Jaejoong nằm trên giường, dù được bao bọc bởi lớp chăn cũng không khiến khuôn mặt duy mĩ bớt nhợt nhạt thậm chí còn thấy được tầng mồ hôi mỏng rịn ở trên trán, Yunho đứng bên cạnh sốt ruột chờ thái y bắt mạch cho cậu, lư hương vẫn chầm chậm tỏa ra từng đợt khói nhẹ lan tỏa trong không gian tĩnh mịch, phảng phất vờn quanh những người đang có mặt như biểu hiện cho sự lười chuyển mình của thời gian. Một lúc lâu sau, thái y mới đứng dậy hướng Yunho thưa:
“Chúc mừng hoàng thượng, Kim quân đã mang long mạch ạ.’’Yunho ngơ ngác nghe thái y tâu, cung nhân cũng ngạc nhiên nhìn chằm chặp thái y, Min Hae thì trợn ngược mắt khó tin.“Ngươi…ngươi…nói…là sự thật?’’“Thưa, vi thần không dám nói dối, thật sự là Kim quân đã hoài long thai ạ!’’Yunho mấp máy môi, nhìn người nằm trên giường lại quay sang nhìn thái y, hết nhìn đi lại nhìn lại, cuối cùng hắn bật cười hét lên:“TA SẮP ĐƯỢC LÀM PHỤ THÂN, LÀ CON CỦA TA VÀ JAEJOONG, HA HA HA…’’Han công công vội vàng quỳ xuống hô:“Chúc mừng hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn thuế, vạn vạn tuế!’’Ngay lập tức, rầm một tiếng, tất cả những người có mặt trong Tuyết Nguyệt cung quỳ xuống đồng loạt hô:“Chúc mừng hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!’’Tất cả thị vệ canh gác dọc theo Tuyết Nguyệt cung đều quỳ xuống đồng thanh hô theo, kéo theo những người khác ở ngoài cũng làm theo, ngay cả ngự lâm quân bảo vệ kinh thành cũng hô to khí thế ngất trời, khiến cả kinh thành rung chuyển, hậu cung nghiêng ngả, ai ai cũng biết, Jung đế ba mươi lăm tuổi cuối cùng cũng có mụn con, thậm chí có thể là người kế vị tương lai của Đông Bang hoàng triều. Có người vui, có người tán thưởng, cũng có kẻ ghen ghét, đố kỵ.Ở trong Tuyết Nguyệt cung, Yunho ngồi ở mép giường nhìn gương mặt nhỏ nhắn nhưng lại có phần mệt mỏi, hắn nhíu mi.“Thái y, tại sao Kim quân lại ngất, hơn nữa khí sắc lại kém như vậy?’’“Hoàng thượng, là do có thể thời gian gần đây Kim quân suy nghĩ nhiều, hơn nữa cơ thể có chút suy nhược, nên tẩm bổ, nhưng tránh những món ăn có đặc tính hàn ạ! Thần sẽ kê thêm đơn thuốc an thai và bồi bổ thêm!’’“Tốt lắm, thái y, về sau đứa bé trong bụng Kim quân liền do ngươi phụ trách. Nếu như xảy ra vấn đề gì, trẫm liền hỏi tội ngươi.” Yunho thản nhiên nói, trong mắt cũng không hề có chút sát khí nào. Nhưng vị thái y kia lại có cảm giác cái đầu trên cổ mình có chút không yên. Chỉ là trong lòng thái y rất rõ ràng, hắn không có tư cách cự tuyệt, huống chi, hắn cũng thấy được hoàng thượng rất coi trọng đứa bé này, chỉ cần như vậy là đủ. Chỉ cần hoàng thượng coi trọng, hắn sẽ có cách khiến hoàng thượng phái thêm một số người tới đây giúp mình, nếu không cho dù một thái y như hắn khả năng có lớn đến đâu cũng không cách nào bảo vệ đứa bé nếu không có người ở bên cạnh hầu hạ.“Vi thần tuân chỉ. Chỉ là vi thần có mấy lời không biết có nên nói hay không.” Thái y nghĩ liền làm, hắn không dám đánh cuộc các phi tần khác có thể lập tức động thủ hay không, chốn hậu cung, nữ nhân âm ngoan thủ lạt rất nhiều, có câu minh thương dễ tránh ám tiễn khó lường, hắn phải có chủ ý trước.“Nói.” Yunho nhàn nhạt nói với thái y, đối với đứa bé hắn tự nhiên là mong đợi, dù sao hiện tại hậu cung hắn duy nhất chỉ có quan tâm đến Jaejoong, hơn nữa hắn cũng chỉ muốn con của hắn do cậu sinh ra, mang huyết thống của cậu và hắn.