Edit: Tiểu Mặc Mặc Beta : Tiểu Ngân Chính vào lúc này, gió lạnh âm hàn đập vào mặt, mang theo khí tức quỷ dị…
Đôi mắt Khuynh Cuồng nhíu lại, có thể rõ ràng cảm thấy được một bên lọn tóc như bắt đầu ngưng kết từng chút từng chút một…, mà lọn tóc bên kia lại giống như bị lửa thiêu mà bắt đầu trở nên nóng hừng hực…, có loại cảm giác băng hỏa tập kích từ hai phía, tươi cười bên khóe môi không thay đổi, nhưng tay cầm quạt ngọc lại nắm thật chặt.
Thần sắc Diệp Ảnh trở nên ngưng trọng chưa bao giờ có, lần đầu tiên, khi địch nhân còn chưa xuất hiện, kiếm đã rời vỏ, đôi mắt như Ưng nhìn chằm chằm cảnh ban đêm bao la mịt mờ.
Đồng Dương cùng Phó Cơ đứng ở bên cạnh bốn thi thể, nơi trái tim không bị khống chế mà mãnh liệt nhảy lên, quay lưng vào nhau, binh khí trong tay che ở trước người, toàn bộ chân khí toàn thân tiết ra, ẩn ẩn bắt đầu bảo vệ bản thân…, lại như cũ không chống cự nổi cảm giác hai tầng băng hỏa quỷ dị kia.
“Hắc hắc, …” Dưới ánh trăng, từng tiếng cười quái dị làm cho người ta nổi da gà truyền đến, kéo dài không dứt, giống như âm thanh phát ra từ trong không khí vậy, ở trong bầu trời đêm càng tỏ ra vẻ đáng sợ.
Khóe mắt Khuynh Cuồng nhảy dựng, tinh quang bắn ra từ đôi mắt bắn thẳng đến hai người như bỗng dưng xuất hiện từ trong không khí ở nóc nhà đối diện, đúng là hai thiếu nữ xinh đẹp Vô Song, ăn mặc quần áo và trang sức giống nhau, đều là một thân quần lụa mỏng xanh nhạt, sau đầu cột hai cái bím tóc, kỳ dị nhất là hai người lại giống như đúc, nếu như không phải hai người biểu lộ hoàn toàn khác, thật sự hoàn toàn không nhận ra ai cùng ai.
Cao thủ song sinh! Đây là phản ứng đầu tiên nhảy vào trong đầu Khuynh Cuồng.
Hai người tựa vào nhau, vẻ mặt người bên trái cợt nhả, người bên phải lại là mặt người chết, nếu như không phải lúc này nàng đứng đấy, thật sự sẽ tưởng là một thi thể lạnh băng đây!
“Hì hì… tiểu tử thật tuấn tú nha!” Hai con ngươi của thiếu nữ có vẻ mặt cợt nhả lóe lên ánh sáng dâm tà nhìn chằm chằm vào Khuynh Cuồng, một bộ dáng hận không thể lập tức nuốt nàng vào, thiếu nữ mặt chết vẫn mang một bộ dạng người chết như cũ, ngay cả mí mắt cũng không nhúc nhích chút nào, chỉ là ở chỗ cổ nhấp nhô cho thấy nàng có cách nghĩ giống như thiếu nữ có vẻ mặt cợt nhả.
“Hừ, thì ra là là hai dục nữ.” ‘BA~’ một tiếng, Khuynh Cuồng tiêu sái mà mở quạt ngọc ra, khinh thường nhẹ cong khóe miệng nói, nhưng trong lòng lại không buông lỏng chút nào, khí tức thật mạnh mẽ, so với bất kỳ một cao thủ nào nàng đã gặp được trong quá khứ đều mạnh mẽ hơn, hơn nữa mạnh đến quỷ dị, nàng có thể cảm giác hai người này đều là cao thủ đã ngoài cấp chín, nếu như chỉ một người…, nàng có tự tin có thể đánh bại các nàng, nhưng nếu là hai người liên thủ thì cũng rất khó nghĩ rồi.
Khuynh Cuồng trào phúng mà nói cũng không khiến biểu hiện của hai người thay đổi chút nào, thậm chí thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả còn vô sỉ mà làm động tác thè lưỡi ra liếm môi hướng về phía Khuynh Cuồng, cười hì hì nói: “Hì hì… Ánh mắt không tệ, tiểu tử ngươi tuấn tú như thế, bắt đầu chơi một chút rất thú vị, hì hì, …”
Đột nhiên quơ quơ quạt ngọc trong tay, dưới bàn chân Khuynh Cuồng chuyển một cái, vẽ ra một dáng tươi cười mị hoặc nói: “Ai chơi ai, còn không nhất định đâu?”
Đuôi lông mày Diệp Ảnh khẽ động đậy, trong đôi mắt thô bạo hiện ra một chút Ôn Nhu, ngưng thần nhìn Khuynh Cuồng bởi vì dưới bàn chân khẽ nhúc nhích mà biến ảo góc độ một chút, hắn biết rõ, đây là nàng không để lại dấu vết mang hắn vào trong vòng bảo vệ của nàng, nàng vẫn như thế, sau khi ý thức được nguy hiểm, phản ứng tuyệt không nghĩ đến mình, mà là bảo vệ người bên cạnh nàng như thế nào, bằng khả năng lớn nhất của mình bảo vệ toàn bộ bọn hắn như thế nào, nàng như vậy, sao có thể lại khiến cho người ta không yêu được đây! Nàng như vậy, sao có thể khiến cho người ta không đau lòng đây!
“Hì hì… Tiểu tử khẩu khí thật lớn, nhưng, đúng là khẩu vị của chúng ta, hì hì… thật chờ mong, thật chờ mong lúc ngươi cầu xin muốn tỷ muội chúng ta chơi ngươi có thể cũng mê người như vậy hay không… Hì hì…” Đối với Khuynh Cuồng vẽ ra dáng tươi cười mị hoặc, thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả càng không ngừng liếm láp khóe miệng của mình cười hì hì nói.
Thiếu nữ mặt chết hiển nhiên đã đợi không kịp, xẹttt! cái tay như thây khô nâng lên, đánh một chưởng về phía Khuynh Cuồng, gió lạnh xen lẫn tuyết sương mù màu đen đập vào mặt, một khắc không kém, thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả như tâm hữu linh tê (*) giống như thiếu nữ mặt chết đồng thời xuất chưởng, chỉ là một chưởng của nàng lại đánh xuống hai người Đồng Dương bọn họ, ngọn lửa xoay tròn hừng hực, ngọn lửa tím mang theo khí thế phá hủy tất cả hướng về phía hai người mà đi.
“Coi chừng.” Khuynh Cuồng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, mãnh liệt, lời còn chưa dứt, người đã như kinh hồng Nhất Phi Trùng Thiên ( bay thẳng lên không trung ) , giống như thiên thần lao xuống, hai dục nữ thấy thế càng không ngừng nuốt nước miếng, một bộ hận không thể lập tức hủy đi Khuynh Cuồng nuốt vào bụng, đồng thời cũng không khỏi thầm khen: thân pháp thật tinh diệu, nhảy lên lại giống như bay thẳng lên mây xanh, đến độ cao các nàng không cách nào với tới.
Mặc dù Diệp Ảnh được được Khuynh Cuồng nhắc nhở, nhưng dù sao công lực không thâm hậu bằng Khuynh Cuồng, trốn tránh không kịp, bị chưởng lực tập kích, Diệp Ảnh được chân khí của Khuynh Cuồng bảo vệ, như trước không khỏi cảm thấy sắp bị hàn khí quỷ dị đông cứng, rõ ràng cảm thấy máu trong cơ thể đang ngưng kết từng chút một, ngay khi hàn khí dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi làm trái tim của hắn đông cứng, một dòng nhiệt liên tục không ngừng nhanh chóng nhảy lên toàn thân hắn, đuổi đi hàn khí.
