Trên đường đi về phía trước, mấy trăm thước tiếp theo không gặp phải chướng ngại gì. Hai người Mạn Đề Kha Nhĩ, Lợi Duy Thản cũng xem xét tất cả cảnh vật chung quanh, nhưng không tìm được bảo vật gì có giá trị.
Một kết giới hiện ra trước mặt mọi người, giống với lúc trước, Lợi Duy Thản không thể biết được thuộc tính của kết giới này, lúc này phân phó:
- An La, ngươi đi thử xem.
Hai người Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ, mặc dù đều là Hạ vị thần, nhưng chỉ khi gặp được kết giới đồng hệ mới có thể căn cứ vào sự tu luyện về sức mạnh Lôi Điện hệ và Hắc Ám hệ, nên cảm ứng được hai loại này mà thôi. Nếu lực lượng nguyên tố của kết giới giấu kín bên trong kết giới, lại không phải thụôc loại Lôi Điện hệ và Hắc Ám hệ, Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ cũng chỉ có thể dùng phương pháp thô thiển nhất - dùng nhân mạng để thử nghiệm!
Hai người này không cảm ứng được, nhưng không có nghĩa là Hàn Thạc không cảm ứng được. Mắt thấy giữa kết giới chính là ẩn chứa lực lượng Phong nguyên tố, Lợi Duy Thản phái ra An La lại là Ác ma Thủy nguyên tố, Hàn Thạc không khỏi cau mày, vung tay ngăn lại nói:
- Từ từ đã!
Lợi Duy Thản sửng sốt, phát ra một nụ cười sang sảng, hòa nhã nói:
- Hàn Thạc tiên sinh, có cao kiến gì thế?
Từ lúc Hàn Thạc phát hiện ra tên này đến cả thủ hạ mình mà cũng không buông tha, hắn rốt cuộc không có hảo cảm gì với lão, nhưng bề ngoài cũng tỏ vẻ thân thiện, cười nói:
- Nếu ngươi tin ta, hãy để vị bằng hữu kia thử xem.
Nói xong, Hàn Thạc đưa tay chỉ chỉ vào một Ác ma tu luyện Phong hệ nguyên tố ở bên Mạn Đề Kha Nhĩ. Hàn Thạc chẳng từ bi gì, cũng không quan tâm đến sống chết của thủ hạ Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ, chỉ là nếu cứ làm theo cách của hai người này, như vậy hao tổn thật sự quá lớn. Hắn lo chẳng bao lâu nữa, tất cả Ác ma sẽ toàn bộ bị đưa lên làm tốt thí rồi chết sạch, đến lúc đó không thể xâm nhập vào sâu hơn nữa, sẽ ảnh hưởng tới mình. Do đó lúc này hắn mới có hảo ý mở miệng nhắc nhở.
Tên Ác ma tu luyện Phong nguyên tố bị Hàn Thạc đưa tay chỉ trúng, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, hậm hực trừng mắt liếc Hàn thạc, trong lòng nghĩ mình rốt cuộc đắc tội với tên đó từ bao giờ không biết, sao trong lúc mấu chốt hắn lại chỉ đích danh mình đi chịu chết.
An La thì hoàn toàn ngược lại. Hắn rõ ràng vui như hội. Mặc dù hắn không thể cự tuyệt lệnh của Lợi Duy Thản, nhưng vẫn tiếc sinh mạng. Nếu bên trong kết giới phía trước, được cấu tạo từ lực lượng Thủy nguyên tố, nói không chừng hắn sẽ hưng phấn mà đi vào. Nhưng xem cách nói của Lợi Duy Thản, phỏng chừng hắn cũng không rõ kết giới đó thuộc loại hệ sức mạnh nào cả. Mạo hiểm xông thẳng vào thì xác suất tử vong sẽ quá lớn, không thể không làm hắn kinh sợ.
Bởi vậy, Ác ma tên gọi An La này đưa ánh mắt mịt mờ nhìn Hàn Thạc biểu đạt sự cảm kích, trong lòng cũng không rõ vì sao Hàn Thạc lại trợ giúp hắn.
Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ cùng giật mình, nhìn Hàn Thạc hơi khó hiểu, dừng một chút, Mạn Đề Kha Nhĩ cuối cùng không nhịn được hỏi:
- Vì sao?
