Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 113 - Chương 103

/131


Editor: Gà

Hai ngày nay, vì Sứ giả Bắc Nguyệt đến, Hoàng đế cố ý truyền Mộ Dung Diệp vào triều hỏi ý kiến.

Vân Lãnh Ca vùi trong nội thất lật xem sổ sách, Đổng ma ma là lão ma ma từ trong cung ra, trải qua thử thách sóng to gió lớn, thủ đoạn tất nhiên không tầm thường, hơn nữa Mộ Dung Vương phủ chỉ có một chủ tử Mộ Dung Diệp, cho nên nha đầu hầu hạ và sai vặt không nhiều lắm, chuyện hậu viện càng vô cùng đơn giản rõ ràng.

Nghiêng người dựa vào ghế mỹ nhân, Vân Lãnh Ca cầm một bản sách cổ, ánh mắt bình tĩnh cẩn thẩn đọc.

Ca nhi. Mộ Dung Diệp khoác áo ngoài màu tím nhạt, trên người mang theo hơi lạnh của ngày đông đẩy màn che đi vào, cởi áo khoác xuống, sau đó đứng cạnh lò than hồi lâu, đến khi tất cả lãnh khí trên người đều tản đi, mới cười đi đến trước mặt Vân Lãnh Ca tỉ mỉ nhìn gương mặt thanh lệ của nàng.

Ăn cơm chưa? Có đói bụng không? Vân Lãnh Ca ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Diệp khẽ cười, nhẹ giọng hỏi.

Chẳng qua chỉ thuận miệng nói ra thôi, lại khiến trái tim Mộ Dung Diệp ấm áp, cảm giác gia đình chưa bao giờ xuất hiện lần đầu tiên tràn ngập lòng hắn, khiến lòng hắn cảm động, ngọt như ăn mật, lắc đầu, không hề che giấu chuyện triều đình đại sự: Ca nhi, còn ba ngày nữa Sứ giả Bắc Nguyệt sẽ vào kinh, Hoàng thượng đã ra lệnh bắt đầu chuẩn bị công tác tiếp đón.

Giao nhiệm vụ cho chàng rồi sao? Vân Lãnh Ca cảm giác có loại áp bức lòng người tản trong không khí, tựa như một ngọn núi lớn đè ép trái tim nàng, khiến nàng có chút thở không nổi, hơn nữa Sứ giả Bắc Nguyệt cách Kinh Thành ngày càng gần, thì loại tâm tình này càng thêm mãnh liệt, Vân Lãnh Ca không hiểu rõ, loại áp bách vô cớ này từ đâu đến, cuối cùng chỉ đành phải đổ lỗi cho giác quan thứ sáu của nữ nhân.

Hoàng thượng lệnh cho ta thử thăm dò rốt cuộc là vị Bắc Nguyệt Hoàng tử nào âm thầm liên hệ với nhi tử của ông ta, ý đồ mưu đoạt giang sơn của ông ta. Mộ Dung Diệp khom người ôm Vân Lãnh Ca, nhẹ nhàng đặt nàng trên giường, sau đó cũng ngồi bên cạnh nàng, cánh tay ôm eo nàng, ý vị không rõ nói.

“Không phải chỉ có hai vị Hoàng tử Bắc Nguyệt đến sao, Hoàng thượng có thể khẳng định chắc chắn sẽ là một trong hai vị kia ư? Vân Lãnh Ca khẽ nhíu mày, không hiểu hỏi.

Lần này ngoài mặt người Bắc Nguyệt nói muốn yết kiến Hoàng thượng, nhưng thật ra muốn lén lút thương lượng chuyện quan trọng với vị Hoàng tử kia, dù sao sự hợp tác và mưu đồ của bọn họ đã bị tiết lộ, thư liên lạc đã không đáng tin rồi, cho nên trước mắt mượn quan hệ hảo hữu giữa hai nước, quang minh chính đại đi sứ đến Đông Dương, thuận tiện cũng có thể tìm ra một chút nhược điểm của quân đội Đông Dương, đến lúc đó nội ứng ngoại hợp, bắt tay từ nội bộ, trực tiếp đánh phá Hoàng long. Khóe miệng Mộ Dung Diệp nở nụ cười châm chọc, chậm rãi mở miệng.

Cho nên lần này bọn họ chạy đến đây vì có ẩn tình khác? Mục đích thật sự chính là để thăm dò Hoàng cung Đông Dương ư? Vân Lãnh Ca mở to đôi mắt, chỉ cảm đây thật là ý kiến hay, nếu hai nước thật sự khai chiến, không nói ai chết vào tay ai, chỉ sợ đến lúc đó cho dù phân thắng thua, phía may mắn thắng lợi cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, không còn thế lực tiếp tục tái chiến, Nam Tinh vẫn ngồi yên xem hổ đấu đột nhiên xuất binh, đánh bên thắng ứng phó không kịp, có thể ít tổn thất nhưng lại đạt được lợi ích lớn nhất, một khi đã lường trước nếu quả thật hai nước khai chiến, Nam Tinh ngư ông lấy được chỗ tốt, hai hổ đánh nhau, phải có một chết một bị thương, mà lão hổ núp ở chỗ sâu tìm đúng cơ hội, có thể đánh bại bên thắng đang nằm thoi thóp dễ như trở bàn tay.