Hai người Đồng Dương bị ngọn lửa tím tập kích lập tức cảm thấy từng khúc kinh mạch toàn thân đang bị đốt thành tro trong lửa nóng, nóng bỏng đến sắp nổ tung lên, nhưng mà trên thân thể bề ngoài lại lông tóc không tổn hao gì, giống như đám lửa nóng này thiêu đốt từ trong cơ thể, nhưng khi loại nóng bỏng này lên đến đỉnh điểm như muốn thoát ra khỏi thân thể, gió lạnh đảo qua quanh thân, chân khí lạnh buốt dập tắt từng chút từng chút một lửa nóng trong cơ thể.
Thì ra là sau khi Khuynh Cuồng thả người bay lên trời liền không chút dừng lại, lập tức dùng thân pháp khiến người khác khó có thể tin lập tức đi vào bên người Diệp Ảnh, đưa chân khí Hỗn Nguyên vào trong cơ thể của hắn, cùng lúc đó, ống tay áo vung lên, cổ tay kia chuyển một cái, chân khí hàn băng lại bay qua không trung đưa vào trong cơ thể hai người Đồng Dương, hóa đi khí nóng của ngọn lửa kia.
Loại chuyện không thể tưởng tượng như đồng thời phát ra hai loại chân khí khác nhau này làm cho hai thiếu nữ thất kinh không thôi, tuổi còn nhỏ lại có công lực khiến người khác phí tâm suy xét, khó trách một Mạc Khuynh Cuồng nho nhỏ có thể dẫn tới sự chú ý của ‘Hắn’.
Từ hai thiếu nữ xuất chưởng, đến Khuynh Cuồng cứu người, tất cả chỉ phát sinh trong tốc độ ánh sáng, đợi hai thiếu nữ kinh ngạc xong, chỉ thấy Khuynh Cuồng đã mang theo Diệp Ảnh đứng bên cạnh hai người Đồng Dương, giương mắt nhìn các nàng, trong đôi mắt mang theo khí chất lãnh khốc khắc nghiệt, tuy là đứng ở bên dưới, lại cho người ta một loại cảm giác áp đảo phía trên các nàng.
“Hì hì… Tiểu tử, không tệ lắm, có thể tránh thoát Băng Viêm song chưởng của chúng ta, còn có thể lập tức cứu người, qua nhiều năm như vậy, ngươi là người đầu tiên, hì hì… Đáng tiếc, rốt cuộc vẫn chưa đủ kinh nghiệm.” Trên gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả hiện ra thần sắc kiêu căng, hoàn toàn không nhìn khí chất khắc nghiệt của Khuynh Cuồng, tuy công pháp hắn vừa bày ra làm cho các nàng kinh hãi, nhưng các nàng cũng sẽ không đặt trong mắt, vừa rồi chẳng qua là tiểu thí ngưu đao ( mấy chiêu thức nhỏ thử nghiệm không đáng kể ), theo chân khí đẳng cấp cao vài thập niên của nàng, mấy vãn bối sinh sau này sao có thể là đối thủ của các nàng .
Đôi mắt thâm thúy của Khuynh Cuồng bắn ra hào quang sắc bén, khóe miệng nhẹ cong lộ ra vô tình lạnh như băng.
“Hì hì… Đừng có dùng ánh mắt nóng bỏng như vậy nhìn chúng ta mà! Người ta sẽ thẹn thùng đấy, hì hì…” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả một bộ thẹn thùng không thôi, đám người Diệp Ảnh nhìn mà thiếu chút nữa không nhịn được nôn mửa liên tục, buồn nôn!
“Tam hợp hộ trận.” Khuynh Cuồng liếc qua ba người Diệp Ảnh, dứt khoát hạ lệnh, thả người nhảy lên, đứng ngạo nghễ trên đỉnh đại thụ che trời cách hai thiếu nữ không xa, trầm tĩnh lạnh nhạt nhìn thẳng hai người.
“Lão đại…” Lông mày Diệp Ảnh nhíu sâu, vô lực nhìn Khuynh Cuồng ở trên cây, cuối cùng cắn răng, trầm giọng nói: “Bày trận.”
“Nhưng…” Đồng Dương cùng Phó Cơ lộ vẻ mặt do dự, nhìn chằm chằm vào hai thiếu nữ kia không thôi, bọn hắn biết rõ đây là đối thủ mạnh nhất bọn hắn gặp được từ khi xuất đạo đến nay, bằng không thì Thánh tôn sẽ không hạ mệnh lệnh như vậy, nhưng mà, bọn hắn có thể cứ như vậy khiến Thánh tôn một mình chống lại hai cao thủ quỷ dị này sao?
“Hôm nay điều chúng ta có thể làm chỉ là bảo vệ tốt chính mình, khiến cho lão đại tránh lo âu về sau.” Diệp Ảnh ngưng mắt nhìn Khuynh Cuồng sâu kín nói, tuy hắn rất muốn cùng nàng kề vai chiến đấu, nhưng cũng hiểu, theo thân thủ của bọn hắn lúc này cũng chỉ liên lụy nàng mà thôi, hắn còn chưa đủ mạnh!
Tâm niệm chuyển, ánh mắt lành lạnh, thân thể chuyển một cái, một bên khoanh chân ngồi xuống, như đang nhập định.
Đồng Dương cùng Phó Cơ nhìn nhau, lúc này bọn hắn còn có thể cảm thấy khí nóng kia vẫn đang thiêu đốt trong cơ thể, trong lòng rất rõ ràng, Thánh sứ nói rất đúng, lúc này khoanh chân mà ngồi như Diệp Ảnh, ba người lập tức thành trận hình tam giác, lấy mắt thường có thể thấy được màn chắn ánh sáng trắng qua thời gian dần hiện ra, bao bọc ba người ở trong đó, tiếp theo biến mất, trận này do Khuynh Cuồng sáng chế, trọng ở phòng thủ, nhân khí hợp nhất, công lực người bày trận tăng lên, tăng trưởng gấp bao nhiêu lần, ngay cả cao thủ đã ngoài cấp mười cũng không phá được, nhưng mà trận này lại không có lực công kích.
“Hì hì… trận pháp thật kỳ quái.” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả có phần cảm thấy hứng thú nhìn ba người Diệp Ảnh, người bình thường không nhìn ra có cái gì, nhưng cao thủ tuyệt đỉnh như bọn nàng lại có thể cảm thấy màn chắn kia ngay cả các nàng cũng không tấn công mãnh liệt vào được, giống như kết giới không thể phá vỡ.
Thấy tam hợp hộ trận triển khai, trong lòng Khuynh Cuồng yên tâm không ít, vô luận như thế nào, bọn hắn an toàn là tốt rồi, hiện tại, để nàng đến thử xem Băng Viêm song chưởng của hai thiếu nữ quái dị này rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Ý niệm vừa khởi động, chân khí sinh sôi tăng lên đến đỉnh cao, áo bào bay lên, tóc đen bay tán loạn, chân khí Hỗn Nguyên hình thành dòng khí ẩn ẩn lưu động, đại thụ cao ngất dưới chân sàn sạt rung động, lay động không ngừng, mặt trăng phía chân trời giống như lập tức trở nên lớn, treo cao sau lưng Khuynh Cuồng, làm nền cho một vị vương giả.
Hai thiếu nữ một người nghiêng đầu, một người như trước không biểu lộ, trong đôi mắt hai người đồng thời kinh sợ không thôi, trong lúc giật mình cho là mình chứng kiến chính là thiên thần từ trong cung trăng đi tới, giữa tay áo, tóc đen tung bay là một loại xu thế mạnh mẽ tuyệt vời.
“Hì hì… Xem ra tiểu tử này thật đúng là không thể khinh thường, không giữ lại được, hì hì…” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả tuy cười nói, nhưng trong mắt không khỏi mang theo chút luyến tiếc, đáng tiếc tiểu tử da mịn thịt mềm như vậy.
Trong mắt thiếu nữ mặt chết cũng hiện lên luyến tiếc, lại một lần nữa ăn ý mười phần mà ra tay, hai tay thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả tung bay, không chỉ sử dụng lực hai tay, mà là cả người bay múa lên, chân khí tản ra, cả người dường như biến thành một quả cầu lửa cực lớn, hai tay thiếu nữ mặt chết cuộn lên, hai tay nhanh chóng bắt đầu đóng băng…, dưới bàn chân đạp mạnh một cái, toàn bộ nóc nhà lập tức kết thành băng, mà nàng cùng thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả lập tức bay lên, cả người giống như trở thành một quả cầu tuyết cực lớn.