- Để giảm bớt tổn thất cho mọi người. Như vậy chúng ta có thể xâm nhập sâu hơn. - Hàn Thạc cười cười vẻ cao thâm khó lường, nói nhỏ.
- Vậy được rồi.
Mạn Đề Kha Nhĩ cũng đơn giản. Có lẽ cũng thấy việc hy sinh một Ác ma thủ hạ cũng không phải là sự tình gì lớn, phất phất tay chỉ vào tên Ác ma tu luyện lực lượng Phong nguyên tố vẻ mặt sợ hãi hạ lệnh:
- Á Địch. Ngươi đi!
Đối mặt với sự phân phó của chủ nhân. Á Địch có sợ hãi đến đâu cũng không có lựa chọn nào khác. Vừa đến trước kết giới, hắn ngoái lại oán độc liếc nhìn Hàn Thạc, giống như đang nói: lần này nếu ta không chết, sớm muộn gì cũng tính sổ với ngươi!
Hàn Thạc nhún vai, căn bản không coi uy hiếp của người này vào đâu.
Hừ lạnh một tiếng, không nói một lời, Á Địch nhảy tới, xông thẳng vào kết giới đang ngăn đường mọi người phía trước. Một tiếng rít sắc bén đột nhiên vang lên. Phong nguyên tố đậm đặc hình thành một mũi đao nhọn hoắt sáng quắc chợt hiện lên, bay lượn khắp kết giới.
Hai người Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ biến sắc, ánh mắt đồng thời nhìn lên người Hàn Thạc, mặt tràn đầy kinh ngạc!
- Hàn Thạc tiên sinh, sao ngươi biết được kết giới đó là kết giới Phong nguyên tố? - Lợi Duy Thản cực kỳ khiếp sợ.
Mỉm cười, Hàn Thạc nói:
- Ta sớm đã nói qua, ta tu luyện vũ thuật không giống như các ngươi. Hắc hắc, do đó, ta có một vài điểm thần bí cũng là bình thường thôi!
Đối mặt với Hàn Thạc ra vẻ thần bí, hai người vẫn không nói thêm điều gì, chỉ trao đổi một ánh mắt đầy thâm ý, không biết ánh mắt lóe ra mang theo tâm tư gì.
- Hàn Thạc tiên sinh quả thật là một người thần kỳ! Như vậy chúng ta có thể giảm bớt khá nhiều tổn thất. - Một Ác ma trong đó cảm thán, mọi người lúc này đều cùng phụ họa.
Hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản, thấy thủ hạ tựa hồ rất có hảo cảm với Hàn Thạc, trong mắt lóe ra dị quang lập lòe……
“Cạch!”, kết giới đột nhiên vỡ tan.
Không như mọi người tưởng tượng, vận khí của tên Á Địch tu luyện lực lượng nguyên tố Phong hệ vô cùng oán hận Hàn Thạc hậm hực vào đó, có vẻ cực kỳ không ổn, thân hình hắn lộ ra trăm ngàn lỗ thủng trước mắt mọi người, sớm đã chết đứ đừ rồi.
Người có cùng hệ mà tiến vào kết giới, mặc dù sự an toàn tăng lên nhiều, nhưng cũng không thể hoàn toàn không có nguy hiểm. Tên Ác ma được gọi là Á Địch này hiển nhiên vận khí không tốt lắm, chẳng những không thể thu hoạch được gì từ trong đó, mà còn bỏ mạng tại chỗ nữa.
Tiếng rít từ kết giới vỡ tan truyền đến, kéo theo những ngọn gió lạnh buốt xương. Hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản sắc mặt ngưng trọng, vội vàng thúc giục Thần chi lĩnh vực, lực lượng nguyên tố Lôi điện và nguyên tố Hắc ám toàn bộ được tập trung xung quanh, hai người toàn lực ra tay, mất khí lực rất lớn, khó khăn lắm mới đánh bạt được những cơn cuồng phong rất mạnh từ kết giới tuôn ra.
- Nguy hiểm thật, hẳn là một Trung vị thần Phong hệ bố trí. Qua bao nhiêu lâu rồi, vừa bị Á Địch động vào vỡ tan, uy chấn lại vẫn còn có thể đáng sợ như thế! - Lợi Duy Thản xem ra vẫn còn lạnh mình, trán đầy mồ hôi, xem ra trận cuồng phong thổi ra từ kết giới Phong hệ vỡ tan đó, đích xác làm hắn phải tiêu hao không ít thần lực.
