh ở điểm nào? A! Chẳng lẽ anh so với tên giáo sư có quyền lực kia còn có tiền? Cho nên cô ta mới có thể bắt cá hai tay đi với anh?”
Lời nói của người con trai xa lạ để lại một mối nghi ngờ lớn trong lòng Trương Lập Nhân, bởi vì cho tới bây giờ Tống Tâm Văn còn nhiều chuyện giấu anh, không muốn chia sẻ với anh.
“Hay là bởi vì công phu trên giường của anh tốt hơn lão giáo sư kia, cho nên cái đồ đê tiện kia bất mãn với đời sống tình dục, trốn giáo sư già để vụng trộm với đàn ông?” Chu Dụ thấp kém nhàm chán đoán, càng nói càng oán giận. Thật ra là bởi vì anh ta cực kỳ bất mãn, cho nên mới phải có hành động nhàm chán này, bởi vì không thích mỗi ngày Tống Tâm Văn đều tràn đầy hạnh phúc mỉm cười, anh ta nghĩ phải hủy hoại nụ cười chướng mắt đó.
“Tâm Văn không phải loại con gái đó, tôi nghĩ chắc là anh hiểu lầm rồi.” Tay Trương Lập Nhân run lên trong chiếc khăn lông khô, lau khô nước đọng trên mặt, trên cổ. Mặc dù rất tò mò đầu đuôi câu chuyện này, nhưng anh cũng không để cho người con gái anh thích phải nhục nhã như vậy.
“Tôi không biết tại sao anh lại đặc biệt nói chuyện này cho tôi, nhưng bộ dạng ở sau lưng chửi bới danh dự của một cô gái, động cơ của anh thật khiến cho tôi hoài nghi.”
“Ha! Danh dự? Cái loại người thối nát như Tống Tâm Văn còn có danh dự sao?” Chu Dụ vuốt cái trán rộng cười to. “Anh có thể đến khoa của chúng tôi để hỏi thăm thanh danh của Tống Tâm Văn, rất dễ dàng có thể biết được rốt cuộc cô ta còn có… danh dự để tôi chửi bới hay không…”
Nắm chặt quả bóng rổ trong tay, Chu Dụ giả bộ một dáng vẻ nói lời thành khẩn. “Tôi tốt bụng mới đến nói cho anh chuyện này, có tin hay không là tùy anh! Nếu không muốn vợ ngoại tình làm con rùa bị cắm sừng, thì hãy đi điều tra cho rõ ràng đi!” Để lại một lời kết thúc làm người ta suy nghĩ sâu xa, Chu Dụ xoay người nghênh ngang rời đi.
Trương Lập Nhân nhìn chằm chằm bóng lưng người con trai xa lạ rời đi, sáng sớm hôm nay đứng lên vận động tâm tình thật tốt, tất cả đều bị lời của anh ta làm hỏng rồi. Kể từ khi nghe lời nhắc nhở của người con trai đó, trong lòng Trương Lập Nhân bắt đầu yên lặng dậy sóng.
Để ý như thế cũng là việc nên làm đi! Mặc dù anh chắc chắn tin rằng anh chính là người đàn ông đầu tiên của Tống Tâm Văn, nhưng lời đồn đại đáng sợ như vậy cuối cùng có phải tin đồn vô căn cứ hay không?
Xế chiều hôm đó, thứ bảy, Trương Lập Nhân không có tiết học thứ tám, bỏ qua việc phải đến sân bóng luyện tập với nhóm học đệ, đặc biệt đi tới bên ngoài phòng học của Tống Tâm Văn đợi cô tan lớp. Quá khứ vào buổi chiều thứ hai, Tống Tâm Văn thường hẹn gặp mặt Trương Lập Nhân ở sân vận động của trường, cô nói cô thích xem dáng vẻ chạy băng băng của anh trên sân thể dục, hay vẻ mặt nghiêm túc của anh khi phản công đối thủ. Nghĩ tới anh và cô đến nay đã biết nhau nhiều thứ, Trương Lập Nhân vẫn nhắc nhở chính mình, không thể trong lúc không có chứng cứ mà dùng thái độ hoài nghi chất vấn Tống Tâm Văn, cô không phải người con gái có tính tình tốt, bị người khác hoài nghi như vậy nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Tiếng chuông vang học vừa mới vang lên, Trương Lập Nhân liền nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của Tống Tâm Văn sau cánh cửa lách mình đi ra, mang một cái kính cúi thấp đầu đi.
“Tâm Văn.”
/7
|