‘Cầu lửa’ ‘cầu tuyết’ vậy mà đồng thời quấn quanh cùng một chỗ, lửa không cách nào hòa tan được tuyết, tuyết cũng không cách nào dập tắt lửa, trong không khí lập tức tản ra hương vị mang theo khí lạnh nóng rát, làm cho người ta hít thở không thông.
‘Cầu lửa’ ‘cầu tuyết’ mang theo xu thế phá không bay thẳng về phía Khuynh Cuồng, những nơi đi qua vạn vật hóa thành hư ảo, một bên đốt thành tro tàn, một bên sau khi kết thành băng lập tức nghiền nát, hóa thành hơi nước biến mất vô tung.
“Kình nguyên chưởng…” Khuynh Cuồng rống to một tiếng, chân khí Hỗn Nguyên toàn thân liên tiếp dâng lên, hai mắt bộc phát ra hào quang lấp lánh tinh thuần, ngay lúc khí thế kéo lên đến điểm cao nhất, không ngừng nghỉ đánh ra dấu tay, cường độ chân khí bên trong dấu tay được nén chặt lại, uy lực tăng gấp đôi, mỗi một chưởng đều mang theo chân khí đỉnh cấp chín vô cùng mạnh mẽ.
Mỗi một chưởng đánh vào phía trên hai quả cầu lửa tuyết đều phát ra tiếng nổ mạnh nặng nề, chấn động màng tai người khác ẩn ẩn đau nhức, nhưng mặc dù thế công của hai quả cầu trì hoãn, vẫn như cũ đánh thẳng đến Khuynh Cuồng, ba người Diệp Ảnh trong trận phòng hộ nhìn thấy cũng sắp không nhịn nổi mà lao ra trận hình.
Mặt bên Khuynh Cuồng yên tĩnh như giếng cổ, hai tay vừa thu lại , mặc kệ do cặp cầu kia đánh úp lại, chân khí vô hình ẩn ẩn chấn động, lại trở nên như có như không, bắt đầu bảo vệ quanh thân…, thời gian trôi qua, hai quả cầu lửa tuyết bao Khuynh Cuồng vào trong đó, bên trong hai tầng băng hỏa, Khuynh Cuồng chỉ cảm thấy chân khí hộ thể đang dần biến mất không có tung tích, cả người dần dần trở nên không giống như của mình, chân khí toàn thân giống như đang lập tức đã tiêu hao hết, đan điền cũng rỗng tuếch.
“Hì hì…” Theo âm thanh cười hì hì vang lên, tay phải Khuynh Cuồng bắt đầu trở nên nóng…, mà tay trái lại bị đông cứng, hai loại khí tức băng hỏa trong thời gian ngắn xông qua tứ chi của nàng, va chạm trái tim của nàng, như muốn đem trái tim của nàng xé thành hai nửa, mà hai nửa hoàn toàn bất đồng này giống như dòng khí trong cơ thể nàng chính thức mà phát huy đặc tính ‘Xung khắc như nước với lửa’, càng không ngừng va chạm, giống như đem thân thể của nàng trở thành chiến trường.
Lúc này Khuynh Cuồng đã hoàn toàn không cách nào suy nghĩ võ công của hai người này quỷ dị cao cường cỡ nào, xác thực mà nói, lúc này nàng không hề có tư tưởng, giống như chỉ có thể mặc cho người khác định đoạt, nhưng khi hai dòng khí đạt đến mức tận cùng, muốn nổ tung trong cơ thể nàng, đôi mắt Khuynh Cuồng sáng ngời tinh quang, như một con báo mãnh liệt lập tức tỉnh táo lại, mở hai tay ra, hét lên một tiếng xông đến tận trời.
“Aaaaaaa…” Bên trong hai quả cầu, từng tiếng thét dài càng to rõ phóng lên trời, những nơi sóng âm đi qua, tất cả đều chôn vùi thành bụi đất, đá vụn bay múa, toàn bộ phòng ốc tứ tướng phủ một gian lại một gian ngã xuống, như bị đạn nổ oanh tạc qua, đại thụ cao ngất dưới chân nổ tung ra thành từng đoạn, không đến nửa ngày, cả cây biến thành phấn vụn, mà Khuynh Cuồng không có đại thụ chống đỡ lại dừng lại ở giữa không trung, tại đây hai quả cầu lửa tuyết bị một tiếng quát làm chấn động mở ra, đứng ở giữa không trung.
Ở giữa không trung, Khuynh Cuồng ngửa đầu mạnh mẽ, những vũ điệu cuồng loạn phát ra, toàn thân giống như một vòng xoáy không bị khống chế mà hấp thụ tinh hoa trời đất, mặt trăng phía chân trời dần dần lộ ra màu đỏ như máu, vô cùng quỷ dị.
“Hì hì… Đó là cái gì?” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả trong mắt mang ngạc nhiên mà nhìn Khuynh Cuồng, thiếu nữ mặt chết cũng như thế, chỉ thấy dần dần mặt trăng lộ ra màu đỏ giống như lộ ra từng sợi tơ máu, mang theo ánh sáng nhanh chóng trút vào thân thể Khuynh Cuồng, thời gian dần trôi qua, trên cánh tay Khuynh Cuồng bộc phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, màu đỏ này như mặt trăng nơi chân trời, tiếp theo cả người đều phát ra ánh sáng màu đỏ, cấp tốc xoay tròn.
Theo tốc độ xoay tròn cấp tốc của Khuynh Cuồng, toàn bộ phủ của tứ tướng ngoại trừ ba người Diệp Ảnh trong trận phòng hộ, tất cả đồ vật đều như bị vòi rồng quét qua mà bắt đầu bay múa…, ngay cả thi thể nằm đầy đất kia cũng bắt đầu bay múa…, trận kia thật sự đồ sộ khiến cho người ta kinh hãi không thôi, thử nghĩ một chút, thi thể bay loạn đầy trời, có thể không khủng bố sao?
May mắn quan viên Thiên Nguyên từ trước đến nay vô cùng xa xỉ, phủ của tứ tướng hết sức xa hoa lại cách xa với khu dân cư, như một tòa trang viên độc lập, nếu không động tĩnh lớn như vậy, không dọa sợ toàn thành náo loạn mới là lạ, nhưng chỉ như thế, tiếng nổ mạnh thật lớn vừa rồi vẫn chấn động toàn bộ Nguyên Đô, chỉ là tất cả mọi người bị dọa trốn đi, cho rằng lại phát sinh chính biến gì rồi, dù sao bốn tướng thủ thành hôm nay vào thành, bộ dạng hùng hổ kia đã đủ khiến cho bọn họ tưởng tượng nhiều hơn rồi.
“Hi… Cái này, đây là chuyện gì xảy ra?” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả kinh sợ kêu một tiếng, thân thể không thể khống chế mà bắt đầu bị ‘Vòi rồng’ cuốn vào…, hai người ở giữa không trung càng không ngừng bị cuốn đi, muốn dừng lại cũng không được.
Đột nhiên, Khuynh Cuồng bên trong đang cao tốc xoay tròn ngừng lại, cơ hồ là đồng thời, ‘Vòi rồng’ đột nhiên ngừng, gió lập tức dừng, hai thiếu nữ thẳng tắp ngã xuống từ giữa không trung, lúc sắp tiếp xúc mặt đất, hai người lấy thân pháp không thể tưởng tượng nổi bắt đầu chuyển động như con quay…, trong lúc thân thể giao thoa, đất vàng bay lên, bụi đất qua đi, hai người như trước lưng tựa lưng mà đứng đấy, mắt hướng về mặt đất, mọi đồ vật đều không còn, thi thể bay múa đầy trời kia tất nhiên cũng không thấy bóng dáng, phòng ốc sau khi nổ tung đổ nát thê lương đều được dọn dẹp sạch sẽ, giống như một mảnh bình nguyên chưa từng khai phá.