- May quá may quá, nếu không phải là Á Địch đi vào, mà là An La, vậy, cuồng phong thổi tới chúng ta có sức mạnh tất nhiên còn mạnh hơn vài phần. - Mạn Đề Kha Nhĩ nhìn Hàn Thạc, kêu lên may mắn.
Hàn Thạc hắc hắc cười, cũng không nói gì nhiều, hai người cũng không phải là thứ gì tốt đẹp, bây giờ hắn thời khắc nào cũng phải phòng bị hai người, quả quyết không vì họ biểu hiện cảm kích, mà buông lỏng sự phòng bị của mình
- Ủa, Hỏa hệ Thần tinh!
Đột nhiên, Lợi Duy Thản kêu lên kinh hãi, thân thể nhanh như điện, trực tiếp lao về phía phía trước đã trở nên sáng sủa, đưa tay nắm lấy một khối tinh thể to bằng nắm đấm, chôn sâu trong nham thạch, lóng lánh hỏa quang chói mắt, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ!
Tiểu tinh thể to bằng nắm đấm ẩn chứa một chất lỏng sền sệt nóng bỏng, năng lượng vô cùng nóng cháy đến mức đáng sợ, tự nhiên phát ra khắp nơi. Từ xa nhìn lại, viên tinh thể chỉ to bằng nắm đấm, dường như một mặt trời nhỏ, cực kỳ chói mắt!
Thần tinh - Một loại bảo vật trân kỳ có thể trực tiếp hấp thu hóa thành thần lực, không ngờ lại thật sự tồn tại giữa Thâm Uyên!
- Thật tốt quá!
Mạn Đề Kha Nhĩ cũng mừng rỡ, chẳng biết khi nào đã tới bên cạnh Lợi Duy Thản, vội hỏi:
- Nếu hai vị khác phát hiện ra Thần tinh Lôi Điện hệ hoặc Hắc Ám hệ, có khối Thần tinh hỏa hệ này, chúng ta cũng có tiền vốn trao đổi với họ!
Lợi Duy Thản gật đầu lia lịa, cười ha ha không ngừng, xem ra thu hoạch được viên Thần tinh này đích xác làm hắn cực kỳ hưng phấn.
Hai người này thật ra ai cũng muốn cho mình tốt, nhưng hiển nhiên không hề coi Hàn Thạc tu luyện lực lượng tử vong và hủy diệt là đồng bạn, chỉ một mực nghĩ tới ích lợi của mình. Xa xa nhìn lại, thấy hai người vì quá kích động, cũng có vẻ có chút đắc ý, trên mặt Hàn Thạc lộ ra nụ cười mừng rỡ thay cho bọn họ, trong lòng lại lạnh ngắt, càng khẳng định thêm hai người này chỉ muốn lợi dụng mình.
“Hắc hắc, cũng tốt, xem thử trong Thâm Uyên, ai có thể lấy được ích lợi lớn nhất, chúng ta đi tới xem xem.” - Hàn Thạc thầm nghĩ.
Khi Hàn Thạc vừa muốn bỏ đi như vậy, hai lực lượng vốn đã biến mất từ nãy giờ, đột nhiên xuất hiện trong thần thức Hàn Thạc - Khắc Khắc Lạc Phổ Tư và Qua Lan Đức Nhĩ tu luyện hai lực lượng nguyên tố hệ Thủy Hỏa, đang nhanh chóng chạy đến bên này.
“Rắc rắc!”
“Xoảng!”
Vài tiếng đổ vỡ đột nhiên vang lên cách đó không xa, sự an tĩnh chung quanh trong nháy mắt bị phá vỡ. Đột nhiên, mặt đất tựa hồ như rung lên, tiếng xé gió “Vèo Vèo Vèo” vang khắp bầu trời, bên cạnh Hàn Thạc đủ loại đá tảng rơi xuống, không gian lợi nhận (lưỡi dao không gian) như những lưỡi hái tử thần, chém tới từ bất kỳ phương vị nào không hề có quy tắc gì cả.