Hiện tại Bắc Nguyệt và Đông Dương là hai hổ, vậy còn Nam Tinh? Trong trận đấu bất thường này sẽ đóng vai trò gì?

Theo như nội dung trong phong thư, vị Hoàng tử nào đó của Đông Dương mượn binh của Bắc Nguyệt, lợi dụng thân phận Hoàng tử của hắn, không biến sắc dời mượn binh vào Kinh thành, mặc dù Kinh thành có thành phòng quân, cấm vệ quân, ngự lâm quân, bảo giá hộ tống, nhưng khó bảo đảm thế lực trong đó không bị vị Hoàng tử có lòng gây rối kia thâm nhập vào. Mộ Dung Diệp tựa tiếu phi tiếu, ánh mắt sâu xa nói.

Hiện tại việc cấp bách chính là tra xem rốt cuộc vị Hoàng tử nào tư thông với địch bán nước. Mặc dù Vân Lãnh Ca cảm thấy Nam Tinh ngồi trong một vị trí rất khéo léo, nhưng đây chỉ là hoài nghi, cũng không có bất kỳ chứng cứ gì có thể chứng minh Nam Tinh đang ngồi ngư ông đắc lợi, dù sao hai nước Bắc Nguyệt, Đông Dương thường có mâu thuẫn, nhưng chưa xảy ra đại chiến, đánh giá sự việc, có lẽ Nam Tinh thật sự không biết chuyện cũng nên.

Thái tử đã được định, hắn không có khả năng làm ra chuyện như vậy chứ? Trước hết Vân Lãnh Ca nghĩ đến phương pháp loại trừ, loại bỏ từng người không có khả năng nhất, thật may trong năm Hoàng tử Đông Dương chỉ có ba vị, phân tích kiểm tra không khó lắm.

Chưa chắc Mộ Dung Diệp lắc đầu hủy bỏ phỏng đoán của Vân Lãnh Ca, thấy gương mặt nàng tràn đầy không hiểu, cười khẽ giải thích: Trước đó Hoàng đế có ý định thay đổi Thái tử, nhưng nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu liên tục dâng tấu, nửa khẩn cầu nửa uy hiếp cầu xin Hoàng đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nhưng có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai thứ ba, Thái tử có thể tránh lần này, nhưng rất khó bảo đảm lần sau hắn ta vẫn còn có thể bình an vô sự ngồi trên chiếc ghế Thái tử không, cho nên hắn ta vì cái lợi trước mắt, muốn mau sớm lên ngôi kế vị, cái này cũng không kỳ quái.

Hoá ra là như vậy. Vân Lãnh Ca hiểu ra gật đầu, giây lát, đã nảy sinh nghi ngờ: Theo lý thuyết, Thái tử vừa ra đời đã được định, con trai trưởng cũng không hiếm, nhưng hiếm là Thái tử vừa là con vợ cả vừa là con trai trưởng, nếu ban đầu Hoàng đế đã quyết, vì sao hiện tại lại muốn đổi Thái tử? Đây không phải là trò đùa, nói đổi thì có thể đổi. Lập ai làm Thái tử sẽ có quan hệ đến nền tảng lập quốc, trừ phi Thái tử phạm vào thập ác bất xá [1], nếu thế thì việc Thái tử thừa kế ngôi vị Hoàng đế là ván đã đóng thuyền.

[1] Thập ác bất xá: Mười tội không thể tha

1) Mưu phản: làm hại đến xã tắc;

2) Mưu nghịch: phá hoại tôn miếu, sơn lăng, cung thất;

3) Mưu loạn: phản nước theo giặc;

4) Ác nghịch: đánh và mưu giết ông bà, cha mẹ, chú bác, cô thím, anh chị em, ông bà ngoại, ông bà, cha mẹ chồng;

5) Bất đạo: giết người vô tội; giết người chặt thây ra từng mảnh, bỏ thuốc độc, bùa mê;

6) Đại bất kính: ăn trộm đồ thờ trong lăng miếu, đồ vua thường dùng, làm giả ấn của vua, chế thuốc để vua dùng không theo đúng cách thức, dâng vua những món ăn cấm, không bảo quản và giữ gìn thuyền của vua dùng, chỉ trích vua, không đối xử lễ độ đối với sứ giả của vua;

7) Bất hiếu: tố cáo, rủa mắng ông bà, cha mẹ, trái lời dạy bảo,




/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status