Hai người tính cả ba người Diệp Ảnh không khỏi trợn mắt há mồm. Ngây ngốc nhìn Khuynh Cuồng đứng ngạo nghễ giữa không trung, chỉ thấy đôi mắt ngăm đen thâm thúy của nàng hiện lên một vòng ánh sáng màu đỏ diêm dúa lẳng lơ, sáng lên so với ánh trăng chân trời còn muốn đoạt tâm trí con người, tóc đen không gió mà bay loạn, bên khóe miệng chứa tươi cười vô cùng cuồng tứ, giống như Ma Thần Đế Tôn nguy hiểm nhất hàng lâm, khiến cho lòng người e sợ đồng thời không khỏi có một loại xúc động muốn quỳ bái.
Trong lòng ba người Diệp Ảnh trong kinh hãi không khỏi lộ ra tình cảm cuồng nhiệt sùng bái không cần nói, vô luận nàng là Ma Thần, hay là thiên thần, đều là lão đại ( Thánh tôn ) bọn hắn thề chết đi theo.
Nam tử mặt nạ bạc xa xa vẫn luôn xem tất cả phát sinh như xem cuộc vui cũng không khỏi lộ vẻ mặt kinh ngạc, đôi mắt nhắm lại, tươi cười tà ác vẫn luôn treo bên khóe miệng cong lên một vòng thú vị, môi mỏng khêu gợi khẽ mở: “Mạc, Khuynh, Cuồng.”
“Hì hì… Không ổn, không ổn…” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả lắc đầu cười hì hì nói, kình khí mạnh như thế, các nàng vậy mà không cách nào cảm giác rốt cuộc là cảnh giới nào.
Mở hai tay ra thả lỏng phía sau, ánh sáng màu đỏ trong đôi mắt Khuynh Cuồng đột nhiên mất, lần nữa chuyển thành màu đen, càng thêm sâu không lường được, như vực sâu đầm băng, giống như lập tức nhiếp tâm thần tất cả mọi người, cặp môi đỏ mọng cuồng tứ khẽ mở: “Các ngươi đều xuống Địa ngục cho ta.”
Nương theo âm thanh ma quỷ đang cắn nuốt người, cả người Khuynh Cuồng ổn định bay lên, như Hùng Ưng bay lượn phía chân trời đáp xuống, mang theo dòng khí thô bạo phá không đánh thẳng hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ cả kinh, lập tức thả ra chân khí toàn thân, ăn ý mười phần đồng thời xuất chưởng, tuyết sương mù màu đen huyễn hóa thành băng dùng xu thế phòng thủ ngăn trở thế công của Khuynh Cuồng, hỏa chưởng ngọn lửa tím huyễn hóa thành Hỏa Long dùng xu thế tấn công đánh úp về phía Khuynh Cuồng.
Nhưng mà lúc này Khuynh Cuồng đã không là còn là Khuynh Cuồng của lúc nãy rồi, cong môi hiện ra một nụ cười tà khí, dấu bàn tay mang theo điện quang trong suốt lấy mắt thường thấy được hét giận dữ mà đánh vào băng sương mù màu đen, trong lúc phát chưởng, kình nguyên chưởng huyễn hóa thành ngàn chưởng ấn, bảo vệ quanh thân nàng, đem Hỏa Long lửa tím đánh trở về.
‘Đùng đùng rẹt rẹt’ … Âm thanh nổ đinh tai nhức óc vang lên, băng sương mù màu đen bị đánh vỡ, Hỏa Long lửa tím gào thét mà cắn trả, cuồng cát bay vụt, tại khu vực chân khí va chạm hình thành khu vực chân không suốt mười trượng xung quanh.
“Hi… A…” Hai thiếu nữ bị lực lượng cắn trả chấn đi rút lui khoảng cách mười mét, bên khóe miệng chảy ra một tia máu tươi, đồng thời che ngực, không nghĩ tới lực lượng phản chấn cường hãn đến không ngờ, may mắn hai người bọn họ liên thủ đã là cao thủ siêu cao cấp, có được chân khí mạnh mẽ, nếu không lúc này không phải là thịt nát xương tan rồi.
Vậy mà còn có thể dưới một chưởng này của nàng ‘Không việc gì’ mà đứng đấy, xem ra nàng vẫn đánh giá thấp thực lực của hai người này, đôi mắt sâu như hàn đàm nhắm lại, Khuynh Cuồng đã lật bàn tay tấn công tới.
Hai thiếu nữ đồng thời xuất chưởng nghênh chiến, khi thì một trái một phải, khi thì một trước một sau, công thủ ăn ý mười phần, nếu như không phải Khuynh Cuồng lúc này chân khí tăng vọt, quanh thân vô ý thức hình thành một cái thuẫn nồng đậm chân khí, làm cho các nàng không thể gần người, nếu không dù cho đả thương các nàng đồng thời mình cũng không thể không bị thương.
Lập tức, ba người hỗn chiến thành một đoàn, trong lúc di động, tàn ảnh bay tán loạn, chân khí nổ tung lên, âm thanh vang lên điếc tai, ở phạm vi vùng đất bằng mười trượng xung quanh Phương Viên lần lượt giống như một chiếc lò lửa, cũng may Khuynh Cuồng cố ý dẫn dắt khí lưu kịch chiến của ba người rời đi, nếu không ‘Tam hợp thủ trận’ hẳn đã sớm bị nổ tung, trong trận, ba người Diệp Ảnh sớm đã toàn thể ngây người, sững sờ mà xem kịch chiến hoàn toàn không nhìn tới bóng người, đây mới thực sự là quyết đấu giữa cao thủ a! Bọn hắn cũng chỉ có phần sửng sốt ở một bên.
Song bào thai tâm linh tương thông, phen này liên thủ trực tiếp không ngừng tăng trưởng chân khí của hai người gấp bội, ăn ý mười phần cơ hồ tìm không thấy sơ hở, Khuynh Cuồng không khỏi nói thầm, nhưng mà… cong môi cười cười, việc Mạc Khuynh Cuồng nàng muốn làm không thể không tìm được khả năng.
Dưới chân giống như u linh lơ lửng bất động, khiến cho hai người đáp trả không xuể được. Dưới bàn chân chuyển một cái, hai tay ở trước người hình thành thế ôm nửa mở, đột nhiên tấn công một lần, còn chưa chờ hai người liên thủ phản công, hai chưởng lập tức đẩy ra.
“Hi…” Lúc này đây, thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, chỉ ‘Hi’ một tiếng, liền thiếu nữ cùng mặt chết bị Khuynh Cuồng một chưởng đánh bay ra ngoài, chấn động này trực tiếp chấn hai người xa hơn ra mười trượng, hơn nữa hai người cách xa nhau có một trượng, mặc dù hai người lại tâm linh tương thông cũng không có khả năng tiếp tục liên thủ, nếu chỉ một người, là tuyệt đối không có khả năng bảo vệ được chính mình.
Nhưng mà khi hai người sắp cho rằng đêm nay phải chết không thể nghi ngờ, từ dưới lên trên đột nhiên bay ra một cái thuẫn bằng chân khí vô hình mạnh mẽ, bảo vệ hai người an toàn rơi xuống đất, mũi chân điểm nhẹ, hai người lại lần nữa dựa vào cùng một chỗ, chân khí lập tức hỗ trợ lẫn nhau vận chuyển đến trong cơ thể đối phương, khí huyết cuồn cuộn không ngừng bởi vì một kích trí mạng của Khuynh Cuồng chậm rãi ngừng lại.
Chân khí thật mạnh làm cho người tim đập nhanh, đồng tử Khuynh Cuồng co rút lại từng cơn, trong lúc kinh hãi, chỉ thấy trước mặt hai thiếu nữ, chẳng biết lúc nào một nam tử mang mặt nạ bạc đang đứng thẳng, tóc đen tung bay, bên khóe miệng cong lên một nụ cười yếu ớt vô cùng tà ác, toàn thân tản ra khí thế mãnh liệt làm cho người kinh tâm, cảm giác quỷ dị mà không người nào so được.
Từ trong đôi mắt bắn ra hào quang của nam tử dưới mặt nạ màu bạc, Khuynh Cuồng lập tức cảm thấy một cỗ khí tức xâm lược rất mạnh đập vào mặt, khóa nàng lại một cách chặt chẽ.