Hai người Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ đã cảm nhận được khí tức của Thần tinh, đang cố chạy tới. Hai người tới quá mau, vài kết giới trên đường bị mạnh mẽ phá vỡ, các ngươi bây giờ hẳn là phải chuẩn bị đối địch rồi!
Hàn Thạc tỉnh táo vô cùng, trầm mặt miêu tả tất cả sự thật. Khi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời như muốn đổ xuống cả một trận mưa đá tảng, nói:
- Vẫn thạch vũ (mưa đá tảng), không gian lợi nhận bộc phát phạm vi lớn. Mọi người vừa phải đề phòng Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ, đồng thời cũng phải cẩn thận bị lực lượng bộc phát ra từ những kết giới kia giết chết.
Lời này vừa nói ra, hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản sắc mặt đại biến. Lợi Duy Thản vội vàng cất kỹ Thần tinh Hỏa hệ vô cùng cẩn thận, thở hổn hển chửi ầm lên:
- Hai tên khốn kiếp Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ này, dám xông loạn ở đây, chẳng lẽ chúng quên mất ước định giữa chúng ta và Bối Hi Ma Tư rồi sao?
Mạn Đề Kha Nhĩ hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Lúc ước định, họ còn chưa chính thức thấy Thần tinh. Nhất là loại Thần tinh có thể làm cho thực lực Khắc Khắc Lạc Phổ Tư bạo tiến. Gặp phải loại lực hấp dẫn như thế, Khắc Khắc Lạc Phổ Tư đương nhiên phải thất thố rồi!
- Đừng nói chuyện không đâu, chuẩn bị đối địch đi! - Hàn Thạc không khách khí ngắt lời hai người, thái độ có vẻ bất thiện.
Trên mặt hai người Mạn Đề Kha Nhĩ, Lợi Duy Thản cùng hiện lên vẻ không vui, nhưng lúc này cũng không phát tác, thi nhau triển khai Thần chi lĩnh vực, chuẩn bị nghênh chiến.
Đại chiến sắp đến, Hàn Thạc cười lạnh lùi lại, lặng lẽ rời khỏi phạm vi bao phủ của Thần chi lĩnh vực hai người, thoái lui hướng về phía ma pháp trận Lôi hệ vừa mới phát tác, chẳng biết muốn làm cái gì.
Một kết giới hiện ra trước mặt mọi người, giống với lúc trước, Lợi Duy Thản không thể biết được thuộc tính của kết giới này, lúc này phân phó:
- An La, ngươi đi thử xem.
Hai người Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ, mặc dù đều là Hạ vị thần, nhưng chỉ khi gặp được kết giới đồng hệ mới có thể căn cứ vào sự tu luyện về sức mạnh Lôi Điện hệ và Hắc Ám hệ, nên cảm ứng được hai loại này mà thôi. Nếu lực lượng nguyên tố của kết giới giấu kín bên trong kết giới, lại không phải thụôc loại Lôi Điện hệ và Hắc Ám hệ, Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ cũng chỉ có thể dùng phương pháp thô thiển nhất - dùng nhân mạng để thử nghiệm!
Hai người này không cảm ứng được, nhưng không có nghĩa là Hàn Thạc không cảm ứng được. Mắt thấy giữa kết giới chính là ẩn chứa lực lượng Phong nguyên tố, Lợi Duy Thản phái ra An La lại là Ác ma Thủy nguyên tố, Hàn Thạc không khỏi cau mày, vung tay ngăn lại nói:
- Từ từ đã!
Lợi Duy Thản sửng sốt, phát ra một nụ cười sang sảng, hòa nhã nói:
- Hàn Thạc tiên sinh, có cao kiến gì thế?
Từ lúc Hàn Thạc phát hiện ra tên này đến cả thủ hạ mình mà cũng không buông tha, hắn rốt cuộc không có hảo cảm gì với lão, nhưng bề ngoài cũng tỏ vẻ thân thiện, cười nói:
- Nếu ngươi tin ta, hãy để vị bằng hữu kia thử xem.