“Hoàng thượng, đứa bé trước mắt là rất khỏe mạnh, nhưng thể chất Kim quân có chút vấn đề, vi thần sợ trong thời gian này lỡ có vấn đề gì vi thần không có cách nào kịp thời chạy tới. Nên vi thần cho là, để đảm bảo an toàn, thỉnh hoàng thượng đáp ứng an bài vài người hiểu về dược lý ở bên cạnh Kim quân, chỉ có như vậy mới có thể vạn vô nhất thất (tuyệt đối không có sơ sót, nhầm lẫn).’’“Tốt, liền theo ý của ái khanh, Han công công, ngươi đi xuống an bài một vài người đi.’’ Yunho phân phó Han công công đi chuẩn bị người, trong lòng cũng đã quyết định chủ ý chuẩn bị mấy ám vệ đi theo bên cạnh bảo vệ cậu. Hắn nhìn mấy người rời đi, lại nhìn đám cung nhân, không lạnh không nóng ra lệnh:“ Các ngươi cũng lui hết ra ngoài đi!’’“Dạ!’’Mọi người đồng loạt lên tiếng sau đó thối lui ra ngoài, Yunho nắm tay Jaejoong, xót thương nhìn cậu, phải chăng do chuyện của mấy đám phi tử khiến cậu phiền não, ảnh hưởng đến cơ thể? Hắn yêu thương cậu, nhưng cũng không thể trốn tránh trách nhiệm của quân vương được, bất giác thấy đầu đau nhói, hắn đưa tay lên day day mi tâm.Tin tức Jaejoong mang thai liền truyền khắp hậu cung, Hwang phi sau khi biết được tin tức này, liếc nhìn thị nữ bên cạnh, nói:“Bí mật động thủ cho ta, Hừ! Để cho hắn hư thai không sinh được!” vẻ mặt Hwang phi vặn vẹo, giống như ác quỷ vừa đi ra từ địa ngục, ả thầm nghĩ: “Dù là mong có ngươi hợp tác để nhanh chóng hoàn thành kế hoạch nhưng giờ giữa đường xảy ra chuyện này, Kim Jaejoong, ngươi cũng đừng trách ta độc ác!’’Bên trong Liên Tú cung. Taeyeon đi đi lại lại, không giấu được vẻ mặt lo lắng.“Hwang phi bên kia đã nhận được tin tức rồi chứ? Ả phản ứng thế nào?’’“Khởi bẩm nương nương, Hwang phi nương nương rất tức giận, đã chuẩn bị ra tay rồi, chỉ là rốt cuộc sẽ động thủ thế nào nô tỳ chưa có điều tra ra được, hình như là bên trong Tuyết Nguyệt cung được an bài người của Hwang phi.”“Ừ. Tốt nhất là điều tra rõ xem Hwang phi rốt cuộc muốn làm những gì.’’Ở trong hậu cung này, hoặc là có được sủng ái của hoàng thượng leo lên vị trí cao hơn, hoặc chính là bị giẫm vào trong bùn đất , đối với kẻ khác có ý tốt là chuyện không bao giờ có.
“Chúc mừng hoàng thượng, Kim quân đã mang long mạch ạ.’’Yunho ngơ ngác nghe thái y tâu, cung nhân cũng ngạc nhiên nhìn chằm chặp thái y, Min Hae thì trợn ngược mắt khó tin.“Ngươi…ngươi…nói…là sự thật?’’“Thưa, vi thần không dám nói dối, thật sự là Kim quân đã hoài long thai ạ!’’Yunho mấp máy môi, nhìn người nằm trên giường lại quay sang nhìn thái y, hết nhìn đi lại nhìn lại, cuối cùng hắn bật cười hét lên:“TA SẮP ĐƯỢC LÀM PHỤ THÂN, LÀ CON CỦA TA VÀ JAEJOONG, HA HA HA…’’Han công công vội vàng quỳ xuống hô:“Chúc mừng hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn thuế, vạn vạn tuế!’’Ngay lập tức, rầm một tiếng, tất cả những người có mặt trong Tuyết Nguyệt cung quỳ xuống đồng loạt hô:“Chúc mừng hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!’’Tất cả thị vệ canh gác dọc theo Tuyết Nguyệt cung đều quỳ xuống đồng thanh hô theo, kéo theo những người khác ở ngoài cũng làm theo, ngay cả ngự lâm quân bảo vệ kinh thành cũng hô to khí thế ngất trời, khiến cả kinh thành rung chuyển, hậu cung nghiêng ngả, ai ai cũng biết, Jung đế ba mươi lăm tuổi cuối cùng cũng có mụn con, thậm chí có thể là người kế vị tương lai của Đông Bang hoàng triều. Có người vui, có người tán thưởng, cũng có kẻ ghen ghét, đố kỵ.Ở trong Tuyết Nguyệt cung, Yunho ngồi ở mép giường nhìn gương mặt nhỏ nhắn nhưng lại có phần mệt mỏi, hắn nhíu mi.“Thái y, tại sao Kim quân lại ngất, hơn nữa khí sắc lại kém như vậy?’’