Đôi mắt Khuynh Cuồng nhíu lại, có thể rõ ràng cảm thấy được một bên lọn tóc như bắt đầu ngưng kết từng chút từng chút một…, mà lọn tóc bên kia lại giống như bị lửa thiêu mà bắt đầu trở nên nóng hừng hực…, có loại cảm giác băng hỏa tập kích từ hai phía, tươi cười bên khóe môi không thay đổi, nhưng tay cầm quạt ngọc lại nắm thật chặt.
Thần sắc Diệp Ảnh trở nên ngưng trọng chưa bao giờ có, lần đầu tiên, khi địch nhân còn chưa xuất hiện, kiếm đã rời vỏ, đôi mắt như Ưng nhìn chằm chằm cảnh ban đêm bao la mịt mờ.
Đồng Dương cùng Phó Cơ đứng ở bên cạnh bốn thi thể, nơi trái tim không bị khống chế mà mãnh liệt nhảy lên, quay lưng vào nhau, binh khí trong tay che ở trước người, toàn bộ chân khí toàn thân tiết ra, ẩn ẩn bắt đầu bảo vệ bản thân…, lại như cũ không chống cự nổi cảm giác hai tầng băng hỏa quỷ dị kia.
“Hắc hắc, …” Dưới ánh trăng, từng tiếng cười quái dị làm cho người ta nổi da gà truyền đến, kéo dài không dứt, giống như âm thanh phát ra từ trong không khí vậy, ở trong bầu trời đêm càng tỏ ra vẻ đáng sợ.
Khóe mắt Khuynh Cuồng nhảy dựng, tinh quang bắn ra từ đôi mắt bắn thẳng đến hai người như bỗng dưng xuất hiện từ trong không khí ở nóc nhà đối diện, đúng là hai thiếu nữ xinh đẹp Vô Song, ăn mặc quần áo và trang sức giống nhau, đều là một thân quần lụa mỏng xanh nhạt, sau đầu cột hai cái bím tóc, kỳ dị nhất là hai người lại giống như đúc, nếu như không phải hai người biểu lộ hoàn toàn khác, thật sự hoàn toàn không nhận ra ai cùng ai.
Cao thủ song sinh! Đây là phản ứng đầu tiên nhảy vào trong đầu Khuynh Cuồng.
Hai người tựa vào nhau, vẻ mặt người bên trái cợt nhả, người bên phải lại là mặt người chết, nếu như không phải lúc này nàng đứng đấy, thật sự sẽ tưởng là một thi thể lạnh băng đây!
“Hì hì… tiểu tử thật tuấn tú nha!” Hai con ngươi của thiếu nữ có vẻ mặt cợt nhả lóe lên ánh sáng dâm tà nhìn chằm chằm vào Khuynh Cuồng, một bộ dáng hận không thể lập tức nuốt nàng vào, thiếu nữ mặt chết vẫn mang một bộ dạng người chết như cũ, ngay cả mí mắt cũng không nhúc nhích chút nào, chỉ là ở chỗ cổ nhấp nhô cho thấy nàng có cách nghĩ giống như thiếu nữ có vẻ mặt cợt nhả.
“Hừ, thì ra là là hai dục nữ.” ‘BA~’ một tiếng, Khuynh Cuồng tiêu sái mà mở quạt ngọc ra, khinh thường nhẹ cong khóe miệng nói, nhưng trong lòng lại không buông lỏng chút nào, khí tức thật mạnh mẽ, so với bất kỳ một cao thủ nào nàng đã gặp được trong quá khứ đều mạnh mẽ hơn, hơn nữa mạnh đến quỷ dị, nàng có thể cảm giác hai người này đều là cao thủ đã ngoài cấp chín, nếu như chỉ một người…, nàng có tự tin có thể đánh bại các nàng, nhưng nếu là hai người liên thủ thì cũng rất khó nghĩ rồi.
Khuynh Cuồng trào phúng mà nói cũng không khiến biểu hiện của hai người thay đổi chút nào, thậm chí thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả còn vô sỉ mà làm động tác thè lưỡi ra liếm môi hướng về phía Khuynh Cuồng, cười hì hì nói: “Hì hì… Ánh mắt không tệ, tiểu tử ngươi tuấn tú như thế, bắt đầu chơi một chút rất thú vị, hì hì, …”
Đột nhiên quơ quơ quạt ngọc trong tay, dưới bàn chân Khuynh Cuồng chuyển một cái, vẽ ra một dáng tươi cười mị hoặc nói: “Ai chơi ai, còn không nhất định đâu?”
Đuôi lông mày Diệp Ảnh khẽ động đậy, trong đôi mắt thô bạo hiện ra một chút Ôn Nhu, ngưng thần nhìn Khuynh Cuồng bởi vì dưới bàn chân khẽ nhúc nhích mà biến ảo góc độ một chút, hắn biết rõ, đây là nàng không để lại dấu vết mang hắn vào trong vòng bảo vệ của nàng, nàng vẫn như thế, sau khi ý thức được nguy hiểm, phản ứng tuyệt không nghĩ đến mình, mà là bảo vệ người bên cạnh nàng như thế nào, bằng khả năng lớn nhất của mình bảo vệ toàn bộ bọn hắn như thế nào, nàng như vậy, sao có thể lại khiến cho người ta không yêu được đây! Nàng như vậy, sao có thể khiến cho người ta không đau lòng đây!
“Hì hì… Tiểu tử khẩu khí thật lớn, nhưng, đúng là khẩu vị của chúng ta, hì hì… thật chờ mong, thật chờ mong lúc ngươi cầu xin muốn tỷ muội chúng ta chơi ngươi có thể cũng mê người như vậy hay không… Hì hì…” Đối với Khuynh Cuồng vẽ ra dáng tươi cười mị hoặc, thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả càng không ngừng liếm láp khóe miệng của mình cười hì hì nói.
Thiếu nữ mặt chết hiển nhiên đã đợi không kịp, xẹttt! cái tay như thây khô nâng lên, đánh một chưởng về phía Khuynh Cuồng, gió lạnh xen lẫn tuyết sương mù màu đen đập vào mặt, một khắc không kém, thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả như tâm hữu linh tê (*) giống như thiếu nữ mặt chết đồng thời xuất chưởng, chỉ là một chưởng của nàng lại đánh xuống hai người Đồng Dương bọn họ, ngọn lửa xoay tròn hừng hực, ngọn lửa tím mang theo khí thế phá hủy tất cả hướng về phía hai người mà đi.
“Coi chừng.” Khuynh Cuồng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, mãnh liệt, lời còn chưa dứt, người đã như kinh hồng Nhất Phi Trùng Thiên ( bay thẳng lên không trung ) , giống như thiên thần lao xuống, hai dục nữ thấy thế càng không ngừng nuốt nước miếng, một bộ hận không thể lập tức hủy đi Khuynh Cuồng nuốt vào bụng, đồng thời cũng không khỏi thầm khen: thân pháp thật tinh diệu, nhảy lên lại giống như bay thẳng lên mây xanh, đến độ cao các nàng không cách nào với tới.
Mặc dù Diệp Ảnh được được Khuynh Cuồng nhắc nhở, nhưng dù sao công lực không thâm hậu bằng Khuynh Cuồng, trốn tránh không kịp, bị chưởng lực tập kích, Diệp Ảnh được chân khí của Khuynh Cuồng bảo vệ, như trước không khỏi cảm thấy sắp bị hàn khí quỷ dị đông cứng, rõ ràng cảm thấy máu trong cơ thể đang ngưng kết từng chút một, ngay khi hàn khí dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi làm trái tim của hắn đông cứng, một dòng nhiệt liên tục không ngừng nhanh chóng nhảy lên toàn thân hắn, đuổi đi hàn khí.
Hai người Đồng Dương bị ngọn lửa tím tập kích lập tức cảm thấy từng khúc kinh mạch toàn thân đang bị đốt thành tro trong lửa nóng, nóng bỏng đến sắp nổ tung lên, nhưng mà trên thân thể bề ngoài lại lông tóc không tổn hao gì, giống như đám lửa nóng này thiêu đốt từ trong cơ thể, nhưng khi loại nóng bỏng này lên đến đỉnh điểm như muốn thoát ra khỏi thân thể, gió lạnh đảo qua quanh thân, chân khí lạnh buốt dập tắt từng chút từng chút một lửa nóng trong cơ thể.