Nói xong, Hàn Thạc đưa tay chỉ chỉ vào một Ác ma tu luyện Phong hệ nguyên tố ở bên Mạn Đề Kha Nhĩ. Hàn Thạc chẳng từ bi gì, cũng không quan tâm đến sống chết của thủ hạ Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ, chỉ là nếu cứ làm theo cách của hai người này, như vậy hao tổn thật sự quá lớn. Hắn lo chẳng bao lâu nữa, tất cả Ác ma sẽ toàn bộ bị đưa lên làm tốt thí rồi chết sạch, đến lúc đó không thể xâm nhập vào sâu hơn nữa, sẽ ảnh hưởng tới mình. Do đó lúc này hắn mới có hảo ý mở miệng nhắc nhở.
Tên Ác ma tu luyện Phong nguyên tố bị Hàn Thạc đưa tay chỉ trúng, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, hậm hực trừng mắt liếc Hàn thạc, trong lòng nghĩ mình rốt cuộc đắc tội với tên đó từ bao giờ không biết, sao trong lúc mấu chốt hắn lại chỉ đích danh mình đi chịu chết.
An La thì hoàn toàn ngược lại. Hắn rõ ràng vui như hội. Mặc dù hắn không thể cự tuyệt lệnh của Lợi Duy Thản, nhưng vẫn tiếc sinh mạng. Nếu bên trong kết giới phía trước, được cấu tạo từ lực lượng Thủy nguyên tố, nói không chừng hắn sẽ hưng phấn mà đi vào. Nhưng xem cách nói của Lợi Duy Thản, phỏng chừng hắn cũng không rõ kết giới đó thuộc loại hệ sức mạnh nào cả. Mạo hiểm xông thẳng vào thì xác suất tử vong sẽ quá lớn, không thể không làm hắn kinh sợ.
Bởi vậy, Ác ma tên gọi An La này đưa ánh mắt mịt mờ nhìn Hàn Thạc biểu đạt sự cảm kích, trong lòng cũng không rõ vì sao Hàn Thạc lại trợ giúp hắn.
Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ cùng giật mình, nhìn Hàn Thạc hơi khó hiểu, dừng một chút, Mạn Đề Kha Nhĩ cuối cùng không nhịn được hỏi:
- Vì sao?
- Để giảm bớt tổn thất cho mọi người. Như vậy chúng ta có thể xâm nhập sâu hơn. - Hàn Thạc cười cười vẻ cao thâm khó lường, nói nhỏ.
- Vậy được rồi.
Mạn Đề Kha Nhĩ cũng đơn giản. Có lẽ cũng thấy việc hy sinh một Ác ma thủ hạ cũng không phải là sự tình gì lớn, phất phất tay chỉ vào tên Ác ma tu luyện lực lượng Phong nguyên tố vẻ mặt sợ hãi hạ lệnh:
- Á Địch. Ngươi đi!
Đối mặt với sự phân phó của chủ nhân. Á Địch có sợ hãi đến đâu cũng không có lựa chọn nào khác. Vừa đến trước kết giới, hắn ngoái lại oán độc liếc nhìn Hàn Thạc, giống như đang nói: lần này nếu ta không chết, sớm muộn gì cũng tính sổ với ngươi!
Hàn Thạc nhún vai, căn bản không coi uy hiếp của người này vào đâu.
Hừ lạnh một tiếng, không nói một lời, Á Địch nhảy tới, xông thẳng vào kết giới đang ngăn đường mọi người phía trước. Một tiếng rít sắc bén đột nhiên vang lên. Phong nguyên tố đậm đặc hình thành một mũi đao nhọn hoắt sáng quắc chợt hiện lên, bay lượn khắp kết giới.
Hai người Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ biến sắc, ánh mắt đồng thời nhìn lên người Hàn Thạc, mặt tràn đầy kinh ngạc!
- Hàn Thạc tiên sinh, sao ngươi biết được kết giới đó là kết giới Phong nguyên tố? - Lợi Duy Thản cực kỳ khiếp sợ.
Mỉm cười, Hàn Thạc nói:
- Ta sớm đã nói qua, ta tu luyện vũ thuật không giống như các ngươi. Hắc hắc, do đó, ta có một vài điểm thần bí cũng là bình thường thôi!
Đối mặt với Hàn Thạc ra vẻ thần bí, hai người vẫn không nói thêm điều gì, chỉ trao đổi một ánh mắt đầy thâm ý, không biết ánh mắt lóe ra mang theo tâm tư gì.