“Hoàng thượng, là do có thể thời gian gần đây Kim quân suy nghĩ nhiều, hơn nữa cơ thể có chút suy nhược, nên tẩm bổ, nhưng tránh những món ăn có đặc tính hàn ạ! Thần sẽ kê thêm đơn thuốc an thai và bồi bổ thêm!’’“Tốt lắm, thái y, về sau đứa bé trong bụng Kim quân liền do ngươi phụ trách. Nếu như xảy ra vấn đề gì, trẫm liền hỏi tội ngươi.” Yunho thản nhiên nói, trong mắt cũng không hề có chút sát khí nào. Nhưng vị thái y kia lại có cảm giác cái đầu trên cổ mình có chút không yên. Chỉ là trong lòng thái y rất rõ ràng, hắn không có tư cách cự tuyệt, huống chi, hắn cũng thấy được hoàng thượng rất coi trọng đứa bé này, chỉ cần như vậy là đủ. Chỉ cần hoàng thượng coi trọng, hắn sẽ có cách khiến hoàng thượng phái thêm một số người tới đây giúp mình, nếu không cho dù một thái y như hắn khả năng có lớn đến đâu cũng không cách nào bảo vệ đứa bé nếu không có người ở bên cạnh hầu hạ.“Vi thần tuân chỉ. Chỉ là vi thần có mấy lời không biết có nên nói hay không.” Thái y nghĩ liền làm, hắn không dám đánh cuộc các phi tần khác có thể lập tức động thủ hay không, chốn hậu cung, nữ nhân âm ngoan thủ lạt rất nhiều, có câu minh thương dễ tránh ám tiễn khó lường, hắn phải có chủ ý trước.“Nói.” Yunho nhàn nhạt nói với thái y, đối với đứa bé hắn tự nhiên là mong đợi, dù sao hiện tại hậu cung hắn duy nhất chỉ có quan tâm đến Jaejoong, hơn nữa hắn cũng chỉ muốn con của hắn do cậu sinh ra, mang huyết thống của cậu và hắn.“Hoàng thượng, đứa bé trước mắt là rất khỏe mạnh, nhưng thể chất Kim quân có chút vấn đề, vi thần sợ trong thời gian này lỡ có vấn đề gì vi thần không có cách nào kịp thời chạy tới. Nên vi thần cho là, để đảm bảo an toàn, thỉnh hoàng thượng đáp ứng an bài vài người hiểu về dược lý ở bên cạnh Kim quân, chỉ có như vậy mới có thể vạn vô nhất thất (tuyệt đối không có sơ sót, nhầm lẫn).’’“Tốt, liền theo ý của ái khanh, Han công công, ngươi đi xuống an bài một vài người đi.’’ Yunho phân phó Han công công đi chuẩn bị người, trong lòng cũng đã quyết định chủ ý chuẩn bị mấy ám vệ đi theo bên cạnh bảo vệ cậu. Hắn nhìn mấy người rời đi, lại nhìn đám cung nhân, không lạnh không nóng ra lệnh:“ Các ngươi cũng lui hết ra ngoài đi!’’“Dạ!’’Mọi người đồng loạt lên tiếng sau đó thối lui ra ngoài, Yunho nắm tay Jaejoong, xót thương nhìn cậu, phải chăng do chuyện của mấy đám phi tử khiến cậu phiền não, ảnh hưởng đến cơ thể? Hắn yêu thương cậu, nhưng cũng không thể trốn tránh trách nhiệm của quân vương được, bất giác thấy đầu đau nhói, hắn đưa tay lên day day mi tâm.Tin tức Jaejoong mang thai liền truyền khắp hậu cung, Hwang phi sau khi biết được tin tức này, liếc nhìn thị nữ bên cạnh, nói:“Bí mật động thủ cho ta, Hừ! Để cho hắn hư thai không sinh được!” vẻ mặt Hwang phi vặn vẹo, giống như ác quỷ vừa đi ra từ địa ngục, ả thầm nghĩ: “Dù là mong có ngươi hợp tác để nhanh chóng hoàn thành kế hoạch nhưng giờ giữa đường xảy ra chuyện này, Kim Jaejoong, ngươi cũng đừng trách ta độc ác!’’Bên trong Liên Tú cung. Taeyeon đi đi lại lại, không giấu được vẻ mặt lo lắng.“Hwang phi bên kia đã nhận được tin tức rồi chứ? Ả phản ứng thế nào?’’“Khởi bẩm nương nương, Hwang phi nương nương rất tức giận, đã chuẩn bị ra tay rồi, chỉ là rốt cuộc sẽ động thủ thế nào nô tỳ chưa có điều tra ra được, hình như là bên trong Tuyết Nguyệt cung được an bài người của Hwang phi.”“Ừ. Tốt nhất là điều tra rõ xem Hwang phi rốt cuộc muốn làm những gì.’’Ở trong hậu cung này, hoặc là có được sủng ái của hoàng thượng leo lên vị trí cao hơn, hoặc chính là bị giẫm vào trong bùn đất , đối với kẻ khác có ý tốt là chuyện không bao giờ có.
/70
|