Thì ra là sau khi Khuynh Cuồng thả người bay lên trời liền không chút dừng lại, lập tức dùng thân pháp khiến người khác khó có thể tin lập tức đi vào bên người Diệp Ảnh, đưa chân khí Hỗn Nguyên vào trong cơ thể của hắn, cùng lúc đó, ống tay áo vung lên, cổ tay kia chuyển một cái, chân khí hàn băng lại bay qua không trung đưa vào trong cơ thể hai người Đồng Dương, hóa đi khí nóng của ngọn lửa kia.
Loại chuyện không thể tưởng tượng như đồng thời phát ra hai loại chân khí khác nhau này làm cho hai thiếu nữ thất kinh không thôi, tuổi còn nhỏ lại có công lực khiến người khác phí tâm suy xét, khó trách một Mạc Khuynh Cuồng nho nhỏ có thể dẫn tới sự chú ý của ‘Hắn’.
Từ hai thiếu nữ xuất chưởng, đến Khuynh Cuồng cứu người, tất cả chỉ phát sinh trong tốc độ ánh sáng, đợi hai thiếu nữ kinh ngạc xong, chỉ thấy Khuynh Cuồng đã mang theo Diệp Ảnh đứng bên cạnh hai người Đồng Dương, giương mắt nhìn các nàng, trong đôi mắt mang theo khí chất lãnh khốc khắc nghiệt, tuy là đứng ở bên dưới, lại cho người ta một loại cảm giác áp đảo phía trên các nàng.
“Hì hì… Tiểu tử, không tệ lắm, có thể tránh thoát Băng Viêm song chưởng của chúng ta, còn có thể lập tức cứu người, qua nhiều năm như vậy, ngươi là người đầu tiên, hì hì… Đáng tiếc, rốt cuộc vẫn chưa đủ kinh nghiệm.” Trên gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả hiện ra thần sắc kiêu căng, hoàn toàn không nhìn khí chất khắc nghiệt của Khuynh Cuồng, tuy công pháp hắn vừa bày ra làm cho các nàng kinh hãi, nhưng các nàng cũng sẽ không đặt trong mắt, vừa rồi chẳng qua là tiểu thí ngưu đao ( mấy chiêu thức nhỏ thử nghiệm không đáng kể ), theo chân khí đẳng cấp cao vài thập niên của nàng, mấy vãn bối sinh sau này sao có thể là đối thủ của các nàng .
Đôi mắt thâm thúy của Khuynh Cuồng bắn ra hào quang sắc bén, khóe miệng nhẹ cong lộ ra vô tình lạnh như băng.
“Hì hì… Đừng có dùng ánh mắt nóng bỏng như vậy nhìn chúng ta mà! Người ta sẽ thẹn thùng đấy, hì hì…” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả một bộ thẹn thùng không thôi, đám người Diệp Ảnh nhìn mà thiếu chút nữa không nhịn được nôn mửa liên tục, buồn nôn!
“Tam hợp hộ trận.” Khuynh Cuồng liếc qua ba người Diệp Ảnh, dứt khoát hạ lệnh, thả người nhảy lên, đứng ngạo nghễ trên đỉnh đại thụ che trời cách hai thiếu nữ không xa, trầm tĩnh lạnh nhạt nhìn thẳng hai người.
“Lão đại…” Lông mày Diệp Ảnh nhíu sâu, vô lực nhìn Khuynh Cuồng ở trên cây, cuối cùng cắn răng, trầm giọng nói: “Bày trận.”
“Nhưng…” Đồng Dương cùng Phó Cơ lộ vẻ mặt do dự, nhìn chằm chằm vào hai thiếu nữ kia không thôi, bọn hắn biết rõ đây là đối thủ mạnh nhất bọn hắn gặp được từ khi xuất đạo đến nay, bằng không thì Thánh tôn sẽ không hạ mệnh lệnh như vậy, nhưng mà, bọn hắn có thể cứ như vậy khiến Thánh tôn một mình chống lại hai cao thủ quỷ dị này sao?
“Hôm nay điều chúng ta có thể làm chỉ là bảo vệ tốt chính mình, khiến cho lão đại tránh lo âu về sau.” Diệp Ảnh ngưng mắt nhìn Khuynh Cuồng sâu kín nói, tuy hắn rất muốn cùng nàng kề vai chiến đấu, nhưng cũng hiểu, theo thân thủ của bọn hắn lúc này cũng chỉ liên lụy nàng mà thôi, hắn còn chưa đủ mạnh!
Tâm niệm chuyển, ánh mắt lành lạnh, thân thể chuyển một cái, một bên khoanh chân ngồi xuống, như đang nhập định.
Đồng Dương cùng Phó Cơ nhìn nhau, lúc này bọn hắn còn có thể cảm thấy khí nóng kia vẫn đang thiêu đốt trong cơ thể, trong lòng rất rõ ràng, Thánh sứ nói rất đúng, lúc này khoanh chân mà ngồi như Diệp Ảnh, ba người lập tức thành trận hình tam giác, lấy mắt thường có thể thấy được màn chắn ánh sáng trắng qua thời gian dần hiện ra, bao bọc ba người ở trong đó, tiếp theo biến mất, trận này do Khuynh Cuồng sáng chế, trọng ở phòng thủ, nhân khí hợp nhất, công lực người bày trận tăng lên, tăng trưởng gấp bao nhiêu lần, ngay cả cao thủ đã ngoài cấp mười cũng không phá được, nhưng mà trận này lại không có lực công kích.
“Hì hì… trận pháp thật kỳ quái.” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả có phần cảm thấy hứng thú nhìn ba người Diệp Ảnh, người bình thường không nhìn ra có cái gì, nhưng cao thủ tuyệt đỉnh như bọn nàng lại có thể cảm thấy màn chắn kia ngay cả các nàng cũng không tấn công mãnh liệt vào được, giống như kết giới không thể phá vỡ.
Thấy tam hợp hộ trận triển khai, trong lòng Khuynh Cuồng yên tâm không ít, vô luận như thế nào, bọn hắn an toàn là tốt rồi, hiện tại, để nàng đến thử xem Băng Viêm song chưởng của hai thiếu nữ quái dị này rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Ý niệm vừa khởi động, chân khí sinh sôi tăng lên đến đỉnh cao, áo bào bay lên, tóc đen bay tán loạn, chân khí Hỗn Nguyên hình thành dòng khí ẩn ẩn lưu động, đại thụ cao ngất dưới chân sàn sạt rung động, lay động không ngừng, mặt trăng phía chân trời giống như lập tức trở nên lớn, treo cao sau lưng Khuynh Cuồng, làm nền cho một vị vương giả.
Hai thiếu nữ một người nghiêng đầu, một người như trước không biểu lộ, trong đôi mắt hai người đồng thời kinh sợ không thôi, trong lúc giật mình cho là mình chứng kiến chính là thiên thần từ trong cung trăng đi tới, giữa tay áo, tóc đen tung bay là một loại xu thế mạnh mẽ tuyệt vời.
“Hì hì… Xem ra tiểu tử này thật đúng là không thể khinh thường, không giữ lại được, hì hì…” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả tuy cười nói, nhưng trong mắt không khỏi mang theo chút luyến tiếc, đáng tiếc tiểu tử da mịn thịt mềm như vậy.
Trong mắt thiếu nữ mặt chết cũng hiện lên luyến tiếc, lại một lần nữa ăn ý mười phần mà ra tay, hai tay thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả tung bay, không chỉ sử dụng lực hai tay, mà là cả người bay múa lên, chân khí tản ra, cả người dường như biến thành một quả cầu lửa cực lớn, hai tay thiếu nữ mặt chết cuộn lên, hai tay nhanh chóng bắt đầu đóng băng…, dưới bàn chân đạp mạnh một cái, toàn bộ nóc nhà lập tức kết thành băng, mà nàng cùng thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả lập tức bay lên, cả người giống như trở thành một quả cầu tuyết cực lớn.