- Hàn Thạc tiên sinh quả thật là một người thần kỳ! Như vậy chúng ta có thể giảm bớt khá nhiều tổn thất. - Một Ác ma trong đó cảm thán, mọi người lúc này đều cùng phụ họa.
Hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản, thấy thủ hạ tựa hồ rất có hảo cảm với Hàn Thạc, trong mắt lóe ra dị quang lập lòe……
“Cạch!”, kết giới đột nhiên vỡ tan.
Không như mọi người tưởng tượng, vận khí của tên Á Địch tu luyện lực lượng nguyên tố Phong hệ vô cùng oán hận Hàn Thạc hậm hực vào đó, có vẻ cực kỳ không ổn, thân hình hắn lộ ra trăm ngàn lỗ thủng trước mắt mọi người, sớm đã chết đứ đừ rồi.
Người có cùng hệ mà tiến vào kết giới, mặc dù sự an toàn tăng lên nhiều, nhưng cũng không thể hoàn toàn không có nguy hiểm. Tên Ác ma được gọi là Á Địch này hiển nhiên vận khí không tốt lắm, chẳng những không thể thu hoạch được gì từ trong đó, mà còn bỏ mạng tại chỗ nữa.
Tiếng rít từ kết giới vỡ tan truyền đến, kéo theo những ngọn gió lạnh buốt xương. Hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản sắc mặt ngưng trọng, vội vàng thúc giục Thần chi lĩnh vực, lực lượng nguyên tố Lôi điện và nguyên tố Hắc ám toàn bộ được tập trung xung quanh, hai người toàn lực ra tay, mất khí lực rất lớn, khó khăn lắm mới đánh bạt được những cơn cuồng phong rất mạnh từ kết giới tuôn ra.
- Nguy hiểm thật, hẳn là một Trung vị thần Phong hệ bố trí. Qua bao nhiêu lâu rồi, vừa bị Á Địch động vào vỡ tan, uy chấn lại vẫn còn có thể đáng sợ như thế! - Lợi Duy Thản xem ra vẫn còn lạnh mình, trán đầy mồ hôi, xem ra trận cuồng phong thổi ra từ kết giới Phong hệ vỡ tan đó, đích xác làm hắn phải tiêu hao không ít thần lực.
- May quá may quá, nếu không phải là Á Địch đi vào, mà là An La, vậy, cuồng phong thổi tới chúng ta có sức mạnh tất nhiên còn mạnh hơn vài phần. - Mạn Đề Kha Nhĩ nhìn Hàn Thạc, kêu lên may mắn.
Hàn Thạc hắc hắc cười, cũng không nói gì nhiều, hai người cũng không phải là thứ gì tốt đẹp, bây giờ hắn thời khắc nào cũng phải phòng bị hai người, quả quyết không vì họ biểu hiện cảm kích, mà buông lỏng sự phòng bị của mình
- Ủa, Hỏa hệ Thần tinh!
Đột nhiên, Lợi Duy Thản kêu lên kinh hãi, thân thể nhanh như điện, trực tiếp lao về phía phía trước đã trở nên sáng sủa, đưa tay nắm lấy một khối tinh thể to bằng nắm đấm, chôn sâu trong nham thạch, lóng lánh hỏa quang chói mắt, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ!
Tiểu tinh thể to bằng nắm đấm ẩn chứa một chất lỏng sền sệt nóng bỏng, năng lượng vô cùng nóng cháy đến mức đáng sợ, tự nhiên phát ra khắp nơi. Từ xa nhìn lại, viên tinh thể chỉ to bằng nắm đấm, dường như một mặt trời nhỏ, cực kỳ chói mắt!
Thần tinh - Một loại bảo vật trân kỳ có thể trực tiếp hấp thu hóa thành thần lực, không ngờ lại thật sự tồn tại giữa Thâm Uyên!
- Thật tốt quá!
Mạn Đề Kha Nhĩ cũng mừng rỡ, chẳng biết khi nào đã tới bên cạnh Lợi Duy Thản, vội hỏi:
- Nếu hai vị khác phát hiện ra Thần tinh Lôi Điện hệ hoặc Hắc Ám hệ, có khối Thần tinh hỏa hệ này, chúng ta cũng có tiền vốn trao đổi với họ!