‘Cầu lửa’ ‘cầu tuyết’ vậy mà đồng thời quấn quanh cùng một chỗ, lửa không cách nào hòa tan được tuyết, tuyết cũng không cách nào dập tắt lửa, trong không khí lập tức tản ra hương vị mang theo khí lạnh nóng rát, làm cho người ta hít thở không thông.
‘Cầu lửa’ ‘cầu tuyết’ mang theo xu thế phá không bay thẳng về phía Khuynh Cuồng, những nơi đi qua vạn vật hóa thành hư ảo, một bên đốt thành tro tàn, một bên sau khi kết thành băng lập tức nghiền nát, hóa thành hơi nước biến mất vô tung.
“Kình nguyên chưởng…” Khuynh Cuồng rống to một tiếng, chân khí Hỗn Nguyên toàn thân liên tiếp dâng lên, hai mắt bộc phát ra hào quang lấp lánh tinh thuần, ngay lúc khí thế kéo lên đến điểm cao nhất, không ngừng nghỉ đánh ra dấu tay, cường độ chân khí bên trong dấu tay được nén chặt lại, uy lực tăng gấp đôi, mỗi một chưởng đều mang theo chân khí đỉnh cấp chín vô cùng mạnh mẽ.
Mỗi một chưởng đánh vào phía trên hai quả cầu lửa tuyết đều phát ra tiếng nổ mạnh nặng nề, chấn động màng tai người khác ẩn ẩn đau nhức, nhưng mặc dù thế công của hai quả cầu trì hoãn, vẫn như cũ đánh thẳng đến Khuynh Cuồng, ba người Diệp Ảnh trong trận phòng hộ nhìn thấy cũng sắp không nhịn nổi mà lao ra trận hình.
Mặt bên Khuynh Cuồng yên tĩnh như giếng cổ, hai tay vừa thu lại , mặc kệ do cặp cầu kia đánh úp lại, chân khí vô hình ẩn ẩn chấn động, lại trở nên như có như không, bắt đầu bảo vệ quanh thân…, thời gian trôi qua, hai quả cầu lửa tuyết bao Khuynh Cuồng vào trong đó, bên trong hai tầng băng hỏa, Khuynh Cuồng chỉ cảm thấy chân khí hộ thể đang dần biến mất không có tung tích, cả người dần dần trở nên không giống như của mình, chân khí toàn thân giống như đang lập tức đã tiêu hao hết, đan điền cũng rỗng tuếch.
“Hì hì…” Theo âm thanh cười hì hì vang lên, tay phải Khuynh Cuồng bắt đầu trở nên nóng…, mà tay trái lại bị đông cứng, hai loại khí tức băng hỏa trong thời gian ngắn xông qua tứ chi của nàng, va chạm trái tim của nàng, như muốn đem trái tim của nàng xé thành hai nửa, mà hai nửa hoàn toàn bất đồng này giống như dòng khí trong cơ thể nàng chính thức mà phát huy đặc tính ‘Xung khắc như nước với lửa’, càng không ngừng va chạm, giống như đem thân thể của nàng trở thành chiến trường.
Lúc này Khuynh Cuồng đã hoàn toàn không cách nào suy nghĩ võ công của hai người này quỷ dị cao cường cỡ nào, xác thực mà nói, lúc này nàng không hề có tư tưởng, giống như chỉ có thể mặc cho người khác định đoạt, nhưng khi hai dòng khí đạt đến mức tận cùng, muốn nổ tung trong cơ thể nàng, đôi mắt Khuynh Cuồng sáng ngời tinh quang, như một con báo mãnh liệt lập tức tỉnh táo lại, mở hai tay ra, hét lên một tiếng xông đến tận trời.
“Aaaaaaa…” Bên trong hai quả cầu, từng tiếng thét dài càng to rõ phóng lên trời, những nơi sóng âm đi qua, tất cả đều chôn vùi thành bụi đất, đá vụn bay múa, toàn bộ phòng ốc tứ tướng phủ một gian lại một gian ngã xuống, như bị đạn nổ oanh tạc qua, đại thụ cao ngất dưới chân nổ tung ra thành từng đoạn, không đến nửa ngày, cả cây biến thành phấn vụn, mà Khuynh Cuồng không có đại thụ chống đỡ lại dừng lại ở giữa không trung, tại đây hai quả cầu lửa tuyết bị một tiếng quát làm chấn động mở ra, đứng ở giữa không trung.
Ở giữa không trung, Khuynh Cuồng ngửa đầu mạnh mẽ, những vũ điệu cuồng loạn phát ra, toàn thân giống như một vòng xoáy không bị khống chế mà hấp thụ tinh hoa trời đất, mặt trăng phía chân trời dần dần lộ ra màu đỏ như máu, vô cùng quỷ dị.
“Hì hì… Đó là cái gì?” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả trong mắt mang ngạc nhiên mà nhìn Khuynh Cuồng, thiếu nữ mặt chết cũng như thế, chỉ thấy dần dần mặt trăng lộ ra màu đỏ giống như lộ ra từng sợi tơ máu, mang theo ánh sáng nhanh chóng trút vào thân thể Khuynh Cuồng, thời gian dần trôi qua, trên cánh tay Khuynh Cuồng bộc phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, màu đỏ này như mặt trăng nơi chân trời, tiếp theo cả người đều phát ra ánh sáng màu đỏ, cấp tốc xoay tròn.
Theo tốc độ xoay tròn cấp tốc của Khuynh Cuồng, toàn bộ phủ của tứ tướng ngoại trừ ba người Diệp Ảnh trong trận phòng hộ, tất cả đồ vật đều như bị vòi rồng quét qua mà bắt đầu bay múa…, ngay cả thi thể nằm đầy đất kia cũng bắt đầu bay múa…, trận kia thật sự đồ sộ khiến cho người ta kinh hãi không thôi, thử nghĩ một chút, thi thể bay loạn đầy trời, có thể không khủng bố sao?
May mắn quan viên Thiên Nguyên từ trước đến nay vô cùng xa xỉ, phủ của tứ tướng hết sức xa hoa lại cách xa với khu dân cư, như một tòa trang viên độc lập, nếu không động tĩnh lớn như vậy, không dọa sợ toàn thành náo loạn mới là lạ, nhưng chỉ như thế, tiếng nổ mạnh thật lớn vừa rồi vẫn chấn động toàn bộ Nguyên Đô, chỉ là tất cả mọi người bị dọa trốn đi, cho rằng lại phát sinh chính biến gì rồi, dù sao bốn tướng thủ thành hôm nay vào thành, bộ dạng hùng hổ kia đã đủ khiến cho bọn họ tưởng tượng nhiều hơn rồi.
“Hi… Cái này, đây là chuyện gì xảy ra?” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả kinh sợ kêu một tiếng, thân thể không thể khống chế mà bắt đầu bị ‘Vòi rồng’ cuốn vào…, hai người ở giữa không trung càng không ngừng bị cuốn đi, muốn dừng lại cũng không được.
Đột nhiên, Khuynh Cuồng bên trong đang cao tốc xoay tròn ngừng lại, cơ hồ là đồng thời, ‘Vòi rồng’ đột nhiên ngừng, gió lập tức dừng, hai thiếu nữ thẳng tắp ngã xuống từ giữa không trung, lúc sắp tiếp xúc mặt đất, hai người lấy thân pháp không thể tưởng tượng nổi bắt đầu chuyển động như con quay…, trong lúc thân thể giao thoa, đất vàng bay lên, bụi đất qua đi, hai người như trước lưng tựa lưng mà đứng đấy, mắt hướng về mặt đất, mọi đồ vật đều không còn, thi thể bay múa đầy trời kia tất nhiên cũng không thấy bóng dáng, phòng ốc sau khi nổ tung đổ nát thê lương đều được dọn dẹp sạch sẽ, giống như một mảnh bình nguyên chưa từng khai phá.
Hai người tính cả ba người Diệp Ảnh không khỏi trợn mắt há mồm. Ngây ngốc nhìn Khuynh Cuồng đứng ngạo nghễ giữa không trung, chỉ thấy đôi mắt ngăm đen thâm thúy của nàng hiện lên một vòng ánh sáng màu đỏ diêm dúa lẳng lơ, sáng lên so với ánh trăng chân trời còn muốn đoạt tâm trí con người, tóc đen không gió mà bay loạn, bên khóe miệng chứa tươi cười vô cùng cuồng tứ, giống như Ma Thần Đế Tôn nguy hiểm nhất hàng lâm, khiến cho lòng người e sợ đồng thời không khỏi có một loại xúc động muốn quỳ bái.
Trong lòng ba người Diệp Ảnh trong kinh hãi không khỏi lộ ra tình cảm cuồng nhiệt sùng bái không cần nói, vô luận nàng là Ma Thần, hay là thiên thần, đều là lão đại ( Thánh tôn ) bọn hắn thề chết đi theo.
Nam tử mặt nạ bạc xa xa vẫn luôn xem tất cả phát sinh như xem cuộc vui cũng không khỏi lộ vẻ mặt kinh ngạc, đôi mắt nhắm lại, tươi cười tà ác vẫn luôn treo bên khóe miệng cong lên một vòng thú vị, môi mỏng khêu gợi khẽ mở: “Mạc, Khuynh, Cuồng.”
“Hì hì… Không ổn, không ổn…” Thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả lắc đầu cười hì hì nói, kình khí mạnh như thế, các nàng vậy mà không cách nào cảm giác rốt cuộc là cảnh giới nào.
Mở hai tay ra thả lỏng phía sau, ánh sáng màu đỏ trong đôi mắt Khuynh Cuồng đột nhiên mất, lần nữa chuyển thành màu đen, càng thêm sâu không lường được, như vực sâu đầm băng, giống như lập tức nhiếp tâm thần tất cả mọi người, cặp môi đỏ mọng cuồng tứ khẽ mở: “Các ngươi đều xuống Địa ngục cho ta.”
Nương theo âm thanh ma quỷ đang cắn nuốt người, cả người Khuynh Cuồng ổn định bay lên, như Hùng Ưng bay lượn phía chân trời đáp xuống, mang theo dòng khí thô bạo phá không đánh thẳng hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ cả kinh, lập tức thả ra chân khí toàn thân, ăn ý mười phần đồng thời xuất chưởng, tuyết sương mù màu đen huyễn hóa thành băng dùng xu thế phòng thủ ngăn trở thế công của Khuynh Cuồng, hỏa chưởng ngọn lửa tím huyễn hóa thành Hỏa Long dùng xu thế tấn công đánh úp về phía Khuynh Cuồng.
Nhưng mà lúc này Khuynh Cuồng đã không là còn là Khuynh Cuồng của lúc nãy rồi, cong môi hiện ra một nụ cười tà khí, dấu bàn tay mang theo điện quang trong suốt lấy mắt thường thấy được hét giận dữ mà đánh vào băng sương mù màu đen, trong lúc phát chưởng, kình nguyên chưởng huyễn hóa thành ngàn chưởng ấn, bảo vệ quanh thân nàng, đem Hỏa Long lửa tím đánh trở về.
‘Đùng đùng rẹt rẹt’ … Âm thanh nổ đinh tai nhức óc vang lên, băng sương mù màu đen bị đánh vỡ, Hỏa Long lửa tím gào thét mà cắn trả, cuồng cát bay vụt, tại khu vực chân khí va chạm hình thành khu vực chân không suốt mười trượng xung quanh.
“Hi… A…” Hai thiếu nữ bị lực lượng cắn trả chấn đi rút lui khoảng cách mười mét, bên khóe miệng chảy ra một tia máu tươi, đồng thời che ngực, không nghĩ tới lực lượng phản chấn cường hãn đến không ngờ, may mắn hai người bọn họ liên thủ đã là cao thủ siêu cao cấp, có được chân khí mạnh mẽ, nếu không lúc này không phải là thịt nát xương tan rồi.
Vậy mà còn có thể dưới một chưởng này của nàng ‘Không việc gì’ mà đứng đấy, xem ra nàng vẫn đánh giá thấp thực lực của hai người này, đôi mắt sâu như hàn đàm nhắm lại, Khuynh Cuồng đã lật bàn tay tấn công tới.
Hai thiếu nữ đồng thời xuất chưởng nghênh chiến, khi thì một trái một phải, khi thì một trước một sau, công thủ ăn ý mười phần, nếu như không phải Khuynh Cuồng lúc này chân khí tăng vọt, quanh thân vô ý thức hình thành một cái thuẫn nồng đậm chân khí, làm cho các nàng không thể gần người, nếu không dù cho đả thương các nàng đồng thời mình cũng không thể không bị thương.
Lập tức, ba người hỗn chiến thành một đoàn, trong lúc di động, tàn ảnh bay tán loạn, chân khí nổ tung lên, âm thanh vang lên điếc tai, ở phạm vi vùng đất bằng mười trượng xung quanh Phương Viên lần lượt giống như một chiếc lò lửa, cũng may Khuynh Cuồng cố ý dẫn dắt khí lưu kịch chiến của ba người rời đi, nếu không ‘Tam hợp thủ trận’ hẳn đã sớm bị nổ tung, trong trận, ba người Diệp Ảnh sớm đã toàn thể ngây người, sững sờ mà xem kịch chiến hoàn toàn không nhìn tới bóng người, đây mới thực sự là quyết đấu giữa cao thủ a! Bọn hắn cũng chỉ có phần sửng sốt ở một bên.
Song bào thai tâm linh tương thông, phen này liên thủ trực tiếp không ngừng tăng trưởng chân khí của hai người gấp bội, ăn ý mười phần cơ hồ tìm không thấy sơ hở, Khuynh Cuồng không khỏi nói thầm, nhưng mà… cong môi cười cười, việc Mạc Khuynh Cuồng nàng muốn làm không thể không tìm được khả năng.
Dưới chân giống như u linh lơ lửng bất động, khiến cho hai người đáp trả không xuể được. Dưới bàn chân chuyển một cái, hai tay ở trước người hình thành thế ôm nửa mở, đột nhiên tấn công một lần, còn chưa chờ hai người liên thủ phản công, hai chưởng lập tức đẩy ra.
“Hi…” Lúc này đây, thiếu nữ vẻ mặt cợt nhả ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, chỉ ‘Hi’ một tiếng, liền thiếu nữ cùng mặt chết bị Khuynh Cuồng một chưởng đánh bay ra ngoài, chấn động này trực tiếp chấn hai người xa hơn ra mười trượng, hơn nữa hai người cách xa nhau có một trượng, mặc dù hai người lại tâm linh tương thông cũng không có khả năng tiếp tục liên thủ, nếu chỉ một người, là tuyệt đối không có khả năng bảo vệ được chính mình.
Nhưng mà khi hai người sắp cho rằng đêm nay phải chết không thể nghi ngờ, từ dưới lên trên đột nhiên bay ra một cái thuẫn bằng chân khí vô hình mạnh mẽ, bảo vệ hai người an toàn rơi xuống đất, mũi chân điểm nhẹ, hai người lại lần nữa dựa vào cùng một chỗ, chân khí lập tức hỗ trợ lẫn nhau vận chuyển đến trong cơ thể đối phương, khí huyết cuồn cuộn không ngừng bởi vì một kích trí mạng của Khuynh Cuồng chậm rãi ngừng lại.
Chân khí thật mạnh làm cho người tim đập nhanh, đồng tử Khuynh Cuồng co rút lại từng cơn, trong lúc kinh hãi, chỉ thấy trước mặt hai thiếu nữ, chẳng biết lúc nào một nam tử mang mặt nạ bạc đang đứng thẳng, tóc đen tung bay, bên khóe miệng cong lên một nụ cười yếu ớt vô cùng tà ác, toàn thân tản ra khí thế mãnh liệt làm cho người kinh tâm, cảm giác quỷ dị mà không người nào so được.
Từ trong đôi mắt bắn ra hào quang của nam tử dưới mặt nạ màu bạc, Khuynh Cuồng lập tức cảm thấy một cỗ khí tức xâm lược rất mạnh đập vào mặt, khóa nàng lại một cách chặt chẽ.
/81
|