Lợi Duy Thản gật đầu lia lịa, cười ha ha không ngừng, xem ra thu hoạch được viên Thần tinh này đích xác làm hắn cực kỳ hưng phấn.
Hai người này thật ra ai cũng muốn cho mình tốt, nhưng hiển nhiên không hề coi Hàn Thạc tu luyện lực lượng tử vong và hủy diệt là đồng bạn, chỉ một mực nghĩ tới ích lợi của mình. Xa xa nhìn lại, thấy hai người vì quá kích động, cũng có vẻ có chút đắc ý, trên mặt Hàn Thạc lộ ra nụ cười mừng rỡ thay cho bọn họ, trong lòng lại lạnh ngắt, càng khẳng định thêm hai người này chỉ muốn lợi dụng mình.
“Hắc hắc, cũng tốt, xem thử trong Thâm Uyên, ai có thể lấy được ích lợi lớn nhất, chúng ta đi tới xem xem.” - Hàn Thạc thầm nghĩ.
Khi Hàn Thạc vừa muốn bỏ đi như vậy, hai lực lượng vốn đã biến mất từ nãy giờ, đột nhiên xuất hiện trong thần thức Hàn Thạc - Khắc Khắc Lạc Phổ Tư và Qua Lan Đức Nhĩ tu luyện hai lực lượng nguyên tố hệ Thủy Hỏa, đang nhanh chóng chạy đến bên này.
“Rắc rắc!”
“Xoảng!”
Vài tiếng đổ vỡ đột nhiên vang lên cách đó không xa, sự an tĩnh chung quanh trong nháy mắt bị phá vỡ. Đột nhiên, mặt đất tựa hồ như rung lên, tiếng xé gió “Vèo Vèo Vèo” vang khắp bầu trời, bên cạnh Hàn Thạc đủ loại đá tảng rơi xuống, không gian lợi nhận (lưỡi dao không gian) như những lưỡi hái tử thần, chém tới từ bất kỳ phương vị nào không hề có quy tắc gì cả.
Hai người Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ đã cảm nhận được khí tức của Thần tinh, đang cố chạy tới. Hai người tới quá mau, vài kết giới trên đường bị mạnh mẽ phá vỡ, các ngươi bây giờ hẳn là phải chuẩn bị đối địch rồi!
Hàn Thạc tỉnh táo vô cùng, trầm mặt miêu tả tất cả sự thật. Khi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời như muốn đổ xuống cả một trận mưa đá tảng, nói:
- Vẫn thạch vũ (mưa đá tảng), không gian lợi nhận bộc phát phạm vi lớn. Mọi người vừa phải đề phòng Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ, đồng thời cũng phải cẩn thận bị lực lượng bộc phát ra từ những kết giới kia giết chết.
Lời này vừa nói ra, hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản sắc mặt đại biến. Lợi Duy Thản vội vàng cất kỹ Thần tinh Hỏa hệ vô cùng cẩn thận, thở hổn hển chửi ầm lên:
- Hai tên khốn kiếp Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ này, dám xông loạn ở đây, chẳng lẽ chúng quên mất ước định giữa chúng ta và Bối Hi Ma Tư rồi sao?
Mạn Đề Kha Nhĩ hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Lúc ước định, họ còn chưa chính thức thấy Thần tinh. Nhất là loại Thần tinh có thể làm cho thực lực Khắc Khắc Lạc Phổ Tư bạo tiến. Gặp phải loại lực hấp dẫn như thế, Khắc Khắc Lạc Phổ Tư đương nhiên phải thất thố rồi!
- Đừng nói chuyện không đâu, chuẩn bị đối địch đi! - Hàn Thạc không khách khí ngắt lời hai người, thái độ có vẻ bất thiện.
Trên mặt hai người Mạn Đề Kha Nhĩ, Lợi Duy Thản cùng hiện lên vẻ không vui, nhưng lúc này cũng không phát tác, thi nhau triển khai Thần chi lĩnh vực, chuẩn bị nghênh chiến.
Đại chiến sắp đến, Hàn Thạc cười lạnh lùi lại, lặng lẽ rời khỏi phạm vi bao phủ của Thần chi lĩnh vực hai người, thoái lui hướng về phía ma pháp trận Lôi hệ vừa mới phát tác, chẳng biết muốn làm cái gì.
/1026
|